• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 5: Tinh Linh và Vương Tử

Chương 382: Nàng Tinh Linh Được Kính Sợ

0 Bình luận - Độ dài: 1,577 từ - Cập nhật:

“T-Tinh Linh!? Là nàng Tinh Linh đó!!”

“Sao cô ta lại ở đây? Không thể nào! Những kẻ truy sát cô ta đâu rồi?”

“Chết tiệt, Chiến chức giả của chúng ta đâu! Chỉ có Chiến chức giả mới đối phó được cô ta! Mau bảo họ tới đây ngay!”

“C-cầm chân cô ta! Xung quanh toàn là người của chúng ta! Đừng hoảng! Đừng hoảng!”

Dường như kinh ngạc trước sự xuất hiện đột ngột của tôi, các Kỵ sĩ Cliff xung quanh trở nên hỗn loạn, phần lớn kỵ binh đều tỏ ra bối rối, một số khác lại do dự không biết có nên bao vây hay không, rõ ràng không hề có chút chuẩn bị nào cho sự giáng lâm của tôi.

“Đại nhân Celice! Cẩn thận ạ!”

Erolan với vầng trán đẫm máu ở bên cạnh, lúc này lớn tiếng hét về phía tôi.

Không cần cúi đầu cũng có thể cảm nhận được, một luồng gió mang theo ác ý ập đến… đó là sự giãy giụa hấp hối của tên kỵ sĩ bên dưới, dường như hắn đã rút đoản kiếm ra định tấn công tôi?

——Nằm mơ đi!

Thân hình được Niệm lực cường hóa trở nên linh hoạt và nhẹ nhàng, tôi lộn người về phía trước, dùng hai tay chống xuống đất bật người lên, con dao găm giấu trong móng vuốt của tay phải thuận thế cắt xoáy.

Mang theo máu thịt từ cổ họng bị cắt đứt, tôi đáp đất vững vàng trong tư thế nửa quỳ, khẽ ngẩng đầu nhìn về phía những kỵ binh kia.

Toàn là hạng quen thuộc… gọi tắt là lính quèn.

Giây tiếp theo, con dao găm được xoay người ném ra, mang theo luồng sáng của Tinh thần lực, vạch ra một quỹ đạo nhanh như chớp.

Hai lưỡi dao một đen một trắng bắn ra từ tay giả bên phải, tách ra làm đôi giữa không trung, như thể có sinh mệnh riêng, tức khắc bắt đầu công việc của mình.

Con dao nhỏ màu trắng, luồn lách giữa đám đông cắt đứt những sợi dây thừng.

Ảo ảnh màu đen, thì xuyên qua cổ họng của những kỵ binh gần đó.

Lấy bán kính bốn mươi mét làm khoảng cách giới hạn, dùng những thi thể máu văng tung tóe làm ranh giới, tạo thành một vùng cấm tuyệt đối mang tên ‘Tử Vong’——đây là phạm vi lĩnh vực do tôi chi phối!

Sau một thời gian dài dùng Niệm động lực điều khiển vũ khí, khả năng nắm bắt độ chính xác và lực đạo của tôi, rõ ràng đã thành thục hơn trước rất nhiều.

“Là ngài Celice! Là ngài Celice!”

“Nữ thần phù hộ! Đại nhân Celice vẫn còn sống!”

“Tôi không thể tin được! Đại nhân Celice… thật sự đã đến cứu chúng ta!”

“Tốt quá rồi! Tốt quá rồi!! Cuối cùng cũng đợi được… hu hu…”

Con dao găm vẩy sạch máu tươi bay về bên cạnh, tôi nhìn đám đông trông như những người tị nạn, trong lòng có chút phức tạp.

Rõ ràng mới chia tay chưa được mấy ngày, kết quả ai nấy đều mặt mày xám xịt, như thể bị đuổi đi đào mỏ, trông vô cùng thảm hại, nhưng phần lớn mọi người đều còn sống, cũng xem như là một tin tốt.

“Đại nhân Celice~~~”

Erolan vừa được cắt đứt dây thừng trên tay, không thèm để ý đến cô em gái đang vội vã chạy tới, ngay lập tức vui vẻ lao lên, ôm đầu tôi vào lòng.

“Tôi biết mà! Tôi biết mà! Ngài chắc chắn sẽ đến cứu tôi! Hu oa~ tôi vui quá đi mất!”

Giọng nói hưng phấn của cô gái trên đầu, khiến tôi có chút ngây người, lúc phản ứng lại mới phát hiện cả khuôn mặt, đã bị vùi vào trong lớp thịt mềm ấm áp, làn da mịn màng ép chặt vào sống mũi, gần như sắp không thở nổi…

“Chị ngốc! Chị đang làm gì vậy! Áo trước ngực! Áo của chị! Aiya! Mau buông ra, chị không thấy mất mặt à! Đừng gây thêm phiền phức nữa!”

“Không chịu! Để em ôm một lát đi mà… chị xem đại nhân Celice, cũng không phản đối mà… a a, đừng kéo em~ Đại nhân Celice~”

Elph đuổi kịp vội vàng kéo chị mình ra, tôi cuối cùng cũng có thể thở một hơi.

Kết quả vừa ngẩng mắt lên đã thấy một mảng trắng như tuyết, nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, hai má không khỏi hơi nóng lên.

Đợi đã, mình định làm gì ấy nhỉ?

Gàooo!

Một tiếng thú gầm từ phía xa, tức khắc khiến tôi hoàn hồn.

