• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 44: Người Thông Tuệ

2 Bình luận - Độ dài: 1,519 từ - Cập nhật:

Sau khi Dorothy xác nhận yêu cầu của mình, giao diện giống như hộp thoại đột nhiên biến mất. Sau đó, môi trường xung quanh trải qua một sự thay đổi kỳ lạ.

Trong căn phòng vốn tĩnh lặng, một cơn gió xoáy nhỏ đột nhiên nổi lên từ hư không. Những ngọn nến đang lay lắt bị dập tắt ngay lập tức, làn khói cuộn lại và tan biến. Vòng tròn ngoài của trận pháp nghi lễ vẽ bằng tro bị thổi thành một hình xoắn ốc hoàn hảo. Áo choàng của Dorothy tung bay, nhưng biểu tượng "Khải Huyền" ở trung tâm trận pháp vẫn không hề bị lay chuyển.

Cơn gió đột ngột chỉ kéo dài một khoảnh khắc rồi hoàn toàn dừng lại. Đến khi nó ngừng, nến đã tắt, hương không còn cháy, và trận pháp nghi lễ vẽ bằng tro đã tanh bành. Quỳ ở trung tâm, Dorothy chậm rãi đứng dậy. Ánh mắt cô giờ đây trong trẻo, suy nghĩ tĩnh lặng và sắc bén.

"Vậy đây là ý nghĩa của việc trở thành Kẻ Vượt Giới sao?"

Nhìn vào hai bàn tay, Dorothy khẽ thì thầm. Cô có thể cảm nhận rõ ràng những thay đổi bên trong mình.

Dorothy giờ cảm thấy một sự minh mẫn chưa từng có trong suy nghĩ. Sự tập trung của cô có thể dễ dàng hội tụ hoặc phân tán, và sức mạnh tinh thần của cô đã tăng lên đáng kể. Cô cảm thấy sảng khoái, tâm trí sắc bén hơn bao giờ hết.

"Đây là con đường 'Khải Huyền' — một Kẻ Vượt Giới cấp Học Đồ được gọi là ‘Người Thông Tuệ’. So với 'Chén Thánh' củng cố sinh lực và cơ thể, 'Khải Huyền' tăng cường khả năng tinh thần và nhận thức..."

Sau khi thăng tiến, Dorothy cảm thấy như mình đã được khai sáng về cấp bậc hiện tại và những khả năng liên quan của nó.

"Giờ thì, mình có thể thử một vài thí nghiệm..."

Mỉm cười, Dorothy khẽ nói. Là một Kẻ Vượt Giới mới thăng tiến, cô muốn kiểm tra những khả năng mới của mình. Tuy nhiên, ngay khi cô đội mũ trùm đầu và tự tin bước về phía cửa, cô đột nhiên nhớ ra điều gì đó. Quay lại, cô liếc nhìn những tàn dư của nghi lễ. Ngượng ngùng, cô vội vã quay trở lại, lấy ra một chiếc chổi nhỏ và hót rác từ trong túi, rồi bắt đầu dọn dẹp.

Sau khi dành nửa ngày tỉ mỉ xóa mọi dấu vết của nghi lễ, Dorothy mệt mỏi lau mồ hôi trên trán, than vãn với chính mình.

"Phù... việc đầu tiên mình làm sau khi trở thành Kẻ Vượt Giới lại là lao động chân tay... Khả năng ‘Người Thông Tuệ ' này hoàn toàn không có tăng cường gì đến thể lực cả..."

Sau khi dọn dẹp kỹ lưỡng hiện trường nghi lễ, Dorothy nhanh chóng rời khỏi túp lều nhỏ. Sau khi đi bộ một cây số đến một điểm câu cá bên sông và thở dốc, cuối cùng cô cũng lên một chiếc xe ngựa và trở về thành phố Igwynt.

Qua cửa sổ xe ngựa, Dorothy ngắm nhìn những người đi bộ nhộn nhịp và những quảng cáo đầy màu sắc dọc các con phố. Khi xe ngựa dừng lại trước một hiệu sách, cô xuống xe và đi thẳng vào, chọn lấy một cuốn sách dày về điệu nhảy tap. Cô tìm một chỗ ngồi yên tĩnh, khuất tầm mắt.

Dorothy đọc sách lặng lẽ, thái độ của cô bình thường và không có gì đặc biệt, hòa lẫn với những khách hàng khác trong hiệu sách — ngoại trừ tốc độ lật trang đáng kinh ngạc của cô.

Đối với mỗi trang chữ dày đặc, Dorothy liếc qua nó một cách nhanh chóng trước khi chuyển sang trang khác. Đối với một người quan sát bình thường, trông như thể cô đang lật sách một cách lơ đãng. Trên thực tế, cô đã hoàn toàn hiểu từng từ. Đây là một trong những khả năng của cô khi trở thành Kẻ Vượt Giới.

Là một "Người Thông Tuệ", Dorothy sở hữu sự nhạy bén và tập trung tinh thần siêu phàm, điều này chuyển thành khả năng học tập đáng chú ý. Cô có thể đọc với tốc độ ánh sáng, rút ngắn đáng kể thời gian cần thiết để thu thập kiến thức, và dễ dàng hiểu được nội dung phức tạp.

Chỉ trong ba mươi phút, Dorothy đã đọc xong toàn bộ cuốn sách. Nhắm mắt lại một lát, cô nhớ lại nội dung của nó một cách chính xác đến từng chi tiết, gần như nguyên văn. Đáng chú ý là, cô cũng có thể nhớ lại một cách sống động những quảng cáo và người qua đường mà cô đã nhìn thấy qua cửa sổ xe ngựa trước đó — đến từng cử chỉ nhỏ nhất, biểu cảm khuôn mặt, hoặc từng sợi lông trên bộ lông của một con chó. Cứ như thể cô có thể phát lại những thước phim video độ nét siêu cao trong tâm trí bất cứ lúc nào.

Trí nhớ ngắn hạn mạnh mẽ này là một món quà khác khi trở thành một "Người Thông Tuệ". Trong vòng nửa ngày, Dorothy có thể nhớ lại mọi chi tiết về những trải nghiệm của mình với độ rõ nét tuyệt đối. Sau khoảng thời gian này, những ký ức đó sẽ dần phai nhạt trừ khi cô chọn lưu giữ chúng lâu dài.

"Cái này giống như một siêu năng lực để học thực thụ..." Dorothy lẩm bẩm.

Đặt cuốn sách trở lại kệ, cô rời khỏi hiệu sách và lên một chiếc xe ngựa khác, hướng về phía bến tàu.

Bến tàu nhộn nhịp nồng nặc mùi nước mặn và cá, nhưng Dorothy kéo mũ trùm đầu chặt hơn và bước đi. Cô len lỏi qua đám đông đến một nhà kho vắng vẻ, dừng lại trước một kho chứa hàng thuê. Mở khóa cửa, cô bước vào và khóa cửa lại sau lưng.

Ánh mắt cô rơi vào vài chiếc thùng dài ở giữa không gian. Mở khóa một trong số chúng, cô kích hoạt Nhẫn Rối Xác Chết trên ngón tay.

Khoảnh khắc sau, một bóng hình quen thuộc nhấc nắp chiếc thùng giống như "quan tài" và đứng dậy. Đó là Edrick, người đã lâu không gặp.

Sau khi trốn thoát khỏi sự truy đuổi của Thánh Thể Đỏ Thẫm bằng cách lao xuống sông, Dorothy đã điều khiển xác của Edrick bơi đến lòng sông và neo mình vào một cỗ máy bỏ hoang bằng những chiếc móc đã chuẩn bị trước, ngăn không cho nó trôi đi. Tối hôm sau, dưới màn đêm, cô quay lại để lấy anh ta, thậm chí còn điều khiển anh ta bò dọc lòng sông ngược dòng đến một bãi bùn hẻo lánh trước khi đưa anh ta lên bờ.

Cô đã giữ Edrick vì vào thời điểm đó, anh ta là xác chết duy nhất cô có thể điều khiển. Mất anh ta sẽ gây bất tiện cho bất kỳ kế hoạch nào trong tương lai. Giờ đây, Dorothy đến đây để thử nghiệm khả năng của mình.

Nhìn Edrick tái nhợt, vô cảm, Dorothy giơ tay lên. Với một ý nghĩ, cô truyền một điểm tâm linh "Khải Huyền" vào Nhẫn Rối Xác Chết.

Ngay lập tức, Dorothy cảm thấy mối liên kết tinh thần của mình với chiếc nhẫn sâu sắc hơn. Sợi dây tâm linh liên kết cô với Edrick trở nên mạnh mẽ hơn đáng kể.

Với một ý nghĩ khác, Edrick bắt đầu di chuyển. Anh ta nhảy tại chỗ và bắt đầu thực hiện các động tác của điệu nhảy tap — giống như Dorothy đã học được từ cuốn sách trước đó.

Trong không gian im lặng, mờ ảo, Edrick nhảy múa, đôi chân anh ta di chuyển theo nhịp điệu và cơ thể anh ta nhảy lên một cách duyên dáng. Âm thanh từ đôi giày của anh ta vang vọng khắp căn phòng. Các động tác của anh ta uyển chuyển, giống như một người sống hơn là một xác chết.

Tiếp theo, theo lệnh của Dorothy, Edrick chuyển sang các động tác khác. Anh ta thực hiện đầy đủ các bài tập thể dục nhịp điệu "Tiếng Gọi Thời Đại" trên đài phát thanh, lộn nhào về phía trước và phía sau, bắt chước những trò nghịch ngợm tinh quái của Tề Thiên Đại Thánh, và thực hiện một cú xoay hoàn hảo. Mỗi động tác đều khó hơn động tác trước.

Cuối cùng, Dorothy ra lệnh cho Edrick đứng thẳng trước mặt cô.

Mỉm cười nhẹ nhàng, cô thì thầm, "Xin chào, ông Grandi."

Vẻ mặt của Edrick hơi thay đổi, và anh ta quỳ một gối xuống trước Dorothy, đặt một tay lên ngực khi trả lời, "Thưa cô Mayschoss, tôi luôn sẵn lòng phục vụ cô."

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Cái khả năng ghi nhớ này thì đi đọc luôn 10 vạn 3 ngàn cuốn ma đạo thư như con Sơ nào đó luôn cho oách:))
Xem thêm
Một người hầu, ngon
Xem thêm