Quyển 9: Arai Yuki: Rising
Chương 408: Bạn có thích Shijou Arisu không? (2)
1 Bình luận - Độ dài: 1,106 từ - Cập nhật:
Ngày hai mươi hai tháng mười hai, một ngày trước kỳ nghỉ đông.
“Vậy thì các em, trong kỳ nghỉ đông nhớ ôn tập cho thật kỹ càng vào đấy nhé~!”
Buổi sinh hoạt lớp cuối cùng trước kỳ nghỉ đông đã kết thúc.
“Về nhà thôi~”
“Sắp thi rồi hả~”
“Cảm giác bắt đầu căng thẳng rồi~”
Các học sinh lục tục kéo nhau rời lớp học.
“Arisu, tớ cô đơn quá à~”
Một bạn nữ ôm chầm lấy Shijou.
“Ể~, tớ cũng cô đơn lắm đó~”
Shijou cũng ôm đáp lại bạn nữ.
“Sắp nghỉ đông rồi, hay là mình nói chuyện một lát rồi hẵng về?”
“Tớ nữa, tớ nữa~”
“Gì thế, gì thế~?”
Mấy cô bạn thường ngày hay chơi với Shijou xúm lại.
“Nghỉ đông cậu định làm gì?”
Cả nhóm xoay bàn lại, vây quanh lấy Shijou.
“Quả nhiên là vẫn phải ôn thi nghiêm túc thôi nhỉ~”
“Ể, thế là đủ rồi mà, thi qua loa là được rồi~ Thời buổi này bằng cấp có quan trọng gì đâu chứ?”
“……Cũng đúng nhỉ~”
“Tớ hiểu mà~ Công ty nào mà để ý bằng cấp thì tớ chẳng thèm vào, nói đúng hơn là mấy công ty cổ hủ kiểu đó dù có vào cũng chẳng có gì tốt đẹp đâu nhỉ~?”
“““Tớ hiểu mà~”””
Một tháng trước kỳ thi đại học, cả nhóm đã cùng nhau thề thốt sẽ từ bỏ việc ôn luyện.
“Saya~”
“A.”
Từ hành lang vọng lại tiếng gọi.
“Chụp ảnh chung đi~?”
Cô bạn ở hành lang vẫy tay rối rít.
“Xin lỗi nha~, bạn trong câu lạc bộ gọi tớ, tớ đi chụp ảnh đây, Arisu có muốn đi cùng không?”
“A, không cần đâu, tớ không muốn làm phiền các cậu, các cậu cứ đi đi.”
“Xin lỗi nha~”
Mấy cô bạn đang ở quanh Shijou rời khỏi lớp để đi chụp ảnh.
“……”
Vẫn tẻ nhạt như mọi khi, Shijou thở dài, thu dọn cặp sách.
Cạch cạch cạch, cửa mở ra.
Nhanh hơn mình nghĩ đấy nhỉ, Shijou thầm nghĩ rồi ngẩng đầu, Akaishi đã đứng ngay cửa.
Akaishi cầm sách tham khảo, vở và hộp bút bước vào lớp.
“……”
Akaishi bước vào lớp và đối mặt với Shijou.
Vì hướng bàn và vị trí đã thay đổi, Shijou và Akaishi tình cờ ngồi đối diện nhau tựa một cặp đôi.
Tình huống bất thường khiến Shijou cau mày.
“……”
Akaishi không nói lời nào lật xem sách tham khảo.
“……Này.”
Khi Shijou vừa định lên tiếng với Akaishi, cánh cửa lại một lần nữa bật mở.
“Chào~”
Một nữ sinh cấp ba có vóc người nhỏ nhắn, trông như một cô bé, bước vào lớp.
Shijou nheo mắt.
“Hai cậu đang học bài à?”
Nhìn thấy hai người họ, Uemugi hỏi Akaishi.
“Không phải.”
Akaishi liếc nhìn Uemugi.
“Hai cậu ngồi đối diện nhau à?”
“Lúc tớ quay lại thì cậu ta đã ngồi đây rồi.”
Akaishi không nhìn Shijou, nói vậy.
“Akaishi ngồi chỗ khác là được mà.”
“Tại sao đây là chỗ của tớ mà tớ lại phải đi đâu chứ.”
Akaishi và Uemugi trò chuyện với nhau chẳng chút ngần ngại.
“Không phải…”
Shijou đỏ mặt.
Nhưng cô vẫn lườm Akaishi một cái sắc lẻm.
“Cậu có thể tránh ra được không? Bọn tớ muốn chụp ảnh.”
Shijou nhấn mạnh giọng, nói với Akaishi.
“……”
Akaishi nhìn quanh lớp học.
“Với ai?”
“……!”
Shijou bật đứng phắt dậy.
“……Haizz.”
Rồi lại não nề ngồi phịch xuống.
“Saya sắp về rồi, mong cậu dọn đồ rồi đi trước khi cậu ấy về.”
Shijou nói với Akaishi bằng một giọng điệu như thể chẳng còn hơi sức đâu mà đôi co.
“Nói cứ như đi đòi nợ thuê ấy.”
“Đòi nợ thuê~”
Uemugi cười khúc khích.
“Tớ đã bảo là không biết khi nào cậu ấy về nên cậu mau về đi cơ mà!”
Shijou gắt lên.
“……A.”
Shijou chợt nhận ra, vội đưa tay che miệng.
“……Tớ về đây.”
Akaishi dọn sách vở trong hộc bàn, bắt đầu cho vào cặp.
“Akaishi đáng thương quá…”
“Đời tớ lúc nào chẳng vậy.”
Uemugi lườm Shijou.
Akaishi đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
“Biết sao giờ, Saya mà về thì lại bị gọi đi thôi.”
Shijou lẩm bẩm khe khẽ.
“……”
Uemugi đứng khựng lại tại chỗ, nhìn Shijou.
“Nếu không muốn làm thì đừng làm là được mà.”
Nói rồi, Uemugi bĩu môi quay mặt đi.
“Chuyện đó khó lắm. Hùa theo số đông cũng có cái lợi của nó. Những người không thuộc về tập thể dễ bị tổn hại, nên không thể tùy tiện kết luận được. Động vật chúng ta sống theo bầy đàn, so với việc tuân theo ý muốn bản thân để rồi bị tập thể loại trừ, thì lựa chọn hùa theo số đông để nhận được lợi ích đôi khi lại tốt hơn.”
Akaishi, từ những lời của Shijou mà lờ mờ đoán được tình hình cùng tâm trạng của cô, bèn lên tiếng đỡ lời.
“Không thể làm điều mình muốn mới là không tốt.”
“Ừm, cũng có suy nghĩ đó ha…”
Akaishi nhìn đồng hồ đeo tay.
“Tớ về đây.”
“Shiraha cũng về đây.”
“Hai cậu vừa làm gì thế?”
“Ăn cơm.”
“Vào ngày cuối cùng trước kỳ nghỉ đông á!?”
Akaishi và Uemugi rời khỏi lớp, ra về.
“……Chỉ là không có bạn bè thôi mà.”
Shijou siết chặt nắm tay, lẩm bẩm một mình đầy oán hận.
Một lát sau, cô bạn kia quay lại.
“Xin lỗi nha~ Để cậu đợi lâu rồi~”
“Lâu quá đó~”
Shijou thay đổi giọng điệu, đáp lại cô bạn vừa trở về.
“Lúc tớ không có ở đây có ai vào lớp không?”
“Không, hoàn toàn không. Chẳng có ai đến đâu~”
“Vậy à~”
Cô bạn kia bắt đầu nghịch điện thoại.
“Mà này, hôm nay mình đi karaoke không? Mai là nghỉ đông rồi còn gì?”
“……À~”
Mục tiêu của Shijou là thi đỗ vào một trường đại học quốc lập hoặc công lập.
Cô muốn chuyên tâm ôn bài trước kỳ thi.
“Được thôi, đi nào đi nào!”
“Arisu đúng là dễ rủ ghê~”
Cô bạn kia ôm chầm lấy Shijou.
A a.
Cớ sao.
Vì điều gì cơ chứ?
Mình lại đang làm cái chuyện ngớ ngẩn này, lãng phí thời gian một cách vô ích thế này.
Cô quan sát bản thân mình từ một góc nhìn trên cao, một kẻ đang phải khúm núm chiều lòng người khác để không bị hội nhóm gạt ra rìa.
Một cảm giác thảm hại đến khôn tả dâng lên.


1 Bình luận