Sói trắng nhỏ bốn chân chạy như bay, phun ra một quả đạn năng lượng về phía kẻ địch bên cạnh, đang cố gắng tiến lại gần tôi.

Nghe thấy một loạt tiếng nổ, tôi mới sực nhớ ra đây là chiến trường…

Vội vàng lắc đầu điều chỉnh lại tâm trạng, một lần nữa tập trung ra bên ngoài!

Elph bên cạnh đã cởi áo khoác ngoài, đang bận rộn khoác lên cho chị mình, một lượng lớn người được giải cứu ở bên cạnh, thì tự giác giúp nhau cởi dây thừng.

Mà những binh lính Cliff ở cách đó không xa, cũng bắt đầu có phản ứng.

Kẻ hứng chịu đầu tiên——chính là nữ Thích khách bị tôi ném vào giữa đám người.

“Vây lấy cô ta! Dàn trận! Đâm thương!”

“Không, đợi đã! Tôi là người một nhà!”

“Giương thương đâm tiếp!”

“Lũ ngu! Các ngươi có tai không vậy! Ta đã nói là người một nhà rồi!”

“Câm miệng đồ phản bội! Ngươi tưởng bọn ta mù hết chắc!”

“Đúng vậy! Nàng Tinh Linh đó không giết ngươi! Chứng tỏ ngươi cùng một phe với cô ta! Còn muốn ngụy biện!”

“Chắc chắn là ngươi đã lừa gạt lòng tin của vị Long Kỵ đó! Mới khiến Phi long quan trọng của chúng ta bị cướp đi! Kẻ phản bội! Đều đáng chết!”

Những người lính Cliff mặt đầy phẫn nộ, căn bản không có ý định nghe cô ta giải thích, trực tiếp dùng chiến thuật vây công, phối hợp vô cùng ăn ý, ép Elina vào thế hiểm nghèo, chỉ có thể dùng đoản kiếm liều mạng đỡ đòn và né tránh.

“Khốn… khốn kiếp! Lũ các ngươi! Mau dừng tay… ta và cô ta… không phải… a! Đừng ép ta… ép ta nữa… vậy thì… tất cả đi chết đi!”

Thế nhưng không ai thông cảm cho sự cố gắng của cô ta, sau khi không thể chịu đựng được nữa, má bị rạch một vết máu, cuối cùng cô ta nghiến răng nghiến lợi mà bộc phát.

Thân hình điều chỉnh chuyển từ thủ sang công, không còn bị xích sắt hạn chế tốc độ, hóa thành ảo ảnh nhảy múa, xoay người vung mạnh đoản kiếm, khiến xung quanh nở rộ những đóa hoa máu! Không hổ là Thích khách… cấp cao.

Khoảnh khắc nhảy xuống từ Phi long, tôi đã thuận tiện dùng Niệm lực mở khóa xích cho cô ta, điều chỉnh điểm rơi để cô ta rơi vào giữa đám địch, còn thuận tay ném qua một thanh đoản kiếm.

Thể chất của Chiến chức giả, mạnh hơn người thường rất nhiều, tôi không lo cô ta sẽ ngã chết.

Ý định ban đầu của tôi… là để người phụ nữ này giúp tôi cầm chân, thu hút một phần sự chú ý của kẻ địch.

Bây giờ xem ra cô ta làm khá tốt?

“Địch tấn công! Địch tấn công! Là… là nàng Tinh Linh đó! Cô ta ở đây!”

“Bộ binh phương trận lùi lại! Lùi lại ngay lập tức!!”

“Kỵ binh! Mau lên ngựa!”

“Cung thủ! Chuẩn bị tên! Lên dây!”

“Chiến chức giả của chúng ta, rốt cuộc chạy đi đâu rồi! Ai có thể đi thông báo cho họ!!”

“Thưa ngài… tối qua họ đã xuất động toàn bộ, nói là đã tìm thấy… nơi ẩn náu của nàng Tinh Linh đó.”

“Trời ơi! Vậy nàng Tinh Linh này… là sao đây? Tại sao cô ta lại ở đây? Đừng nói với tôi… loại quái vật này… có hai người?”

Tiếng ồn ào, la hét, chỉ huy hỗn loạn từ bốn phương tám hướng, đều truyền vào tai tôi. Cộng thêm sự oanh tạc của Sói trắng nhỏ, cả chiến trường như thể vỡ chợ… như thể một con Cự Long xuất hiện trên chiến trường của loài người, chuẩn bị phun ra ngọn lửa Long tức chí mạng, gây ra một trận hỗn loạn quỷ khóc sói gào.

Tôi không khỏi cảm thấy có chút bất ngờ, còn chưa triệu hồi Thạch Cự Nhân, sao lại như thể lâm đại địch… cứ như tôi sẽ ăn thịt người vậy?

Lúc này Sói trắng nhỏ đã lao đến bên cạnh tôi, tôi xoa đầu nó rồi lật người cưỡi lên, nhìn những binh lính dày đặc phía bên kia, rõ ràng đang bắt đầu tiến về phía này… tôi không khỏi hít một hơi thật sâu.

Tay chân vẫn trong tình trạng tốt, trong túi còn mấy viên Ma Tinh, cộng thêm tốc độ của Tiểu Bạch. Tôi đột nhiên cảm thấy…

Đội quân đông đảo trước mắt, dường như cũng chẳng có gì ghê gớm?

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận