Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6 - Izumo

Chương 2 - Izumo

0 Bình luận - Độ dài: 2,264 từ - Cập nhật:

“Ayaka-sama, thần linh có thật sự tồn tại trên Takamagahara không ạ?” Giờ phút này, điều đó vô cùng quan trọng đối với Lily.

“Thần linh chắc chắn tồn tại, hoàng tộc chính là con cháu của thần linh. Tương truyền ngàn năm trước, thần linh thường xuyên hiển linh, đi lại rong chơi trên khắp đại lục Heian này. Đương nhiên, lúc đó nó vẫn chưa được gọi là đại lục Heian. Chỉ là, đã gần một ngàn năm nay, không còn ghi chép nào về việc thần linh thực sự trên Takamagahara hiển linh nữa, dĩ nhiên, không tính những tiểu thần linh ở trong rừng hay ven đường.” Ayaka nói.

Lily gật đầu, ít nhất, cô hy vọng sau khi mình lên được núi Izumo, thần linh nhất định phải hiển linh.

“Lily, Âm khí mà chị vừa nói là một loại linh khí vô cùng thích hợp cho nữ giới sử dụng. Linh khí có thêm thuộc tính Âm khí sẽ rất có lợi cho nữ tu hành giả trong việc luyện thể, cảm ngộ ý cảnh yêu mị, và các thiên đạo thiên về nữ tính. Hơn nữa, bí cảnh Bão Anh Đào của em cũng mang đậm màu sắc nữ tính, vậy nên Âm khí này sẽ có tác dụng khuếch đại lớn hơn đối với nó, có lẽ còn có những lợi ích bất ngờ khác nữa.” Ayaka kiên nhẫn giải thích.

“Cảm ơn người Ayaka-sama.”

“Với ta còn cần nói cảm ơn sao.” Ayaka nhẹ nhàng vuốt một đường từ eo đến hông Lily.

“Hửm?” Ayaka thấy phản ứng của Lily cũng chỉ là đỏ mặt, “Hôm nay sao em không né? Lại để ta sờ soạng thế.”

“Dạ, đó là vì, sắp phải xa Ayaka-sama rồi, Lily không muốn làm người nổi giận nữa.” Lily đỏ mặt, toàn thân nóng rực nói.

“Vậy sao? Thế thì… có phải ta có thể làm những chuyện sâu hơn với em không?” Ayaka thở hơi vào tai Lily.

“Đương, đương nhiên là không được rồi ạ!” Lily vặn eo phản đối.

Ngay lúc Ayaka nắm lấy tay Lily, định trêu chọc cô thêm nữa thì Murasaki đột nhiên xuất hiện.

“Khụ— Thưa Cố Vấn Tối Cao.” Murasaki quỳ xuống, lòng vô cùng phức tạp bẩm báo.

Ayaka dường như không cảm thấy có vấn đề gì khi bị bắt gặp, vô cùng ung dung buông Lily ra, “Có chuyện gì?”

Ngược lại là Lily, vô cùng ngượng ngùng, đỏ mặt cúi đầu.

“Thưa Cố Vấn Tối Cao, lại đến mùa tế thần đầu xuân rồi. Dưới trướng nhà Fujiwara chúng ta có hai ngôi đền năm nay sẽ tiến hành truyền ngôi cho thần chủ mới, một là đền Izumo, một là đền Tỉ Ma Sơn. Theo thông lệ, triều đình sẽ phái Vu Nữ quản trị đến giám sát toàn bộ quá trình giao nhận ngôi vị thần chủ. Thần Chỉ Cung muốn hỏi ý kiến Cố Vấn Tối Cao về ứng cử viên Vu Nữ quản trị cho hai ngôi đền này năm nay.” Murasaki hỏi.

Ayaka suy nghĩ một lát, “Ừm, ứng cử viên à… Gần đây kinh thành thật sự là thời buổi nhiều chuyện, các Vu Nữ có thực lực và kinh nghiệm ở Heian-kyo cũng đều có trọng trách riêng, nhất thời, ta cũng chưa nghĩ ra ai… A? Khoan đã.”

Ayaka nhìn về phía Lily: “Lily, không phải em định đến núi Izumo sao? Đền Izumo kia nằm ngay vùng ngoại vi của núi Izumo, hay là cử em đi làm Vu Nữ quản trị đi, thời hạn bảy ngày, giám sát toàn bộ quá trình truyền ngôi thần chủ!”

“Ể?....” Lily lòng dạ rối bời, nhưng thời gian mình đến núi Izumo vốn đã không nhiều, có điều đây lại là ủy thác của Ayaka, Lily sao nỡ từ chối: “Ayaka-sama, Lily bằng lòng đi, chỉ là không biết sẽ mất bao lâu ạ?”

“Khoảng bảy ngày là được, giám sát toàn bộ quá trình truyền ngôi, cũng không cần làm gì cụ thể, nhưng nếu không có Vu Nữ quản trị do triều đình phái đến thì việc truyền ngôi của ngôi đền đó sẽ không được thừa nhận.” Ayaka nói: “Đền Izumo đó là nơi khởi nguồn quan trọng của các Âm Dương Sư, Vu Nữ, và thần chức của nhà Fujiwara chúng ta, ở đó có truyền tống ngự trận thông đến Heian-kyo. Em đến đền Izumo rồi vào núi Izumo sẽ an toàn và nhanh hơn nhiều so với việc em tự đi đường xa. Nếu không thì dù là em, trèo non lội suối cũng phải mất nửa tháng mới đến được núi Izumo.”

“Dù không có sự tiện lợi của truyền tống trận, Lily cũng bằng lòng đi, chỉ là… làm Vu Nữ gì đó, Lily hoàn toàn không biết gì cả…”

“Ha ha, Vu Nữ quản trị chứ có phải bảo em đi chủ trì nghi lễ, hay là dâng vũ trên thần đàn đâu. Thực ra chỉ tương đương với giám sát ngự sử do triều đình phái đến thôi. Mọi người đều sẽ rất tôn trọng, kính sợ em, hầu hạ em như thượng quan vậy. Em thì chẳng cần làm gì cả, chỉ cần giám sát, chứng kiến toàn bộ quá trình truyền ngôi không xảy ra sai sót là được.” Ayaka giải thích.

“Thì ra là vậy.” Lily gật đầu, “Vậy Lily xin nhận lệnh.”

Ayaka mỉm cười, nói nhỏ vào tai Lily: “Đền Izumo đó, còn là nơi năm xưa ta học phương thuật, Âm Dương Đạo đó, biết đâu còn lưu giữ vài bí mật đáng xấu hổ của ta nữa, em không muốn đi khám phá sao? Ví dụ như, mối tình đầu của ta chẳng hạn…”

“Ể? Lily không, không dám tùy tiện dò hỏi chuyện riêng của Ayaka-sama đâu ạ…” Lily đỏ mặt nói, trong lòng thầm nghĩ: “Phải rồi, Ayaka-sama cũng đã hai mươi mấy tuổi, thời thiếu nữ chắc chắn cũng có người tình đầu của riêng mình chứ?”

Không hiểu sao, nghĩ đến đây lòng Lily lại dấy lên một nỗi chua xót.

Nhìn thấy biểu cảm của Lily, Ayaka cười nói: “Sao thế? Bé Lily, ghen rồi à?”

“Nào, nào có ạ!”

“Mối tình đầu gì đó là ta đùa thôi. Nhưng mà, nơi đó cũng được xem là sư môn của ta đó.”

Murasaki đứng một bên, nghe Ayaka và Lily đối đáp ăn ý, lại như đang tán tỉnh nhau, trong lòng không khỏi phủ một tầng bóng tối nặng nề.

