• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel - Main Story

385 - Chiến thắng thuộc về Isis

6 Bình luận - Độ dài: 1,527 từ - Cập nhật:

Trans: Sereni

*****

Sao mọi thứ nó lại trông như thế này chứ?

[Tôi biết ngày kiểu gì một ngày nào đó sẽ phải phân thắng bại với cô như thế này mà.]

[Ehh~~ Sao cô không bỏ cuộc đi cho nhanh nhể? Nếu không muốn phải bại trận thì… hiểu rồi chứ?]

[Fufufu, nghe hài hước thật đấy. Không hổ là một chúa hề tài năng. Nhỉ, Shalltear?]

[Ahaha, nói kiểu cool ngầu đó không hợp với cô đâu, cô cũng rất có khiếu gây cười mà, Ein-san?]

[... Fufufu.]

[... Ahaha.]

Cả hai người họ ngoài mặt đều trông như đang cười với nhau, nhưng nếu nhìn kỹ thì giữa hai người họ, tia lửa cứ tóe lên liên hồi. Và sau lưng họ cứ như đang có quỷ Hanya đang ở đó nữa chứ, khiến tôi nãy giờ toát cả lít mồ hôi lạnh.

Không biết phải do Kuro không muốn bất cẩn xen vào giữa hai cô nàng hay không nhưng em ấy trông như đang rất bối rối ấy.

[... Kaito… Trà… nè.]

[C-Cảm ơn em nhé.]

Tuy vậy, trong cái bầu không khí đạn lửa bay tứ tung thế này, chỉ có mỗi Isis-san là vẫn bình thường. Cùng với nụ cười dễ thương trên môi, em ấy pha cho tôi một tách trà.

***

Mọi chuyện bắt đầu từ khoảng… một tiếng trước thì phải, sau khi tôi tận hưởng đã đời chiếc gối đùi của Kuro và cùng em ấy trở về.

Sau đó, Isis-san cũng đến, thế là bọn tôi quyết định sẽ dùng bữa tối cùng với nhau…

[Vậy thì, thưa Kuromu-sama. Tôi đi chuẩn bị bữa tối ạ.]

[Unnn. Mọi sự nhờ cô nhé~]

Vâng, ngay khi Ein-san định đến phòng bếp để nấu ăn thì Alice bất ngờ xuất hiện và lẩm bẩm.

[... Nếu vậy thì để tui tự làm sẽ tốt hơn chứ? Tui dù sao cũng quen thuộc với khẩu vị của Kaito-san hơn mà.]

[... Shalltear à? Tôi có nên xem đó là lời thách đấu không?]

[Ehh? Không không, tui đâu định so đo gì với Ein-san đâu. Nếu là Ein-san, chắc chắn cô sẽ nấu ra được một bữa tối thịnh soạn và xa hoa, nghĩ đến thôi cũng thấy thèm rồi. Mà, chỉ là xa hoa thôi thì chưa đủ.]

[... Hoh?]

Từ khoảnh khắc đó, không hiểu sao mọi thứ bắt đầu đáng lo ngại. Và tôi nghĩ kể từ lúc đó thì ánh lửa đầu tiên giữa cả hai cùng bùng phát.

[... Đùa vui tai thật đấy. Ý cô là cô giỏi hơn một hầu gái như tôi sao?]

[Ý tui có phải vậy đâu~~ Chẳng là, tui chỉ muốn nói rằng về khoản nấu nướng cho Kaito-san thì tui rành hơn nhiều~~]

[... E-Ein? S-Shalltear?]

Kuro có vẻ như cũng đã cảm nhận được mùi thuốc súng và bắt đầu can ngăn rồi… nhưng đã quá muộn.

[N-Nè Kuro? Hai người họ không hòa hợp với nhau hả?]

[Không phải đâu! Đây là lần đầu tiên họ gây lộn như vậy đó!? Shalltear bình thường cũng không cứng đầu đến thế này đâu…]

Có vẻ như hai người họ bình thường không cự cãi thế này. Theo như em ấy nói thì, Alice thường sẽ xuống nước khi không khí dần trở nên căng thẳng, cơ mà… Hình như nếu dính dáng đến tôi thì Alice sẽ trở nên vô cùng bướng bỉnh thì phải.

… Mình nên làm gì giờ trời?

***

Và hiện tại, trước mặt tôi là hai cái bàn được bố trí hệt như mấy chương trình trổ tài nấu ăn trên TV, với Ein-san và Alice đứng đối diện nhau. Cái chốn này thành chỗ thi thố luôn rồi à?

[... Đống nguyên liệu này ổn thỏa chưa, Shalltear?]

[Không phải là chuyện nguyên liệu. Tui đang nói là tui biết mọi thứ về khẩu vị của Kaito-san cơ! Tui thậm chí còn nhớ như in cái lần “anh ấy lỡ đớp trúng miếng ớt chuông và khóc” đấy!]

[Ê ê! Sao em lại biết chuyện đó!?]

Thật đấy, quyền riêng tư của tôi đâu mất hút rồi!? Sao lịch sử đen tối của tôi cứ bị phanh phui ra thế này hả trời!?

Quái lạ, thực sự quá quái lạ. Mắc gì hai người họ chí chóe nhau mà tôi lại là thằng nhận thiệt hại vậy hả? Oi, Kuro! Em là giám hộ của họ đấy! Đừng có ngồi đó ngoạm bông lan đường bằng cái vẻ mặt như đã bỏ cuộc đó coi!

[... Bắt đầu…]

Cả Isis-san nữa, rồi sao em thành trọng tài luôn rồi!? Mé, ai đó cứu tui, cứu tui với…

Cùng hiệu lệnh từ Isis-san, cả hai bắt đầu hành động.

Chỉ trong chớp mắt, Ein-san đã thái rất nhiều nguyên liệu và bày biện nó hết sức cầu kỳ, trong khi Alice lại đang thao tác nhiều con dao cùng lúc một cách vô cùng điêu luyện.

Thực lòng mà nói, hai người họ nhanh đến mức mắt tôi theo không nổi, nhưng mà chắc họ đang ngang tài nhau… nhỉ?

[... Thực lực đáng gờm đấy, Shalltear. Quả đúng là đối thủ mà tôi công nhận.]

[Ein-san nữa, không hổ là một hầu gái, trình độ hết sức cao siêu.]

… Tôi có nhiều thứ muốn phản bác lắm, cơ mà… Đừng có dùng cái từ “hầu gái” đó để ám chỉ một siêu nhân coi. Chỉ là do Ein-san quá khủng khiếp thôi mà.

Có vẻ như họ đã xem nhau là đối thủ, kéo theo nhiệt độ của cả trận quyết đấu tăng lên theo.

Trong khi đang bận quan sát hai tuyển thủ tranh tài master chef, bỗng một chiếc hộp đựng màu trắng tinh khôi cùng cái muỗng được đặt trước mặt tôi.

[... Đây nè… Kaito.]

[Eh? Isis-san? Cái gì vậy?]

[... Gratin đó… Em làm nó… cho anh.]

[C-Cảm ơn… à rế?]

Ủa khoan, nãy em ấy còn đang làm trọng tài mà, sao giờ lại đưa tôi gratin rồi?

Ý tôi là, miếng gratin này… em ấy làm từ bao giờ vậy?

[... Bởi vì Kaito sẽ đến… nên em làm nó đó.]

[À, ra vậy… Thế ra em mới hội ngộ cùng bọn anh lúc sau ha.]

[... Unnn.]

Lý do Isis-san không có mặt khi tôi đến đây là do đang làm gratin sao.

Unnn, hạnh phúc quớ… Quả nhiên, không ăn không phải là lựa chọn mà.

[... Đây nè… Ahhhn.]

[... Xong rồi—Isis!?]

[Tôi cũng hoàn tất—Chuyện gì thế!?]

Khoảnh khắc Isis-san muốn đút tôi ăn cũng là lúc Ein-san và Alice hoàn thành xong phần nấu ăn… để rồi mở to mắt vì bất ngờ khi thấy Isis-san.

[K-Khoan, Isis-san? C-Cái đó là gì…]

[... Gratin.]

[Không, ý tui không phải là vậy. Ummm, thế còn trận đấu giữa bọn tui thì sao…]

[... Có phần… cho mọi người này, được chứ?]

[[Ư-Ừm…]]

Vậy ra, Isis-san không thật sự hiểu tại sao Ein-san và Alice lại chí chóe nhau nhỉ. Âu cũng là do họ không nói không rằng mà chỉ thầm khiêu khích nhau thôi mà…

Thêm nữa, không biết có phải do nụ cười thánh thiện của Isis-san hay không, nhưng hai cô nàng kia dường như đã bỏ cuộc rồi buông thõng vai.

Nhìn thấy tình huống này, Kuro lấy một chiếc cờ xanh từ hư vô ra và tuyên bố.

[... Unnn, đây là… chiến thắng của Isis!]

[... Chiến thắng cái gì cơ?]

[Tranh Tài Bữa Tối cho Kaito-kun.]

[... Unnn?... Em không hiểu lắm, nhưng mà… em thắng rồi.] [note77067]

Nghiêng đầu nói, Isis-san nở một nụ cười đáng yêu đến Alice và Ein-san.

[... Shalltear và Ein nữa… Cùng ăn đi?... Nếu chúng ta ăn cùng nhau… sẽ… ngon hơn đó.]

[... Hiểu rồi. Nhân tiện, Ein-san này, của cô trông ngon quá, cho tui ăn thử nhé?]

[... Không sao. Cho tôi thử đồ bên cô nữa là được.]

Chấp nhận lời đề nghị từ thiên thần Isis-san, Alice và Ein-san gượng cười rồi chuẩn bị bàn ghế. Thế rồi, Ein-san nhìn sang Kuro, nhận được cái gật đầu đồng ý từ em ấy, và ngồi xuống.

Dĩ nhiên, Kuro cũng đã cất cái bánh bông lan đường kia đi và ăn miếng gratin của Isis-san rồi.

Thưa Bố, Mẹ—Cuộc thi nấu ăn giữa Ein-san và Alice đã bùng nổ tự bao giờ, nhưng kết quả chung cuộc thì lại không có. Nhưng mà, nhìn thấy hai người họ vui vẻ tận hưởng thế này, có vẻ đúng như Kuro đã nói—Chiến thắng đã thuộc về Isis-san ạ.

*****

<Lời bạt>

Chiến Vương: [... Eh?]

Thiên Địa Vương: [... Arehh?]

Long Vương: [... Tôi thì sao?]

Chiến Vương & Thiên Địa Vương: [Nhét ông vô sao mà nổi.]

Long Vương: [... Không cãi được.]

Bonus, như Acht đã nói khi trước, Ein chỉ tự nhận mình là hầu gái thôi, Kuro coi cô ấy là người nhà cơ.

<Sereni’s note>

Từ giờ hãy gọi mị là chúa tể gacha, ông trùm đen đủi, vua spark guts 1 hột :v

Ghi chú

[Lên trên]
Yeet mị đi, cái sự dễ thương này vượt ngưỡng chịu đựng của mị rồi
Yeet mị đi, cái sự dễ thương này vượt ngưỡng chịu đựng của mị rồi
Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Isis thắng tuyệt đối rồi. Tử thần thánh thiện mang sức công phá lớn quá
Xem thêm
Spark guts tuổi lò với trainee card 100k đá🐧
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
🐧🐧🐧
Xem thêm
@SharonGI: Giờ thì biết ai là bố đen đủi chưa trans🐧
Xem thêm
Kawaiiiii:))
Xem thêm