Hừm
Tạm thời
Mình đói à?
Phân Bổ Điểm (Thịt)
"Mọi người muốn biết Toori-kun hay Horizon nên kế thừa danh vị của Lãnh chúa Motonobu sao?"
Đúng là một câu hỏi khó, Asama thầm nghĩ.
Nếu cậu ấy thống nhất được thiên hạ, nhìn từ góc độ Viễn Đông, việc cậu ấy kế thừa danh vị của người cai trị Viễn Đông là điều hợp lý. Hay đúng hơn, tình thế thế giới sẽ yêu cầu điều đó.
Nhưng còn Horizon nữa.
"Người đã nhận được một số quyền lợi với tư cách người thừa kế của Matsudaira Motonobu tại Mikawa, đúng chứ?"
Horizon nghiêng đầu đáp lại.
Nàng chau mày, đưa một tay lên cằm.
"Hừm. Ta không nhớ việc này."
"Ờm, để có cớ xử tử người và những chuyện liên quan, Liên Minh Thánh Nghị đã trao cho người một vài quyền lợi khác nhau."
"Ồ, phải rồi. Ta nhớ Cô Gái Chăm Sóc có nói gì đó về việc này."
"Lần tới gặp lại, người nhất định phải cảm ơn Cô Gái Chăm Sóc đó, biết chưa?" hắn nói.
Horizon bắt đầu toát mồ hôi.
Không khí ngượng ngùng "giờ sao đây?" bao trùm lấy họ, và Horizon giơ tay phải lên trước khi trả lời.
"Ta từng nhắc đến Cô Gái Chăm Sóc trước đây, mọi người còn nhớ chứ?"
"Jud. Tôi nhớ," Mitotsudaira nói.
"Chà, xét thời điểm trong năm thì cũng hợp lý, ta quyết định nên gửi cho Tres España một món quà mùa hè. Ta đã bàn với quản lý và viết một lá thư gửi kèm theo quà."
"Khoan đã," Naruze đưa tay phải ra. "Thư từ kiểu gì cơ?"
"Jud," Horizon nói rồi mở ra một khung tín hiệu.
"Gửi Cô Gái Chăm Sóc. Mùa hè của người thế nào? Nhờ có người mà ta đã tránh được việc bị thanh tẩy sạch bong kin kít trong buổi hành hình, và giờ đang thuận buồm xuôi gió trên con đường chinh phục thế giới. Vùng đất mặt trời lặn của người có vẻ đang gặp khó khăn, nhưng vẫn chưa phá sản đâu nhỉ! Ta tin rằng người có thể xoay chuyển tình thế và luôn cầu chúc cho người được dồi dào sức khỏe."
Vàng Mar: "Vậy là chúng ta lại sắp có một sự cố quốc tế mới, hay sao đây?"
Phó Hội: "Này, Aoi! Bức thư này chưa được gửi đi đâu đấy chứ!? Nó vẫn còn ở chỗ cậu, tôi hy vọng là vậy!"
Tui: "Chắc là chỗ mẹ tôi chứ không phải trên Lôi Long Chính, nên tôi cũng không biết đâu."
Asama: "Chúng ta còn không biết tên cô ấy, liệu thư có đến nơi không?"
Horizey: "Jud. Vì vậy ta đã gửi nó đến Hội Học Sinh Tres España và nhờ họ chuyển đến ‘Cô Gái Chăm Sóc’. Ta cho rằng làm vậy là sẽ đến nơi."
Thánh Nữ: "Điều đáng sợ là tôi lại thấy cách đó có khi lại hiệu quả thật."
Horizey: "Ta cũng đã cân nhắc vẽ thêm một bức hình của cô ấy cho chắc, nhưng nói lại chuyện cũ, lúc đó ta ngồi quay lưng về phía cô ấy nên không nhớ mặt mũi ra sao. Giờ thì làm sao ta cảm ơn cô ấy được đây?"
Sói Bạc: "Tôi có cảm giác là Cô Gái Chăm Sóc này giữ một vị trí quan trọng trong tâm trí người hơn nhiều so với những gì cô ấy biết đấy."
Gia Thần Ngực Lép: "Cảm giác đây là loại vấn đề sẽ tự biến mất nếu chúng ta cứ lờ nó đi."
Chuyện đó sớm muộn gì cũng phải giải quyết thôi, Masazumi nghĩ. Nhưng bây giờ...
"Chúng ta có thể quay lại chuyện Aoi hay Horizon nên kế thừa danh vị Matsudaira Motonobu không?"
"Cậu nghĩ khi nào chúng ta nên làm việc đó?"
"Tôi thì thấy làm ngay cũng được, nhưng sẽ dễ dàng hơn nếu đợi đến trận Sekigahara. Vì lúc đó Matsudaira sẽ kiểm soát Viễn Đông rồi."
"Jud," Horizon đáp và gã ngốc giơ tay lên.
"Chúng ta có thể cùng chia sẻ danh vị đó không?"
"Không phải là không thể. Đã có tiền lệ rồi."
Mọi người nhìn Masazumi với vẻ mặt "có sao?".
"Bởi vì một số danh vị kế thừa có những câu chuyện vô lý kèm theo, như là họ không bao giờ ngủ hay toàn năng chẳng hạn. Để chắc chắn các quốc gia khác không bắt bẻ, những danh vị đó sẽ được chia sẻ bởi một nhóm hai hoặc ba người."
"Tôi nhớ Leonardo da Vinci cũng được xử lý theo cách đó."
Naruze nói đúng.
"Jud. Ngài ấy cần phải là chuyên gia về nghệ thuật, thiết kế, ngôn ngữ và thể thao, một số người cho rằng một người không thể gánh hết được. Vì vậy danh vị của ngài ấy đã được chia sẻ."
"Đúng vậy," Naruze gật đầu và mở ra một số thông tin về lịch sử nghệ thuật trên một Magie Figur. "Thường thì được chia thành một Leonardo thiên về thể chất và một Leonardo thiên về văn học và khoa học, nhưng cuối cùng đã được mở rộng thành Sức Mạnh Số 1, Kỹ Năng Số 2, và sau đó là V-3 đóng vai trò trung gian. À, và chữ V trong V-3 là viết tắt của Vinci."
"Tôi nhớ rồi. Có phải tất cả họ đều cưỡi con ngựa máy tương lai mà họ đã thiết kế không? Họ nói rằng họ đang ‘trung thành với nguyên tác’, ý là đúng với lịch sử ấy."
"Mọi người biết nhiều về chuyện này ghê," Masazumi nói.
"Chẳng qua là vì có một chương trình tokusatsu dựa trên nó thôi. Gần đây nó được làm lại trong Loạt Phim Tensho, kể về những người nổi tiếng âm mưu chống lại nhau. Cái cách Robo-Vinci bị đánh bại mỗi tập khá là nổi tiếng đấy."
Người ta có thể biết được rất nhiều kiến thức kỳ quặc từ các chương trình dành cho trẻ em, Masazumi nghĩ, nhưng cô chẳng bao giờ biết họ đang nói gì vì những chương trình đó đã bị cấm ở nhà cô.
Chỉ đến bây giờ, khi làm việc bán thời gian tại một trường tiểu học, cô mới nhận ra sức mạnh của loại hình truyền thông đó.
...Đành chịu thôi, bố mình đã cấm mình xem bất cứ thứ gì trong số đó.
"Đến lúc rồi, Koni-tan! Tuần tới, phiên bản Loạt Phim Eiroku của Masked Universale sẽ được chiếu vào buổi tối! Ta đã phải tự kiềm chế ở Mikawa vì nó sẽ không tốt cho sự trưởng thành của Masazumi, nên ta phải xem cho bằng được lần phát sóng này ở Musashi!"
"Hô hô? Vậy ra, Nobu-tan, lần đầu chúng ta gặp nhau, khi ta vô tình đưa cho nàng danh thiếp ukiyo-e V-3 thay vì cái bình thường, nàng đã chấp nhận nó mà không bình luận gì vì nàng cũng có hứng thú với những thứ như vậy sao!?"
"Hê. Ta đã coi ngươi là hết thuốc chữa rồi vì cứ bám lấy V-3 cũ rích thay vì đón nhận cái mới hot hơn – trực thăng nguyên thủy Sky-V! Ta cảm thấy tội nghiệp cho ngươi đến nỗi đã từ chối đưa lại danh thiếp Số 1 của mình!"
"Nobu-tan! Nobu-tan! Nếu nàng đưa ta cái đó, ta đã phủ phục dưới chân nàng và liếm giày cho nàng rồi!"
"Bố tôi nghiêm khắc về mấy chuyện đó lắm."
Mitotsudaira nhận thấy Masazumi đang khoanh tay hồi tưởng, nên cô quyết định nói vài lời với cô ấy.
Masazumi dường như nghĩ rằng cô đang đặt cha mình "ở trên" như một người có quyền uy, nhưng nghe có vẻ giống như cô đang phàn nàn về phong cách nuôi dạy con cái hẹp hòi của ông hơn. Vì vậy Mitotsudaira không biết liệu điều này có cần thiết không, nhưng cô vẫn lên tiếng.
"Gia đình cậu ở một vị trí đặc biệt, Masazumi, vậy cậu có thực sự trách ông ấy được không?"
"Jud. Cũng không hẳn. ...Thế còn gia đình cậu thì sao, Mitotsudaira?"
Phong Độ Vẫn Còn: "Để ta! Hồi đó là cuối thời kỳ Phục Hưng và việc tái hiện văn hóa và những câu chuyện cổ đại đang là mốt. Vì vậy ta luôn mong chờ chương trình giáo dục về thần thoại Gilgamesh. Rồi cha của Nate và ta sẽ diễn lại cảnh-"
Mitotsudaira dùng một cú tăng tốc để phá vỡ khung tín hiệu, nhưng đức vua của cô đang khoanh tay đứng gần đó.
"Ồ, phải. Tớ nhớ cái đó. Có thể xem được khi Musashi ở gần Hexagone Française, nên tớ thường thức khuya, xem nó rồi hôm sau đến trường bàn tán. Nhờ thế mà tớ có biệt danh là Gil, Vua Anh Hùng đấy."
"Heh heh. Thằng em ngốc của em toàn hét lên, ‘Chị! Chị ơi! Ngực cô ấy giống chị Asama kìa!’, nên em phải sửa lại cho nó: ‘Không phải đâu. Của Asama phải thế này này.’ "
"S-sao tự dưng lại lôi em vào chuyện này chứ!?"
Mitotsudaira ngạc nhiên khi thấy mối liên hệ kỳ lạ này giữa đức vua của mình và cha mẹ cô.
Mẹ cô đã gửi qua một vài tập phim mà bà đã ghi lại vào thời đó, nhưng các video cũ có dung lượng tệp rất nhỏ.
...Xem ra chuyện đó cũng lâu lắm rồi.
Suy nghĩ đó giúp cô hiểu ra mọi chuyện. Nhưng rồi Adele lên tiếng.
"Ồ, nhưng phiên bản Loạt Phim Vinci chiếu ở nhà Sĩ Quan Chuyên Trách số 5 hẳn là phiên bản đặc biệt dành cho nước ngoài, đúng không? Nó có một số thay đổi độc đáo như có thêm nhân vật Con Trai của Mặt Trời dẫn đến việc lựa chọn Roi-Soleil."
"Ế!? Thật á!? Cậu xem cái đó hả, Nate!?"
Tớ có xem. Nhưng...
"L-là cha tớ thích xem thôi. Và nghĩ lại thì, cha mẹ tớ có quen biết với cựu Thủ Tướng của Hexagone Française, nên có thể họ đã tham gia vào các chương trình đặc biệt về việc lựa chọn Roi-Soleil."
"Thật sao? Chết tiệt, lẽ ra mình nên hỏi papan về chuyện đó khi ông ấy ở đây trước đây."
Đức vua của mình thật dễ thương khi ngài ấy thực sự thích một thứ gì đó như thế này. Vì vậy để chiều ngài một chút...
Sói Bạc: "Ừm, mẫu thân? Con có một việc nhỏ – rất nhỏ – cực kỳ, cực kỳ nhỏ – muốn nhờ người."
Phong Độ Vẫn Còn: "Ồ? Con chỉ cần một việc nhỏ thôi sao? Chà, nếu vậy thì..."
Mẹ cô trả lời.
Phong Độ Vẫn Còn: "Chuyệーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーn"
Bà thực sự đã kéo dài từ đầu tiên.
Margot đếm giây trên ngón tay và đến được 32 giây.
Phong Độ Vẫn Còn: "-ーーーーーーーーーーーーーーーーーーn gì thế, Nate?"
Sói Bạc: "S-sao con có cảm giác mình sẽ phải hối hận vì chuyện này nhỉ!?"
Phu Nhân Tachibana: "Bà ấy giữ hơi được một lúc lâu ấn tượng thật."
Horizey: "Không thể nào rút lui sau khi bị bà ấy tung chiêu đó được."
Mitotsudaira cảm thấy vô cùng xấu hổ, dù cô không chắc tại sao, nhưng cô đã nhờ mẹ mình hỏi cha về chương trình cũ đó. Và gửi qua bất kỳ bản ghi nào nếu bà có.
...M-mệt quá đi mất.
Thực ra, đây có vẻ giống một ví dụ điển hình về cách một người mẹ và con gái nên tương tác với nhau hơn. Vấn đề là mình không biết họ sẽ cường điệu và hiểu sai nó như thế nào. Nhưng dù sao đi nữa...
"Đức vua của thần, thần sẽ sớm có lễ vật dâng lên ngài!"
"Không ngờ lại đột ngột nhận được tư liệu từ hơn một thập kỷ trước, nhưng cảm ơn cậu, Nate."
"C-chưa đến lúc để cảm ơn thần đâu ạ."
Naruze đáp lại câu nói đó bằng cách xóa một phần bảng phân cảnh của mình và vẽ lại, nhưng rồi họ nghe thấy tiếng vỗ tay.
Đó là Masazumi. Cô nhìn tất cả mọi người.
"Jud, jud. Chúng ta lạc đề rồi, phải không?"
Tất cả đều gật đầu và Masazumi thở dài.
"Lỗi này là do ai đây?"
"Do cậu!" mọi người đồng thanh đáp lại.
Hả? Masazumi nghĩ, nghiêng đầu.
...Mình là người bắt đầu à?
Thôi kệ. Tương lai mới là quan trọng. Phải rồi, tập trung vào tương lai. Có thể lờ đi những sai lầm hiện tại khi bạn có một tương lai tươi sáng và rực rỡ đang chờ đợi. Giờ thì mình nghe như đang nói trong một buổi hội thảo tự lực vậy. Dù mình chưa bao giờ tham dự cái nào.
"Masazumi! Masazumi! Đừng chơi với con thú ăn kiến của cậu nữa, quay lại đây đi!"
Ối. Mình vô tình bắt đầu chơi với Tsukinowa.
"Để xem nào, chúng ta đang thảo luận xem liệu gã ngốc và Horizon có thể chia sẻ danh vị kế thừa không, đúng chứ?"
"Vâng, tôi tin là chúng ta đã dừng ở đó," Mary xác nhận.
Masazumi gật đầu với cô và suy nghĩ.
"Họ có thể chia sẻ danh vị, nhưng chúng ta không có nhiều lý do chính đáng cho việc đó."
"Cứ nói thẳng ra đi, Masazumi-sama. Tên nhóc này thiếu- gặc!"
"Horizon! Horizon! Người không nên cắn vào lưỡi trước khi cố gắng nói một từ khó đâu!"
Mình chẳng hiểu cái trò đùa lặp đi lặp lại này nữa. Nhưng...
"Thực tế là, Lãnh chúa Motonobu đã không chia sẻ danh vị với bất kỳ ai, vì vậy việc tìm kiếm lý do chính đáng cho nó bây giờ sẽ rất khó khăn. Đó là lý do tại sao tôi muốn tiếp tục cuộc thảo luận này với giả định rằng danh vị sẽ được kế thừa bởi một trong hai người. Mọi người rõ chưa?"
Asama ghi lại lời của Masazumi và cảm thấy má mình nóng lên không vì lý do gì cả.
Cô nhìn sang thì thấy Mitotsudaira và Suzu cũng vậy.
Bởi vì về cơ bản, Masazumi đã nói rằng...
...Mối quan hệ của Toori-kun và Horizon khiến họ thực sự là một!
Họ chưa kết hôn, nhưng mối quan hệ của họ cũng tương tự như vậy.
Là con gái của một ngôi đền chuyên về các nghi lễ như vậy, Asama muốn reo hò vui sướng.
Đây là một dịp đáng để ăn mừng, nhưng những người khác cũng có liên quan đến chuyện này. Vì vậy...
...Ồ.
Tùy thuộc vào quyết định hoặc tình hình của cặp đôi, cô có thể cần phải đánh giá lại các thần chú bảo hộ và phép thuật của họ. Có những dịch vụ ưu tiên cho người thừa kế danh vị và có cả giảm giá cho gia đình, vì vậy một mối quan hệ khác có thể có nghĩa là một lựa chọn khác sẽ hiệu quả hơn hoặc có lợi hơn. Và vì nó cũng liên quan đến những người khác...
Asama: "Tôi không nên ngần ngại điều chỉnh các khế ước và thần chú bảo hộ của mọi người dựa trên mối quan hệ của mọi người với nhau, đúng không?"
Tui: "Nhìn vào các khế ước của đền thờ, liệu Horizon, Nate và tôi có cơ bản được coi là một phần gia đình của cậu không?"
Asama: "Ể? Không, không đến mức đó đâu. Thấy không, một vu nữ phải phục vụ vị thần của mình ‘trước tiên và trên hết’, nên nếu cậu trở thành một phần của Đền Asama, nó sẽ gây ra một số vấn đề với thứ tự ưu tiên của tôi."
Nghệ-Ga: "Phải, tớ cũng không chắc nó hoạt động thế nào khi vẽ một kịch bản như vậy, vậy điều gì sẽ xảy ra nếu mối quan hệ của cậu với Tổng Trưởng trở nên rõ ràng hơn?"
Cậu đã vẽ cái đó sao? Asama nghĩ, nhưng cô quyết định rằng việc tưởng tượng ra nội dung là một thử thách quá lớn đối với mình.
Nhưng để trả lời câu hỏi của Naruze...
Asama: "Tại Đền Asama, tôi không nghĩ nó sẽ thực sự gây ra quá nhiều vấn đề với các hoạt động Thần Đạo liên quan đến Musashi của chúng tôi. Bởi vì có bố tôi ở đó và ông ấy có thể tiếp tục phục vụ Sakuya ‘trước tiên và trên hết’. Nhưng tôi sẽ phải quyết định xem nên định tuyến các phép thuật và thần chú bảo hộ của mình thông qua bố tôi hay tự mình quản lý chúng. Đây là điều tôi có lẽ nên giải quyết ngay bây giờ, vì vậy tôi có thể sẽ tìm đến một số người trong các bạn để thảo luận về nó."
Sẹo Nữ: "Cô cần thảo luận về điều gì?"
Asama: "Định tuyến các khế ước của tôi thông qua bố tôi sẽ phải trả phí định tuyến, vì vậy sẽ rẻ hơn nếu ký khế ước trực tiếp với ông ấy."
Mọi người gật đầu hiểu ra và Narumi mỉm cười với Asama.
"Thích thú chứ?"
Asama suy nghĩ về ý nghĩa của câu nói đó.
Cô đang chuẩn bị để đánh giá lại công việc của mình và tìm hiểu thêm về những giới hạn của bản thân trong đó. Nó hơi giống như việc đóng lại một phần nhỏ những gì cô đã luôn làm. Nhưng...
...Phải.
Cô đang thay đổi mái ấm của mình. Căn phòng của cô có thể nhỏ hơn, nhưng sẽ có những điều cô chỉ có thể làm ở mái ấm mới này.
Cô vẫn sẽ là Đại Diện Đền Asama, nhưng cô sẽ nghĩ về cậu ấy trước tiên và trên hết.
...Mình đã quyết định đó là điều mình muốn làm bây giờ.
Không phải là cô có thể nếu cô muốn. Cô thực sự muốn. Vì vậy...
"Vâng, tôi đang rất thích thú."
"Vậy à," Narumi đáp lại bằng một cái gật đầu.
Asama gật đầu lại.
"Asama," Urquiaga nói. "Câu ‘vậy à’ của Narumi là một món quà hiếm có đấy."
Đúng vậy, cô nghĩ, điều đó khiến cô nóng ran. Nhưng trái tim đập rộn ràng của cô mang hơi nóng đến lồng ngực chứ không phải khuôn mặt.
Khi Narumi đến Musashi, hẳn cô ấy đã tự đặt ra một số hạn chế cho mình nhưng cô ấy đã chọn người mà cô ấy sẽ nghĩ đến trước tiên và trên hết theo cùng một cách. Điều tương tự chắc chắn cũng đúng với Mary và cô cảm thấy rằng Vợ Chồng Tachibana cũng đang dần đạt đến điểm đó.
Mitotsudaira cũng sẽ như vậy, nhưng...
...Horizon.
Nàng cũng vậy. Mặc dù nàng bắt đầu gần như từ con số không thay vì tự hạn chế mình. Nhưng giờ nàng đã có thể tự do là chính mình... dù "chính mình" đôi khi hơi quá đà. Dù sao đi nữa, mình cũng là một phần nguyên nhân giúp nàng đạt được đến điểm này.
Khuôn khổ bên trong Horizon luôn đặt cậu ấy lên trước tiên và trên hết. Cậu ấy là người chia sẻ đường ranh giới với nàng, vì vậy vị trí và tầm vóc của họ là ngang bằng.
Theo một cách nào đó, tất cả những điều đó đã được quyết định từ khi ở Mikawa, khi họ lần đầu tiên thực sự gặp nhau. Vì vậy hẳn nàng đã nhận thức được rằng ngày càng khó hiểu được tầm quan trọng của điều đó lớn đến mức nào, nhưng...
"Horizon."
Điều này giống như khi nàng cố gắng đòi lại những giọt nước mắt của mình. Không, đây là một điều gì đó còn cá nhân hơn nữa.
"Hãy nhớ kỹ câu ‘Vậy à’ của Narumi-san ở đây nhé."
Cô ấy đã quyết định ở lại đây. Cô ấy đã quyết định những gì cô ấy muốn làm ở đây. Và đó không chỉ là hoạt động tinh thần. Đó là một mảnh quyết tâm nhỏ bé, vô nghĩa, nhưng đó chính là toàn bộ vấn đề.
"Rồi sẽ đến lúc người cũng sẽ ‘thấy’ thôi."
"Ta đã có cảm giác mình sẽ như vậy khi nghĩ lại những gì ta đã quan sát những người còn lại làm."
Horizon nhìn Asama rồi nhìn Mitotsudaira.
"Các người đang nói rằng ta đến đây vì ta đã đưa ra một quyết định tương tự với Toori-sama, phải không?"
"Chắc hẳn ta đã làm vậy một cách vô thức," Horizon nói. "Nhưng..."
Điều này có lẽ sẽ còn xảy ra rất nhiều trong tương lai. Nhưng bây giờ...
"Ta ở đây vì ta đã đưa ra lựa chọn đó, đúng không?"
Nàng vẫn chưa chắc chắn về điều đó, nhưng nàng cảm thấy Asama đã đúng và nàng sẽ dần nhận ra điều đó khi nhìn lại. Nàng có thể nhận ra điều đó khi nhìn những người khác.
Bạn đưa ra lựa chọn trước, nhưng sự quyết tâm và kiên định đã có từ trước đó nữa.
"Hẳn là phải có khả năng đưa ra quyết định trước khi nó có thể trở thành quyết định của mình. Và cái việc ‘thấy’ này là thứ đến sau."
Nàng vẫn chưa biết gọi nó là gì. Nhưng nàng có thể cảm nhận được điều gì đó khi quan sát Asama và Mitotsudaira lúc này.
"Ta tin chắc đó là thứ mà ta cũng có. Điều này đã cho ta thêm một điều nữa để tin tưởng."
"Vậy sao?" Masazumi đáp lại Horizon, xác nhận lời nói của nàng.
...Điều này thật không thể tin được.
Có vẻ như Horizon không thay đổi chút nào từ Mikawa đến đây, nhưng thực ra nàng đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Chắc chắn, nàng vẫn la hét những điều kỳ quặc mà không báo trước và làm những việc vô nghĩa, nhưng mình muốn nghĩ rằng đó chỉ là phong cách của nàng. Nhưng những phần đáng lo ngại hơn trong hành vi của nàng dường như đã biến mất. À, trừ các Quy Tắc Horizon. Nàng có thể làm ơn ngừng làm việc đó được không?
Nhưng nếu Masazumi định để những người khác xử lý những vấn đề này...
"Horizon, tôi muốn người đưa ra quyết định về tất cả những điều đó và tôi muốn người dựa vào Asama và Mitotsudaira khi cần giúp đỡ."
Sau khi nghe thấy câu trả lời "jud", Masazumi tiếp tục.
"Những người còn lại hẳn đã đang luyện tập và rèn luyện sự tập trung của mình rồi."
"Đúng vậy," Naruze bình tĩnh nói. "Margot và tớ đã làm không tốt trong bài kiểm tra đó, nên chúng tớ cần phải chấn chỉnh lại. Nhưng, này, ít nhất chúng tớ cũng không tệ bằng Tenzou."
"Cậu nói đúng đó, Ga-chan. Almirante và những người khác đã gây cho tớ rất nhiều rắc rối trong kỳ thi. Nhưng, này, ít nhất tớ cũng không tự làm mình xấu hổ bằng Tenzou."
"C-cái gì thế này, màn phối hợp sỉ nhục đôi à!?"
"Đúng vậy!" Mary đáp. Cô đặt tay lên ngực bên cạnh Tenzou. "Tenzou-sama lúc đó đã phải bận tay bế ta rồi!"
Nghệ-Ga: "Nào, Tenzou. Cậu muốn đăng cái nào lên mạng lưới thần thánh – câu nói đó hay những gì cậu nói về việc chúng tôi sỉ nhục cậu?"
10ZO: "Ừm, tôi thực sự không muốn cái nào cả được không?"
Tui: "Này, này. Tha cho cậu ta đi, Đen Mar. Mary là một trong những vũ khí mạnh nhất của chúng ta và chúng ta không thể di chuyển cô ấy nếu không có Tenzou."
Gia Thần Ngực Lép: "Chắc chắn là Sĩ Quan Chuyên Trách số 1 bế Mary-san, nhưng Excalibur có thể bay mà. Việc anh ấy bế cô ấy có vẻ hơi thừa thãi."
Tui: "Tenzou, cậu có ích lợi gì vậy?"
10ZO: "Sự ủng hộ của ngài chẳng kéo dài được bao lâu!!"
Điều này cho chúng ta rất nhiều điều để suy nghĩ, Mary nghĩ.
Bài kiểm tra đã đến mà không báo trước, vì vậy cô đã không chuẩn bị. Đúng là cô đã do dự khi đến lúc phải chạy trên mái nhà. Bởi vì nếu chân cô làm thủng mái nhà, người dân tội nghiệp sẽ phải sửa nó.
Đó là lý do tại sao cô đã để anh bế mình, nhưng đúng là Excalibur thuộc về cô. Nó rất thích anh, nhưng nó không thuộc về anh. Vì vậy...
"Tenzou-sama, em xin lỗi vì đã chiếm hết hào quang của ngài."
"Không, mục đích là để tất cả chúng ta cùng nhau hợp tác. Và việc bế em có nghĩa là em không phải lo lắng về việc bị tàu vận chuyển bắt được. Điều quan trọng là phải xem xét giá trị chiến thuật của hành động của chúng ta. Vì vậy," anh nói. "Em đã chạy được một chút ở Nördlingen, nhưng hầu hết các công trình trên Musashi đều bằng gỗ. Trận chiến giả tiếp theo sẽ diễn ra vào giữa kỳ 2, vậy sao em không thử chạy qua một số không gian thoáng đãng trước đó nhỉ? Một khi em đã quen rồi..."
"Vâng?"
"Chúng ta có thể chạy tay trong tay."
Anh sẽ không buông tay cô. Sự khăng khăng đó khiến cô hạnh phúc, nhưng cũng xấu hổ. Cô biết mình phải làm tốt hơn thế này khi một vài bông hoa rơi ra từ người cô.
Ở phía bên kia ngọn lửa, Naito và Naruze đang quạt cho cô bằng những chiếc đĩa giấy. Nhưng trời khá mát, nên không cần thiết đâu.
Nhưng nếu cô định tham gia chiến trường...
"Sự Biến Chùa Honnou sẽ như thế nào?"
Đó sẽ là một trận chiến cục bộ, vì vậy họ không biết liệu nó sẽ liên quan đến một nhóm lớn chiến binh hay một trận hải chiến.
Dựa trên nghiên cứu của chính Mary, trận chiến diễn ra xung quanh một ngôi chùa duy nhất được sử dụng làm nơi ở.
Nếu vậy, cô nghĩ ngay trước khi anh lên tiếng.
"Chúng tôi cho rằng đó sẽ là một loại pháo đài mới được xây dựng bên ngoài Kyou."
Tenzou kéo lên một khung tín hiệu hiển thị bản tóm tắt các cuộc điều tra của mình trong kỳ nghỉ hè. Anh cúi đầu về phía Asama và cô đã phân phát nó cho mọi người.
Đầu tiên là các hoạt động của P.A. Oda.
"Hồ Biwa Azuchi của P.A. Oda vẫn đang trong tình trạng báo động và chúng tôi chưa điều tra nhiều ở đó vì việc cử người vào và bị bắt sẽ rất phiền phức. Nhưng..."
Nhưng...
"Chúng tôi đã xác nhận một số công trình xây dựng quy mô lớn trong một trường tàng hình tại vị trí mới của Chùa Honnou ở phía đông Kyou. Chúng tôi cũng đã xác nhận vật liệu được vận chuyển đến đó từ Hồ Biwa Azuchi."
"Tại sao cậu lại nghĩ đó là một pháo đài? Không thể là một con tàu trên không sao?" Naruze hỏi.
Asama lắc đầu.
"Đây sẽ là một nghi lễ địa mạch quy mô lớn, vì vậy tôi nghĩ nó sẽ là một cơ sở trên mặt đất. Đặc biệt là nếu họ có cả một lò phản ứng địa mạch."
"Chúng tôi có thông tin nói rằng họ đã thiết lập một thứ gì đó giống như những tảng đá then chốt khổng lồ để dựng lên trường năng lượng. Địa hình ban đầu là một ngọn đồi, vì vậy họ có thể đang xây dựng một công trình trên bề mặt với một thứ gì đó được xây dựng dưới lòng đất."
"Sẽ rất rắc rối nếu họ cố thủ bên trong đó," Futayo nói.
Hắn phải đồng ý với cô về điểm đó. Nhưng...
"Tôi không chắc họ sẽ làm vậy," Masazumi nói. Cô đứng dậy và lấy thêm bánh mì từ bàn. "Khi chúng ta đến Chùa Honnou, tôi có cảm giác họ có thể sẽ cho chúng ta vào hoặc cho chúng ta xem diễn biến."
"Vì sự khăng khăng của Hashiba trong việc tuân thủ nghiêm ngặt Thánh Phán?"
"Đúng vậy. Sự Biến Chùa Honnou về cơ bản là lãnh địa của P.A. Oda, nhưng họ có thể chuyển nó cho Hashiba nếu muốn. Chúng ta chưa nên loại bỏ khả năng đó. Nếu ý định của chúng ta phù hợp với họ, họ ít nhất có thể cho chúng ta quan sát. Chúng ta vẫn phải đối phó với Trận Yamazaki chống lại Hashiba sau đó, vì vậy không phải mọi thứ sẽ dễ dàng như vậy."
"Vậy thì," Gin nói. "Kế hoạch đột nhập vào pháo đài trên mặt đất là gì?"
"Neshinbara-dono, ngài có suy nghĩ gì?"
Neshinbara trả lời câu hỏi của Tenzou bằng cách tạo một tư thế mới.
"Một câu hỏi xuất sắc. Có một điểm chính chúng ta cần ghi nhớ liên quan đến việc tái hiện lịch sử. Cụ thể là..."
Neshinbara hiển thị hiệu ứng lửa trên khung tín hiệu của mình. Anh mở bốn khung như vậy và đặt chúng xung quanh mình.
"Chùa Honnou bị đốt cháy. Điều này dẫn đến việc thi thể của Nobunaga không bao giờ được tìm thấy."
Vì vậy...
"Thông thường, họ có thể không cần phải quá nghiêm ngặt, nhưng tôi cho rằng họ sẽ tái hiện điều này để ngăn chặn bất kỳ quốc gia nào khác can thiệp. Họ đã thể hiện sự khăng khăng trong việc giữ các trận chiến đúng với hình thức ban đầu – như các con tàu lửa trong trận Armada hay Nördlingen chủ yếu diễn ra bên ngoài thành phố."
"Vậy, Thư ký, phiên bản pháo đài của Chùa Honnou này sẽ như thế nào?" Adele hỏi.
Neshinbara che mặt bằng một tay trước khi trả lời.
"Jud. Đó là nơi ở của người chỉ được biết đến với cái tên... Bóng Tối."
Horizey: "Nói thẳng ra, tôi nghĩ chúng ta nên tạo ra một quy tắc mới, theo đó bất kỳ ai cản trở các cuộc thảo luận của chúng ta sẽ bị tống cổ khỏi đó về mặt thể xác."
Phó Hội: "Hừm. Tôi cảm thấy sẽ không lâu nữa chẳng còn ai ở lại, điều đó sẽ cản trở các cuộc thảo luận của chúng ta theo một cách khác."
Tui: "Này, khoan đã! Ai đã cản trở các cuộc thảo luận của chúng ta chứ!? Tôi không thể tin có ai lại có gan cản đường những cuộc họp quan trọng này! Phải không, Tenzou!?"
Sói Bạc: "Đức vua của thần! Đức vua của thần! Ngài đang nhắm đến việc trở thành nạn nhân đầu tiên của quy tắc đó sao!?"
"Đượccccccc, tiếp tục nào."
Neshinbara nhìn thấy những cánh tay đang nhìn mình từ khoảng cách 5m ở phía bên kia đống lửa trại. Chúng thỉnh thoảng giơ tay lên một cách đe dọa, nhưng dựa trên những cuộc tấn công thường xuyên của chúng vào Aoi, bất kỳ cuộc tấn công thực sự nào cũng sẽ diễn ra ngay lập tức. Mình cần phải cư xử đúng mực.
Nhưng anh có một câu hỏi về ý kiến của Crossunite.
"Họ không có lý do gì để xây một pháo đài cả."
"Tại sao không? Họ đã vận chuyển tất cả vật liệu đến rồi."
"Chúng ta đang thảo luận trên giả định rằng chúng ta sẽ tấn công, nhưng P.A. Oda hẳn đã lên kế hoạch cho nó không hơn gì việc Akechi Mitsuhide giết Nobunaga."
Vì vậy...
"Phòng thủ chống lại sự can thiệp từ bên ngoài là hợp lý, nhưng nâng cấp nó lên đến cấp độ pháo đài thì giờ Akechi Mitsuhide cũng không vào được."
"Tôi hiểu rồi. Vậy ngài nghĩ Chùa Honnou sẽ có hình dạng như thế nào, Neshinbara-dono?"
"Trả lời cho tử tế hoặc chúng tôi sẽ giải trí bằng cách ném cậu xuống con suối phía sau," Horizon cảnh báo.
"Heh. Câu trả lời không thể rõ ràng hơn được nữa. Chỉ có một hình dạng khả dĩ duy nhất cho Chùa Honnou."
Anh hiển thị một bản vẽ tay dự đoán trên khung tín hiệu. Một tòa lâu đài đặc biệt vươn lên trời cao.
"Một tòa lâu đài quỷ!"
"Bây giờ Neshinbara-sama đã được xử lý xong, có ai khác có ý kiến muốn chia sẻ không?"
Mitotsudaira thấy mọi người tránh phản ứng với câu hỏi của Horizon không tay.
Cô cũng nghe thấy tiếng một vật gì đó bị ném xuống nước từ phía con suối, nhưng cô chọn cách lờ đi.
"Tôi nghĩ ý của anh ấy là đó sẽ là một thứ gì đó họ có thể sử dụng để hoàn thành việc tái hiện lịch sử nhưng cũng sẽ ngăn chặn bất kỳ ai can thiệp. Trong trường hợp đó..."
Có một tiền lệ ở đây.
"Đền Itsukushima ở Aki có bản thân ngôi đền được xây dựng để khớp với ngôi đền lịch sử, nhưng mặt đất bên dưới nó được tạo thành một hòn đảo nổi, mọi người nhớ chứ? Đền Asama cũng tương tự, chỉ là với Musashi thay vì một hòn đảo nổi."
Vì vậy...
"Thay vì hỏi liệu Chùa Honnou sẽ là một pháo đài hay ngôi đền lịch sử, chúng ta có nên hỏi nó sẽ được xây dựng trên loại cơ sở nào không?"
"Điều gì khiến cậu nghĩ sẽ có một loại cơ sở nào đó bên dưới nó, Mitotsudaira?" Masazumi hỏi.
Mitotsudaira sau đó quay sang một người: Asama.
"Tomo, cậu có ý tưởng nào về những gì họ có thể đã xây dựng cho trường năng lượng mà Sĩ Quan Chuyên Trách số 1 đã nói đến không?"
"Ể? Ừm, vâng. Tôi không thể biết chắc, nhưng tôi đoán chúng là một bộ đá then chốt để trấn áp 8 hoặc 12 phương hướng. Cậu biết cách váy bìa của tôi đâm xuống đất theo các hướng khác nhau để ổn định tôi khi tôi bắn Umetsubaki không? Nó cũng giống như vậy."
Mitotsudaira dựa vào đó để trả lời.
"Các tảng đá then chốt định hướng tạo ra một hàng rào phòng thủ mạnh mẽ, nhưng chúng đã lỗi thời vì việc phá hủy một trong các hướng sẽ tạo ra một lỗ hổng lớn trong hệ thống phòng thủ. Điều đó cho thấy chúng không phải để phòng thủ, vậy chúng dùng để làm gì? Chúng ta đã nghe về một thứ tương tự, phải không?"
Masazumi giơ tay lên.
Mitotsudaira không chắc liệu điều này có phải do xuất thân từ Mikawa của Masazumi hay không, nhưng...
"Cậu nghĩ chúng là gì, Masazumi?"
"Lò phản ứng địa mạch," cô trả lời, gập đôi một miếng bánh mì phết mứt để làm một chiếc bánh sandwich đơn giản. "Tại Lâu Đài Nagoya Mới, các lò phản ứng địa mạch ở bốn hướng chính đã bị đẩy quá giới hạn để kích hoạt một vụ nổ ở trung tâm. Vậy nếu các công trình ở mỗi hướng ở đây thực sự là các lò phản ứng địa mạch thì sao?"
Cô hít một hơi.
"Chúng ta biết Lãnh chúa Motonobu đã khởi động Dự Án Sáng Thế từ phía P.A. Oda, vậy nếu vụ nổ của Lâu Đài Nagoya Mới là một cuộc thử nghiệm cho việc này thì sao?"
Vì vậy...
"Nếu Sự Biến Chùa Honnou là một phần quan trọng của Dự Án Sáng Thế thì sao?"
Gin cảm thấy Phó Hội đang đưa ra những kết luận vội vàng.
Việc nhảy từ việc xem xét các vật liệu đến các lò phản ứng địa mạch rồi đến Dự Án Sáng Thế là quá nhiều.
Nhưng trong khi Gin không tham gia vào tất cả những chuyện đó, Phó Hội lại đến từ Mikawa. Cô ấy sẽ biết nhiều thông tin và tin đồn địa phương về Lãnh chúa Motonobu và các quan chức Mikawa khác hơn Gin.
Có thể tất cả những thông tin bổ sung đó đã tạo ra một mối liên kết mà Gin chỉ thấy là sự vội vàng trong kết luận.
Nhưng cô cũng đồng ý với một phần trong đó.
...Phải.
"Chúng tôi cũng đã thấy nó."
Trở lại Mikawa, cô và Muneshige đã thấy bốn cột ánh sáng ether vươn lên trời đêm. Muneshige đã cố gắng và thất bại trong việc tiếp cận nguồn của chúng và họ đã rút lui.
Muneshige thậm chí còn đã nói chuyện với Lãnh chúa Motonobu. Vì vậy...
"Tôi có một đề nghị," Muneshige bình tĩnh nói. "Vào thời điểm đó, Tres España và K.P.A. Italia, dưới sự chỉ huy của Giáo Hoàng Viện, đã gặp khó khăn trong việc tin vào những gì đang diễn ra trước mắt họ."
"Chúng tôi cũng chẳng biết chuyện gì đang xảy ra," Tổng Trưởng nói.
Muneshige gật đầu.
"Vì thế nên tôi có đề nghị này." Anh đặt tay lên đùi và hơi cúi đầu. "Ngay cả khi một điều gì đó có vẻ bất khả thi, nó vẫn có thể là sự thật. Và nếu Lãnh chúa Motonobu đã chuẩn bị một thứ gì đó ở đây, tôi tin rằng chúng ta phải vượt qua nó vì chúng ta là những người đã đi chệch khỏi kế hoạch của ngài."
Gin biết trận chiến đêm đó là một kinh nghiệm quý báu đối với Muneshige và là một bước ngoặt quan trọng đối với anh.
Thất bại của anh trước Honda Futayo mới là yếu tố quyết định thực sự, nhưng anh đã bước những bước đầu tiên trên con đường hiện tại của mình vào đêm đó. Anh đã dốc toàn lực chống lại Honda Tadakatsu ở Mikawa và điều đó là không đủ.
Nếu người đàn ông đó còn sống, Muneshige đã có thể nỗ lực để vượt qua ông. Nhưng...
"Tôi đã nói với Lãnh chúa Motonobu rằng tôi không biết."
Và...
"Ngài ấy nói rằng việc nói ‘Tôi không biết’ để tránh suy nghĩ thêm về nó có nghĩa là tôi sẽ ngoảnh mặt đi trước một cuộc khủng hoảng và tôi sẽ chết nếu có điều gì đó còn đáng sợ hơn xảy ra."
Tuy nhiên...
"Có lẽ tôi không thông minh đến thế, nhưng có rất nhiều điều tôi không biết. Nhưng tôi sẽ không bao giờ ngừng suy nghĩ về những điều đó nữa."
"Có thật vậy không, Muneshige-sama?"
"Jud." Anh gật đầu. "Khi tôi nhận ra em đã biến mất, Gin, tôi đã ngay lập tức nghĩ về nó, hét lên ‘amore’ năm lần, và lao thẳng đến Musashi."
Gia Thần Ngực Lép: "Đó không phải là một phản ứng theo phản xạ sao, hoàn toàn ngược lại với việc suy nghĩ?"
Chuông: "Adele, đây là... một câu chuyện ngọt ngào. Tôi nghĩ vậy..."
Vàng Mar: "Và điều gì khiến cô cảm thấy cần phải có vế ‘tôi nghĩ vậy’?"
Gin bằng cách nào đó đã chịu đựng được cuộc tấn công bất ngờ.
Cô hít một hơi thật sâu và kìm nén sự thôi thúc theo phản xạ muốn mắng anh. Thói quen mắng mỏ và phản đối của cô là một vấn đề. Gần đây cô đã tìm ra một mẹo để phá bỏ những thói quen đó trên mạng lưới thần thánh.
...Trước khi mắng anh ấy, mình cần hiểu tại sao anh ấy lại làm vậy.
Đúng vậy, việc thấu hiểu sẽ ngăn bạn hành động hấp tấp. Vì vậy mình cần biết tại sao Muneshige-sama lại nhắc đến mình ở đây.
"..."
Sự thấu hiểu mà cô tìm thấy đi kèm với sự xấu hổ lớn đến mức cô gần như chết đi, vì vậy cô chỉ gạt bỏ những phần tích cực và vứt bỏ phần còn lại.
Sĩ Quan Chuyên Trách số 3 và số 4 đang đưa ra bình luận.
"Ồ, nhìn kìa. Chuyện đó thực sự chạm đến cô ấy rồi."
"Phải, có thể thấy cô ấy đang cố gắng tỏ ra bình tĩnh đến mức nào."
Cô thực sự ước gì họ không bịa chuyện về cô. Bởi vì trên thực tế, nó còn tác động đến cô mạnh hơn thế nữa.
Nhưng cô biết Muneshige đang cố gắng nói gì.
"Chúng tôi không gia nhập Musashi để chết," Gin nói với Phó Hội. "Chúng tôi gia nhập để không phải ngừng suy nghĩ. Và có vẻ như điều đó đã dẫn suy nghĩ của chúng tôi vượt ra ngoài những gì Lãnh chúa Motonobu đã mong đợi, nhưng đây có thể là một bài kiểm tra cho điều đó."
"Chính xác thì ý cô là gì?"
"Jud." Gin gật đầu. "Vị trí. Các vật liệu được gửi đến các công trình ở mỗi hướng. Kiến thức và công nghệ của họ về lò phản ứng địa mạch. Sự tham gia của Lãnh chúa Motonobu và Dự Án Sáng Thế. Chỉ với những điều này, dường như còn quá sớm để nghĩ rằng một cái gì đó giống như Trận Chiến Mikawa sẽ xảy ra ở đây."
Nhưng...
"Không có vẻ quá sớm để nghĩ rằng một cái gì đó giống như Trận Chiến Mikawa có thể xảy ra ở đây."
Vì vậy...
"Vì điều đó có thể xảy ra, tôi có một đề nghị với tư cách là người đã ở đó lần đầu tiên."
Đây là một hình thức trả thù, Gin nghĩ. Họ đã mất rất nhiều và rồi lại có được rất nhiều và tất cả đã bắt đầu bằng sự mất mát của Mikawa.
Nhưng một số thứ đã mất đi mãi mãi.
Vì vậy, đây là một hình thức trả thù.
Những người còn lại đang trả thù cho những người đã mất.
Họ sẽ đảm bảo không có chuyện gì như vậy có thể xảy ra nữa...
...Và chúng ta sẽ vượt qua con người của chúng ta ngày đó.
Ngày đó anh là một người thừa kế danh vị và bây giờ anh phải vượt qua điều đó. Anh phải trả thù cho quá khứ mà anh đã mất bằng cách vượt qua nó ở hiện tại.
Bài kiểm tra hôm trước đã kết thúc tốt đẹp.
60 điểm. Mỗi người sẽ nhìn nhận nó theo cách khác nhau, nhưng họ coi đó không phải là một thất bại mà là trên mức trung bình. Và đó giờ đã trở thành mức cơ bản của họ.
Đối đầu với một đối thủ ở cấp độ của Reine des Garous, 60 điểm là một kết quả xuất sắc cho đến bây giờ.
Mục tiêu của họ cho lần tới sẽ là khoảng 75 điểm. Giữa mức đó và 80 điểm là khoảng mức Muneshige đã đạt được ở Mikawa.
Thời khắc báo thù đã đến gần. Vì vậy...
"Hãy chuẩn bị mọi thứ có thể," cô tuyên bố.
Một giọng nói ngay lập tức trả lời cô.
"Tôi cho phép."
Cô ngạc nhiên ngước lên và thấy một khuôn mặt quen thuộc ngay bên kia đống lửa trại.
Honda Futayo đang nhìn cô và anh khi cô nói.
"Tôi cho phép với tư cách là Phó Tổng Trưởng để chuẩn bị cho việc này như một Trận Chiến Mikawa thứ hai."
Futayo hẳn có suy nghĩ riêng về chuyện này, Masazumi nghĩ, đạt đến một sự thấu hiểu ngầm.
Dựa trên các ghi chép từ thời đó, Futayo đã giữ thái độ "chờ xem" đối với cuộc xung đột mà nhóm của cha cô đã bắt đầu ở Mikawa.
Đó là lựa chọn hợp lý nhất cho Viễn Đông, nhưng kết quả đã rất thảm khốc.
Cô đã liên lạc với K.P.A. Italia, vì vậy thái độ "chờ xem" đã tạo ra một sự phân biệt giữa nhóm của cô và nhóm Mikawa. Điều đó đã dẫn đến việc nhóm của Futayo làm việc cho Liên Minh Thánh Nghị cho đến khi cô thất bại trước chị gái của tên ngốc vào cuối đại hội hội học sinh.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu cô không chờ đợi để hành động?
Cô sẽ không phải chống lại Liên Minh Thánh Nghị.
Liệu cô có bắt đầu bằng việc cố gắng gia nhập nhóm Musashi không? Hay thay vào đó, cô sẽ cố gắng giải thích hành động của Mikawa cho Liên Minh Thánh Nghị? Nếu cô đã làm vậy, ít nhất nó cũng sẽ làm giảm hiệu quả của Liên Minh Thánh Nghị trong giai đoạn đầu tiên, chẳng hạn như việc bắt giữ Horizon.
Masazumi có thể thấy rõ điều đó.
Bản thân Futayo có lẽ còn thấy được nhiều hơn thế.
Người nhà Honda kia không bao giờ nói nhiều, hiếm khi tiết lộ những gì cô đang nghĩ, và dường như sống cuộc sống dựa trên tâm trạng hiện tại của mình, nhưng dựa trên những gì cô vừa nói...
...Cái gì đây?
Chuyện đó đã gặm nhấm cô suốt thời gian qua sao?
Masazumi thả lỏng vai trong tâm trí trước khi lên tiếng.
"Tôi cũng cho phép với tư cách là Phó Hội Trưởng. Cậu thấy ổn chứ, Aoi?"
"Ừ, tớ thấy chẳng có lý do gì lại không."
Một câu trả lời thờ ơ, nhưng có gì mới đâu? Cô biết cô có thể tin tưởng hắn sẽ ủng hộ mình. Vì vậy...
"Mọi người, hãy coi đây là mối đe dọa lớn nhất chúng ta từng đối mặt. Đối với P.A. Oda thì đúng là như vậy, nên tôi chắc chắn họ sẽ tuân theo lời dạy của Lãnh chúa Motonobu bằng cách suy nghĩ thấu đáo và hành động tương ứng."
Vì vậy...
"Crossunite, cậu hãy chia sẻ với Futayo và mọi người những phát hiện của mình. Cứ tạm coi chùa Honnouji là một công trình trên mặt đất, nhưng vai trò của nó là một ‘ngôi chùa trọ’ nhằm ngăn chặn sự can thiệp từ bên ngoài, chứ không phải một pháo đài thực thụ. Neshinbara, cậu hãy vạch ra chiến lược cho—"
"Bẩm Masazumi-sama, Neshinbara-sama vẫn chưa trở về sau khi bị bắn ra ngoài ạ," Horizon lên tiếng.
"T-tôi đây rồi! Tôi đã chạy về ngay khi có thể đây!"
Masazumi ngoảnh lại thì thấy Neshinbara mình mẩy ướt sũng đang chạy tới từ phía hạ nguồn.
"Cậu bị dòng sông cuốn đi xa quá nhỉ," Phó Hội trưởng Date bình luận trong lúc Neshinbara bắt đầu vắt khô quần áo dưới một gốc cây gần đó.
Nhìn lượng nước chảy ra, có lẽ cậu ta sẽ chưa thể hữu dụng ngay được. Masazumi đành phải tiếp tục.
"Thôi được, Crossunite. Cậu hãy bàn bạc với Neshinbara. Tiếp theo là..."
"Khoan đã." Phó Hội trưởng Date giơ tay phải lên. "Tôi có một điều muốn nói."
"Judge. Chuyện gì vậy?"
"Judge," cô đáp lại. Đoạn, cô nói tiếp: "Sự kiện chùa Honnouji chính là khởi đầu cho sự sụp đổ của P.A. Oda. Và mọi người cho rằng nó có thể cũng chính là Kế hoạch Sáng Thế nhằm ngăn chặn Ngày Tận Thế, đúng không?"
Mọi người đều gật đầu. Đây vốn là chủ đề mà Neshinbara rất hứng thú, nhưng lần này người khơi mào lại là Masazumi. Cô tự hỏi Phó Hội trưởng Date định nói gì về vấn đề này.
"Nếu Kế hoạch Sáng Thế và Sự kiện chùa Honnouji là một, thì thay vì suy vong, vị thế và giá trị quốc tế của P.A. Oda sẽ tăng lên – bởi vì họ đã ngăn chặn được Ngày Tận Thế. Họ sẽ trở thành người mở đường cho thời đại mới, chứ không suy tàn như lịch sử đã định. Nhưng điều đó cũng có nghĩa là, trường hợp ngược lại hoàn toàn có thể xảy ra. Mọi người có hiểu ý tôi không?"
Cô nói tiếp.
"Nếu chúng ta ngăn chặn Kế hoạch Sáng Thế mà không có một kế sách nào cho riêng mình, Musashi sẽ bị coi là kẻ thù lớn nhất của thời đại mới. Vậy, chúng ta đã có kế sách nào chưa?"


0 Bình luận