……

Lúc này, trong Pháp Hoàng Viện Điện của cung điện Heian, nơi đây nhỏ hơn Tử U Điện rất nhiều, cũng có vẻ âm u hơn. Mấy pho tượng đồng Huyền Vũ cổ xưa với hình thù khác nhau đang phun ra từng làn khói lượn lờ.

Minamoto no Yoritomo đang một mình yết kiến Pháp Hoàng.

Vị Pháp Hoàng kia vẫn ngồi trên đài cao sau tấm rèm.

“Yoritomo à, gần đây có tin tức gì của Rokuhara không?”

“Bệ hạ, thần cũng đang lo lắng về việc này. Mặc dù Rokuhara-dono đã phụng sự triều đình qua nhiều thế hệ, ngài ấy thường xuyên bế quan tu luyện, nhưng lần này, trong lòng thần luôn cảm thấy lo lắng một cách khó hiểu.”

Pháp Hoàng cũng gật đầu: “Trẫm cũng có nỗi lo như vậy…”

“Thần đã cho người đi tìm Rokuhara-dono khắp nơi, chỉ là, ngay cả trong phủ của ngài ấy cũng không ai biết tung tích. Mà nơi ngài ấy bế quan tu luyện lại vô cùng bí mật, chúng ta cũng không biết.”

“Vậy sao… thế thì càng đáng lo hơn rồi.”

Việc Rokuhara mất tích quả thật cũng đã dần lan truyền trong ngoài triều đình, các triều thần ai nấy đều không khỏi lo lắng.

Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, Yoritomo lên tiếng: “Bệ hạ, về việc xuất chinh đến Tanba, đồng thời cũng phải đảm bảo sự bình an cho kinh thành này, chúng ta không đủ nhân lực, liệu có thể mượn sức mạnh của các Kagami-Onna và Kiếm Nữ không?”

“Đối với những nữ nhân bị nguyền rủa như Kagami-Onna, trẫm vẫn luôn cảm thấy lo ngại, lo rằng họ sẽ mang lại tai họa cho thế gian. Nhưng, từ thiên dụ gần đây xem ra, có lẽ cách nhìn của trẫm đối với họ từ trước đến nay cũng nên thay đổi rồi. Phàm là thế lực có lợi cho triều đại Heian của chúng ta, đều nên lôi kéo về phía mình. Ngươi nói có đúng không, Yoritomo?”

“Vâng, thần đã hiểu.” Minamoto no Yoritomo cung kính cúi đầu nói.

…..

Chiều hôm đó, tiếng mưa rả rích, Lily được Ayaka hộ tống đến tổ trạch của nhà Fujiwara. Truyền tống trận đó cũng do các trưởng lão của nhà Fujiwara trông coi, Ayaka cũng không thể tùy tiện cho người sử dụng, vì đây là con đường dẫn đến một trong những nơi khởi nguồn quan trọng của gia tộc Fujiwara - đền Izumo, cũng là một trong năm ngôi đền cổ xưa hàng đầu thiên hạ.

Đương nhiên hôm nay, mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa. Vì là do triều đình phái đi, Magatama tiêu hao cho việc truyền tống của Lily cũng do nhà Fujiwara chi trả. Còn về triều đình, thật sự là quá nghèo rồi.

“Lily…”Ayaka và Lily mỗi người cầm một chiếc ô, một người đứng trong truyền tống trận, một người đứng bên ngoài.

“Cẩn thận nhé!”

“Vâng.”

Ánh mắt của cả hai dường như đều mang một nỗi lưu luyến không rời.

“Lily!” Ayaka đột nhiên vứt ô, thân hình cao quý cũng không màng đến mưa ướt, một bước nhảy vào truyền tống trận, nắm lấy tay Lily.

Lúc này Lily cảm thấy cơ thể tê rần, càng gần đến lúc ly biệt, càng không thể chống cự lại sự đối đãi mạnh mẽ đột ngột này của Ayaka.

Ayaka lấy ra một viên bảo châu: “Lily, đây là truyền âm bảo châu, em lựa lúc không phải lên triều rồi truyền một chút linh lực vào là có thể tương ứng với truyền âm bảo châu của ta, thông qua nó để nói chuyện với ta.”

“Thật sao ạ? Thật tốt quá.” Tuy phải xa Ayaka, nhưng vẫn có thể thường xuyên nói chuyện với chị ấy, Lily đương nhiên là rất vui.

“Xem em kìa, vui đến vậy sao? Quả nhiên không nỡ xa ta à?”

Đột nhiên Ayaka ôm chầm lấy Lily, nâng khuôn mặt xinh xắn của cô lên, đặt một nụ hôn lên đó.

“Xoạt.”

Chiếc Ô Hoa Anh Đào trong tay Lily rơi xuống nền đá ướt mưa của truyền tống trận…

Ngay cả sợi chỉ vương giữa đôi môi hai người dường như cũng quyến luyến không muốn đứt…

Nhưng thời khắc chia ly rồi cũng phải đến. Dù sao thì, vẫn có thể nói chuyện qua bảo châu, nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, cũng khiến cả hai cảm thấy an ủi phần nào.

Lily bỗng nhận ra ánh mắt của mình có lẽ sẽ khiến Ayaka hiểu lầm rằng mình đã động lòng, cô quay đầu đi, yếu ớt đẩy Ayaka ra: “Lại, lại đột nhiên hôn em, sau này xin đừng như vậy nữa.”

“Giận ta sao?”

“Là… là vì ly biệt, Lily cũng không muốn làm Ayaka-sama thất vọng. Nếu người thật sự thích như vậy… nhưng, đây, thật sự là lần cuối cùng.” Lily đỏ mặt, giọng nói hơi run rẩy, từng luồng hơi trắng mỏng manh tỏa ra từ khuôn mặt đẫm nước mưa của cô.

“Đi đi, ta đợi em trở về.” Ayaka vỗ một cái vào mông Lily, khiến cô ngượng ngùng bước lên phía trước, đến giữa truyền tống trận. Còn cô ấy lại luyến tiếc lùi ra khỏi trận, khởi động đại trận.

Giữa lúc quầng sáng mờ ảo của đại trận bừng lên, khi Lily sắp bị truyền tống đến nơi xa ngàn dặm.

Ayaka đột nhiên nhìn Lily một cách nghiêm túc, đôi môi trong màn mưa xám xịt càng thêm đỏ mọng mà cũng càng thêm cô đơn mấp máy nói: “Lily, chị yêu em.”

“Ể?” Lily toàn thân run lên, cô thấy Ayaka sau khi nói xong, vậy mà cũng cúi đầu sang một bên, trên mặt lộ ra một vẻ e thẹn vô cùng hiếm thấy.

Ánh sáng chói lòa che khuất dung nhan yêu kiều của người chị xinh đẹp tuyệt trần, trời đất biến sắc, không gian vặn vẹo, Lily bị đưa vào một không gian kỳ lạ đầy màu sắc, cô lơ lửng trong đó với cảm giác không mấy dễ chịu, dường như bị một sức mạnh nào đó đưa đến phương xa.

Một lát sau, tầm mắt của Lily lại từ trong vặn vẹo và sóng ánh sáng trở lại bình thường. Nơi đây, không có mưa, trước mắt là một vùng núi non trong lành với ánh nắng chan hòa.

Chiếc Ô Hoa Anh Đào trong tay Lily vẫn còn đang tí tách nhỏ xuống những giọt mưa long lanh.

Lily tạm thời không có tâm trạng để cảm nhận sự yên tĩnh và trong trẻo của thung lũng này, cũng như mùi hương thoang thoảng của cỏ cây bị nắng chiếu…

Lồng ngực cô phập phồng lên xuống dữ dội, tim đập như nai con chạy loạn.

Cô ngây ngẩn nói: “Chị ấy vừa… tỏ tình với mình sao?”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận