Công chúa của trường, ngư...
雨音恵 Yukimi Yayuge
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 13: Đi mua sắm cùng Shinomiya-san?

2 Bình luận - Độ dài: 1,301 từ - Cập nhật:

Đã một tuần trôi qua kể từ khi buổi chụp ảnh đầu tiên của tôi với Shinomiya-san.

Dù đã hoàn thành mọi công đoạn tỉ mỉ như chọn ảnh, chỉnh màu, hậu kỳ,… nhưng trải nghiệm hôm đó vẫn cứ mơ hồ đến mức tôi tự hỏi liệu nó có thật không, hay chỉ là một giấc mơ.

Có lẽ là vì người mẫu hôm ấy là bạn cùng lớp của tôi, một cô gái xinh đẹp nổi tiếng đến mức có hẳn một câu lạc bộ người hâm mộ trong trường. Khi lần đầu chụp riêng với Yuzuha-san, tôi đã run lẩy bẩy suốt cả buổi, nhưng đó là lần đầu tiên mà. Sau đó tôi đã tích lũy thêm kinh nghiệm, nên giờ tuy vẫn có chút căng thẳng, nhưng không đến mức mất kiểm soát như trước nữa.

"Anno-kun, hôm nay chúng ta sẽ đi đâu vậy? Không chụp ảnh sao?"

"Tớ nói rồi mà, hôm nay là đi mua sắm. Còn vụ chụp ảnh… nếu có thời gian thì tính sau."

Thế là ngày cuối tuần lần thứ hai đã đến. Vốn định ở nhà nghỉ ngơi, nhưng không hiểu sao lại thành ra đi chơi với Shinomiya-san.

Hiện tại chúng tôi đang ở Akihabara. Nói thật thì đây không phải là nơi mà người ta hay liên tưởng đến một cô gái như Shinomiya-san, nhưng vì đạo cụ cho buổi chụp sắp tới chỉ có thể mua ở đây, nên cũng chẳng còn cách nào khác.

Nhân tiện, vì hôm nay ra ngoài nên Shinomiya-san mặc đồ thường.

Cô ấy diện một chiếc váy kẻ sọc màu nâu có phần nữ tính. Thiết kế cạp cao cùng chiếc thắt lưng làm nổi bật vóc dáng hơn nữa. Trông cô ấy như một búp bê sứ mong manh, đến mức tôi phải thừa nhận rằng bản thân đã bị mê hoặc mất một giây. Nhưng tất nhiên, chuyện này tôi sẽ giữ kín nó trong lòng.

Lúc hẹn nhau ở nhà ga, tôi vẫn như mọi khi đến trước và đợi cô ấy, mọi người xung quanh đã phải sững người khi nhìn thấy Shinomiya-san, mắt không rời khỏi cô ấy. Nên không phải chỉ riêng tôi phản ứng như vậy.

"Chúng ta có cần phải chọn đồ phức tạp đến thế không? Đồ ngoài các cửa hàng bình thường chẳng phải cũng được sao?"

Trên con đường đông đúc của Akihabara, ngay cả cuối tuần vẫn nhộn nhịp như thường, Shinomiya-san đưa ra một câu hỏi khá hợp lý.

"Tớ hiểu ý cậu mà. Ý cậu là 'Chỉ chụp một lần thôi mà, mua đại cái đơn giản là được', đúng không?"

Shinomiya-san khẽ gật đầu. Có lẽ trong đầu cô đang nghĩ thật lãng phí khi bỏ nhiều tiền cho một món đồ chỉ dùng một lần. Mà thực ra, suy nghĩ đó cũng rất phổ biến.

"Nhưng mà ngược lại… chính vì chỉ có một lần, nên mới càng nên đầu tư kỹ lưỡng cho trang phục, cậu không nghĩ vậy sao?"

"Nghe cũng đúng, nhưng mà…"

"Tùy vào hoàn cảnh thôi."

Yuzuha-san có lúc dùng đồ may sẵn, có lúc lại mạnh tay đặt may riêng. Thậm chí đôi khi cô ấy còn tự tay làm luôn.

"Quan trọng là làm sao để thể hiện tốt nhất hình ảnh mà ta muốn tạo ra. Lần này đặc biệt hơn mọi khi, nên tớ nghĩ chúng ta nên làm cho thật chỉn chu."

"Tớ hiểu rồi. Tớ vui vì cậu suy nghĩ nghiêm túc như vậy… nhưng cậu ổn với chi phí chứ?"

"Đừng lo. Chủ cửa hàng mà chúng ta sắp đến là người quen của tớ, chắc chắn sẽ có giá ưu đãi."

Cửa hàng mà chúng tôi sắp tới là nơi Yuzuha-san có mối quan hệ tốt. Nghe nói là bắt đầu từ một buổi chụp dự án. Ảnh đăng lên mạng sau đó lan truyền chóng mặt, kéo theo doanh thu bùng nổ. Sức ảnh hưởng của một cosplayer nổi tiếng thật không đùa được.

"Anno-kun, cậu… có vẻ quen biết rộng trong ngành này hơn tớ nghĩ đó."

"Tớ vẫn chỉ là một nhiếp ảnh gia mới vào nghề thôi."

Tính đến giờ, người tôi từng chụp chỉ có Yuzuha-san và Shinomiya-san. Những nhiếp ảnh gia nổi tiếng thì đơn đặt hàng dồn dập không ngớt.

"À còn nữa. Chủ tiệm là người tốt, nhưng hơi… đặc biệt. Tính cách hơi lạ một chút, nên mong cậu cố gắng làm quen nhé."

"Ơ? Ý cậu là sao? Không lẽ là… kỳ quặc lắm hả?!"

Shinomiya-san hoảng hốt, nhưng tiếc là chúng tôi đã đến nơi trước khi tôi kịp giải thích gì thêm. Không nói gì, tôi đẩy cửa bước vào.

"Wow… tuyệt thật đó."

Vừa bước vào cửa hàng, Shinomiya-san đã tròn mắt thốt lên đầy kinh ngạc.

Điều đầu tiên đập vào mắt là số lượng quần áo khổng lồ. Có trang phục cosplay từ manga, game, anime, cả đồ hầu gái, và bộ đồ bơi thi đấu mà chúng tôi cần hôm nay. Nhưng đó chưa phải tất cả, còn có wig, vải đặt may theo yêu cầu, v.v... Đây thực sự là thiên đường cho các cosplayer, có cả phòng thay đồ và khu chụp ảnh trên tầng nữa.

"Chào mừng! Takkun, chú đợi con mãi đó nha!"

Từ sau quầy, một người đàn ông to lớn bước ra, vẫy tay rối rít.

"Chào Uezu-san. Chú làm ơn đừng gọi con là Takkun nữa được không?"

"Với chú thì Takkun lúc nào cũng dễ thương hết! Đừng tưởng có gái đẹp đi cùng là làm bộ làm tịch được nha!"

"Um, Anno-kun? Người này là…?"

Có lẽ bị sốc bởi lời chào quá sung sức ấy, hoặc là vì thấy một người đàn ông to con trang điểm đậm, Shinomiya-san khẽ núp sau lưng tôi hỏi nhỏ.

"Giới thiệu với cậu, đây là Uezu Takeshi-san. Chủ cửa hàng cosplay mà ta đang đứng đây. Từ đồ làm sẵn đến đặt may, đều có đủ cả. Chú ấy nhìn thì hơi dữ, nói chuyện cũng hơi ồn ào, nhưng thật ra không nguy hiểm đâu, đừng lo."

"Này Takkun! Giới thiệu kiểu gì vậy hả!"

Uezu-san cất tiếng phản đối với chất giọng trầm, rõ ràng không hài lòng với phần giới thiệu của tôi. Shinomiya-san trông như thể vẫn chưa hiểu được tình hình hiện tại, tôi hiểu cảm giác đó mà. Lần đầu Yuzuha-san đưa tôi tới cửa tiệm này có tên là "Emoshion", tôi cũng bối rối không kém. Bị Uezu-san áp đảo khí thế và bị trêu chọc te tua là một kỷ niệm đến giờ tôi vẫn nhớ rõ.

"Thôi được rồi, chú bỏ qua vì Takkun vẫn dễ thương như mọi khi. Mà quan trọng hơn là, không định giới thiệu bạn gái của con sao?"

Tôi định phản bác "con không phải tsundere đâu", nhưng đành nhịn để mọi chuyện trôi qua nhanh.

"Đây là bạn cùng lớp của con, Shinomiya Rinoa. Hôm nay tụi con tới để mua trang phục chụp ảnh cho bạn ấy."

"Ồ~? Takkun chụp ảnh cho người ngoài Yuzuha-chan sao? Mà lại là bạn cùng lớp dễ thương thế này. Đã xin phép chưa đó?"

"Con xin miễn trả lời. Làm ơn giữ bí mật giúp con trước Yuzuha-san."

"Nghe vậy khác gì khai thật đâu. Thôi được, chú sẽ giữ kín. Nhưng nếu con đăng ảnh lên mạng thì thể nào nhỏ ấy cũng phát hiện ra."

Với tính cách của Yuzuha-san, chuyện đó đúng là không thể tránh khỏi. Nếu tôi mà đăng ảnh lên, chắc chắn cô ấy sẽ tìm ra ngay và tra hỏi tới bến. Mà nếu bị phát hiện thì… nghĩ tới thôi đã thấy rùng mình rồi.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận