Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 2

Chương 44: Giải cứu và phá hủy

0 Bình luận - Độ dài: 1,093 từ - Cập nhật:

「…… …… ……!」

Ngọn lửa đỏ thẫm bao trùm lấy Vua Vordan – Chủ nhân của mê cung.

Gã giãy giụa, phát ra tiếng gào thét chẳng thuộc về thế giới này.

Nhưng chúng tôi không thể chỉ đứng yên nhìn.

"NeNe!"

"Rõ ạ!"

Tôi vừa niệm liên tiếp ma pháp 〈Thủy Y Gia Hộ – Aqua Veil〉, vừa gấp rút chỉ huy.

NeNe hiểu ý, lập tức vòng rộng ra để tiếp cận Run.

Uy lực của 〈Chân Viêm – Flare〉 quá lớn, phạm vi thiêu đốt bao trùm cả khu vực.

"Em… sẽ cố kiểm soát tốt hơn nữa…!"

Rain đưa cây hồng ngọc trượng ra phía trước, mồ hôi nhỏ giọt từ thái dương khi em ấy dồn ma lực giữ cho 〈Chân Viêm〉 không vượt khỏi tầm kiểm soát.

Tôi đặt tay lên vai em, nhẹ nhưng dứt khoát.

"Không được. Rain, em đã làm quá đủ rồi."

Ma lực lẫn tinh thần của em ấy đều đã cạn kiệt.

Ép thêm nữa là vô trách nhiệm.

"Nhưng… em vẫn còn làm được chút gì đó…"

"Em sẽ hỗ trợ!"

Silk bước tới bên cạnh cùng với thủy tinh linh Undine.

Dứt khoát và bình tĩnh

Tôi cũng lập tức tăng tốc dựng pháp thức 〈Thủy Y Gia Hộ〉, nhiều lớp chồng lên nhau, phối hợp cùng Undine để giữ cho đám cháy không lan ra ngoài tầm kiểm soát.

Ngay sau đó—

"Em về rồi ạ!"

NeNe hạ xuống cạnh tôi, nhẹ nhàng ôm lấy Run trong tay.

Hiệu suất hành động của NeNe khiến tôi phải nể phục.

Vậy là mục tiêu chính đã hoàn tất.

Giờ chỉ còn rút lui an toàn.

"Mọi người, tập trung sau lưng tôi! Khởi động!"

Tôi nhanh chóng kích hoạt 【Cuộn Chống Nhiệt – Scroll of Resist Fire】.

Tuy phạm vi hẹp, nhưng hiệu quả được kiểm chứng – đủ sức đỡ một đòn từ hỏa long cấp thấp.

Tôi giang tay ra, làm lá chắn phía trước cả nhóm.

"Rain, được rồi! Giải phóng ma pháp đi!"

"Ừm. Em… cũng chịu hết nổi rồi…"

Ngay khi Rain ngã gục, ngọn lửa bao bọc Vua Vordan bắt đầu co lại.

Và rồi, một tiếng nổ kinh hoàng vang lên, sóng nhiệt ào ạt.

"Kh…!"

Tôi tung áo choàng có hiệu ứng kháng nhiệt và va chạm ra phía trước, bảo vệ mọi người phía sau.

Xích Ma Đạo Sĩ – không phải nghề chuyên đỡ đòn, nhưng học cách làm lá chắn như Tank cũng không vô ích.

〈Chân Viêm – Flare〉 sau khi giải phóng lan rộng thành sóng lửa, thiêu rụi cả ngai vàng và Vua Vordan.

Khi lửa tắt, chỉ còn lại tàn tích cháy đen.

Gã đã bị thiêu đến không còn dấu vết.

"Rain, ổn chứ?"

Marina đỡ lấy Rain đang sụm xuống giọng lo lắng.

"Đau đầu quá… người cũng không cử động nổi nữa. Marina, cho mình dựa chút…"

"Ừm. Để đó cho Yuke lo!"

Nhận được ánh nhìn đầy hy vọng từ Marina, tôi gật đầu, lập tức niệm 〈Hồi Phục Ma Lực Liên Tục – Refresh Mana〉 cho Rain.

Chừng đó chưa đủ.

Tôi thọc tay vào Túi Ma Pháp – Magic Bag, rút ra một lọ 【Ma Lực Hồi Phục Dược – Mana Potion】.

"Marina, cho Rain uống cái này nhé."

"Anh thì sao ạ?"

"Tôi sẽ đi kiểm tra ‘Skordia’ và ‘Carmine’."

"Em cũng đi cùng!"

"Em nữa. Marina, nhờ cậu trông Rain và Run-chan giúp nhé."

Tôi vừa bước lên thì bất ngờ bị ai đó nắm tay áo lại.

Run – đã tỉnh – đang nắm tay tôi.

Bàn tay bé nhỏ run rẩy.

"Run?"

"Anh Yuke. Cái đó…"

Cô bé chỉ về một chiếc nhẫn vàng nằm lăn dưới đất.

Xa hơn một chút là vật phát sáng màu hoàng hôn dịu nhẹ—

"Hoàng Kim Duy Nhất”.

"……!"

Từ "Hoàng Kim Duy Nhất”, dòng ma lực đang tràn về phía chiếc nhẫn.

Dù không dùng được 〈Cảm Nhận Ma Lực – Sense Magic〉, tôi vẫn thấy rõ bằng mắt thường.

Thứ ma lực đó dày đặc, không lẫn vào đâu được.

Rất giống loại đã biến “Full Bound” thành ma vật.

"Vua Vordan định tái tạo lại sao…!?"

Không cần suy nghĩ, tôi lao đến chiếc nhẫn, tập trung ma lực và lời nguyền phúc lành vào đầu ngón tay.

Tuy khá liều lĩnh và hoàn toàn làm theo cảm tính, nhưng tôi tin mình làm được…!

"──〈Lý Hoại Phá Thất – Deject〉!"

Cơn đau như đâm xuyên óc đánh thẳng vào đầu.

Tôi đã bỏ qua niệm chú, thi triển trực tiếp – cái giá không hề nhỏ.

Nhưng tôi tin rằng việc này cần phải làm.

〈Deject〉 – ma pháp do Persephone ban cho, được cải tiến từ 〈Phá Ma Thức – Dispel Magic〉, có thể phá hủy cả vật dẫn.

Chiếc ‘Nhẫn Vàng’ kia, về bản chất cũng là một đạo cụ ma pháp, nên ma pháp này hoàn toàn nằm trong phạm vi hiệu lực.

"Kh…!"

Đầu ngón tay nhói lên như bị kim châm.

Nhưng tôi thấy rõ hiệu quả của ma pháp đang phát huy.

Bỏ qua vết đau nơi má và cơn nhức đầu, tôi cứ thế tiếp tục truyền ma lực vào đầu ngón tay.

Rồi—

“Kinh!”

Một âm thanh khô khốc vang lên.

Chiếc nhẫn vỡ làm đôi, sau đó tan thành bụi.

"Tốt rồi…"

Tôi thở ra và quay lại.

Run đứng đó, ánh mắt ngỡ ngàng pha lẫn cảm xúc phức tạp.

Tôi chợt hiểu: mình vừa phạm một sai lầm lớn.

Có lẽ Run là người mang dòng máu của Vua của vương quốc Glad Shi-Im này.

Và cái ‘Nhẫn Vàng’ dù bị bóp méo – vốn dĩ là vật lưu giữ trí nhớ, linh hồn, hoặc tàn dư ý thức con người.

Nói cách khác, tôi vừa vĩnh viễn xoá bỏ một người có thể từng rất quan trọng với Run – ngay trước mặt em ấy.

"Yuke, tình hình thế nào rồi?"

Lucent dẫn đầu nhóm Skordia bước vào.

Giáp trụ xước nhẹ, nhưng không ai bị thương.

Đối đầu với “Full Bound” mà nguyên vẹn thế này, thật đáng khâm phục.

"Chúng tôi đã tiêu diệt nhân vật ngồi trên ngai vàng – có lẽ là Chủ nhân mê cung – Dungeon Master. Run cũng đã được giải cứu."

"Giờ thì, tính sao đây?"

Ánh mắt của Lucent hướng về phía bên trong.

Ở đó, "Hoàng Kim Duy Nhất” vẫn lặng lẽ lơ lửng, tỏa ánh sáng hoàng hôn dịu nhẹ.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận