Tập 07: Tiến về vùng đất phía nam
Chương 131: Nhện-san yêu cầu tôi giết cô ấy
2 Bình luận - Độ dài: 4,886 từ - Cập nhật:
“G-gã này là ai thế?! Là quái vật bị thuần hoá bởi đám thờ mấy vị thần phe Vida à?!” — tên Noble Orc hoảng hốt thốt lên.
“Chuyện ai thiện ai ác thì tạm gác lại… Giờ ta đã xác định được kẻ mình cần phải hạ trước rồi” Vandalieu trầm giọng, ánh mắt hướng về tên Noble Orc cùng lũ Orc thuộc hạ của hắn — đúng là những kẻ đầu tiên cần xử lý.
Không để lộ quân bài chủ lực như Công chúa Levia và các Undead khác, nhưng cũng chẳng muốn đơn độc giao chiến khiến người khác lo lắng, cậu gọi ra quái vật khổng lồ hình rết — Pete. Có vẻ điều này đã khiến đối phương dao động không ít.
“Gishaah!” Pete rít lên.
Mà cũng cần nói rõ, Vandalieu không phải đang cưỡi trên bụng Pete. Chính xác hơn thì Pete đang mọc ra từ lưng cậu nhờ kỹ năng 【 Ràng buộc côn trùng 】.
“G-giết hắn đi, bugih!” — tên Noble Orc hét lên bằng giọng pha lẫn tiếng Orc (?) mà hắn không kiềm được khi ra lệnh cho lũ thuộc hạ. Nhưng ngay cả đám Orc đó cũng chột dạ trước Pete. Đã vậy, bọn chúng còn bị triệu tập vội vàng, năng lực và lòng trung thành chẳng đâu vào đâu, khó mà gọi là "tinh nhuệ".
Chúng lui lại, tuy còn giữ thế bao vây nửa vòng quanh Pete, nhưng không ai dám liều mình lao vào.
Ngược lại, Pete không hề chần chừ.
“GISHAAAAH!”
“BUGIH?!”
Thân thể Pete phủ lớp giáp đen bóng loáng lao xuyên qua đội hình bọn Orc cầm cung và hướng về phía Gizania — người có vẻ không thể cử động sau khi mất bốn chân. Sừng Pete lóe điện, phóng luồng sét về phía kẻ địch.
Nước dãi nhỏ xuống từ miệng Pete vì mùi thịt cháy thơm nức. Tuy vậy, sau đòn tấn công đầu tiên, bản năng chiến đấu của đám Orc cũng bị khơi dậy. Từng tên một gầm lên, giơ vũ khí nặng xông vào.
Nhưng lớp giáp cứng như thiết của Pete còn mạnh hơn cả áo giáp toàn thân của hiệp sĩ. Hơn nữa, cậu ta đang kích hoạt 【 Nham Thể 】, kỹ năng võ thuật của 【 Giáp thuật 】, khiến mấy đòn vụng về từ kỹ năng Rìu và Chùy của lũ Orc không để lại lấy một vết xước.
Thậm chí, điện từ cặp sừng của Pete còn khiến chính chúng bị phản đòn mà bỏ mạng.
“Bugigih!” — tên Noble Orc hét lên mừng rỡ khi thấy chất lỏng màu đỏ phụt ra từ Pete.
“Bururururu!”
Nhưng đó không phải máu. Mà là Kühl — hiện đã tiến hoá thành Deep Blood Slime — tách ra khỏi Vandalieu.
“Bugurururu!” Kühl phát ra âm thanh khó chịu, rõ là đang càu nhàu vì bị Pete giật điện.
“Gishaah…”
“Bugih!”
Tên Orc xấu số bị Kühl nuốt sống, vừa gào thét vừa tan chảy thành chất lỏng rồi bị hấp thu hoàn toàn. Nhìn cảnh đó, tên Noble Orc hiểu rằng dù có đông tới đâu, lũ Orc của hắn cũng không thể thắng nổi những kẻ trước mặt. Hắn gầm lên, rút đại kiếm, trực tiếp nhập cuộc.
Dù sao thì hắn cũng thuộc tộc cấp cao — phản xạ nhanh nhạy vượt trội lũ Orc thường.
“BUGOOOH!”
Hắn né được xúc tu từ cơ thể Kühl, rồi tung ra kỹ năng 【 Kiếm thuật 】 còn mạnh hơn cả 【 Triple Thrust 】— đó là 【 Bách Hiểm Kích (Hundred Furious Thrusts) 】.
Tiếng thép rít lên như khoan đá, phần lớn đòn đâm bị giáp Pete cản lại, chỉ để lại vài vết xước nông. Dẫu vậy, vẫn có vài mũi xuyên được qua kẽ giáp, đâm sâu vào da thịt.
“GISHAAAH!”
Pete rít lên — không phải vì đau đớn, mà là phẫn nộ. Nhưng có vẻ tên Noble Orc tưởng hắn đã chiếm ưu thế, liền rút kiếm lại để tung thêm kỹ năng khác.
Chỉ là, một thứ trông như cành cây liền quấn lấy lưỡi kiếm của hắn.
“BUGOH?!”
Là những nhánh cây do Eisen điều khiển thông qua kỹ năng 【 Ràng buộc thực vật 】 từ Vandalieu. Mỏng manh bề ngoài, nhưng vô cùng rắn chắc — không hề buông kiếm ra.
“GISHAAAH!”
Pete không bỏ lỡ cơ hội. Hắn xoay người, sừng đâm xuyên qua người tên Noble Orc.
“BUGYAAAAAAAH!”
Điện giật qua cơ thể, tên Noble Orc rú lên trong tiếng hấp hối.
Quả nhiên là như vậy, Vandalieu thầm nghĩ, hơi rùng mình khi cũng bị vạ lây bởi dòng điện. Tên này chắc ngang ngửa Bugogan. Theo 【 Thẩm định 】, hắn cũng là Rank 7, loại Noble Orc Leader.
Kỹ năng 【 Kiếm thuật 】 có thể kém hơn Bugogan, nhưng trang bị ngoài đại kiếm lại tốt hơn. Có thể xem là ngang tài ngang sức.
Bugogan từng là thủ lĩnh bầy Orc hơn ba trăm con ở Tổ quỷ giữa rừng Khiên quốc Mirg — quê hương Zadiris và các Ghoul khác, cũng là "quê hương thứ hai" của Vandalieu. Khi ấy, dù đã dùng đủ mọi cách, cậu vẫn rơi vào tình thế hiểm nghèo, cảm thấy lá chắn có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào. Phải liều mạng, vạch sẵn kế hoạch, mới đánh bại được gã.
Giờ đây, một con Orc mạnh tương đương lại đang nằm co giật dưới đất, toả ra mùi thịt nướng thơm phức — và Vandalieu hầu như chẳng phải ra tay.
“Có lẽ, đúng là chúng ta đã mạnh hơn rồi” cậu thì thầm.
Nghĩ kỹ thì điều đó là hiển nhiên. Đã hơn sáu năm trôi qua từ cuộc chiến với Bugogan. Trong thời gian đó, Vandalieu đã thay đổi nhiều Chức nghiệp, kỹ năng 【 Cường hóa tín đồ 】 cũng tiến hoá thành 【 Dẫn lối: Quỷ đạo 】. Việc đánh bại một tên Noble Orc cỡ Bugogan với Pete, Kühl và Eisen chẳng phải chuyện bất thường.
“Bugiiiih!”
“Hogogeh!”
“Bugyaaaaah!”
Mà chẳng phải mình từng lên kế hoạch ăn buffet yakiniku ở Vương quốc Orc rồi sao? Có lẽ bởi Bugogan là kẻ đầu tiên từng khiến mình bị thương nặng trong chiến đấu. Gã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng mình.
Tự giải thích được cảm giác bất an của bản thân, Vandalieu cảm thấy khá hài lòng. Trong lúc đó, đám Orc còn sống sót thấy thủ lĩnh bị hạ thì quay đầu bỏ chạy — nhưng bị Pete quét ngang, Eisen tóm cổ bẻ gãy hoặc bị Kühl nuốt chửng.
Trình độ tệ hại, phối hợp cũng chẳng ra sao — đúng nghĩa "quái nhỏ khổng lồ".
Thấy trận chiến kết thúc, Gizania thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười xen lẫn cả sự bất lực. “Vậy là những kẻ truy đuổi công chúa Kurnelia đều bị tiêu diệt rồi. Công chúa, xin người hãy hạnh phúc bên hoàng tử Budarion… Vida, Zanalpadna — tà thần của giáp xác và mắt kép — xin hãy phù hộ cho mọi người.”
Nàng khép mắt cầu nguyện, rồi cắm đại kiếm xuống đất và buông tay khỏi chuôi kiếm.
Cùng lúc Vandalieu vừa hoàn tất tự kiểm điểm, lũ Orc cũng đã nằm im. Pete quay sang nhìn Gizania.
Từ bụng Pete, Vandalieu — vẫn đang bám vào — bắt gặp ánh mắt nàng. “Trông cô không được ổn lắm. Trước tiên, cần xử lý vết thương đã—”
“Dù chỉ là trùng hợp, ta vẫn vô cùng cảm tạ vì đã được cứu trợ, Thần Rết vĩ đại-dono. Có lẽ đây cũng là sự chỉ dẫn từ hộ thần Zanalpadna của ta.”
Lịch sự ghê, Vandalieu thầm nghĩ khi nghe Gizania cảm ơn, dù đang cắt lời cậu. Dù vết thương không chí mạng, nhưng cũng khá nghiêm trọng. Phải chữa trị ngay.
“Không đâu, ta chỉ làm điều ai cũng nên làm—”
“Như một cách bày tỏ lòng biết ơn, ít ra ta nên để ngài ăn ta để tích lũy kinh nghiệm. Ta không biết liệu ngài có hiểu lời ta không, nhưng… hãy kết thúc mọi thứ trong một đòn đi!” Gizania nhắm mắt lại thật chặt.
“…Ể?” Vandalieu sững người, chẳng hiểu tại sao mình lại bị đề nghị giết người. Nhưng rồi cậu chợt nhận ra. “Khoan… có phải cô nghĩ tôi là một phần của Pete không?”
Nói đoạn, cậu tách người khỏi bụng Pete và bước xuống đất.
Gizania mở to mắt nhìn cậu, đơ cả người. “Ể? K-không phải à?”
“Không ổn rồi.”
“Bururu!”
“Gishaah…”
Kühl và Eisen đang mắng Pete vì bị giật điện trong lúc chiến đấu với đám Orc.
Còn Gizania thì đang được Vandalieu trực tiếp chữa trị ngay bên cạnh.
“Thành thật xin lỗi. Ta cứ tưởng ngài là một bộ phận nào đó của quái vật, giống như mấy con Manticore dùng giọng nói giống loài người để dụ con mồi vào bẫy…” Gizania cất lời, vẻ mặt áy náy.
Xem ra cô đã nhầm Vandalieu là thứ gì đó như chiếc lưỡi phát sáng của cá cần câu.
“Không sao đâu. Ta xuất hiện trong hình dạng dễ gây hiểu lầm như thế cũng là lỗi của ta, nên đừng bận tâm” Vandalieu đáp lại, vừa nói vừa tập trung vào việc trị thương. Với cậu, việc Gizania hiểu lầm cũng là điều dễ hiểu.
Cậu đã dùng kỹ năng 【 Biến đổi thể linh hồn 】 để dung hợp tạm thời với cơ thể Gizania, nhờ đó kích hoạt kỹ năng 【 Hồi phục nhanh 】 lên cô, đồng thời kết hợp với Blood Potion để tăng tốc độ hồi phục.
“Đã tìm được cái chân thứ ba rồi. Còn một cái nữa!”
“Dù có phải lật tung cả đám rễ cỏ lên thì tụi mình cũng sẽ tìm ra!”
“Danna, tìm thấy rồi nè!”
Vandalieu tạo ra các phân thân bằng kỹ năng 【 Xuất hồn 】 để cùng Kimberley tìm và thu nhặt những cái chân bị đứt bên phải cơ thể Gizania. Sau khi thu thập đủ, cậu dùng kỹ năng 【 Giải phẫu 】 để nối lại từng chân một. Chiếc lưỡi dài được dùng để bôi thuốc và khử trùng vết thương, rồi cậu băng bó lại bằng chỉ tơ do chính mình nhả ra.
“Nhân tiện, có đau lắm không?” Vandalieu hỏi trong lúc băng chân.
“Không, nhờ phép trị thương của ngài mà ta chỉ thấy hơi ngứa thôi. Nhưng không ngờ những cái chân đã đứt lìa lại có thể nối lại được… Phải mất bao lâu mới có thể cử động được chúng?” Gizania nhìn những cái chân đã được gắn lại bằng tơ, ánh mắt lấp lánh hy vọng.
“Ta không chắc lắm” Vandalieu đáp, tiếp tục quấn tơ. “Đây là lần đầu ta điều trị cho một người tộc Arachne… Nhưng nếu chỉ là cử động nhẹ, chắc sẽ cần vài tiếng đến nửa ngày.”
“Thế là đủ rồi” Gizania mỉm cười hài lòng. “Bình thường thì phải lột xác đến năm lần, mỗi năm một lần mới mọc lại được đến chiều dài cũ.”
Xem ra tộc Arachne lột xác mỗi năm một lần, và các chi bị đứt sẽ dần dần mọc lại theo chu kỳ đó.
“Không chỉ có chân. Với tình trạng ban nãy, nếu ta sống sót quay về được thì cánh tay này cũng đã mất vĩnh viễn rồi.”
Cánh tay từng bị gãy nát một cách thảm khốc giờ đã hồi phục hoàn toàn, thậm chí còn có thể cử động bình thường. Vì phần thân trên giống cơ thể người phụ nữ không thể lột xác như phần dưới, nên nếu mất một cánh tay thì sẽ là mất mãi mãi.
Với Gizania, việc mất đi cánh tay vung kiếm cũng đồng nghĩa với cái chết.
Vandalieu cũng rất vui mừng khi biết tay cô đã lành.
“Vậy thì tốt quá. Sẽ thật đáng tiếc nếu mất đi một cánh tay đẹp như thế” cậu nói.
Đôi tay lực lưỡng giúp cô vung đại kiếm – với Vandalieu, bất kỳ nhóm cơ nào ngoài cơ thể kẻ thù đều có thể gọi là đẹp. Đánh mất chúng là một mất mát lớn.
“Đẹp… sao?” Gizania khẽ hỏi.
“Đúng vậy.”
“Ta không chắc lắm… Mẹ ta là người duy nhất từng nói như vậy. Nhưng ta rất vui.” Tuy trả lời như thế, nhưng dường như Gizania vẫn chưa hoàn toàn tin vào lời khen ấy.
Vandalieu thầm nghĩ sẽ bảo cô tạo dáng cho mình xem sau.
Mà thật lòng, với cậu thì phần còn lại của Gizania cũng rất đẹp.
Thật ra, một người bình thường có lẽ sẽ cảm thấy sợ hãi với phần thân dưới hình nhện khổng lồ, cỡ hai tấn, bao phủ bởi lớp lông dày như tarantula. Thêm vào đó là vóc dáng cao lớn, khi đứng thẳng thì đỉnh đầu còn cao hơn ba mét, rõ ràng là thân thể của một chiến binh được rèn giũa.
Thế nhưng, với Vandalieu – người thân thiết với đại bách túng Pete và đàn Cemetery Bees – thì cô không phải là đối tượng khiến cậu cảm thấy sợ hãi hay ghê tởm.
Trái lại, ngoài nhóm cơ ra, cậu còn muốn chạm vào lớp lông xù dưới thân cô một lần, thấy cặp mắt kép trên trán cô đẹp như bảo thạch, làn da trắng toát cũng rất đẹp, và hai chân trước của cô – đến giữa thì vẫn giống chân người – khiến cậu thấy tò mò.
À phải rồi, cô có tám cái chân… Privel có giận không nhỉ? Không, đây chỉ là thu thập thông tin, tiện tay cứu người thôi, chắc không sao.
Tuy xúc tu và chân côn trùng trông khác nhau hoàn toàn… nhưng số lượng thì bằng nhau.
“Một lần nữa, xin gửi lời cảm tạ. Ta là Gizania, một samurai thuộc tộc Arachne. Nếu có thể… xin hãy cho ta biết danh tính của ngài. Ta biết hỏi vậy với ân nhân cứu mạng là thất lễ, nhưng…”
Cô được Vandalieu cứu mạng, và bằng một cách nào đó, cô cảm thấy ở cậu toát ra thứ khí chất đầy thu hút (do ảnh hưởng từ các kỹ năng 【 Cám dỗ quỷ đạo 】, 【 Dẫn lối quỷ đạo 】 và Chức nghiệp 【 Khiển trùng nhân 】), khiến cô không thể không tò mò.
“Không sao đâu” Vandalieu mỉm cười. “Kimberley, trong lúc ta giải thích, phiền cậu đưa mọi người bên pháo đài Knochen qua đây nhé.”
“Pháo đài? Đừng nói là các ngươi tới từ cái pháo đài bằng xương đó?!” Gizania sửng sốt hỏi.
“Ta sẽ giải thích chuyện đó luôn.”
“Danna, ta có thể thong thả đi gọi họ được không? Chừng ba mươi phút… hoặc một tiếng?”
“Không cần thong thả, đi nhanh lên đi.”
“Rồi, rồi~”
Vandalieu lược bỏ chuyện liên quan đến những người tái sinh, rồi kể cho Gizania nghe về tình hình hiện tại của Talosheim, cũng như lý do khiến cậu cùng đồng đội băng qua đầm lầy để đến được đây.
Nghe xong, Gizania chỉ biết sửng sốt: “Quốc gia Titan sụp đổ rồi lại tái sinh… rồi việc qua lại bên ngoài dãy núi là có thể… lại còn dân nhập cư nữa… Ta chưa từng dám nghĩ những chuyện đó đang xảy ra bên kia đầm lầy.”
“Ta cũng cảm thấy như vậy” Vandalieu đáp, sau khi nghe Gizania kể về tình hình ở phía nam đầm lầy.
Đúng lúc đó, Eleanora, Vigaro và các thành viên khác cũng đã tụ hội lại, và họ cũng không giấu được sự kinh ngạc.
Một trăm nghìn năm trước, sau khi nữ thần Vida bại trận trong cuộc chiến với Alda, tộc Arachne cùng tộc Noble Orc – những kẻ đã chạy trốn cùng nữ thần và chư thần dưới trướng bà – đã sống sót bằng cách gộp cả tộc lại thành một nhóm, trú ngụ ở vùng đất phía nam đầm lầy.
Sau đó, nữ thần Vida rơi vào giấc ngủ dài, và những Vampire thuần huyết còn lại trở thành người canh giữ nơi bà an nghỉ. Các vị thần của các chủng tộc – bao gồm cả tộc Arachne – vì trọng thương nên cũng phải ngủ suốt hàng chục nghìn năm để khôi phục sức mạnh.
Tộc Arachne và tộc Noble Orc còn lại cùng nhau vượt qua thời đại mới, nương tựa mà sống.
Vì từng là đồng minh chiến đấu dưới trướng Vida, nên dù tuổi thọ hay cách sống khác nhau, họ vẫn giúp đỡ lẫn nhau trong suốt mấy chục nghìn năm đầu.
Dường như việc hai tộc ưa thích môi trường sống khác nhau – như tộc Lizardman và tộc Titan – lại trở thành điểm thuận lợi giúp họ tránh va chạm.
Tuy nhiên, sau hàng chục nghìn năm, dân cư ở các ngôi làng của từng chủng tộc dần gia tăng, sự phát triển cũng theo đó mà tiến triển. Những vị thần bắt đầu thức tỉnh, mở đầu là những người có vết thương nhẹ nhất và sức mạnh to lớn nhất, qua đó chấm dứt thời đại mới.
Khi mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn, các lợi ích bắt đầu xung đột, và mâu thuẫn giữa các chủng tộc cũng dần nảy sinh.
Chúng không dẫn tới chiến tranh—nhưng chỉ là nhờ vào các vị thần, bao gồm cả Zanalpadna, ác thần của lớp vỏ cứng và cặp mắt kép, liên tục gửi 【 Thần ngôn 】 để can thiệp và xoa dịu căng thẳng mỗi khi có dấu hiệu bạo lực.
Thế nhưng, rồi cuộc chiến giữa các chủng tộc phụng sự Vida cũng đã nổ ra. Vào thời điểm đó, một vị hoàng đế hiền minh xuất hiện trong dòng chảy lịch sử.
“Người đã dẹp loạn chiến tranh và đem lại hòa bình cho vùng nam đại lục… chính là Hoàng đế Buugih, Đại Vương của tộc Noble Orc” Gizania kể lại.
Hoàng đế Buugih là sinh vật mạnh mẽ nhất thời bấy giờ, chỉ trừ những Vampire thuần chủng đang yên giấc cùng Vida. Nếu muốn, ông ta hoàn toàn có thể dùng sức mạnh quân sự để xây dựng một đế chế với Noble Orc ở vị trí tối thượng.
Nhưng Buugih không chọn con đường đó. Ông đã giải quyết những bất đồng giữa các chủng tộc thông qua đối thoại.
“Chúng ta không phải là kẻ thù. Chúng ta đều là anh em cùng chung huyết mạch. Vậy thì hãy gìn giữ hòa bình và chuẩn bị cho ngày mà thần độc tài Alda và bầy chó của hắn kéo đến.”
Đó là lời được ghi lại trong sử sách.
Nói cách khác, ông đã tạo ra sự đoàn kết bên trong bằng cách chỉ ra mối đe dọa đến từ bên ngoài. Và thực tế, vị thần độc tài ấy—Alda, thần của luật pháp và vận mệnh—đúng là một kẻ thù. Cho nên nói chính xác hơn, ông chỉ đơn giản nhắc nhở mọi người rằng kẻ địch thực sự nằm bên ngoài kia.
Sau đó, Hoàng đế Buugih đã thành lập một nước cộng hòa xoay quanh đế quốc Noble Orc, nơi các chủng tộc hợp tác và hỗ trợ lẫn nhau.
Cuối cùng thì, tộc Noble Orc vẫn giữ vai trò lãnh đạo, nhưng điều này là hợp lý, bởi họ sở hữu sức mạnh chiến đấu vượt trội hơn hẳn các chủng tộc khác.
Chế độ cộng hòa đó đã vận hành suôn sẻ… cho đến vài tháng trước. Bởi lẽ, ngay cả sau khi Hoàng đế Buugih qua đời, các đời hoàng đế tiếp theo đều là những người khôn ngoan và công bằng, luôn tận tâm bảo vệ nền hòa bình.
Tuy nhiên, người con trai thứ hai của hoàng đế quá cố—Hoàng tử Bugitas—lại không hài lòng với điều đó.
“Tôi cũng không rõ hắn nghĩ gì” Gizania nói. “Nhưng khi hoàng đế Fugofu-sama băng hà, Bugitas đã nhận được thần ân của một vị thần mà tôi chưa từng nghe đến tên—Ravovifard—rồi phát động chính biến, trục xuất hoàng tử Budarion—người lẽ ra kế vị ngai vàng—cùng với những cận thần trung thành.”
Hoàng tử Budarion, dù thất bại, vẫn may mắn trốn thoát và hiện đang ẩn náu cùng tộc Arachne, nơi công chúa Kurnelia—vị hôn thê của chàng—đang cư ngụ.
Sau khi chiếm lấy đế quốc, Bugitas xóa bỏ mọi ghi chép về người anh trai và phá hủy nền cộng hòa do Buugih xây dựng, bắt đầu một cuộc chiến nhằm kiến tạo chế độ độc tài thờ phụng ác thần Ravovifard.
Tộc Arachne, cùng các chủng tộc trung thành với hoàng tử Budarion, đã chiến đấu chống lại đế quốc, nhưng tình hình cực kỳ nguy ngập.
Chính vào lúc đó, tộc Arachne nhận được tin báo rằng một pháo đài đột nhiên xuất hiện ở rìa vùng đầm lầy. Nhớ ra sự tồn tại của tộc Lizardman—vốn đã bị lãng quên do không giao thiệp—họ đã cử một nhóm, lấy công chúa Kurnelia làm trung tâm, đến để thiết lập liên minh, xoay chuyển cục diện chiến tranh.
“Khoan đã, sao lại để công chúa đứng mũi chịu sào? Cô ấy là người quan trọng mà?” Eleanora ngắt lời.
“Bọn tôi đâu còn cách nào khác” Gizania đáp. “Công chúa sở hữu một kỹ năng độc nhất tên là 【 Thread Telepathy 】 —thấu cảm bằng tơ. Đó là năng lực tạo sự thấu hiểu lẫn nhau với những ai được kết nối bằng sợi tơ do cô ấy tạo ra. Kế hoạch ban đầu là sử dụng kỹ năng đó để đàm phán với Lizardman.”
“… Nghe cái tên cứ như là điện thoại lon dây ấy nhỉ” Vandalieu lầm bầm.
*Chú thích: Thread Telepathy là 糸念話/ito-nenwa, tương tự với 糸電話/ito-denwa—điện thoại lon dây.
“Nhưng trong lúc thi hành nhiệm vụ, nhóm của tôi đã bị thuộc hạ của Bugitas phục kích. Để công chúa trốn thoát, tôi đã sử dụng bí dược tổ truyền có tác dụng kích thích dục vọng của Orcs, dụ bọn chúng đuổi theo đến tận đây… Và rồi, khi tôi cận kề cái chết, Vandalieu-dono đã cứu tôi. Cả đời này tôi sẽ không quên ân huệ đó. Nhất định tôi sẽ đền đáp.”
“Tôi đã nói rồi, tôi chỉ làm điều nên làm—dưới danh nghĩa ‘Thánh Tử của Vida.’ Cô đừng bận tâm” Vandalieu nói.
Dù miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng cậu lại mong chờ rất nhiều vào món “đền đáp” đó.
Mọi chuyện có vẻ còn rắc rối hơn mình tưởng… Nhưng nếu cô ấy chịu đứng ra làm trung gian với tộc Arachne, mình có thể tiếp xúc được với phía hoàng tử Budarion nữa. Đúng là nghe theo bản năng lúc đó là quyết định đúng đắn, Vandalieu nghĩ thầm.
Giờ nghĩ lại, cái cảm giác bất an mà cậu có lúc trước… có khi lại là hiệu ứng tiềm ẩn của danh hiệu “Thánh Tử của Vida” cũng nên.
“Nhưng mà… những quái vật côn trùng, Undead, Ghoul và Vampire? Rồi còn cả mấy con Orc chưa từng thấy bao giờ nữa. Tất cả đều mạnh hơn tôi cả vài bậc” Gizania nói, cảm nhận được sức mạnh của Eleanora, Vigaro và đám Orcus. “Một Dhampir có thể dẫn dắt những kẻ như vậy… quả nhiên ‘Miko của Vida’ thật đáng kinh ngạc.”
*Chú thích: “Miko” trong “Miko của Vida” (巫女 – vu nữ) và “Miko” trong “Thánh Tử” (御子 – con của thần) đều phát âm là “miko.”
“Hmm?” Vandalieu khẽ chau mày, có cảm giác là lạ.
“Fugoh, King giỏi quá! Mà nè, em bắt đầu phấn khích rồi đó nha~!”
“Bufuuh! Bufuuuh!”
“Khử mùi!”
Trước khi Vandalieu kịp nghĩ xem cái cảm giác đó là gì, cậu đã phát hiện ra Gorba và đám Orcus đang thở hồng hộc, ánh mắt nhìn Gizania đầy nguy hiểm—cảm giác khó chịu ấy cũng biến mất theo luôn.
“X-xin thứ lỗi… Có vẻ dư hương của bí dược vẫn còn sót lại trên người tôi” Gizania lúng túng giải thích.
Xem ra thứ thuốc kích dục đó không chỉ có tác dụng với Orcs mà còn hiệu nghiệm với cả Orcus.
“Bufuh… Tôi bình tĩnh rồi. Giờ tôi là người khôn ngoan” Gorba nói, đôi mắt dõi về nơi xa xăm như thể ngộ đạo.
“À mà này” Orbia cất tiếng từ bên cạnh Gorba, “Sao thần của các cô chưa xuất hiện vậy? Ngày xưa ông ta từng ra mặt để hòa giải cơ mà?”
“Tôi không rõ… Có thể là vì một lý do nào đó. Có thể Ravovifard đã làm gì đó. Hoặc cũng có thể… thần đang suy nghĩ ở một tầng sâu mà tôi không tài nào hiểu được” Gizania đáp.
“Ừm, nghe cũng hợp lý. Mà nghĩ lại, một vị hoàng đế Noble Orc khôn ngoan à…” Basdia trầm ngâm.
“Ngạc nhiên lắm sao? Với chúng tôi thì đó chẳng phải chuyện gì lạ” Gizania nói.
“Không phải ngạc nhiên… mà là vượt xa sức tưởng tượng luôn ấy” Zadiris chen vào.
“Nhưng này, tôi nghe nói ông ta nói được tiếng người? Thật hả?” Basdia hỏi.
“Tôi nhớ là Bugogan và mấy thằng con của hắn chẳng nói được từ nào” Vigaro nói thêm.
“Về Bugogan… Tôi từng nghe về một tội phạm Noble Orc bị lưu đày cách đây hơn mười năm. Giờ tôi hiểu lý do rồi” Gizania gật đầu.
Xem ra, nói được tiếng người là điều kiện tiên quyết để trở thành người đứng đầu một gia tộc trong đế quốc Noble Orc. Nhưng có một Noble Orc—do cấu tạo cơ thể không thể phát âm tiếng người—đã tự tạo ra một Ma cụ giả tiếng để giả vờ, nhằm giành lấy vị trí đó.
Sau cùng, hắn đã giết một thành viên của gia tộc đối địch khi người đó phát hiện bí mật, và bị lưu đày vì tội đó.
Rất có khả năng kẻ đó chính là Bugogan. Và cũng không có báo cáo về việc có ai khác bị lưu đày từ đó tới nay.
“Xem như là thất bại trong cuộc đấu đá quyền lực đi” Vandalieu nhận xét.
Câu chuyện khác đôi chút so với lời của linh hồn Bugogan mà cậu từng nghe, nhưng vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được.
“Nhân tiện, sau khi nghỉ ngơi xong, tôi muốn xuất phát để hội quân với công chúa Kurnelia” Vandalieu nói.
“Vâng, nhưng đuổi theo họ có lẽ sẽ không dễ. Tính ra cũng đã nửa ngày trôi qua kể từ khi tôi dụ bọn Orc chạy đến tận đây” Gizania trả lời.
“Không biết nên khen tộc Arachne có thể lực tốt hay nên choáng váng vì ham muốn của bọn Orc nữa…”
Nếu công chúa Kurnelia quay về làng Arachne ngay lập tức, thì khoảng cách đó đã hơn cả một ngày đường. Vandalieu có thể đuổi theo bằng cách bay, nhưng cậu không mấy hứng thú khi phải làm vậy trong một Tổ quỷ lạ lẫm lần đầu ghé thăm.
“Tôi đã dụ sạch lũ Orc ở khu vực gần đây bằng bí dược rồi, nên công chúa và những người khác chắc chắn an toàn. Tên Noble Orc kia có vẻ cũng chỉ gom quân gấp rút, nên tôi nghĩ sẽ không còn truy binh nữa” Gizania trấn an.
Và thế là, Vandalieu cùng các đồng đội quyết định đuổi theo công chúa Kurnelia và nhóm của cô, nhưng không vội vàng mà đi theo tốc độ vừa phải.
-------------------------------------------
Tên: Pete
Hạng: 7
Chủng Tộc: Black Hundred-Lightning Centipede
Cấp: 45
Kỹ năng bị động:
o Kháng Cơn Đói: Cấp 2
o Tự Cường Hóa (Thuộc hạ): Cấp 5 (LÊN CẤP!)
o Tiết Độc (Hàm): Cấp 6 (LÊN CẤP!)
o Kháng Phong ma pháp: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
o Cường hóa cơ thể (Xương Ngoài, Sừng): Cấp 6 (LÊN CẤP!)
o Siêu Sức Mạnh: Cấp 5 (LÊN CẤP!)
Kỹ năng chủ động:
o Bước chân thầm lặng: Cấp 1
o Đâm: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 7 (LÊN CẤP!)
o Giáp Kỹ: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
o Lôi thuật: Cấp 7 (LÊN CẤP!)
Đặc kỹ:
o Long Thực: Cấp 2 (LÊN CẤP!)
--------------------------------------------------
Tên: Kühl
Hạng: 6
Chủng tộc: Deep Blood Slime
Cấp: 61
Kỹ năng bị động:
o Kháng đòn vật lý: Cấp 7 (LÊN CẤP!)
o Kháng Cơn Đói: Cấp 2
o Phục Hồi Của Loài Ăn Thịt: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
o Thao Tác Trên Cơ Thể: Cấp 4 (LÊN CẤP!
o Tiết Độc: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
o Kháng Ma Pháp: Cấp 1 (MỚI!)
o Siêu Sức Mạnh: Cấp 1 (MỚI!)
Kỹ năng chủ động:
o Bước chân thầm lặng: Cấp 4
o Nghiệp Huyết: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
o Tăng Trưởng: Cấp 2 (LÊN CẤP!)
o Võ thuật: Cấp 1 (MỚI!)


2 Bình luận
Nghe lại liên tưởng đến Algaea