Vì sao
Chúng ta lại chọn
Tụ họp nơi đây?
Phân Bổ Điểm (Lời Hứa)
Một vệt sáng trắng của pháo hiệu vụt lên từ phía bắc thành phố Novgorod.
Đó là tín hiệu của P.A. Oda, cho thấy họ đã đến được tòa thị chính.
Một trong những người chứng kiến cảnh đó đang ở lưng chừng ngọn đồi phía đông Novgorod.
"Chết tiệt, mình phải nhanh lên mới được, nhưng mà quăng mấy tên này xuống vách khó thật đấy!"
Naomasa đang đứng trên vai Jizuri Suzaku và cô đang phải vất vả điều khiển vị thần cơ này.
Lúc này, cô đang phải đối phó với những cỗ thần cơ yểm trợ cho tên Mori kỳ quặc kia, kẻ chẳng gây ra được chút khó khăn nào. Bảy cỗ máy đó di chuyển một cách khó nhọc, cứ loạng choạng tiến đến chỗ cô.
Chuyển động của chúng cho thấy rõ chúng đã nằm ngoài tầm kiểm soát của chủ nhân. Chúng đột ngột ngửa người ra sau, lắc lư liên hồi, và…
…Tóm lại là di chuyển dị hợm vô cùng.
Tuy nhiên, những đòn pháo kích từ các thần cơ của Date lại không đủ sức thổi bay chúng. Cơ thể chúng được tạo thành từ những bó cơ nhân tạo, nên chúng có thể né tránh hoặc hấp thụ sát thương, rồi tự hồi phục bằng chức năng sửa chữa.
Chúng khiến cô thấy thật phiền phức, nên mỗi khi Naomasa tiếp cận, cô đều túm lấy rồi quật mạnh chúng xuống đất.
"Ừm, Mori? Tôi sẽ rất cảm kích nếu anh ngừng ngửa người ra sau, la hét ‘ahn’ hay ‘nhee’ và co giật như thế. Nó làm tôi mất tập trung tính toán lắm đấy."
Đằng sau một chướng ngại vật bên trong cổng nam Novgorod, Fuwa đang tính toán thiệt hại của trận chiến, nhưng Mori đã vội lắc đầu trước yêu cầu của cô.
"T-tại sao cô lại tưởng tượng ra những thứ dâm tục khi nhìn thấy tôi thế, Fuwa!?"
"Anh không dâm tục, anh tục tĩu. Ít nhất anh đừng có rên rỉ được không?"
"C-cô muốn tôi chỉ sống bằng hô hấp qua da thôi sao!? Hơn nữa, tôi phải tiếp nhận toàn bộ nỗi đau từ các đơn vị đã tách rời để đền đáp nỗ lực của chúng, dù cho tôi không thể điều khiển—ahhhhhhhn! Á, không, không, Naomasa!"
"Có lẽ tôi nên nhờ vài kỹ sư chôn anh xuống đất."
"Ồ, không cần đâu. Chuyện đó sớm muộn gì cũng xảy ra thôi."
Naomasa dùng một đòn đóng cọc quật một cỗ thần cơ yểm trợ của Mori xuống đất.
Cô thật sự muốn ném nó qua rìa vách, nhưng những cỗ thần cơ khác lại ở quá gần. Sẽ rất phiền phức nếu chúng lao vào tấn công khi cô đang ném đi cỗ đầu tiên.
Vì vậy, cô tăng tốc cổ tay của Jizuri Suzaku và cắm đầu cỗ thần cơ địch xuống đất, lút từ đầu đến thắt lưng.
…Rắc rối quá đi.
Phương pháp hiệu quả nhất là ném chúng ra khỏi Novgorod. Những thần cơ này không thể bay, nên một khi rơi xuống vực, chúng sẽ không thể quay lại. Đến giờ cô đã ném được 9 tên, nhưng việc tóm lấy chúng bây giờ lại khó khăn một cách khó chịu. Nhưng…
…Nếu đó là cách duy nhất, thì mình phải làm thôi!
Với ý nghĩ đó, Naomasa chuẩn bị chiến đấu. Nhưng rồi một con tàu trong hạm đội của Sakuma, vốn đã hạ xuống để cứu những con tàu bị bắn rơi, lại bay lên và bất cẩn thả toàn bộ những thần cơ yểm trợ của Mori mà nó đã thu gom ở bên dưới xuống.
"Tổ sư nhà ngươi!!"
Khi Naomasa hét lên với con tàu, những cỗ thần cơ bị thả xuống và những cỗ còn lại trên Novgorod đồng loạt di chuyển. Những tên bị thả ngay lập tức nhảy tới khi vừa đứng dậy, còn những tên khác thì lao đến tấn công cô.
Naomasa cau mày khi tất cả chúng cùng lúc tấn công.
Khi tập hợp lại, dường như chúng đã tạo ra một dạng tâm trí chung nào đó, bởi chúng lao tới với ý định và chuyển động rõ ràng hơn nhiều.
Các thần cơ của Date khai hỏa và thổi bay hai trong số chúng, nhưng Naomasa nhận ra một điều.
Cỗ mà cô đã đóng cọc xuống đất lúc nãy đã biến mất. Cô đoán nó đã tự bò ra, nhưng…
…Ở cạnh mình!?
Mặt đất nổ tung và nó xuất hiện. Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nó vừa ngọ nguậy vừa đào đất bằng đầu như một con giun.
Cô không hiểu điều này có ý nghĩa gì. Rõ ràng đây không phải là hành động của con người và hoàn toàn vô nghĩa, nhưng nó quá bất ngờ khiến Naomasa phản ứng chậm lại. Khi cỗ thần cơ xuất hiện bên cạnh, nó chỉ vừa đủ trong tầm với của cánh tay Suzaku, và điều đó càng khiến cô do dự hơn.
Và thế là kẻ địch đã áp sát được cô. Không phải tên bên cạnh, mà là bốn tên đang nhảy bổ từ trên không xuống.
Thôi rồi, cô nghĩ. Ngoại trừ…
"…Hử?"
Cánh tay phải của Suzaku đã che chắn cho cô trên vai phải của nó.
Cô không hề ra lệnh. Và cô đã thiết lập các thông số tự chủ của nó để nó không quan tâm đến chuyện gì xảy ra với cô. Nhưng rõ ràng lần này nó đã tự mình hành động.
…Chuyện gì đây?
Suzaku đang tự hình thành ý chí. Rất có thể nó đã bắt đầu trong trận chiến với Byakko, và ảnh hưởng của Seiryu đã kích hoạt thêm hệ điều hành của Suzaku.
Thế nên Naomasa phải tự hỏi: Liệu ý chí của Suzaku có phải là ý chí của người chị gái đang ngủ say của mình không?
"Mình không biết, nhưng dù sao thì tình hình bây giờ cũng tệ rồi!"
Cô nghĩ cách xử lý. Kết luận của cô là dùng cả hai tay để hạ gục hai trong số những thần cơ đang lao xuống từ trên cao. Điều đó khiến cô không thể làm gì với hai tên còn lại và tên bên cạnh. Nghĩa là…
…Đến đâu thì hay đến đó vậy!
Ngay khi cô bắt đầu di chuyển, có thứ gì đó đã đâm sầm vào bốn cỗ máy trên không.
Chúng bị bắn từ phía bắc.
Smoking Girl: "Asama-chi! Bốn phát liên tiếp!? Có chuyện gì mà cậu hưng phấn thế!?"
Asama: "Hảảả!? Chẳng phải tớ vừa cứu cậu sao!? Sao cậu lại bắt bẻ chứ!?"
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Một giọng nói vang vọng khắp bầu trời khi bốn cỗ máy đó bị thổi bay.
"Mục tiêu của cô ở dưới đất, Đặc Vụ Quan hạng 6 của Musashi."
Cùng với đó, một bóng hình khổng lồ không tạo ra gió lướt qua từ bầu trời phía sau cô.
Ngay lập tức, bốn cỗ máy đang lảo đảo trên không bị chém làm đôi.
Kẻ vừa lướt qua đã vung kiếm bổ dọc chúng.
Chúng bị chém từ dưới lên trên, trong khi ngay cả thần cơ của Date cũng không thể gây ra sát thương thực sự.
"Hội Trưởng Hội Học Sinh Satomi!?"
Yoshiyasu lặng lẽ đáp xuống chiến trường đêm và cho Righteousness tiến về phía trước.
Phía trước, các thần cơ địch đang tiếp cận và chuẩn bị tấn công.
Lúc nãy cô đã chém đôi bốn tên trên không, nhưng…
Novice: "Hội Trưởng Hội Học Sinh Satomi! Những thần cơ đó có khả năng hồi phục cao và là những đối thủ thực sự đáng gờm, nhưng ngài vừa chém chúng ra như không, phải không ạ!? Bí quyết là gì vậy!?"
Wise Sister: "Hê hê hê. Chắc chắn là do tương khắc rồi! Đúng, tương khắc! Chúng ta đã tìm thấy kẻ địch yếu trước những cô gái ngực phẳng! Vậy ra đó là Tuyệt kỹ Chém Ngực Phẳng!"
Tuyệt kỹ quái gì thế? Yoshiyasu tự hỏi trong khi cho Righteousness chuẩn bị một đòn tấn công bằng một tay.
Righteousness: "Lúc nãy khi thanh kiếm của tôi chạm vào một trong số chúng trên trời, tôi đã nhận ra. Những thần cơ này rất có thể được thiết kế để giống một sinh vật từ Hiệp hội các Quốc gia Ấn Độ Houjou, hoặc một thứ gì đó tương tự."
Wise Sister: "Ồ, một vị xà thần, phải không? Viễn Đông cũng có rất nhiều tín ngưỡng thờ rắn ở phía đông."
Asama: "Hả? Ý chị không phải là con quỷ của dục vọng trần tục, Ma-…"
Wise Sister: "Ra, ra, ra, ra! Em định nói ‘ra’, phải không hả!?[^1] Phải không!? Onbashiraaaaa! Hay nói một cách nhẹ nhàng hơn, con giáp thứ 10 trong Hoàng đạo phương Đông! Và đừng có gọi nó là gà trống…!"
Asama: "Ể? Không, em không có nói thế. Em hoàn toàn không có ý đó. Em chỉ nói ‘maa’ để bắt chước Tsukinowa thôi! Phải không, Hanami!? Ở đây này! Nhìn qua đây đi, Hanami!"
Mình biết họ đang cố nói gì, nhưng né đòn chỉ sau khi bị đánh trúng có phải là một loại hình nghệ thuật trình diễn truyền thống của họ không vậy?
Nhưng…
Flat Vassal: "Ý ngài là sao khi nói Hội Trưởng Satomi biết chính xác cách xử lý con giáp thứ 10 của Hoàng đạo phương Đông ạ?"
Righteousness: "Xin đừng diễn đạt như vậy. …Và tôi có thể chém xuyên qua chúng vì Houjou đôi khi gửi những thứ như thế đến để quấy rối chúng tôi, nên tôi đã quen rồi. Chúng đủ nhỏ để bộ binh có thể đối phó, nhưng tất cả chúng đều thích những bộ ngực khổng lồ, nên chúng luôn nhắm vào chị gái tôi và để tôi yên. Điều đó cho phép tôi tha hồ luyện tập chém chúng."
Nói ra điều này khiến cô buồn, nhưng cô chọn tin rằng đó là do nhớ về chị gái mình. Ồ, nhưng giờ nghĩ lại, mình khá chắc là chúng cũng đã tấn công Yoshiyori. Tự hỏi tại sao nhỉ.
Có một mẹo để chém chúng. Sau khi lưỡi kiếm chạm vào, bạn phải đẩy tới thay vì rút lại để chém. Điều đó sẽ cho phép lưỡi kiếm ăn sâu vào lớp da dày và có thể chạm trực tiếp vào chúng mà không bị ảnh hưởng bởi lớp chất nhờn hay gì đó. Cứ tiếp tục đẩy từ đó là chúng sẽ bị cắt đôi.
Cô chứng minh điều đó bằng hành động của mình.
Sau khi bổ đôi thêm hai tên nữa, cô dùng toàn bộ sức mạnh của Righteousness đâm sầm vào chúng để thổi bay chúng đi. Và cô cất tiếng nói trong khi quan sát kết quả.
"Đội Mogami đã quay lại. Các cô chỉ cần tôi bảo vệ khu vực này là được, phải không?"
Phía sau cô, Fukushima nghe thấy những âm thanh kim loại và tiếng nước bắn tung tóe khi Kiyomasa bắt đầu phòng thủ bên ngoài.
Fukushima hiện đang đi dọc một hành lang màu trắng. Đó là hành lang trung tâm của tòa thị chính bằng đá trắng của Novgorod.
Cái lernen figur không phát sáng mà cô mở ra trước mặt cho thấy nó dẫn đến đại sảnh và lối đi xuống lòng đất.
Học viện đầu tiên trên thế giới được cho là tồn tại bên dưới Novgorod.
Cô đã nghe nói rằng Tổng Trưởng Holland, Thân vương Orange đã đến đó. Ông ta đã hành động một cách kỳ lạ khi đi một mình mà không có bất kỳ vệ sĩ nào, nhưng có một tin đồn nguy hiểm xung quanh hành động của ông ta.
Ông ta được cho là muốn gặp Musashi và tiết lộ cho họ những bí mật của Kế hoạch Sáng Thế của P.A. Oda.
Và Fukushima đã được cử đến đây vì chuyện đó. Việc trừ khử Thân vương Orange là điều tất nhiên đối với một người thuộc M.H.R.R., nhưng mọi chuyện lại khác khi Kế hoạch Sáng Thế bị đe dọa.
Cô đã được lệnh trừng phạt Thân vương Orange và phá hủy cấu trúc dưới lòng đất của Novgorod.
Cô biết về Kế hoạch Sáng Thế. Hầu như tất cả các lãnh đạo và chỉ huy của P.A. Oda đều biết.
Cũng như tất cả Thập Bổn Thương. Tất cả họ đều biết. Và…
"Nó phải được thực hiện một cách không khoan nhượng, vì vậy ta phải loại bỏ mọi trở ngại có thể có!"
Vì vậy, cô sẽ tấn công bất cứ ai tuyên bố ý định can thiệp. Và cô sẽ phá hủy nơi cho phép cuộc đàm phán đó diễn ra.
Thật đơn giản.
Nhưng có người khác đang cố can thiệp vào sự đơn giản đó.
"Ngươi định cản đường ta sao, cựu Phó Tổng Trưởng Sviet Rus Marfa Boretskaya-sama!?"
"Thật ra thì không. Ta chỉ muốn đối mặt với Kagekatsu."
Giọng nói phát ra từ trung tâm của đại sảnh hình tròn. Bóng người hắc ám đang cầm một thanh kiếm.
Bà ta dang tay bảo vệ cánh cửa lớn trên bức tường phía sau, và miệng bà ta nhếch lên thành một nụ cười.
"Ha ha. Nhưng sẽ không công bằng nếu ta chỉ để ngươi đi qua. …Tất cả các thị trưởng của Novgorod đều đã tìm kiếm trong những tầng sâu này và mơ hồ nhận ra sự thật. Ta chỉ là người gần đây nhất làm vậy. Nhưng…"
Nhưng…
"Những phỏng đoán của các thị trưởng trước đây rất có thể là chính xác! …Chuyện gì đã xảy ra xung quanh Kế hoạch Chống Suy Vong - Thuận Thiên Mệnh trong Thời đại Bình Minh? Nó có lẽ là ‘hạnh phúc’. Nó có lẽ là ‘sự cứu rỗi’. Nó có lẽ là ‘sự giả tạo’. Không…"
"Ý ngươi là sao, không!?"
Fukushima hét lại khi cô xông vào đại sảnh và Marfa trả lời.
"Tất cả đều là một ‘tội lỗi chết người’ không thể chối cãi!!"
Một lúc sau, Fukushima nhìn thấy một thứ.
Trong bóng tối, ánh sao chiếu qua cửa sổ trời và ngọn lửa cùng các ánh sáng khác ngoài trời hắt vào.
"Đã đến lúc ngươi cảm nhận sự trói buộc của cựu Phó Tổng Trưởng Sviet Rus, Vedma."
Một con hổ xuất hiện bao trùm toàn bộ không gian phía sau Marfa.
Khi Fukushima lao thẳng tới, nó trông như những đôi cánh.
Nhưng không phải.
"…Những cánh tay!?"
"Là dòng chính của ma tộc, ta đã thừa hưởng khả năng triệu hồi những cánh tay của các vệ sĩ trong gia tộc. Ta có những cánh tay và kỹ năng của những người đã mong muốn bảo vệ chúng ta ngay cả khi đã chết."
Có hơn 1000 cánh tay như vậy. Và tất cả chúng đều có một trong hai màu.
"Những người muốn được bảo quản sau khi chết chuyển sang màu vàng do sự thay đổi của dịch cơ thể. Những người muốn được cải tạo chuyển sang màu đen khi máu của họ đông lại. Khi chúng được xếp theo hình dạng này, tổ tiên của ta gọi nó là Hổ Dực, nhưng ta thích một cái tên khác hơn: Ảnh Hổ, Kagetora."
Trong bóng tối, tất cả các cánh tay ma quỷ đều cầm vũ khí hoặc tay không.
"Xuyên thủng nó."
Hàng ngàn nhát chém và cú đấm va chạm với Fukushima như một tiếng hổ gầm.
Marfa quan sát đòn tấn công của con hổ mà bà ta đã tung ra.
Sàn nhà vỡ nát, các bức tường bị xé toạc, và phía sau hơn 1000 cánh tay mà bà ta từ từ thu lại…
"Ồ?"
Fukushima vẫn đứng vững. Tóc cô bay phía sau và quần áo của cô đã bị xé toạc, kể cả áo giáp, nhưng…
"Ngươi có thể sử dụng kỹ thuật gia tốc của mình để thực hiện chuyển động lý tưởng không?"
"Ta vẫn còn thiếu kinh nghiệm, nên đây chỉ là một nỗ lực thô sơ."
Ta hiểu rồi, Marfa nghĩ. Các chuyên gia sẽ kiểm soát tốc độ của chính họ trong trận chiến để thực hiện các chuyển động lý tưởng, nhưng có nhiều hơn một cách để làm điều đó. Một số sử dụng võ thuật và những người khác thực hiện các chuyển động nhỏ liên kết với thị giác hoặc thính giác của họ.
Nói cách khác, không cần kỹ thuật đặc biệt nào cả. Nếu ai đó tập trung vào chuyển động của chính mình và thực sự thành thạo chúng, cuối cùng họ sẽ đạt đến cấp độ đó. Nhưng…
"Ngươi hẳn đã có một người thầy rất xuất sắc. Hiếm có con người nào ở tuổi của ngươi lại có thể thực hiện được dù chỉ là một bước đầu thô sơ hướng tới sự lý tưởng."
"…Thầy của ta không còn ở đây nữa."
"Vậy sao?"
Không rõ là do cái chết hay chỉ là một sự chia ly, nhưng Marfa không có ý định hỏi rõ. Thay vào đó…
"Ngươi có được yêu thương không?"
"Đủ để thấy ổn miễn là ta có các đồng đội của mình."
"Testament," Marfa đáp lại để cầu bình an cho linh hồn đó. Rồi những ngọn lửa màu xanh trắng thoát ra từ khóe miệng bà. Đối với một ma tộc bất tử, việc mang lại bình an cho một linh hồn sẽ đốt cháy chính cơ thể họ. Khi bạn quá mạnh, chỉ một lời nói nhỏ cũng đủ để thanh tẩy, nên đôi khi nó cũng là một vấn đề, Marfa nghĩ với một nụ cười nhẹ. Và…
"Vậy thì ta sẽ dùng cái này."
Marfa kích hoạt các ma pháp tấn công bằng tất cả hơn 1000 cánh tay của Kagetora.
Bà sử dụng đồng thời các ma pháp diện rộng, đường thẳng, đạn đạo và xuyên thấu để không chừa một chuyển động lý tưởng nào cho đối phương.
"Đòn tấn công không thể tránh né này được gọi là Hổ Gầm Kagetora. …Ồ, và giờ ta lại đang cười vì cái tên mà ta đã đặt cho nó như một trò đùa."
Đòn tấn công đã trúng đích.
Marfa đã chứng kiến điều đó.
Một sức mạnh khổng lồ được dồn vào một kẻ địch duy nhất dưới hình dạng những đôi cánh vỗ mạnh. Nó cực kỳ lớn ngay cả đối với kỹ thuật Kagetora.
Nhưng Fukushima đã di chuyển ngay tại tâm điểm của nó. Cô chỉ đơn giản là giữ mũi thương phẳng của mình hướng về phía trước, và…
"Rơi xuống đi, Ichinotani!"
Cùng với những lời đó, mũi thương mở ra. Nó trông gần giống như một cái cào hình chữ T hay một con chuồn chuồn, nhưng…
…Sức mạnh đang biến mất?
Ma pháp biến mất khi nó va chạm với mũi thương mở ra của Fukushima. Nhưng nó không bị xóa sổ. Sức nóng, cái lạnh, trọng lực, ánh sáng, và mọi thứ khác đều…
"Bị lưu trữ!?"
"Testament. Đây là sức mạnh của thần binh phòng thủ mang tên Ichinotani!"
Sức mạnh bị nuốt chửng và xé nát. Phía sau nó, Fukushima gần như bị thổi bay bởi phần sức mạnh thoát ra hai bên hoặc phía trên.
Nhưng cô nheo mắt lại và nói hai từ:
"Nhất Lạc!!"
Kagetora vượt qua một cú va chạm đơn thuần và đạt đến đỉnh điểm như một vụ nổ, nhưng Fukushima lại tăng tốc về phía Marfa. Điều này còn hơn cả việc đi từng bước một. Cô gái đó có thể thực hiện các chuyển động lý tưởng, vì vậy cô đã tạo ra một đà tiến thẳng và mượt mà.
"…Rơi xuống!!"
Cô lao về phía trước.
Vì vậy, Marfa cũng di chuyển. Bà ta cho Kagetora vỗ cánh và tập hợp lại.
"Ta hiểu rồi…!" Khóe miệng bà ta nhếch lên thành một nụ cười. Bà ta giơ thanh kiếm của mình lên bên phải để chặn cô gái.
"Đúng như lời Thân vương Orange đã nói! Vậy đây là một trong những chỉ huy của kỷ nguyên mới! Ta hiểu tại sao Toby lại bị ám ảnh bởi ngươi đến vậy!!"
Ngay lập tức, toàn bộ sức mạnh của Kagetora bùng nổ và hai lưỡi kiếm va vào nhau.
Fukushima nhận ra ngay lập tức rằng thế giới đã từ ánh sáng rơi vào bóng tối.
Vụ nổ của Kagetora đã kết thúc và bóng tối đã trở lại tòa thị chính.
Cô đang đứng ở phía bên phải của bức tường phía sau Marfa. Cô đang cúi người trên bề mặt bức tường, tích lũy sức mạnh cho một cú nhảy.
Đại sảnh tràn ngập hơi nóng và gió đặc.
Và Marfa quay lại nhìn cô.
Có một đường màu đen chạy từ giữa ngực đến xương đòn trái của bà ta. Nó bị xé toạc, không phải bị cắt. Đó là dấu vết do mũi thương đóng của Ichinotani đâm chéo vào bà ta.
Một người bình thường sẽ phun ra một vòi máu và chết vì sốc sau khi huyết áp của họ tụt dốc.
Nhưng Marfa thì khác. Bà ta không chảy máu; bà ta chỉ nhìn xuống vết thương đen ngòm, và…
"Điểm yếu của người chết là ‘linh xác’ của họ. Nó tồn tại ở trung tâm cơ thể, vậy nên hãy tấn công vào đây, vào giữa ngực ta. Phá hủy nó và khuôn mẫu linh hồn của ta sẽ biến mất."
Tất nhiên…
"Người chết sẽ không để ngươi làm điều đó dễ dàng như vậy đâu."
Fukushima gật đầu và lao xuống với Nhất Lạc. Cô đang nhắm vào điểm mà Marfa đã chỉ.
Fukushima nghĩ rằng bất cứ ai tuân theo quy tắc của trận chiến sẽ đáp lại yêu cầu của kẻ thù về việc nhắm vào họ. Đặc biệt là khi tính mạng của họ đang ngàn cân treo sợi tóc.
Suy cho cùng…
…Chiến trường là nơi hy vọng được thực hiện.
Khi trận chiến kết thúc, hy vọng của người chiến thắng tất nhiên sẽ được thực hiện. Vì vậy, Fukushima muốn chiến trường là một nơi thuần khiết. Cô muốn nó là một nơi không chứa đựng gì hơn ngoài hy vọng của mọi người.
Không khí ở đây đã bị thiêu đốt và đóng băng và khu vực này tràn ngập gió ether, nhưng nó đang được rửa sạch bởi một sức mạnh to lớn.
"Toh."
Vào lúc chân cô chạm đất, cô đã tiến gần hơn nửa bước.
Cô muốn tiến thêm hai bước nữa và di chuyển hết khả năng của mình để thực hiện hy vọng của mình và của đối thủ, nhưng tốc độ của cô đã từ chối điều đó. Khoảnh khắc này thật thuần khiết, vì vậy tốc độ của cô mách bảo cô hãy nhanh chóng kết thúc nó.
Và thế là cô tiến thêm một bước và tung ra một đòn tấn công về phía Marfa, lướt qua cả sức cản của gió.
Nhưng ngay lúc đó.
"Xin lỗi."
Một giọng nói vang lên từ bên cạnh và đòn tấn công thuần khiết của cô đã bị chệch hướng với một tiếng kim loại vang lên.
Marfa nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt bà.
Đó là một người đàn ông thượng cấp ma tộc mặc đồng phục Sviet Rus nhuộm đen.
Anh ta đã can thiệp vào tốc độ của Fukushima và làm chệch mũi thương của cô bằng cây trượng của mình. Anh ta là…
"Kagekatsu…!"
"Xin lỗi."
Anh ta lặp lại từ đó, nhưng lời xin lỗi của anh ta không dành cho Marfa.
Anh ta đang nói với Fukushima, người đã cố gắng tấn công bà.
"Hãy để nơi này cho ta, con người."
Fukushima do dự.
Can thiệp vào trận chiến của người khác là thô lỗ, nhưng cô không thể để cảm xúc lấn át mình. Tuy nhiên…
…Đây là Tổng Trưởng và Hội Trưởng Hội Học Sinh của Sviet Rus, Uesugi Kagekatsu-sama sao!?
Trái tim cô khao khát được chiến đấu với anh ta. Sviet Rus hiện đang là kẻ thù của P.A. Oda. Sẽ hoàn toàn có thể chiến đấu với anh ta và đây có thể là cơ hội duy nhất của cô. Nhưng…
"Ngươi muốn nơi này?"
"Testament. …Ta đã có hẹn trước đó. Mặc dù ta đến hơi muộn."
Điều đó có nghĩa là cô mới là kẻ xâm phạm. Đây là nơi Kagekatsu và Marfa được định sẵn để đối mặt nhau. Để giữ cho chiến trường đó thuần khiết, cô phải rời đi.
…Vậy thì ta sẽ để nơi này lại cho Kagekatsu-sama.
Nhưng ngay khi cô nghĩ vậy, có người mang theo một ngọn giáo lướt qua từ bên trái.
Đó là Phó Tổng Trưởng Musashi, Honda Futayo. Cô ấy thoáng liếc nhìn Fukushima với một tiếng "ồ?", rồi tiếp tục chạy.
"Những bậc thang này có dẫn đến tàn tích dưới lòng đất của cái học viện gì-đó-gọi-là không?"
"Testament," Marfa xác nhận. "Vậy ngươi là người đầu tiên đến."
Nghe vậy, Phó Tổng Trưởng Musashi nghiêng đầu nhưng rồi mỉm cười.
"Tôi là người đầu tiên đến!?"
Fukushima nhìn cô gái giơ cao ngọn giáo và chạy về phía sau đại sảnh.
"…A."
Và cô hoảng hốt chạy theo cô gái đó.
Cùng lúc đó, một nhóm người ồn ào chạy vào đại sảnh.
Fukushima thậm chí không buồn ngoảnh lại. Đó là nhóm Musashi.
Cô đuổi theo Phó Tổng Trưởng Musashi và đi xuống khoảng không dưới lòng đất.
Ngay khi cô làm vậy, cô nghe thấy một giọng nói. Ở đầu nhóm, Tổng Trưởng Musashi lên tiếng ngay khi đặt chân vào đại sảnh.
"Ồ! Kagekatsu! Trông cậu ngầu quá!"
Kagekatsu trở nên ngượng ngùng khi nghe Tổng Trưởng Musashi nói.
…N-ngầu á? Cậu làm tớ ngượng chết mất, Aoi-kun!
Nhưng anh ta chỉ đến kịp vì họ đã tạo ra một cuộc nghi binh. Đơn vị tấn công của Saitou và nhóm Musashi đã tiếp tục cuộc xâm lược ngay cả sau khi tuyến cung cấp quân bổ sung bị cắt đứt, và điều đó đã tạo điều kiện cho những gì xảy ra tiếp theo:
"Hê. Lực lượng chính của Sviet Rus đang tiến vào thành phố Novgorod dọc theo con đường vách đá phía bắc!"
Horizon, Masazumi, và Asama rời Musashi và sử dụng tuyến đường phía bắc để đến thành phố. Vào lúc họ gặp nhóm của Toori, Novgorod đã bị chia làm hai.
Ranh giới chạy chéo từ đầu phía bắc đến đầu phía đông. Tòa thị chính phía bắc nằm ở đầu phía tây bắc và đường phân chia cắt về phía đông nam từ đó.
P.A. Oda có nhiều diện tích tổng thể hơn ở khu vực phía dưới của họ, nhưng khu vực phía trên của Sviet Rus và Musashi lại dày đặc hơn.
Ngay bên trong cổng thành ở phía nam, Fuwa tính toán lại sự chuyển dịch của lực lượng giờ đây khi đơn vị chính của Sviet Rus đã leo lên vách đá từ cảng phía bắc. Cô cho lực lượng của P.A. Oda tập trung về phía bắc, và…
"Shibata! Chúng ta có thể bảo vệ tòa thị chính từ phía nam sang phía tây!"
"Shaja! …Đây là nhiệm vụ cuối cùng của chúng ta! Nếu các ngươi còn di chuyển được, hãy chiến đấu cho đến khi nhận được tín hiệu từ Fukushima hoặc Kiyomasa của Thập Bổn Thương!"
Theo lệnh của Katsuie, các thành viên cơ động cao của lực lượng Shibata và các chiến binh xương khô tập trung về phía bắc.
Trong khi đó, O'Malley của Trumps đã thu hút sự chú ý của khoảng 1/4 hạm đội của Shibata như một cuộc nghi binh ở bầu trời phía nam, nhưng giờ đây hạm đội của Shibata quay về phía nam và chuẩn bị rút lui. Sau đó, họ liên tục bắn các khẩu pháo phía sau qua Novgorod và về phía Sviet Rus. Jurakudai tiếp tục lơ lửng ở phía tây và duy trì một hàng rào phòng thủ ở điểm giữa ngay cả khi nó đang phun khói. Điều đó ngăn cản hạm đội của Sviet Rus xâm lược Novgorod từ trên không.
Trên bề mặt Novgorod và trên bầu trời phía trên, mọi thứ đang kìm hãm cả hai bên, nhưng…
"Mọi chuyện dưới lòng đất chắc hẳn khác," Naruze nhận xét khi cô bắn vào con tàu ở bầu trời phía nam.
Và cô đã đúng. Trong không gian bên dưới tòa thị chính của Novgorod, cuộc đụng độ giữa đơn vị hợp tác của Sviet Rus và Musashi và lực lượng của Shibata chỉ ngày càng gay gắt.
Trận chiến giành quyền kiểm soát Học viện Thần Định Cầu Nguyện bên dưới Novgorod đã bước vào giai đoạn cuối cùng.
Chú thích
[^1]: Mara là một con quỷ trong Phật giáo, cũng được dùng làm tiếng lóng để chỉ dương vật trong tiếng Nhật.


0 Bình luận