Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6 - Izumo

Chương 17 - Tử Nguyệt Lực

0 Bình luận - Độ dài: 2,478 từ - Cập nhật:

Trong bộ y phục Vu Nữ rách nát, làn da tắm mình dưới ánh trăng của Lily tỏa ra hào quang ẩm ướt, hơi thở sâu lắng, trông như vẫn chưa hồi phục sau đòn tấn công vừa rồi.

Nhưng, ánh mắt của cô lại không hề có chút hoảng loạn hay do dự.

Ngay cả Yaiba kia cũng cảm nhận được Lily đang mơ hồ tỏa ra một cảm giác nguy hiểm, nhưng hắn lại là kẻ chưa bao giờ lùi bước!

Cơ bắp mạnh mẽ kia rực cháy sức mạnh hủy diệt, hắn lao nhanh đến trước mặt Lily, một chân bước ra rồi đột ngột dừng lại, giơ cao thanh katana nặng trịch, mang theo sức mạnh Ngọc Tọa Quốc Chủ trung hậu kỳ, chém về phía Lily!

Đột nhiên, Lily ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ thẫm lúc này lại hóa thành tử sắc trong veo, nhã nhặn, tựa như viên ngọc tím huyền ảo, long lanh không thể nhìn thấu.

Thanh kiếm trong tay Lily, trông như chậm rãi, nhưng lại mang theo những tàn ảnh mờ ảo, “ong—” một tiếng vung ra.

“Keng—!!!”

Một luồng linh lực màu tím nhạt thê mỹ, u buồn, nhưng lại chứa đầy oán niệm mạnh mẽ từ nguyền kiếm của Lily bung tỏa! Không ngờ lại chặn được nhát kiếm vô cùng nặng nề kia của Yaiba.

Trên lưỡi kiếm của Yaiba, vậy mà lại xuất hiện vài vết nứt nhỏ.

“Keng—!” Nguyền kiếm Yasutsuna của Lily từ bên dưới chống đỡ, trượt dọc qua lưỡi kiếm của Yaiba, hất ngược lên ở phần chuôi kiếm, thuận thế xoay người chém ngang vào trung lộ của hắn!

Một kiếm mang màu tím sáng rực, như vầng trăng từ nguyền kiếm của Lily vung ra. Luồng kiếm mang đó dường như hàm chứa một loại sức mạnh nào đó chưa từng xuất hiện tại thế giới phàm trần.

Yaiba hai mắt ngưng lại, trong khoảnh khắc nhảy lùi lại đồng thời đặt ngang thanh kiếm ngang hông để đỡ đòn.

“Keng!” Một uy năng đáng sợ đến không thể nghi ngờ tiếp xúc với lưỡi kiếm của Yaiba, trực tiếp đánh văng người võ sĩ Ngọc Tọa Quốc Chủ trung hậu kỳ mạnh mẽ kia lùi lại đột ngột.

Luồng kiếm mang màu tím đó va vào lưỡi kiếm của Yaiba, bung nở rực rỡ, giải phóng ra một luồng Tử Nguyệt Lực thê lương mà tuyệt mỹ!

Sức mạnh này, so với Nguyệt Lực thông thường thì càng thêm sắc bén, mạnh mẽ. Trong đó dường như tỏa ra một luồng dao động diễm lệ, tựa như đã dung hòa Yêu Mị Ý vào trong Nguyệt Lực!

Hai loại sức mạnh vốn đã thích hợp nhất cho nữ giới tu hành dung hợp với nhau, bộc phát ra Tử Nguyệt Lực càng thêm mạnh mẽ!

“A!— A!— A!” Trên trán và hai cánh tay của Shikibu Yaiba đều nổi gân xanh, một thanh kiếm gắng gượng chống đỡ luồng kiếm mang Tử Nguyệt đáng sợ này, thậm chí cả da thịt cũng rịn ra mồ hôi máu!

“Bốp!” Shikibu Yaiba bị ép lùi mạnh lại, đâm sầm vào kho hàng phía sau, khiến kho hàng đó sụp đổ vào trong.

Yaiba vừa mới miễn cưỡng hóa giải xong luồng kiếm mang từ nhát kiếm kia của Lily, thì lúc này, ánh mắt Lily ung dung, phát quang như ngọc tím, đã đến ngay trước mặt Shikibu Yaiba, nhẹ nhàng nhảy lên.

“Cái gì!?” Lúc Yaiba kịp phản ứng, thì Lily đã một kiếm chém xuống!

Một luồng kiếm mang màu tím cùng vài phần hồng phấn tươi tắn!

Yaiba vội vàng dùng kiếm đỡ đòn!

“Keng—!!!” Một sức mạnh đáng sợ ập thẳng vào Yaiba. Tuy hắn đã gắng gượng chống đỡ được nhát kiếm đó, nhưng Tử Nguyệt Lực ẩn chứa trong kiếm mang lại mang theo sự chấn động mang tính hủy diệt, truyền đến người Shikibu Yaiba.

Cơ thể hùng tráng, cương nghị đó cũng co giật dữ dỗi.

“Phụt—!!!” Shikibu Yaiba phun ra một ngụm máu tươi!

Tuy nhiên, Lily một kiếm chém xuống, lợi dụng lực bật lại để tiếp đất, đồng thời cơ thể thuận thế khom xuống, quét ra một cước.

Quét ngã Yaiba, người đã bị chấn động đến nội thương, cơ thể tê dại, xuống đất.

Trong mắt Lily, không chút hận thù, không chút sát ý, nhưng thanh Yasutsuna đủ để kết liễu mạng sống của Yaiba lại mang theo ánh sáng Tử Nguyệt mờ ảo, chém về phía hắn!

“Khốn kiếp!” Yaiba dù bị nội thương nặng vẫn gắng sức lăn sang một bên, né được nhát kiếm này.

“Xoẹt!” Thanh kiếm kia như cắt đậu phụ chém vào mặt đất.

“Rắc—!” Một vết nứt trên mặt đất kéo dài đến tận cuối sân tế lễ trên đỉnh núi!

“Yaiba đại nhân, ta đến giúp ngươi!” Lão Âm Dương Sư già kia tuy lúc nãy bị đá một cước, nhưng thấy tình hình này cũng không thể không quan tâm, trực tiếp từ sau lưng Lily bắn ra một quả cầu lửa khổng lồ.

Quả cầu lửa đó mang theo nhiệt độ đáng sợ đủ để thiêu rụi một tòa thành bay về phía Lily.

Tuy nhiên ánh mắt Lily không hề thay đổi, ung dung xoay người chém một kiếm.

Một luồng nguyệt quang yêu mị mang theo oán niệm màu tím, chém xéo về phía quả cầu lửa.

“Xoẹt!” Không hề có chút trở ngại nào, quả cầu lửa bị chém làm đôi, thậm chí trong thoáng chốc có thể thấy được sự thay đổi màu sắc bên trong quả cầu lửa do nhiệt độ và uy năng tạo thành.

…Lão Âm Dương Sư già vừa phóng ra quả cầu lửa phương thuật hạ vị kia, chỉ thấy trước mắt mình một luồng kiếm mang dài mảnh màu tím sáng bay về phía mình.

Sau đó, ánh sáng trong mắt vụt tắt!

Luồng kiếm mang đó như không có vật cản xuyên qua cơ thể vị Âm Dương Sư cấp Ngọc Tọa sơ kỳ, chém ông ta thành hai nửa vô cùng bằng phẳng, thậm chí máu còn chưa kịp chảy ra.

Luồng kiếm mang xuyên qua nhà cửa, đá tảng, cây cối, bay về phía trời xa, như một ngôi sao băng tan biến giữa bầu trời đêm.

Một lát sau, hai nửa cơ thể của vị Âm Dương Sư mới đổ máu ngã xuống, mà con đường phía sau, nhà cửa, đá tảng, cây cối đều xuất hiện một vết cắt bị linh lực có uy năng cực kỳ mạnh mẽ thiêu đốt, lần lượt nghiêng về hai phía, sụp đổ.

Ở trong nhà Fujiwara, cũng được coi là một trong những cường giả ẩn dật, là chú của Thái Chính Đại Thần, Đại Âm Dương Sư cấp Ngọc Tọa Minh Tướng, Fujiwara no Hiroto, cứ như vậy mà chết.

Tuy cái chết không mấy nổi bật, nhưng đây là cường giả cấp Ngọc Tọa đầu tiên mà Lily chém giết.

Dù cho Fujiwara no Hiroto kia có thể lường trước được và có đủ thời gian sử dụng phương thuật, bảo vật phòng ngự từ trước, thì trên thực tế cũng không thể chống đỡ được luồng kiếm mang Tử Nguyệt của Lily.

“Cái gì…” Gã võ sĩ trung niên thấy cao thủ của Yamato Bát Bộ Chúng lại bị đánh ngã, Âm Dương Sư cảnh giới Ngọc Tọa vô cùng mạnh mẽ trong tộc lại bị một kiếm tất sát, hoàn toàn hoảng loạn.

Hắn cảm thấy, tuy Thái Chính Đại Thần đã vô cùng cẩn trọng, nhưng chuyện trước mắt vẫn vượt ngoài dự liệu của ông ta.

Hồ sơ gì đó, hắn cũng không quan tâm nữa, trong tay Lily thì căn bản đừng hòng nghĩ tới. Lúc này sứ mệnh của gia tộc cũng chẳng đáng là gì, gã võ sĩ trung niên đột nhiên rút ra một linh phù dịch chuyển, quyết định bỏ người chạy trốn!

Một luồng ánh sáng không gian vặn vẹo mờ ảo giáng xuống người hắn. Tuy nhiên, khi hắn xuyên qua luồng ánh sáng đó nhìn về phía Lily, lại phát hiện trong tay cô lóe lên một tia sáng tím.

Linh phù dịch chuyển bộc phát ra một làn khói trắng, mà kiếm quang của Lily đã xuyên qua làn khói đó.

Khói tan đi, nửa thân dưới của gã võ sĩ trung niên ngã xuống đất, còn nửa thân trên của hắn lại không thấy đâu nữa, e rằng đã theo linh phù dịch chuyển mà chạy thoát thành công.

Yaiba từ từ đứng dậy, hai tay hắn nắm kiếm, dù đã bị thương, khóe miệng vẫn nở một nụ cười có phần điên cuồng.

“Hì hì hì, sảng khoái, thật không ngờ ngươi lại còn ẩn giấu bản lĩnh như vậy! Có thể tử chiến với một nữ nhân như ngươi, sảng khoái! Thật sảng khoái”

Lily xoay người lại nhìn, trong ánh mắt chỉ còn lại nỗi bi thương.

Cô đã từng thoáng qua một ý nghĩ mềm lòng, muốn để Shikibu Yaiba kia dùng thiên đạo thề không tiết lộ bí mật Tử Nguyệt của mình, rồi sẽ tha cho hắn.

Nhưng, nhìn nụ cười điên cuồng lại khác hẳn mọi khi của đối thủ, Lily đột nhiên giác ngộ. Nếu nói ra những lời như vậy, chỉ khiến đối thủ xem thường mình, khiến hắn cảm thấy chết trong tay một người phụ nữ yếu đuối như vậy là không đủ vinh quang mà thôi.

Người đàn ông này sinh ra là để chém giết, bất kể hắn đã trải qua trăm trận chém người, ngàn trận chém người, cuối con đường sinh mệnh của hắn chắc chắn cũng sẽ kết thúc bằng việc chém giết.

Lily không nói gì cả, chỉ im lặng nhìn hắn như vậy, chờ đợi sự kết thúc cuối cùng.

“Không thể quyết đấu với Tenba Goro rồi, giúp ta nói với hắn một tiếng.” Cơ thể vô cùng cường tráng của Shikibu Yaiba toát mồ hôi, thở hổn hển nói. Tuy bây giờ hắn ít nhất còn bảy tám phần thực lực, nhưng kết cục của trận chiến này, có lẽ hắn đã lường trước được. Tử Nguyệt Lực của Lily tựa như một loại sức mạnh nghịch thiên chưa từng thấy, đã vượt qua hắn!

Nhưng, một người đàn ông như Shikibu Yaiba căn bản không quan tâm đến kết cục.

Trời đất tối sầm.

Dường như trên thế giới chỉ còn lại Shikibu Yaiba và Lily. Phía sau Yaiba, trên bầu trời xa xăm có thể thấy những ngôi làng đang cháy, những con người đang gào thét trong tuyệt vọng, trong đó, có lẽ cũng có gia đình của Shikibu Yaiba.

Lily đột nhiên nhìn thấy một loại ảo giác, tựa như có bóng dáng một cậu bé cô đơn toàn thân đầy vết thương, từ trong thân hình to lớn rắn chắc của Shikibu Yaiba bước ra, từ từ, nhưng lại rất nhanh chóng, đi về phía ngôi làng đang cháy.

“Không…” Cuối cùng Lily vẫn mềm lòng, cô dường như cảm nhận được cuộc đời bất hạnh mà lại bi tráng của cậu bé cô nhi này.

“Dừng lại đi…”

“Nữ nhân, nếu ngươi rơi lệ trước kẻ địch của mình, thì hôm nay dù ta có chết dưới kiếm của ngươi, ở dưới Yomi ta cũng sẽ cảm thấy nhục nhã! Người giết ta, ngươi phải thay ta, đi đến tận cùng của trời cao!”

Ầm—!!!

Toàn thân Shikibu Yaiba bộc phát uy năng Ngọc Tọa ngút trời, hai mắt mang theo sự cuồng khí và quyết tử như Minh Vương!

“Chết đi— Kagami Lily! Nữ nhân yếu đuối không có tư cách gánh vác con đường của cường giả thì hãy chết ở đây cho ta!!!”

Shikibu Yaiba như quỷ thần lao về phía Lily. Hắn dường như không cân nhắc đến phòng ngự và chiêu thức của đối thủ, toàn bộ sức mạnh, toàn bộ sự tập trung, đều chỉ dồn vào nhát kiếm này, nhát kiếm cuối cùng đánh cược cả linh hồn của mình vào kẻ địch!

…Đối mặt với người đàn ông như quỷ thần mang theo quyết tâm tử chiến lao tới, Lily run rẩy, ngẩng đầu lên, trong đôi mắt tím trong veo thê mỹ, ưu sầu mang theo hai hàng lệ, cũng tỏa ra một luồng sát ý kiên quyết!

“A—!!!” Lily gào lên xé lòng, vung một nhát kiếm về phía Shikibu Yaiba đang lao tới.

Một đạo kiếm quang đỏ sậm, mang theo vài cánh hoa xương bồ phiêu tán thê mỹ.

Một đạo kiếm mang màu tím rực rỡ, như vầng trăng cô độc, trầm luân mà yêu dị.

Trong bóng tối phun ra máu tươi như nhuộm đỏ cả bầu trời!

Shikibu Yaiba bị nguyền kiếm Yasutsuna của Lily chém nghiêng, thân thể bị xẻ toạc làm đôi. Bờ vai cường tráng và đôi chân rắn chắc, mỗi phần văng về một hướng.

Sự nghiệp chém giết của Shikibu Yaiba, một trong Yamato Bát Bộ Chúng, dù cho đến chết, cũng chưa từng lùi lại một bước!

Lúc này, ở vùng núi Iga xa xôi, Tenba Goro, trong bộ đạo phục trắng rách nát, đang tĩnh tu trong khu rừng trúc khổng lồ cao ngút trời.

Trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một nỗi nặng trĩu khó tả. Hắn đứng dậy, đến bên vách núi, ngồi xếp bằng xuống, cắm mạnh thanh kiếm thẳng của mình xuống bên cạnh.

Hắn lấy bầu rượu ra, uống một hơi dài, nhìn về phía đêm trăng xa xăm.

“…Cảm giác gì đây? Sao hôm nay lại buồn như vậy?” Tenba Goro tự nói với mình.

Hắn không biết, đối thủ định mệnh của mình đã ra đi.

Lily vô lực quỳ ngồi trên đất, toàn thân cảm thấy một sự trống rỗng chưa từng có. 

Dường như, Tử Nguyệt trong cơ thể cô, một khi giải phóng ra sức mạnh thật sự, không chỉ linh lực của cô, thứ có thể nói là cuồn cuộn bao la so với cùng cảnh giới, cũng gần như tiêu hao hết, mà ngay cả cơ thể, linh hồn của cô cũng như bị rút cạn.

Cái giá của sức mạnh này cũng tuyệt đối không hề rẻ.

Thậm chí, cô không dám tưởng tượng, nếu tiếp tục sử dụng Tử Nguyệt Lực này, sẽ xảy ra chuyện gì, mình sẽ biến thành dạng gì.

Mồ hôi, nước mắt nhỏ xuống đất. Trong lòng Lily, lại một lần nữa cảm thấy bi thương cho người mình đã giết.

“Yaiba, ta đã thắng ngươi, nhưng lại không thể khiến ngươi lùi lại dù chỉ một bước. Ngươi là một võ sĩ đáng kính!”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận