Công chúa của trường, ngư...
雨音恵 Yukimi Yayuge
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 25: Cậu… muốn tắm chung không?

2 Bình luận - Độ dài: 1,007 từ - Cập nhật:

"Cái gì cơ?"

Tay tôi vô thức ngừng bấm máy trước lời đề nghị bất ngờ ấy và quay sang xác nhận trực tiếp với gương mặt của Shinomiya-san. Quả nhiên, đúng như tôi dự đoán, cô ấy liếm môi đầy khiêu khích với ánh mắt như đang trêu đùa con mồi bị bắt được.

"Tớ vừa nói là 'Cậu có muốn tắm cùng tớ không?' đấy. Cậu không nghe thấy à?"

"Tớ nghe rõ từng chữ rồi nên mới phản ứng thế này chứ bộ!?"

Tôi bất giác hét lên đáp lại. Tắm chung là chuyện mà chỉ những cặp đôi sống chung hoặc vợ chồng mới làm, vậy mà tôi và Shinomiya-san… chỉ đơn thuần là một mối quan hệ bạn bè và giao kèo với nhau lại tắm chung? Không thể nào! Chỉ mới nghĩ thôi mà não tôi đã sôi lên rồi.

Nhận thấy mình đang bối rối, tôi lập tức quay đi để che giấu sự bối rối đó, nhưng Shinomiya-san lại dính sát vào lưng tôi, như thể trêu ngươi, áp sát thân hình mềm mại ấy vào tôi. Cảm giác đầy đặn ấy truyền đến rõ ràng khiến tim tôi suýt bật ra khỏi lồng ngực.

"Bây giờ nếu cậu muốn, tớ có thể kỳ cọ sạch sẽ từng ngóc ngách cho cậu đấy, tất nhiên là kèm theo dịch vụ tiếp xúc cơ thể."

Cô ấy thì thầm sát bên tai bằng một giọng ngọt ngào như muốn thiêu đốt linh hồn tôi. Tôi suýt nữa hét lên, nhưng bằng một phép màu nào đó, tôi vẫn giữ được bình tĩnh.

"Nếu cậu không thích đồ bơi hiện tại, tớ có thể mặc bộ đồ bơi hồi cấp hai mà cậu đã cấm đấy. Có muốn tớ phục vụ bằng bộ đó không?"

"Đừng gọi đó là phục vụ chứ…"

"Tớ sẽ tạo bọt bằng sữa tắm rồi kỳ cọ như thế này nè... Sau đó thì, tất nhiên cả phía trước cũng..."

Vừa nói, cô ấy vừa trượt thân người lên xuống như thể đang mô phỏng tình huống, rồi vươn tay ra áp lên ngực tôi. Tư thế ôm từ phía sau ấy khiến tôi hoa mắt chóng mặt, không biết mình đang đứng hay sắp đổ gục.

"Hay là… cậu là kiểu thích cảm giác thật nhỉ? Không mặc gì, cảm nhận trực tiếp luôn nhé?"

Tôi nhắm mắt lại. Đừng nghĩ. Đừng tưởng tượng. Hãy để mọi thứ trôi tuột qua tai.

"Nhân tiện, Anno-kun, cậu có thể cho tớ mượn điện thoại không?"

"Đ-Điện thoại à? Ừm, nó ở túi sau..."

Trước khi tôi nói xong, cô ấy đã tự tiện mò vào túi quần tôi như một tên đạo chích chuyên nghiệp.

"Khoá máy… đúng như tớ nghĩ. À, dùng nhận diện khuôn mặt nhỉ? Cậu ngẩng đầu lên chút nào?"

Cô ấy đưa điện thoại sát mặt tôi, tôi biết ngay mục đích nhưng không thể ngăn được, kết quả là khoá máy bị mở. Cô ấy nhanh chóng thao tác rồi tựa đầu lên vai tôi, đưa điện thoại ra trước mặt tôi.

"Rồi nhé, cười lên nào!"

unnamed.jpg

Tách. Khi tôi nhận ra thì cô ấy đã chụp một tấm selfie hai người. Cô bật cười khúc khích rồi rời khỏi tôi.

"Fufu. Biểu cảm đờ đẫn ngơ ngác của Anno-kun lúc nãy dễ thương lắm. Tấm ảnh này chắc chắn sẽ có ích đấy."

"Không cần biết ích gì, xóa ngay bây giờ cho tớ!"

"Được thôi. Tớ sẽ xoá khỏi điện thoại của cậu. Dù sao thì… tớ đã gửi sang máy tớ rồi nên có xóa cũng vô ích."

"Điện thoại của cậu đâu!?"

Tôi lao ra khỏi phòng tắm như tên bắn, tìm chiếc điện thoại của cô ấy đặt trên máy giặt ở phòng thay đồ. Nhưng trên đó chỉ có chiếc khăn tắm mà cô ấy vừa dùng lúc nãy. Lật nó ra, tôi thấy bộ đồng phục học sinh được gấp gọn gàng.

"Điện thoại của tớ thì ở dưới đồng phục ấy. Nhưng mà…"

Cô ấy nói vọng từ trong phòng tắm.

"...Muốn lấy thì cậu phải lật lớp đồ lót mà tớ mặc hôm nay lên đấy."

"C-Cái gì cơ!?"

"Không sao đâu. Cậu cứ tự nhiên. Tớ sẽ không nhìn đâu, hứa đấy."

Chạm vào đồng phục mà cô ấy mặc hàng ngày đã là cấm kỵ rồi, nói gì đến việc đụng vào đồ lót... tôi không thể làm nổi!

"Mà tiện thể nói luôn, bộ đồ lót tớ mặc hôm nay là bộ tớ yêu thích nhất. Là bộ tớ chỉ mặc trong những dịp đặc biệt đấy. Cậu nghĩ sao?"

"!!??"

Tôi nghẹn lời. Vậy tức là bộ lần trước tôi thấy chưa phải là bộ này. Bộ nội y đỏ ấy đã đủ dễ thương rồi, nếu còn có bộ hơn cả thế thì…

"Đúng là đồ tiểu quỷ!"

Tôi chỉ biết nghiến răng cay cú. Nếu tôi dại dột đụng vào đống đồ kia, chắc chắn cô ấy sẽ quay lại quay video từ chính điện thoại của tôi, lấy đó làm bằng chứng để uy hiếp tôi sau này. Tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra.

"Bức ảnh đó… tuyệt đối không được cho ai xem, nghe chưa?"

"Tất nhiên rồi. Tớ sẽ không khoe đâu. Cùng lắm là dùng làm màn hình khoá thôi."

"Xin đấy… Đừng. Cùng lắm thì cậu cứ ngắm riêng ở nhà là được rồi..."

Dù không làm hình nền thì màn hình khoá cũng dễ bị người khác thấy. Nếu ai nhìn thấy ảnh đó, đời tôi coi như xong.

"Tớ đùa thôi. Tớ sẽ không cho ai xem hay khoe khoang đâu. Với tớ, đó là một kho báu quý giá."

"Kho báu thì nghe có hơi quá rồi đó..."

Tôi định nói là cô nàng nên trân trọng những thứ khác hơn thì bắt gặp gương mặt rạng rỡ, hạnh phúc của cô ấy khi ôm điện thoại vào lòng, nên đành im lặng vậy.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

TRANS
Tfnc
Xem thêm