Kyoukai Senjou no Horizon
Kawakami Minoru Satoyasu (TENKY)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 2A

Chương 09 Kẻ bàng quan ở hiện trường tai nạn

0 Bình luận - Độ dài: 8,928 từ - Cập nhật:

thumb

Tốc độ con tim trượt dốc

Liệu có lớn hơn gia tốc trọng trường?

Phân Bổ Điểm (Cảm Giác)

Từ Anh Quốc, người ta cũng đang dõi theo cú tiếp cận và chuyển hướng của Musashi.

Do việc một vật thể khổng lồ như Musashi áp sát là rất nguy hiểm, con tàu đã duy trì độ cao đủ thấp để boong tàu nằm dưới cả nền móng của Anh Quốc. Từ những thành phố ở tầng trên của Anh Quốc nhìn xuống, Musashi trông giống một thành phố di động hơn là một con tàu.

Từ bờ biển tây nam của Anh Quốc, từng tòa nhà trên bề mặt nghiêng của Musashi hiện ra rõ mồn một, trông như thể đang trôi về phía bắc với tốc độ cao.

Tuy nhiên, rìa boong tàu Musashi và một vài công trình trên đó đang kéo theo những vệt sương mù uốn lượn sau cú ngoặt tốc độ cao. Ngay cả hệ thống kiểm soát đệm cũng không thể triệt tiêu hoàn toàn nhiễu loạn khí quyển, khiến cho chính Anh Quốc cũng phải rung chuyển.

Anh Quốc đã vận dụng thao tác nhỏ trong giới hạn cho phép của cấu trúc đảo nổi. Họ hạ thấp cấu trúc địa tầng của bốn khối và bốn tầng của Anh Quốc, nghiêng nó về phía đông hết mức có thể.

Sự dịch chuyển này khiến vùng biển nông bao quanh tầng thứ tư tràn ra khỏi rìa phía tây. Lượng nước biển bắn ra tạo thành một làn sương muối trong không trung ở độ cao hai kilomet.

Sương của khí quyển và sương của đại dương hòa quyện vào nhau, luồng không khí bị nén giữa Musashi và sườn tây Anh Quốc gầm rít khi vút lên cao hơn trên bầu trời.

Những cột và màn sương cao hàng trăm mét vút lên trời, và thành phố nổi xé toạc chúng mà đi.

Con tàu dường như đang đi theo một đường vòng tránh hiểm hóc, chỉ vừa đủ để không va chạm.

Nhưng Musashi vẫn không giảm độ nghiêng sau cú ôm cua gắt, mà phóng thẳng về phía bắc với một tốc độ kinh hoàng.

Nếu giảm tốc và lấy lại thăng bằng, nó sẽ đâm sầm vào Anh Quốc với toàn bộ quán tính đó.

Vì vậy, nó không giảm tốc mà bằng cách nào đó đã điều chỉnh quỹ đạo lệch về phía tây. Suốt thời gian đó, cư dân ở bờ tây của tầng thứ tư dõi theo Musashi. Những người không phải học sinh này sống nhờ vào những gì họ có thể sản xuất trên bờ biển và vùng đất lân cận. Họ đã ngừng công việc khi Musashi tiếp cận và chuyển hướng, nhưng chỉ có thể đứng nhìn mà không làm gì được.

Và giữa họ…

"Scarred! Ngài phải đến nơi an toàn đi! Cho dù Musashi đang cố gắng vòng qua Ireland, ai mà biết được mảnh vỡ từ trận chiến hay cuồng phong sẽ gây ra chuyện gì!"

Một giọng nam cất lên trên bãi biển trắng xóa, nơi đường chân trời giữa vùng biển nông và bầu trời hiện ra rõ nét.

Giọng nói đó thuộc về một con quạ. Cụ thể là một con quạ ba chân. Nó mặc chiếc áo khoác xanh nước biển của bộ đồng phục học sinh và nhảy lò cò trên ba chân về phía bóng người gầy gò đang đứng ở mép nước.

Người mà nó gọi có Đô thị danh là "Scarred". Scarred khoác một chiếc áo choàng xanh lục có mũ, chân đeo một chiếc cùm có xích nối với một cọc kim loại.

Thủy triều đang rút rất xa trên vùng biển nông trước mặt Scarred. Cát và nền đá dưới đáy lộ ra, còn lũ cá thì nhảy lên khỏi mặt nước. Và trên bầu trời…

"..."

Lũ cá tràn qua mép đảo rồi rơi xuống không trung. Sau đó, chúng bị thổi tung lên cùng với sương biển, và cuối cùng rơi xuống bãi biển.

Con quạ quay về phía những con cá bắt đầu rơi lác đác xung quanh chúng.

"Chà, chà. Một mẻ cá tuyệt vời đấy, Scarred! Đây quả là một điềm lành-..."

Con quạ im bặt vì chiếc mũ trùm của Scarred đã quay về phía nó.

Scarred cúi người nhặt chiếc cọc kim loại dưới chân lên. Ngài liếc nhìn Musashi ở đằng xa, dùng tay còn lại rút một cuốn sách dày từ trong túi ra và mở nó.

"Judge. Vậy là họ đang đi vòng quanh Anh Quốc. Chắc là Grace sẽ được cử đi. Không chỉ vì bà ta dùng một con tàu tốc độ cao, mà phía bắc còn là lãnh địa của bà ta. Hôm nay tôi định đi câu trước khi ra nghĩa địa, nhưng mà…"

"Nhưng mà?"

"Judge," Scarred gật đầu.

Khuôn mặt lộ ra dưới chiếc mũ trùm đang lay động có một vết sẹo kiếm chạy từ sống mũi xuống má trái. Cổ, cũng như bàn tay và cẳng tay lộ ra từ tay áo choàng, đều có vài vết sẹo trắng do bị cắt. Trong khi đó, Scarred lật các trang sách.

"Milton, ta chưa bao giờ nghĩ Musashi lại thực hiện được phương pháp bắt cá giống như ta dùng pháp thuật. Chắc là tiết kiệm được cho ta kha khá Phước lành. Không…"

Scarred quay lưng lại với thành phố Musashi đang đến gần trong khi gió và tiếng ồn làm áo choàng dài của ngài rung lên. Ngài giơ tay phải đang cầm chiếc cọc kim loại lên. Vài quả cầu ánh sáng màu trắng xanh tựa đom đóm bám vào bàn tay đó.

"Cách làm này không được thông minh cho lắm."

Scarred vung tay cầm cọc xuống, và những quả cầu ánh sáng lơ lửng biến mất.

"Trở lại."

Như thể đáp lại lời đó, biển cả và ngọn gió dữ dội sau lưng ngài đột nhiên lặng đi.

Trong thoáng chốc, biển và gió trở nên tĩnh lặng như thể Musashi chưa từng đi qua.

"Rất tốt," Scarred nói và những con sóng hiền hòa dừng lại dưới chân ngài.

Milton há hốc mồm khi đại dương trở nên yên tĩnh trước mắt mình.

Những cột nước và đáy biển lộ ra đã biến mất, chỉ còn lại những con sóng hiền hòa vỗ bờ. Và điều này xảy ra bất chấp ngọn gió từ Musashi vẫn còn đó.

"Đó là pháp thuật gì vậy?"

"Các tinh linh của biển và gió có vẻ bối rối khi bị tràn ra ngoài. Rốt cuộc, tinh linh không thể hành động vượt quá quy tắc của chúng. Ta chỉ cần gọi chúng bằng một pháp thuật tinh linh. Số lượng lớn những người đồng cảm đã khuếch đại hiệu quả của nó, nhưng lại tốn ít Phước lành hơn so với lúc ta thường dùng để đi câu. Nhưng mà," Scarred đổi chủ đề. "Milton, giờ ta muốn ra nghĩa địa, nhưng ngươi có nghe thấy tiếng động lạ đó một lúc nay không?"

"Tiếng động ư?"

Con quạ tên Milton giơ cánh lên che trán, xoay ba chân nhìn quanh, nhưng nó chẳng nghe thấy gì ngoài tiếng gầm gừ trầm thấp của Musashi đang lướt qua.

"Tôi rất quen thuộc với gió, nhưng tôi không nghe thấy gì ngoài Musashi và những thứ xung quanh nó. Scarred, ngài thường lo lắng thái quá, ngài có chắc đây không phải là phản ứng thái quá trước sự tiếp cận của Musashi không?"

"Judge. Có lẽ ngươi nói đúng. Và… ngươi lúc nào cũng bình tĩnh thế này sao, Milton?"

"Ha ha ha." Milton ưỡn ngực một cách tự hào, nắm chặt cánh phải và đấm vào ngực. "Một người đàn ông như tôi không thể điều hành tầng thứ tư này nếu chỉ chừng này đã làm tôi bối rối."

"Judge. Ta cho là vậy. Ngươi đã rất bình tĩnh trong lần sinh nở gần đây ở nhà Sail. Ngươi bắt đầu cầu nguyện với Thánh Ước ở một góc phòng trong lúc nguy cấp nhất. Bà mụ nói rằng việc ngươi không gây vướng víu đã giúp ích rất nhiều."

"Ha ha ha. Tôi khá là được lòng mọi người đấy!"

Milton cười, nhưng rồi nó ngước nhìn thứ gì đó trên bầu trời.

Đó là một điều không thể xảy ra.

Ba vệt trắng thẳng tắp đột nhiên hiện ra trên bầu trời phía sau Musashi. Milton nhận ra ý nghĩa của chúng.

"Pháo kích!?"

Những quả đạn pháo mà Musashi hay Anh Quốc không thể nào bắn ra đột nhiên xuất hiện trên bầu trời phía tây.

Ba phát đạn bay về phía Anh Quốc và Musashi đang kéo theo vệt sương. Tất cả chúng đều tạo ra âm thanh như đang cào nhẹ vào không khí.

"Scarred!" Milton hét lên.

Scarred nhanh chóng quay lại và kêu lên khi nhìn thấy cùng một cảnh tượng.

"Đạn chống hạm tốc độ thấp!? Chỉ có tàu lớn mới đảm bảo được tốc độ cần thiết cho chúng!"

Nhưng sự nghi ngờ trong giọng nói của ngài ngay lập tức biến thành lời phản đối.

"Có một con tàu địch với khả năng tàng hình đã đến gần Anh Quốc sao!?"

Trong lúc ngài nói, một vài chuyện khác đã xảy ra. Đầu tiên, còi báo động tấn công của kẻ địch bắt đầu vang lên trên Musashi và Anh Quốc.

"...!"

Và thứ hai, những quả đạn chống hạm được chế tạo để xuyên thủng giáp đã bắn trúng Musashi khi bề mặt của nó đang mở rộng để di chuyển bằng trọng lực.

Hai phát đạn bắn từ một con tàu vô danh đã trúng đích từ cự ly gần.

Vô số âm thanh hủy diệt hòa thành một tiếng động duy nhất, nổ tung lên bầu trời từ mạn trái của Musashi.

Ngay khi đạn pháo bắn trúng và gây hư hại cho tàu, hầu hết quyền chỉ huy của các tàu đã được chuyển cho "Musashi" để thực hiện hải trình trọng lực. Bản tính bình đẳng tự nhiên của automaton khiến cô phản ứng chậm với tình huống khẩn cấp.

"Không kịp triển khai lá chắn trọng lực! Chuyển năng lượng sang hệ thống đệm chống sốc bên trong! Hết."

Ngay sau khi quyết định được đưa ra trong suy nghĩ chung do automaton điều khiển, hai con tàu đầu tiên bên mạn trái của Musashi đã bị trúng đạn và phần trước mạn trái bị hư hại.

Tiếng gầm và rung lắc cho thấy hai quả đạn đã bắn trúng. Quả còn lại bay qua đầu họ, nhưng họ đã bị trúng trực diện hai phát.

Khi hai quả đạn đó xuyên vào các con tàu, lực tác động đã biến đổi và xé toạc chúng ra. Sự phá hủy này đã đập nát phần trước mạn trái trên các cánh ngoài được triển khai khi chuyển từ hải trình trọng lực sang hải trình quán tính.

Cánh ngoài phía trước bên mạn trái của Asakusa và cánh ngoài phía sau bên mạn trái của Murayama đã được triển khai để hoạt động như một tấm khiên bảo vệ sườn Musashi, nhưng hình dạng của chúng đã bị biến dạng nghiêm trọng do tác động của đạn pháo.

Các cánh ngoài rộng khoảng mười mấy mét. Lực va chạm và sự phá hủy đã bẻ cong chúng, nhưng khung của chúng đã ngăn lực của đạn pháo thoát ra ngoài. Những chiếc cánh khổng lồ uốn cong quanh lỗ thủng do đạn pháo tạo ra, và khung bên trong bị uốn và xoắn lại. Những người đã sơ tán đến mạn trái phản ứng với thiệt hại đang lan rộng.

"Đạn tốc độ thấp vừa to vừa nặng! Tres España đã chế tạo một con tàu có khả năng tàng hình đủ lớn để bắn chúng sao!? Và họ đã gửi một chiếc đến đây với tốc độ cao!?"'

Không ai có thể trả lời câu hỏi đó vì không có tàu địch nào hiện ra trên bầu trời. Nhưng mặc dù không có câu trả lời, thiệt hại vẫn tiếp diễn.

Con tàu tiếp tục bị phá hủy.

Sự biến dạng của khung tàu tạo ra những vết nứt như thể bức tường ngoài và lớp vỏ bên trong đang bị xé toạc khỏi con tàu. Điều này đã cắt đứt nguồn cung cấp ether cho phép con tàu chống lại tác động. Và điều này đã dẫn đến một kết quả rõ ràng.

"...!?"

Trong lúc mọi người đang quan sát, lớp vỏ bên trong và lớp giáp của các cánh vỡ tan như thủy tinh.

Và một khi lớp giáp và vỏ đó dễ dàng bị phá hủy, gió đã ùa vào bên trong, nới rộng các vết nứt và mở rộng phạm vi phá hủy bằng cách thổi phồng lớp vỏ bên trong lên như một quả bóng bay.

"Rời khỏi mạn trái mau! Cánh ngoài sắp rơi rồi!!"

Lực cản không khí khiến các cánh ngoài chao đảo như đang vỗ cánh và chỉ còn lại khung bên trong bị xoắn lại.

"Chuẩn bị va chạm!!"

Và những chiếc cánh đã đâm vào mạn trái.

Một tiếng động lớn vang lên và những rung động dữ dội lan tỏa khắp nơi.

Cấu trúc cơ bản ở trung tâm con tàu được bảo vệ bởi hệ thống đệm chống va chạm sử dụng lá chắn trọng lực, nhưng hầu hết lớp giáp bên trong tiếp giáp với các cánh ngoài đã bị phá hủy.

Đồng thời, những thứ chứa trong các đường cung cấp nhiên liệu ether và các hệ thống tuần hoàn khác phun ra khỏi khu vực bị phá hủy và bay vào không khí. Tốc độ cao và độ cao đã khiến chúng biến thành sương và khói.

Gió cuồng loạn và bầu trời rên lên một tiếng gầm gừ. Trong phút chốc, mạn trái của Musashi bị bao phủ bởi sương trắng và khói kéo dài, nhưng một chuyện khác đã xảy ra trên đầu.

Quả đạn thứ ba đã bay qua trên đầu Musashi. Rõ ràng nó đang nhắm vào khu vực trung tâm của Anh Quốc, nên Anh Quốc đã đánh chặn nó. Lời cảnh báo toàn tàu từ "Musashi" đã mô tả điều đó.

"Phát hiện phản ứng ether trên Anglia, tầng cao nhất của Anh Quốc! Kiểu năng lượng phát ra khớp với thanh pháp kiếm phòng thủ lục địa của họ, Ex. Caliburn! Mọi người, chuẩn bị va chạm! Hết."

Ý nghĩa của những lời đó đến ngay sau đó.

Đó là ánh sáng.

Một chùm sáng tức thời theo đúng nghĩa đen đã đâm về phía Musashi từ Anh Quốc ở đằng xa.

Ánh sáng quét qua bầu trời có hình dạng y hệt một thanh kiếm.

Lưỡi kiếm xuất phát từ trung tâm Anh Quốc rộng khoảng hai mươi mét và dày hai mét.

Tuy nhiên, nó đủ dài để bao trùm cả bầu trời.

Khoảng cách từ trung tâm Anh Quốc đến Musashi là hơn mười kilomet, nhưng ánh sáng đã đến chỉ trong nháy mắt.

"...!!"

Mũi kiếm quét bay quả đạn đang bay tới bằng một đòn tấn công ngang.

Gió quất vào Tama ở mạn trái, nơi Asama nhìn thấy ánh sáng và lẩm bẩm những gì cô biết về nó.

"Ex. Caliburn là nền tảng phòng thủ của Anh Quốc và nó có thể cắt đôi bất kỳ mục tiêu nào."

Lưỡi của nó không sắc bén lắm, nhưng điều đó có nghĩa là bản thân thanh kiếm và sóng xung kích khổng lồ mà nó tạo ra sẽ đập tan mục tiêu. Thêm vào đó, nó còn có hiệu ứng pháp thuật.

"Mục tiêu sẽ không rơi vào Anh Quốc. Nó sẽ bị hất văng đi!"

Đó chính xác là những gì đã xảy ra trước mắt họ.

Áp lực từ bầu khí quyển bị chém nát đã vỡ ra và đẩy đòn tấn công về phía Musashi thay vì Anh Quốc.

"...!!"

Luồng không khí đổ ập xuống Musashi như một cơn mưa từ trên trời rơi xuống.

Một quyết định tức thời được đưa ra đối với cú ép từ trên trời xuống này.

"Musashi" hạ thấp độ cao của các tàu mạn trái đã được lùi về phía sau để chuyển hướng. Áp lực nổ đến từ phía trên bên phải có thể được xử lý bằng cách cho các tàu mạn phải tiến lên và nâng cao.

Đội hình đó nhằm ngăn chặn sóng xung kích làm Musashi lật nhào về phía Anh Quốc.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, bóng của thanh kiếm phát sáng dài lướt qua con tàu thứ ba bên mạn phải của Musashi.

"...!"

Một luồng sáng trắng xuất hiện trên bề mặt con tàu đó.

Khi bầu khí quyển bị Ex. Caliburn xé toạc, nó đã va vào lớp đệm của Musashi.

Không khí bị nén bởi trọng lượng và động lượng của chính nó, vì vậy một vụ nổ sương khổng lồ và đột ngột đã xuất hiện phía trên Musashi.

Làn sương trắng cũng xuất hiện phía trên con tàu trung tâm thứ hai và áp lực trắng đã tấn công gần như toàn bộ tám con tàu của Musashi từ trên cao.

Tuy nhiên, dòng thác trắng xuất hiện trên con tàu thứ ba đang dâng lên bên mạn phải ngay lập tức dày đặc hơn và gầm lên một tiếng khi tràn qua mép tàu.

Cột buồm rẽ đôi những con sóng sương mù như lũ và mái nhà của thành phố cuối cùng cũng hiện ra như thể trồi lên từ đáy sâu của một trận lụt.

Con tàu rung chuyển và phát ra một tiếng gầm lắc lư.

Tuy nhiên, cơn sóng thần trắng đang chảy ngược về phía sau đã bị tách ra làm đôi.

Tòa nhà của Học viện Musashi Ariadust đã xuyên thủng áp lực trắng đó.

"..."

Và ngay khi mọi người nghĩ rằng họ đã vượt qua, áp lực nổ đã đánh trúng một thứ khác.

Nó đánh trúng con tàu vận tải được nối vào đuôi Okutama bằng một sợi dây kéo. Và có chuyện đã xảy ra với sợi dây kéo đó.

"...!?"

Một trong những sợi dây giữ chúng đột ngột đứt phựt. Sợi dây bị đứt chính là sợi mà Gin đã tấn công trước đó.

Khi mất đi một điểm tựa, con tàu vận tải chao đảo dữ dội trên không.

"...!?"

Nhiều người cất tiếng la hoảng hốt khi con tàu nhanh chóng nghiêng về bên phải.

"Chúng ta cần lấy lại thăng bằng! Cứ thế này, dây kéo sẽ kéo chúng ta vào bề mặt của Takao mất!"

Sợi dây kéo bị phá hủy được gắn vào mạn trái, vì vậy con tàu vận tải nhanh chóng nghiêng về phía Takao bên phải.

Mọi người nhìn nhau, tự hỏi phải làm gì.

"Tổng trưởng!" Giọng nói sắc bén của Futayo vang lên. "Tôi có được phép cắt sợi dây kéo còn lại không!? Tôi muốn cắt con tàu này khỏi Musashi!"

Futayo để Toori quyết định. Đó là điều đúng đắn khi có cấp trên ở đó. Tuy nhiên…

"Ồ?"

Futayo nhìn về phía mép mạn phải, nơi Aoi đã bị trói bằng một sợi dây thừng.

Tuy nhiên, Aoi không thấy đâu gần lan can boong tàu, nơi sợi dây đã được buộc.

Chỉ còn lại đầu dây buộc vào lan can.

Đầu còn lại đang treo lơ lửng bên ngoài mép boong. Khi Futayo nhận thấy sợi dây đang đung đưa như thể có vật nặng buộc ở đầu kia, cô cau mày.

"Tôi không ngờ mình lại là người đầu tiên phát hiện ra thi thể."

"Futayo!" Masazumi hét lên từ phía sau cô. "Có chuyện gì vậy!? Aoi không có ở đó sao!?"

"Masazumi… Tổng trưởng chắc chắn ở đó. Nhưng có lẽ tôi nên dùng thì quá khứ."

"Cái gì? Tên ngốc đó đi đâu rồi!? Thật tình, mới giây trước còn thấy hắn đứng trên lan can giả làm thủy thủ cơ mà!"

"Không, ừm, Masazumi. Xin hãy nghe tôi nói. Dù cho cậu có gián tiếp phạm tội giết người, tôi vẫn sẽ đứng về phía cậu. Tôi hứa sẽ làm chứng cho cậu trước tòa."

"Judge, judge," Masazumi nói trong khi đang nhìn quanh và rõ ràng là không nghe. "Hắn thực sự biến mất rồi. Futayo, tôi sẽ yêu cầu với tư cách là phó hội trưởng. Xin hãy cắt sợi dây kéo bên mạn trái. Aoi có thể đã đi rồi, nhưng chúng ta có thể giải thích tình hình sau."

"Judge. Xin hãy nhìn qua đó một chút, Masazumi."

"Hửm? Qua đó?"

Ngay khi Masazumi nhìn về phía đuôi tàu, Futayo đã tiếp cận lan can bằng một pháp thuật gia tốc và cắt nút thắt của sợi dây bằng Tonbokiri mà không cần kiểm tra bên dưới. Futayo gật đầu khi thấy sợi dây nhảy múa trong không trung khi rơi xuống.

"Bằng chứng đã bị hủy. Vấn đề đã được giải quyết!"

"Có chuyện gì vậy, Futayo?"

Không muốn để lại vết sẹo trong cuộc đời bạn mình, Futayo không trả lời. Thay vào đó, cô quay về phía sợi dây kéo bên mạn trái và vung Tonbokiri lên.

"Trảm, Tonbokiri!"

Lực cắt bay trong không khí và chặt đứt sợi dây kéo. Một lúc sau, sợi dây kéo bị cong đã bật trở lại vị trí cũ.

"...!"

Điều đó cùng với quán tính từ Musashi đã khiến con tàu vận tải văng mạnh về phía mạn phải. Nó bị ném về phía bờ biển của Anh Quốc.

Ngay sau khi Musashi rời khỏi dòng thác sương mù, "Musashi" kiểm tra lại tình hình từ cây cầu chỉ huy trước học viện.

Ánh sáng của Ex. Caliburn đã biến mất khỏi bầu trời.

Và con tàu vận tải đang rơi về phía bờ biển của Anh Quốc.

Tuy nhiên, khả năng xử lý của cô đã đạt đến giới hạn khi phải điều khiển mạn trái bị hư hại và xử lý hệ thống đệm chống lại bức tường áp suất khí quyển đang tấn công mạn phải từ trên cao. Cô không thể cứu con tàu vận tải nữa, vì vậy cô đã chọn phương án tốt nhất trong hoàn cảnh đó.

"...!"

"Musashi" gửi dữ liệu về bề mặt của Anh Quốc cho tàu vận tải. Ngoài dữ liệu do Anh Quốc cung cấp, cô còn bổ sung thêm khu vực mà tàu vận tải có thể hạ cánh. Đó là…

...Khu vực ven biển ở tầng thứ tư!

Cô ngước lên và thấy con tàu vận tải rung lắc rồi đột nhiên bay mạnh về phía Anh Quốc.

Áp suất gió cực lớn đã vượt qua bức tường khổng lồ là Musashi và hất con tàu vận tải sang một bên. Với quán tính trước đó của dây kéo văng ra, con tàu vận tải rơi chéo về phía Anh Quốc.

"Musashi" hiểu rằng cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giao phó tình hình cho những người trên tàu.

"...?"

Nhưng cô đột nhiên nghe thấy một giọng nói từ bên dưới.

Bất chấp gió và sự rung lắc của con tàu, có người đang trèo lên cầu chỉ huy.

"Ồ, Konishi-sama và những người khác từ Hội Công thương. Mọi người làm gì ở đây vậy? Hết."

Konishi là đại diện của Hội Công thương và cũng là thành viên của hội đồng lâm thời.

Ông ta nhướng mày và giang tay phản đối.

"Cô còn phải hỏi sao!? Cô định làm gì với những thiệt hại về hàng hóa của chúng tôi và những rào cản đối với việc giao thương trong tương lai!? Chúng tôi có ý định hợp tác với hội học sinh và các quan chức của tổng trưởng Musashi." Konishi giang tay rộng hơn nữa khi đứng đầu nhóm. "Nhưng ‘Musashi’-dono, ai là người chịu trách nhiệm cho trận chiến này!?"

Toori rơi xuống trong tình trạng khỏa thân từ trên trời và rơi vào vòng tay của Konishi.

Có lẽ cậu ta đã rơi xuống khi con tàu vận tải bị hất văng đi lúc nãy.

Nhưng khi cậu trai khỏa thân với một sợi dây thừng quanh cổ này rơi xuống với một tiếng động rõ ràng, gân trên trán Konishi nổi lên khi ông ta khom người theo thế của một đô vật sumo và cố gắng đỡ lấy cậu.

"Waaaaah! ‘Musashi’-dono! Một cậu bé khỏa thân vừa rơi từ trên trời xuống!"

"Ồ? Cậu làm gì ở đây vậy, Koni-tan!? Lại là màn hài lặp lại này nữa!"

"Musashi" xác định rằng Toori sẽ thích một màn hài mới mẻ hơn, trong đó Konishi không đỡ được cậu. Sau đó, cô quay sang Konishi.

"Mọi trách nhiệm đều thuộc về cậu ta. Cứ tự nhiên gửi bất kỳ khiếu nại nào cho cậu ta. Hết."

Sau đó, cô quay về phía lộ trình đã được điều chỉnh mà cô đã gửi cho tàu vận tải.

"Judge. Họ đang trên đường đến bờ biển ở tầng thứ tư và thấp nhất. Hết."

"Ể? Họ đang rơi!? Ở đâu, ở đâu!? Khoan đã, Horizon đang ở cùng họ!"

"Judge. Chúng ta không còn nhìn thấy họ từ đây nữa," "Musashi" nói. "Nhưng xét theo thời gian, họ còn hai giây nữa. Và họ đã hạ cánh. Hết."

Ngay trước khi hạ cánh khẩn cấp, Scarred và Milton đã nhận thấy con tàu vận tải đang rơi về phía bờ biển phía tây của tầng thứ tư Anh Quốc. Họ đang thúc giục cư dân của một ngôi làng gần đó sơ tán. Có một khả năng nhỏ là con tàu sẽ đâm vào đó, các mảnh vỡ có thể bay xa đến đó, và…

"Một trận động đất hoặc nhiễu loạn địa mạch có thể tạo ra một đứt gãy trong lớp địa tầng! Như mọi khi, hãy nhanh chóng đến quảng trường trung tâm! Nhớ tắt mọi nguồn lửa trước khi đi! Milton, ngươi dẫn đường. Ta sẽ kiểm tra hiện trường và quay lại khi chắc chắn rằng nó an toàn!"

Milton cúi đầu và Scarred chia tay nó, chạy ra khỏi làng. Chiếc cùm và sợi xích trên chân phải của ngài kêu lạch cạch. Trên bầu trời, con tàu vận tải đang rơi xuống, kéo theo một vệt sương trắng. Tuy nhiên…

"Nhà số 23 ở đây là căn cuối cùng. Những cuộc sơ tán tạm thời này sẽ dễ dàng hơn nếu có ai đó có thể sử dụng khung ký hiệu. Dù ta không phải là người có thể nói thế," Scarred tự giễu.

Ngài tiếp tục chạy qua ngôi nhà cuối cùng của làng.

Nhiều ụ nước nổi lên trên mặt biển bên cạnh ngài và những con ngựa màu nước thò đầu lên khỏi mặt nước. Dường như chúng đang sơ tán khỏi khu vực mà con tàu đang rơi xuống, nhưng một vài con đã quay lại phía ngài, lắc lư những chiếc bờm làm từ rong biển.

"Scarred. Nhanh lên?"

"Judge. Chỗ này hơi nguy hiểm, nên các ngươi qua kia chơi đi!"

"Được. Scarred. Trung thực."

"Scarred. Luôn luôn. Lắng nghe."

"Chơi?"

Những con ngựa con bắt đầu leo lên bờ để chơi với Scarred, nhưng cha mẹ chúng đã cắn vào bờm để ngăn chúng lại.

Scarred mỉm cười một chút trước cảnh đó.

Nhưng khi ngài tiếp tục chạy, ngài nghe thấy một giọng nói đột ngột từ phía sau. Ngài quay lại và thấy người dân của nhà số 23. Bà là một nữ báo tử với mái tóc đen ướt, bù xù và khuôn mặt trắng của bà còn nhợt nhạt hơn bình thường.

"Scarred! Các con tôi ở đằng đó!! Chúng vẫn chưa trở về từ phía bên kia ngọn đồi!"

Nghe vậy, Scarred chạy nhanh hơn nữa. Giọng của nữ báo tử dường như đuổi theo ngài.

"Chúng nói chúng đang bắt cua ở nơi có nước phun ra!"

"Judge," Scarred gật đầu và liếc nhìn chiếc cọc kim loại trong tay phải. Chừng này là đủ. Ngài vội vã chạy sang phía bên kia bãi biển và một ngọn đồi hiện ra bên phải.

"Phía bên kia ngọn đồi đó ngay trước nghĩa địa cửa sông. Liệu mình có kịp không? Đã lâu rồi mình không dùng pháp thuật cho việc gì khác ngoài câu cá và chữa bệnh..."

Ngài chạy lên đồi trong khi con tàu trên đầu dường như gần đến mức có thể với tay chạm tới.

Và khi ngài chạy nhanh hết sức có thể, ngài đã nhìn thấy một thứ.

"Kia phải chúng không!?"

Ngài chạy xuống đồi và đến một bãi biển nơi mặt đất đá lộ ra ở nhiều nơi.

"Đá ở khu vực này mọc rất nhanh. Nó có nhiều khe nứt và hang động cho nước chảy qua, nhưng cũng rất dễ vỡ."

Trên bản đồ, nó được đánh dấu là khu vực nguy hiểm.

Tuy nhiên, một khu vực quá nguy hiểm đối với người lớn lại thường trở thành nơi săn bắn và sân chơi cho những đứa trẻ nhẹ cân hơn.

Và những đứa trẻ có thể được gọi là những thợ săn nhỏ đang ở đó.

Bên dưới cái bóng đang rơi và phía trên bãi cát là ba hình dáng nhỏ bé đang đứng chết trân vì sợ hãi khi nhìn lên.

"...!!"

Một giọng nói lớn có thể nghe thấy từ con tàu đang rơi.

Con tàu hẳn đã biết đây là một khu vực nguy hiểm mà mọi người tránh xa. Đó có lẽ là lý do tại sao họ đã chọn nó. Với độ nghiêng của con tàu, họ hẳn đã dùng thời gian và vị trí hạn hẹp của mình để cố gắng lái con tàu tránh xa ngôi làng gần đó.

Tuy nhiên, ba đứa trẻ đã chơi ở điểm mù do ngọn đồi tạo ra.

Con tàu đang cố gắng làm gì đó, nhưng không còn thời gian để lái nó đi chỗ khác.

"Trong trường hợp đó...!"

Trong khi chạy, Scarred giơ chiếc cọc kim loại về phía trước bằng tay phải và chĩa nó về phía con tàu đang rơi. Ngài giơ một cuốn sách dày lên bằng tay trái và đọc lướt qua văn bản.

"Xin lỗi, nhưng ta sẽ thổi bay các ngươi đi!"

Con tàu vận tải tràn ngập sự bối rối.

Mọi người đều đã nhận ra những đứa trẻ trên bờ biển bên dưới và họ đều đang phản ứng theo cách riêng của mình.

Người đầu tiên phản ứng là Ohiroshiki, người đã bị ép đi cùng để đóng vai trò tanker.

"Ahhhh, các bé gái! Ahhhh, các bé gái! Hai trong số ba! 66.666666…"

"Ông đang nói cái quái gì vậy!?"

"K-không, thật quá bất lịch sự khi tôi lại phấn khích như vậy chỉ vì nhìn thấy các bé gái! C-cố lên nào, Tenzou-kun! Cậu là ninja, hãy dùng thuốc nổ của mình để tự hủy và thổi bay con tàu này thành từng mảnh! Tất cả các bà già và đàn ông phải chết! Các bé gái phải sống! Ồ, nhưng hãy chắc chắn rằng tôi sống sót!"

Ít nhất một tá nắm đấm gần đó đã đấm vào Ohiroshiki.

Trong khi đó, Mitotsudaira mở một khung ký hiệu và vỗ vào vai Futayo.

"Có chuyện gì vậy, Nate-sama?" Futayo hỏi khi quay lại. "Ngài muốn lên lịch cho một vụ tự sát được hỗ trợ liên quan đến vụ bê bối sắp tới sao?"

"Các kỵ sĩ phong kiến Viễn Đông thực sự thích đổ máu nhỉ? Dù sao đi nữa, Naomasa đã gửi cho tôi một vài lời khuyên từ Musashi, vì vậy chúng ta hãy làm những gì có thể. Tôi không biết liệu chúng ta có thực sự làm được không."

"Chúng ta sẽ biết khi chúng ta thử."

Futayo bước lên một bước để dẫn Mitotsudaira đi, nhưng rồi cô quay lại.

"Chúng ta đi đâu?"

Mitotsudaira cười khổ, đưa một khung ký hiệu cho Futayo và nhanh chóng giải thích quy trình. Hai người sau đó chạy về phía cây cầu chỉ huy.

Họ mở cửa hầm phía trước trong cầu chỉ huy và đi xuống cầu thang dẫn vào trong tàu.

"Futayo, nếu thành công, các vị quân chủ của chúng ta sẽ rất hài lòng." Mitotsudaira hít một hơi. "Mọi người đều đang cố gắng hết sức! Chúng ta cũng sẽ làm như vậy!"

Vào lúc Futayo và Mitotsudaira chạy vào trong tàu, mọi người trên tàu đều đang chuẩn bị cho cú va chạm khi hạ cánh.

Họ đang dùng dây thừng cố định các vật thể trên boong và đưa những người bị thương về phía đuôi tàu.

Họ có rất ít thời gian, nhưng mọi người đều di chuyển nhanh chóng khi con tàu rung lắc và nghiêng ngả. Masazumi đặt tay lên miệng khi đưa Horizon đến cầu chỉ huy.

"Mười giây nữa! Mọi người, chuẩn bị va chạm!!"

Mặt đất hiện ra rõ mồn một ở phía trước và bên trái con tàu. Những đứa trẻ trên bãi biển giờ đã bị con tàu che khuất.

Masazumi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra, nhưng cô quyết định tin tưởng Mitotsudaira và Futayo.

"...!?"

Ở mép boong mạn phải, Tenzou đang siết chặt dây níu đỡ cột buồm. Khi làm vậy, cậu nhận thấy có chuyển động ở bên dưới.

Có ai đó đang chạy đến từ phía mạn phải trên mặt đất.

Người đó mặc một chiếc áo choàng dài có mũ.

Ánh sáng ether có thể nhìn thấy xung quanh vật giống cây trượng mà người đó đang giơ lên bằng tay phải.

...Họ định dùng pháp thuật hay gì đó sao? Từ ánh sáng ether, đó hẳn là một pháp thuật khá mạnh. Nhưng…

Pháp thuật đó sẽ phải gây ra một tác động lớn để hoặc là hất văng những đứa trẻ đi, hoặc là ngay lập tức hất văng con tàu vận tải ra khỏi tầm với. Một pháp thuật kiểm soát quán tính cũng sẽ kết thúc, nhưng một sự kết hợp các pháp thuật cấp cao như vậy sẽ cần sự trợ giúp của một lá bùa hoặc các bước chuẩn bị nhiều giai đoạn.

Tuy nhiên, người đang chạy dường như không sử dụng cả hai. Hầu hết tầng thứ tư của Anh Quốc bị đối xử như một khu ổ chuột, vì vậy hầu hết cư dân ở đó không nhận được sự bảo hộ thần thánh của tôn giáo.

"Trong trường hợp đó, đây là một trong những pháp thuật tinh linh cổ xưa được lưu truyền trong lòng nước Anh sao?"

Đó là một phương pháp nguyên thủy và người dùng không có quyền kiểm soát chặt chẽ vì nó vay mượn sức mạnh của các tinh linh, những thực thể ether có ý chí riêng. Tuy nhiên, một số người sử dụng pháp thuật tinh linh nhất định có thể tạo ra sức mạnh to lớn.

"Họ định đánh vào con tàu và làm nó chệch hướng sao!?"

Ngay khi Tenzou nắm được ý định của người đó, cậu đã hành động. Cậu biết mình phải làm gì dựa trên quyết định của người này.

Scarred chạy về phía vị trí mục tiêu trong khi cát dường như níu lấy chân ngài.

Ngài cảm nhận được cái bóng và áp lực của con tàu trên đầu, và lớp không khí dày đặc giữa con tàu và mặt đất tạo ra một cơn gió nhẹ nhàng ép vào ngài.

Nhưng Scarred không ngần ngại khi ngài chạy về phía những đứa trẻ cách đó khoảng hai mươi mét.

"Nằm xuống!!" ngài hét lên.

Ngài điều chỉnh cách cầm chiếc cọc kim loại sao cho nắm chặt phần đáy và giơ nó lên như thể cố gắng đâm nó vào mũi tàu đang rơi nát bét.

Nhưng ngay lúc đó…

"Hả?"

Scarred đầu tiên nhận ra rằng cơ thể mình đang lơ lửng khi ngài cố gắng thực hiện nghi lễ kích hoạt.

Trong một khoảnh khắc, ngài không biết tại sao.

Nhưng sự hiểu biết đến một lúc sau.

"Ngươi là ai!?"

Scarred nhận ra có ai đó đang mang mình đi.

Ngài không nhận ra người đó. Một cậu bé mặc đồ đen và đội mũ đã húc vào bụng ngài.

Như thể cậu bé muốn nói rằng hành động của Scarred là nguy hiểm.

"...!!"

Scarred bay đi vài mét cùng với cậu bé.

Ánh sáng ether trong tay phải của ngài phồng lên một chút rồi nhanh chóng vỡ tan và biến mất.

"A."

Ngay khi tiếng kêu vô thanh đó thoát ra khỏi cổ họng, ngài bị đẩy đi xa hơn trong không khí. Lưng ngài va vào khoảng không và ngài đưa tay ra, nhưng ngài không thể với tới những đứa trẻ hay con tàu. Ngài chỉ có thể thấy những đứa trẻ đứng bất động trên bãi biển và nhìn chằm chằm về phía mình. Những đứa trẻ đột nhiên ngước lên và…

"Scarred!!"

Con tàu vận tải đâm vào lớp địa tầng của bờ biển.

Nó bắt đầu bằng một âm thanh dữ dội của đá va vào đá. Tiếp theo là hai âm thanh hủy diệt.

Thứ nhất là âm thanh mũi tàu vận tải bị cong và gãy khi nó đâm sầm xuống đất như thể đang đóng một con dấu khổng lồ.

Và khi con tàu bị phá hủy, âm thanh hủy diệt thứ hai, chậm hơn có thể được nghe thấy.

Lớp địa tầng vỡ vụn.

Khi con tàu cắm vào mặt đất, lớp đất được bồi đắp ban đầu bị vỡ nát theo hình dạng mũi tàu. Các vết nứt lan ra từ đó và lướt qua ninja đang vội vã chạy đến một ngọn đồi trong khi bế một người mặc áo choàng xanh lục.

Mặt đất vỡ vụn.

Toàn bộ con tàu hạ thấp xuống khi mũi tàu cắm sâu hơn vào Anh Quốc.

Bãi biển bị phá nát, những tảng đá trên bề mặt bị xới tung lên, và nền móng bên dưới bị nứt và vỡ vụn.

Ninja vừa chạy vừa nâng và bế người mặc áo choàng. Cậu đạp vào mặt đất bắt đầu chảy ngược về phía sau.

"...!"

Cậu ném cơ thể mình và người mặc áo choàng đến ngọn đồi ổn định.

"..."

Con tàu cuối cùng cũng dừng lại trong khi đứng chênh vênh trên mũi của nó.

Tất cả những gì nó để lại là một khung cảnh hoàn toàn thay đổi. Bãi biển và vùng biển nông đã biến mất. Thay vào đó là một khu vực nền đá lộ ra, nghiêng xuống vài mét. Nước đang bắt đầu chảy vào đó.

Và những đứa trẻ không thấy đâu cả.

Từ đầu đến cuối sự hủy diệt, Tenzou không rời mắt khỏi nó.

Ngay cả khi những mảnh gỗ bay trong không khí và rơi gần đó trong khi xoay tròn theo chiều dọc, cậu vẫn đứng hoàn toàn bất động trong khi giữ chuôi thanh đoản kiếm sau lưng. Nếu cậu có bất kỳ hành động bất cẩn nào, người dân mà cậu đang bảo vệ có thể bị hại.

Và chính cậu cũng cảm thấy một cơn đau âm ỉ gần xương bả vai phải của mình. Một mảnh vỡ lúc nãy đã bắn trúng cậu và tạo ra một vết thương đâm nông. Có lẽ cậu đang chảy máu.

Mình bị thương, nhưng mình là một ninja, Tenzou nghĩ. Nhiệm vụ chính của một ninja là thu thập thông tin tình báo từ các học viện khác và sống sót trở về từ mọi tình huống, nhưng bảo vệ những người quan trọng là một nhiệm vụ khác của chúng ta.

Ngăn chặn người từ các quốc gia và học viện khác bị tổn hại do sự tham gia của Musashi sẽ tránh được những rắc rối trong tương lai.

Đây đều là một phần nhiệm vụ của mình.

Tenzou kiểm tra xung quanh.

Mọi thứ đã yên tĩnh lại. Sự phá hủy của con tàu và sự sụp đổ chính của lớp địa tầng đã kết thúc.

Có nguy cơ xảy ra một vụ sụp đổ thứ cấp, vì vậy khu vực này bị cấm đối với bất kỳ ai không có kiến thức chuyên môn.

Chà, đó cũng là nhiệm vụ của những người có chuyên môn như mình.

"..."

Tenzou hít một hơi thật sâu và tập trung sức mạnh vào cơ thể. Cậu thả chuôi kiếm sau lưng ra và đứng dậy trong khi giữ lưng.

Và không rời mắt khỏi con tàu, cậu hít một hơi nữa và nói.

"Ngài ổn chứ?"

Khi đứng dậy, cậu đưa tay xuống.

Cậu đưa tay ra cho người mà cậu đã bảo vệ, người mặc áo choàng dài và đã lao vào nguy hiểm một mình. Tuy nhiên…

"...!"

Một cơn đau nhói và một tiếng động vang lên từ má trái của cậu, ẩn dưới vành mũ và sau chiếc khăn quàng.

Cậu đã bị tát.

"!?"

Với diễn biến đột ngột này, cậu cuối cùng cũng quay về phía người đó.

Họ mặc một chiếc áo choàng dài, nhưng Tenzou há hốc mồm khi nhìn thấy bàn tay đã tát mình và má và cổ của người đó dưới chiếc mũ trùm đầu.

Cậu thấy những vết sẹo trên mu bàn tay, cổ tay, cẳng tay của người đó, từ mũi đến má, và trên cổ của họ.

Đó là những vết sẹo do kiếm.

Không phải tất cả các vết sẹo đều được tạo ra bằng những lưỡi kiếm sắc bén. Rất nhiều trong số chúng là những vết rách do những lưỡi kiếm cùn gây ra. Lòng bàn tay của người đó cũng có vô số vết sẹo như thể bị gai xé rách.

Người này phụ trách bảo vệ khu vực này sao?

Cậu cố gắng nói điều gì đó. Ít nhất, cậu cảm thấy có lẽ thật thô lỗ khi đưa tay ra và hỏi họ có ổn không. Cậu mở miệng định nói, nhưng người kia đã nói trước.

"Ngươi đã làm gì!?"

Tiếng hét sắc bén đó khiến Tenzou không nói nên lời.

Cậu cũng nhận thấy có thứ gì đó lấp lánh chảy xuống má người đó dưới chiếc mũ trùm đầu.

"..."

Thay vì nói điều gì đó, Tenzou cảm nhận được ý nghĩa của cơn đau nóng rát từ má mình. Cậu cảm nhận được ý nghĩa của cái tát đó. Nhưng trước khi cậu có thể nắm bắt được chi tiết, người đó nhanh chóng quay về phía con tàu và bắt đầu chạy về phía nó.

"..."

Người đó sau đó nhìn thấy tình trạng của con tàu và bãi biển. Họ đi chậm lại khi thấy bãi biển bắt đầu đầy nước từ đại dương.

Họ dừng lại và nhìn chằm chằm vào con tàu. Khoảng một phần ba con tàu đang cắm vào lớp địa tầng và nó phát ra một tiếng cọt kẹt nhỏ, nhưng không ai trên tàu di chuyển vì sợ gây ra một vụ sụp đổ thứ cấp.

Những đứa trẻ không thấy đâu ở nơi mũi tàu đã đâm xuống.

Con tàu vận tải chỉ đơn giản là chĩa lên trời và Musashi có thể được nhìn thấy tiếp tục đi về phía bắc ở phía xa.

Người mặc áo choàng theo dõi cảnh đó một lúc.

"..."

Và họ bắt đầu khuỵu xuống với một tiếng thở dài buông xuôi.

Nhưng ngay lúc đó, Tenzou hét lên về phía sau lưng họ.

"Hãy nhìn kỹ hơn đi!!"

Tiếng hét của ninja đã mang lại sức mạnh cho đôi chân của Scarred.

Chỉ thị từ phía sau đang bảo ngài hãy "nhìn". Điều đó có thể mang nhiều ý nghĩa khác nhau trong ngôn ngữ của Viễn Đông và bản dịch tự do được cung cấp bởi sự bảo hộ thần thánh của Scarred khiến ngài khó có thể biết đây là ý nghĩa nào.

Nhưng từ dưới vành mũ trùm, ánh mắt Scarred đã bắt gặp một cảnh tượng. Đầu tiên, gã ninja đã vòng ra chặn đường hắn. Phía sau vai gã là bóng dáng đồ sộ của con tàu.

Trên boong con tàu đang dựng đứng dưới ánh nắng ban mai, có năm bóng người đứng trên cột buồm vươn ngang.

Một thiếu nữ samurai vác một cậu trai trên vai.

"Tụi em đã cứu được cả ba mạng người của Anh Quốc rồi ạ!!"

Một cô gái tóc bạc thì kẹp hai cô gái khác dưới hai bên nách.

...Kia là...?

Scarred không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy lũ trẻ đều đã bất tỉnh.

"Ngươi... đã cứu chúng?"

Lời nói bật ra từ cổ họng Scarred, và gã ninja trước mặt gật đầu.

Gã ninja chỉ đơn thuần nhìn về phía hắn.

"Vậy thì tốt quá rồi," gã ninja thở phào nhẹ nhõm.

Cảm giác như bị đọc thấu tâm can, một nỗi nôn nao vô cớ dâng lên trong lồng ngực Scarred. Hắn hết nhìn đám trẻ bất tỉnh rồi lại nhìn gã ninja.

"Ơ... ừm..."

Hắn không biết phải nói gì. Nên cảm ơn vì họ đã cứu bọn trẻ? Hay nên nổi giận vì họ đã đâm con tàu vào đây? Hay là...

...Mình đã không biết tình hình mà lại tát cậu ta rồi còn khóc lóc nữa.

Dù không rõ ngọn ngành, nhưng hắn quả thực đã quá vội vàng.

...Nhưng mà...

"Ừm, ờ..."

Gã ninja chắc chắn đã nhìn thấy ánh sáng ether từ thuật thức trong tay Scarred. Gã hẳn đã đoán được đó là loại thuật thức gì.

...Vậy tại sao cậu ta lại cản mình?

Nghĩ đến đây, Scarred vội lắc đầu nguầy nguậy.

Không được, Scarred tự nhủ. Nghi ngờ cậu ta là sai.

Lũ trẻ đã được cứu sống.

Scarred hít một hơi rồi lại lắc đầu. Hắn biết mình phải nói gì.

...Xin lỗi.

Hắn đã chuẩn bị để nói ra hai từ chứa đựng vô vàn ý nghĩa ấy, nhưng gã ninja đột nhiên biến mất.

Chuyện xảy ra đột ngột đến mức Scarred còn chưa kịp thốt lên "Ể?", gã ninja đã biến mất khỏi ngọn đồi và đang chạy trên mặt nước biển bắt đầu dâng lên ở bãi biển bên dưới. Mỗi bước chạy của gã đều làm nước bắn tung tóe.

...Đó là nhẫn thuật độn thổ sao!?

Scarred hiểu lý do gã bỏ đi. Đây là Anh Quốc, và Musashi đang ở trong một tình thế nhạy cảm với các quốc gia thuộc Liên Minh Tái Hiện Lịch Sử. Nếu một ninja tự ý lên bờ, việc đó có thể bị lợi dụng như một con bài thương lượng.

Nhưng Scarred gọi với theo vì một lý do khác.

"Đợi đã!" Scarred hét lên.

Hắn vẫn chưa xin lỗi vì đã hành động hấp tấp, cũng chưa cảm ơn vì họ đã cứu lũ trẻ.

Thế nhưng, gã ninja đã chạy dọc bờ biển và quay trở lại tàu.

Một vùng biển cạn đã hình thành xung quanh nơi con tàu đâm xuống mặt đất, cắt đứt nó khỏi đất liền.

Khi tiếng bước chân của gã ninja trên mặt nước tiến lại gần con tàu, Scarred bước một bước về phía bóng lưng gã.

Trông mình cứ như một đứa trẻ bị cha mẹ bỏ lại, Scarred nghĩ.

"Làm ơn đợi đã!"

Scarred có điều muốn nói. Hắn chỉ cần nói ra thôi.

Nhưng hắn không thể thốt nên lời.

"...!"

Khi Scarred bước đi trên thảm cỏ, hắn nhận thấy một màu sắc lạ dưới chân mình.

Đó là màu đỏ. Một vệt chấm đỏ kéo dài ra phía biển.

...Của gã ninja đó sao!?

Scarred vội ngẩng đầu lên.

Gã ninja đã bảo vệ Scarred khỏi bị thương, để rồi chính hắn lại vội vàng hiểu lầm. Nhưng mà...

"Cậu ấy đi mất rồi..."

Những bóng người trên tàu cũng đã biến mất. Thay vào đó, một chiếc thuyền thoát hiểm khẩn cấp đang nổi trên mặt nước biển bao quanh khu vực dưới tàu.

Ba đứa trẻ bất tỉnh đang nằm trên thuyền.

Những người duy nhất còn lại là Scarred trên ngọn đồi cỏ và lũ trẻ.

Tiếng còi hơi của Musashi vọng lại từ phía bắc xa xăm.

Musashi đã vòng quanh Anh Quốc và cử một con tàu đến để hỗ trợ thủy thủ đoàn của tàu vận tải, đồng thời tiến hành các cuộc đàm phán đặc biệt.

Trong lúc giảm tốc, Musashi đã hoàn thành một vòng trong nửa ngày, nhưng Anh Quốc chỉ thị họ phải ở lại không phận phía nam cho đến khi nhận được phép cập cảng.

Nhưng có một lý do khiến Musashi không thể đơn giản đáp lại bằng cách đi đến điểm đến tiếp theo.

Với danh nghĩa "điều tra thiệt hại trên lãnh thổ Anh Quốc", Anh Quốc yêu cầu toàn bộ thủy thủ đoàn của chiếc tàu vận tải bị rơi phải ở yên trên tàu. Họ thậm chí còn dùng kết giới che giấu để cô lập vùng đất gần đó.

Về cơ bản, điều này đã biến Horizon Ariadust, Honda Masazumi, Honda Futayo, và phần còn lại của thủy thủ đoàn thành con tin. Musashi cũng cần sửa chữa các tàu bị hư hại, bổ sung lương thực và các vật tư khác, cũng như thực hiện giao thương đã thỏa thuận với Anh Quốc, vì vậy hầu hết mọi người trên Musashi đều đồng ý tuân theo yêu cầu chờ đợi của Anh Quốc.

Nhưng với cuộc chiến sắp tới với Tres España và lập trường chống lại Liên Minh Tái Hiện Lịch Sử của Musashi, hội đồng đại diện của Anh Quốc không thể đi đến thống nhất về cách đối phó với Musashi. Các Trumps đã được triển khai rải rác khắp các khu vực của Anh Quốc, nhưng hội đồng quyết định rằng họ phải được triệu tập lại.

Các cuộc đàm phán của Musashi đã giúp họ nhận được sự đảm bảo về nhân quyền và sự bảo vệ cho người cai trị của Musashi, cũng như việc gỡ bỏ kết giới xung quanh tàu vận tải sau ba ngày. Tuy nhiên, việc bảo vệ địa mạch đã ngăn con tàu liên lạc qua thần thông, và những người trên tàu bị cấm rời khỏi Anh Quốc để phục vụ cho công tác điều tra sâu hơn.

Anh Quốc đã cung cấp vật tư cho tàu vận tải, nhưng vì "Anh Quốc đang thiếu hụt hàng hóa do chiến tranh cận kề", "Anh Quốc lo ngại một cuộc nổi dậy trên tàu", và "việc phân phát có thể giao cho những người bên trong", nên nguồn cung bị cắt giảm xuống mức tối thiểu. Phần lớn chỉ có thực phẩm và quần áo.

Tàu vận tải không thể liên lạc với Musashi, và những người trên tàu phải vận dụng các kỹ năng sinh tồn của mình. Tuy nhiên...

"Họ sẽ ổn thôi. Tôi thực sự lo lắng cho Horizon và muốn bảo ai đó làm gì đi, nhưng hầu hết những người mà tôi có thể sai khiến đều đang ở bên đó. Cố làm gì từ đây cũng vô ích. Chúng ta chỉ cần làm những gì có thể để họ không cảm thấy quá cô đơn, và đẩy nhanh các cuộc đàm phán để cập bến Anh Quốc."

Chỉ thị đó từ Aoi Toori đã dẫn đến một vài hành động khác nhau trên Musashi.

Đầu tiên, các thông báo của trường được phát qua loa ngoài của Musashi để cung cấp cho tàu vận tải một mối liên kết với cuộc sống bình thường của họ. Họ cũng thử một phương thức liên lạc độc đáo dựa trên mật mã sử dụng còi hơi của Musashi.

Tiếp theo, họ hoàn toàn loại bỏ sự tồn tại của con tàu vận tải như một con bài thương lượng khi đàm phán với Anh Quốc để giành quyền cập bến.

Và một tuần sau vụ tai nạn, tàu vận tải cuối cùng đã gửi lại một tín hiệu ánh sáng vụng về. Một khi Musashi biết tất cả mọi người trên tàu đều an toàn, họ quyết định trở nên quyết đoán hơn trong các cuộc đàm phán.

Nhưng cùng lúc đó, các Trumps được tập hợp từ khắp Anh Quốc và Tres España chuẩn bị cho cuộc chiến với Anh Quốc.

Cả Musashi và Anh Quốc đều nhận được hai mẩu thông tin từ mạng lưới tình báo của mình.

Thứ nhất, Tres España đã tập hợp xong hạm đội bất khả chiến bại của họ, được biết đến với tên gọi Grande y Felicísima Armada.

Thứ hai, con tàu tàng hình cỡ lớn đã tấn công Musashi không được nhìn thấy trong hạm đội đó.

Thời gian đã trôi qua gần hai tuần kể từ vụ tai nạn của tàu vận tải.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận