Công chúa của trường, ngư...
Amane Megumi Yukimi Yayuge
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 54: Nhận xét nội y của Shinomiya-san

6 Bình luận - Độ dài: 1,274 từ - Cập nhật:

"Này, mày có ổn không vậy, Takumi? Có phải do mệt quá mà tinh thần mày trở nên bất ổn không đấy?"

"Không sao, tao ổn mà."

Tôi hít sâu một hơi, cố trấn tĩnh nhịp tim đang đập thình thịch trong lồng ngực, rồi quay lại nhìn vào màn hình điện thoại, nơi đang hiển thị một tấm ảnh được đính kèm.

Đó là một tấm ảnh selfie. Mà lại là ảnh mặc đồ lót, chụp trước gương một cách khá táo bạo – khỏi cần nói cũng biết, người trong ảnh chính là Shinomiya-san.

Bộ nội y mà công chúa trong ảnh đang mặc hoàn toàn không giống kiểu mà một nữ sinh trung học nên mặc vì nó qua đỗi trưởng thành cùng với vóc dáng của Shinomiya-san. Thế nhưng vấn đề ở chỗ là nó lại hợp một cách đáng sợ.

Thiết kế ren hoa tinh xảo được sử dụng rất nhiều, phần ngực hơi xuyên thấu tạo cảm giác mờ ảo, nhưng nhờ lớp ren thêu cầu kỳ phía trên mà vẻ gợi cảm vẫn xen lẫn nét thanh nhã. Vùng eo thon gọn được tôn lên bởi phần đai giữ tất kết hợp tinh tế, vừa che khéo bụng vừa làm nổi bật đường cong thon thả. Quần lót có đường cắt khá táo bạo, càng tăng thêm vẻ quyến rũ. Chỉ cần lệch một chút là sẽ thành phản cảm ngay, vậy mà Shinomiya-san lại mặc nó một cách thanh thoát đến lạ – có lẽ chính sự trong sáng bẩm sinh của cô nàng đã triệt tiêu hoàn toàn mọi yếu tố khiêu gợi.

Ngay lúc đó, tôi bỗng có cảm giác đã thấy bộ này ở đâu rồi thì phải...?

Và như thể nghe được tiếng lòng tôi, tin nhắn từ Shinomiya-san lập tức tới.

"Bộ đồ lót này là mẫu mới của cửa hàng Uezu-san đấy."

"À... là mẫu từng thấy trong danh sách quảng cáo của họ thì phải."

"Đúng vậy. Tớ mua nó vào hôm mà Anno-kun đi chụp ảnh với chị Yuzuha!"

"Lần đầu tiên mặc... tớ muốn người đầu tiên được thấy là Anno-kun, nên là..." 

Dòng tin nhắn đột ngột dừng giữa chừng. "Sao lại cắt ngang thế này" – tôi vừa thắc mắc thì câu trả lời rơi xuống ngay từ phía trên đầu.

"Anno-kun, có thể cho tớ xin nhận xét được không?"

"Shi–Shinomiya-san...?"

Ngẩng đầu lên, tôi thấy Shinomiya-san đang đứng đó với nụ cười tinh nghịch như một tiểu ác ma đang cố quyến rũ người khác. Nếu đã muốn nghe nhận xét thì ít nhất hãy đợi lúc chỉ có hai đứa trên sân thượng vào giờ nghỉ trưa chứ. Lúc này xung quanh có cả đống bạn cùng lớp, kể cả Arata – một tình huống mà bất cứ khía cạnh nào cũng quá sức nguy hiểm.

Trong lúc tôi còn đang không biết phải đáp lại thế nào, Shinomiya-san khẽ nhíu mày không hài lòng. Dù tỏ vẻ giận dỗi, cô nàng lấy điện thoại ra gõ lách cách rồi gửi thêm tin nhắn:

"Không hợp với tớ sao...? Hay là sở thích của Anno-kun không phải kiểu có đai giữ tất...?"

"Ggghh..." – tôi rên lên trong họng, không thành lời. Dưới bàn, tôi siết chặt tay thành nắm đấm để dằn cơn bối rối và bực bội xuống tận đáy lòng. Biết rõ tôi không thể trả lời lúc này mà vẫn cố tình trêu chọc như thế, đúng là ngoài mặt thì trông thanh thuần thật đấy, nhưng bên trong lại cũng... khá lì lượm.

"Shinomiya-san, nhận xét mà cậu nói là gì vậy...?"

"Fufu. Không có gì to tát đâu. Hôm qua tớ và Anno-kun có nói chuyện về một bộ phim. Tớ chỉ muốn hỏi xem cậu ấy thấy phim đó có hay không thôi."

"Ồ, nhận xét phim à. Này Takumi, kể tao nghe với. Mày xem phim gì thế?"

...Tại sao lại kéo cả Arata vào chuyện này? Tôi liếc về phía Shinomiya-san với ánh mắt cầu xin tha, nhưng với công chúa thì ánh mắt ấy chẳng khác gì cơn gió thoảng qua.

"Anno-kun thích kiểu đồ lót nào vậy? Nếu cậu nói cho tớ biết, tớ sẽ mặc nó rồi chụp selfie gửi cho cậu xem nha?"

"Hay là... không muốn nhìn qua ảnh, mà cậu muốn xem trực tiếp sao?"

"Hay là chúng ta tổ chức buổi chụp ảnh riêng? Giống như buổi chụp với chị Yuzuha và người khác lần trước ấy..."

Ngay khi đọc đến đoạn đó, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng tôi. Đồng thời, tôi cũng cảm thấy một áp lực khủng khiếp chưa từng có đang đè nặng lên mình.

"Sao vậy, Anno-kun? Trông sắc mặt cậu tệ quá...?"

Tôi biết cô ấy đang lo lắng thật lòng qua giọng nói nhẹ nhàng ấy. Nhưng riêng hôm nay, chỉ nghe thôi đã khiến tôi lạnh toát mồ hôi. Chuyện Shinomiya-san biết về buổi chụp ảnh cũng không có gì lạ – vì ảnh hôm đó có đăng lên SNS và Arata cũng nhìn thấy.

Vấn đề lớn hơn ở đây là cô ấy dùng từ "chị Yuzuha và người khác". Điều đó nghĩa là... cô ấy biết hôm đó ngoài Yuzuha ra còn có một người nữa?

Và cô ấy còn biết đó là ai?

"À phải rồi. Những tấm ảnh cậu chụp với chị Yuzuha hôm nọ rất đẹp đấy. Đúng là nhiếp ảnh gia riêng có khác."

"Cảm ơn cậu. Cậu khen vậy tớ vui lắm."

Bình tĩnh. Đừng tưởng tượng lung tung. Có thể đây chỉ là chiêu khiến tôi mất thăng bằng thôi.

Tôi đã căn dặn Alice rất kỹ – tuyệt đối không được đăng ảnh lên SNS. Dù sao thì đó cũng là buổi chụp riêng tư, và còn liên quan đến hợp đồng của công ty quản lý. Khác với Yuzuha, tôi không chỉnh sửa gì cả mà đưa bản gốc. Cho đến giờ, Alice vẫn giữ lời hứa, nên đáng lý Shinomiya-san không thể biết.

"Anno-kun cũng sẽ nói những nhận xét về bộ đồ lót của tớ chứ, phải không?"

"Không cần phải nói ngay bây giờ đâu. Cuối tuần này, trong buổi chụp ảnh, tớ sẽ nghe tổng hợp cũng được."

"Khoan đã... tổng hợp nghĩa là sao cơ?"

"Thì là thế này, từ giờ đến buổi chụp ảnh, mỗi ngày tớ sẽ gửi cho cậu ảnh selfie trong bộ đồ lót mà tớ mặc hôm đó. Cậu chỉ cần góp ý từng tấm một là được rồi."

"Này, mày ổn thật không đấy, Takumi? Nếu mệt thì hãy lên phòng y tế nghỉ chút đi?"

"...Ờ, chắc vậy. Tao thấy hơi choáng, có lẽ hôm nay tao nên───"

Tôi vừa định xách cặp đứng lên định xin về sớm thì... renggg, chuông báo giờ học vang lên và đúng lúc đó, Sakurazawa-sensei đầy năng lượng bước vào lớp, khiến tôi mất hết cơ hội tẩu thoát.

"Chúng ta cùng cố gắng học tốt ngày hôm nay nhé, Anno-kun."

"...Vâng."

Giọng nói ngọt ngào ấy, nụ cười như thiên thần ấy – hôm nay tôi lại nghe ra như thể đang nói: "Cậu sẽ không thoát được đâu."

Tôi tự trấn an mình rằng đó là do đầu óc tôi đang mệt quá mà nghĩ quẩn, rồi bắt đầu vắt óc suy tính cách sống sót qua buổi chụp ảnh cuối tuần sắp tới.

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Cảm ơn vì bữa ăn:D
Xem thêm
Main tâm phật mà có con quỷ cứ dụ main ko ak
Xem thêm
Ô mai gót,mạnh quá
Xem thêm
thua rồi, hãy đợi đấy, quân tử trả thù 10 năm chưa muộn. Tại hạ nhất định sẽ cố gắng bóc tem trước ngài
Xem thêm