• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 07: Tiến về vùng đất phía nam

Chương 152: Cho ta mượn khuôn mặt của ngươi một chút nhé

3 Bình luận - Độ dài: 7,561 từ - Cập nhật:

Sau khi biến “Ngũ Đầu Xà” Ervine thành Điểm Kinh Nghiệm, Vandalieu đưa Iris—bị thương chí mạng—đến nơi cần thiết để tiến hành nghi thức tái sinh. Sau đó, cậu trở về Talosheim và lê bước mệt mỏi vào phòng chuyển đổi chức nghiệp.

Nội tạng của Iris đã bị thanh thánh kiếm Nemesis Bell tàn phá nghiêm trọng. Nếu không nhờ ma pháp 【 Trì hoãn tử vong 】 của Vandalieu duy trì sinh mệnh tạm thời, cô đã không thể sống sót nổi đến nửa tiếng.

Cô sẽ được tái sinh thành một chủng tộc thuộc phe Vida, ngoại trừ Vampire. Trong quá trình đó, cơ thể sẽ được tái tạo, sức sống và khả năng hồi phục tăng lên, từ đó chữa lành vết thương chết người.

Để đưa cô đến nơi hành lễ, Vandalieu đã phải vất vả dùng đến kỹ năng 【 Xuất hồn 】, sau đó 【 Vật chất hóa 】 đôi cánh linh thể để biến mình thành một con chim kỳ quái, bay đi giữa bầu trời, mang theo cả lượng Mana khổng lồ cần thiết.

“… Buồn ngủ quá” Vandalieu lầm bầm.

Thứ khiến cậu kiệt sức không phải là công việc, mà là thời gian đã bỏ ra.

Nơi thực hiện nghi thức không có ai để Legion làm điểm dịch chuyển, và bản thân Vandalieu cũng chưa xây được Dungeon ở đó, nên cậu buộc phải tự bay đến. Hành trình tốn thời gian, chưa kể nghi thức này đã lâu không thực hiện, cần chuẩn bị lại đủ thứ từ dụng cụ đến quy trình.

May mắn là việc thuyết phục bên liên quan hợp tác diễn ra khá suôn sẻ, tiết kiệm được không ít thời gian. Nhưng dù vậy, nó vẫn là một gánh nặng lớn đối với Vandalieu.

Điểm sáng duy nhất là trong lúc di chuyển, cậu đã tranh thủ phá phong ấn trang bị của Ma Vương và thu được “râu cảm ứng” của hắn.

“Dùng kỹ năng 【 Kháng Hiệu Ứng Trạng Thái 】 thì chịu được cơn buồn ngủ, nhưng chịu được không có nghĩa là không mệt. Dù vậy, vẫn còn việc phải làm… nên trước hết, tiện thể đổi chức nghiệp cái đã.”

Từ Ervine—kẻ đã kết liễu “Quần Thể Côn Trùng” Bebeckett—cậu nhận được một lượng lớn Điểm Kinh Nghiệm. Cộng thêm số điểm tích lũy từ việc theo dõi trận chiến của “Sát Vương” Sleygar, “Tốc Quang Kiếm” Rickert và nhóm Hilt, chức nghiệp Demon King User của Vandalieu cuối cùng cũng đạt cấp 100.

Quả đúng là những kẻ từng nhắm tới hạng S cùng đồng đội của hắn, thực lực không tầm thường.

Việc Vandalieu có thể thu thập Điểm Kinh Nghiệm thông qua đôi mắt của Ma Vương, y như chính mắt mình, quả thật là một điều may mắn.

“Ờ thì, sau khi moi thông tin xong thì mình sẽ ăn chúng… Ăn Ravovifard, tà thần của giải phóng, giúp chỉ số và kỹ năng tăng lên, nhưng mình đâu có nhận được ký ức của hắn, nên chắc sẽ không sao. Mà tạm gác chuyện đó lại đã…”

Vandalieu đặt tay lên quả cầu pha lê. Trong tâm trí cậu, những chức nghiệp khả dụng lần lượt hiện lên.

Các Chức nghiệp có thể lựa chọn:Disease Demon,Spirit Warrior,Whip Tongue Calamity,Vengeful Berserker,Dead Spirit Mage,Dark Healer,Labyrinth Creator,Magic Cannoneer,Dark King Mage,Divine Enemy,Dark Guider,Creation Guider,Fallen Warrior,Insect Nin,Destruction Guider

“Ồ, có cái mới kìa.”

Destruction Guider… nghe tên là thấy đen tối rồi. Chắc kiểu hướng dẫn người ta đến chỗ diệt vong nhỉ?

“Có lẽ do mình đã liên tục phá huỷ và ăn hồn người khác… Thôi thì tạm thời cứ chọn 【 Hắc ám dẫn đạo giả (Dark Guider) 】 đã.”

Kỹ năng 【 Cảm ứng nguy hiểm: Tử vong 】 giúp cậu nhận biết khi có ai đó nhắm tới đầu mình. Nhưng kể cả như vậy, chuyển động của Sleygar vẫn quá nhanh để phản ứng kịp.

Cậu chỉ cảm nhận được ngay khoảnh khắc trước khi nó xảy ra. Trước khi kịp di chuyển hay niệm phép, Sleygar đã xuất hiện từ phía sau, tung ra một nhát chém bằng vũ khí đặc chế…

Vũ khí đó được làm từ Orichalcum, hơn nữa còn tích tụ sức mạnh đáng kể. Dù có dựng kết giới phản xạ ngay lập tức cũng khó mà đỡ nổi cú đánh ấy.

Nếu không phải Vandalieu mà là người khác, hẳn đã mất mạng ngay trong nháy mắt.

Chính Artifact và kỹ năng siêu việt của Sleygar đã mang lại tốc độ kinh hoàng đó. Hắn đúng là sở hữu thể chất vượt xa người thường.

Dù số sát thủ có kỹ năng đến mức này là không nhiều, nhưng cũng chẳng thể nói là không có. Cho nên điều cần làm là…

“Trước mắt, mình phải rèn luyện để có thể lực tương đương Sleygar cái đã.”

Đây không phải vấn đề có thể giải quyết trong một sớm một chiều. Vandalieu chỉ còn cách tiếp tục luyện tập từng chút một, cho đến khi tìm ra giải pháp hiệu quả hơn.

Cấp độ kỹ năng Mở rộng bể mana đã tăng lên!

Bạn đã đạt được kỹ năng Dẫn lối: Hắc ám đạo (Guidance: Dark Path) Cám dỗ Hắc ám (Dark Path Enticement) !

Kỹ năng Dẫn lối: Hắc ám đạo Dẫn lối: Qủy đạo đã hợp nhất thành Dẫn lối: Hắc quỷ đạo (Guidance: Dark Demon Path) !

Kỹ năng Cám dỗ hắc ám Cám dỗ quỷ đạo đã hợp nhất thành Cám dỗ hắc quỷ đạo (Dark Demon Path Enticement) !

--------------------------------------------

Tên: Vandalieu

Chủng tộc: Dhampir (Dark Elf)

Tuổi: 9 tuổi

Danh hiệu:【 Vua Ghoul 】, 【 Nhật thực vương 】, 【 Chúa quỷ tái sinh 】, 【 Người bảo hộ những ngôi làng nông 】, 【 Đứa trẻ của Vida 】, 【 Quái dị 】, 【 Lân Giáp Vương 】【 Xúc Tu Vương 】 , 【 Chiến thần 】

Chức nghiệp: Dark Guider (Hắc ám dẫn đạo giả)

Cấp độ chức nghiệp: 0

Lịch sử chức nghiệp: Death-Attribute Mage (Tử linh pháp sư), Golem Transmuter (Kẻ biến đổi Golem), Undead Tamer (Kẻ thuần hóa Undead), Soul Breaker (Kẻ phá vỡ linh hồn), Venom Fist User (Độc quyền giả), Insect User (Khiển trùng nhân), Tree Caster (Thụ ma pháp sư), Demon Guider (Ma quỷ lãnh đạo giả), Archenemy (Đại địch), Zombie Marker (Thi quỷ chế tạo giả), Golem Creator (Kẻ kiến tạo Golem), Corpse Demon Commander (Thi Qủy lãnh đạo giả), Demon King User (Kẻ thống trị ma vương)

Thuộc tính:

o Sinh lực: 9291

o Mana: 1,516,260,108 (+758,130,054)

o Sức mạnh: 1557

o Nhanh nhẹn: 1229

o Thể lực: 1675

o Trí tuệ: 3100

Kỹ năng bị động:

o Siêu sức mạnh: Cấp 8 (Lên cấp!)

o Tái tạo cấp tốc: Cấp 3 (Tiến hóa từ Hồi phục nhanh) (Lên cấp!)

o Hắc vương ma pháp: Cấp 2 (Tiến hóa từ Tử ma pháp) (Lên cấp!)

o Kháng hiệu ứng: Cấp 10

o Kháng phép: Cấp 7

o Dạ nhãn

o Cám dỗ hắc quỷ đạo: Cấp 3 (Dung hợp từ Cám dỗ quỷ đạo và Cám dỗ hắc ám)

o Vô niệm: Cấp 6

o Dẫn lối (Hắc Quỷ đạo): Cấp 5 (Dung hợp từ Dẫn lối quỷ đạo và Dẫn lối hắc ám đạo)

o Tự động hồi mana: Cấp 8 (Lên cấp!)

o Cường hóa thuộc hạ: Cấp 8

o Tiết nọc độc (Móng vuốt, Răng nanh, Lưỡi): Cấp 7 (Lên cấp!)

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Mở rộng cơ thể (Lưỡi): Cấp 7 (Lên cấp!)

o Cường hóa đòn tấn công khi dùng tay không: Lớn

o Cường hóa khả năng vật lý (Tóc, Móng vuốt, Lưỡi, Răng nanh): Cấp 6 (Lên cấp!)

o Tinh chế sợi: Cấp 3  

o Mở rộng mana: Cấp 5 (Lên cấp!)

Kỹ năng chủ động:

o Nghiệp huyết: Cấp 4

o Bức phá giới hạn: Cấp 1 (Tiến hóa từ Vượt ngưỡng giới hạn)

o Kiến tạo golem: Cấp 3 (Tiến hóa từ Biến đổi Golem)

o Vô tính ma pháp: Cấp 9

o Kiểm soát mana: Cấp 8

o Thể linh hồn: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Nấu ăn: Cấp 5

o Giả kim thuật: Cấp 7

o Võ thuật: Cấp 8 (Lên cấp!)

o Đa niệm: Cấp 8 (Lên cấp!)

o Điều khiển từ xa: Cấp 8 (Lên cấp!)

o Giải phẫu: Cấp 7

o Tư duy song song: Cấp 7

o Vật chất hóa: Cấp 6

o Phối hợp: Cấp 7

o Suy nghĩ cao tốc: Cấp 7 (Lên cấp!)

o Chỉ huy: Cấp 7

o Kéo sợi: Cấp 6

o Ném: Cấp 6

o Thảm hống: Cấp 4

o Tử linh ma pháp: Cấp 7 (Lên cấp!)

o Kỹ thuật pháo binh: Cấp 7 (Lên cấp!)

o Giáp thuật: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Khiên thuật: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Ràng buộc nhóm: Cấp 2

o Vượt ngưỡng giới hạn – Mảnh vỡ: Cấp 2 (Lên cấp!)

Đặc kỹ:

o Phệ thần: Cấp 2 (Tiến hóa từ Sát thần)

o Tâm thức quái đản: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Chiếm đoạt tâm trí: Cấp 7

o Xây dựng mê cung: Cấp 7

o Ma vương hợp thể: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Vực thẳm: Cấp 4

o Thù địch

o Phệ linh: Cấp 2 (Tiến hóa từ Phá hủy linh hồn) (Lên cấp!)

Mảnh vỡ ma vương:

o Huyết

o Sừng

o Giác hút

o Túi mực

o Vỏ bọc

o Tuyến hương

o Phát quang

o Mỡ

o Hàm

o Mắt

o Vòi

o Lông

o Bộ xương ngoài

o Chân khớp

o Râu

Lời nguyền

o Kinh nghiệm đạt được từ kiếp trước sẽ không được truyền lại

o Không thể học các chức nghiệp đã tồn tại

o Không thể trực tiếp thu thập kinh nghiệm

--------------------------------------------

"Hừm, nhìn lại thì chỉ số của mình cũng tăng kha khá rồi nhỉ. Sinh lực gần chạm mốc mười nghìn, còn Nhanh nhẹn thì đã vượt quá một ngàn. Với kỹ năng hiện có, nếu chỉ đấu tay đôi mà không dùng phép, chắc mình có thể thắng được một mạo hiểm giả hạng B tầm trung."

Dù vậy, cậu vẫn không thể bắt kịp tốc độ của Sleygar.

Ngay cả khi sở hữu tới hai tỷ Mana, điều đó không có nghĩa là cậu bất tử.

"Quan trọng hơn, cái kỹ năng 【 Dẫn lối: Hắc quỷ đạo 】 với 【 Cám dỗ hắc quỷ đạo 】... trước kia nghe như kiểu mình đang dẫn dắt người sống đi vào cõi chết, nên được đổi tên rồi cũng nhẹ cả người."

*Chú thích: "Demon Path" có thể hiểu là "con đường của quỷ" hoặc "âm giới", vì thế tên kỹ năng cũ dễ gây hiểu nhầm là đang dẫn người ta sang thế giới bên kia.

Liệu điều đó có nghĩa là số người cậu có thể dẫn dắt và dụ dỗ đã tăng lên? Có lẽ rồi sẽ biết thôi.

"Giờ thì phải làm việc chính đã. Trước khi Iris tái sinh... phải xử lý cái đầu kia cho xong."

--------------------------------------------

Cùng lúc đó, tại trụ sở quân chiếm đóng, Công tước Marme đang tận hưởng một buổi chiều thư thả trong văn phòng.

Một trong những phiền toái lớn nhất kể từ khi ông ta nhận nhiệm vụ tại vùng Sauron nay đã sắp được giải quyết.

“Phải cúi đầu trước Marshukzarl đúng là nhục thật, nhưng… để đổi lại thì cũng đáng.”

Công tước Marme đã phải cúi đầu cầu khẩn với Marshukzarl, vừa là anh em họ, vừa là kẻ thù chính trị, để được phái cử ‘Tốc Quang Kiếm’ Rickert và những thành viên khác của Thập Ngũ Phá Tà Kiếm.

Họ đã đến vào hôm qua. Người mà ông ta gặp mặt và trao đổi xã giao là Rickert Amid – dù không có lãnh địa, hắn vẫn mang tước vị công tước danh dự – hơn nữa còn là họ hàng gần. Tuy nhiên, chắc chắn còn những người khác đi cùng, chỉ là họ đang ẩn mình mà thôi.

Cũng trong ngày hôm đó, Rickert cùng các thành viên ẩn danh của Thập Ngũ Phá Tà Kiếm đã tiến về lãnh địa cũ của tộc Scylla – nơi giờ đây là hang ổ của quân kháng chiến.

Pháo đài nơi tiếp giáp với lãnh địa cũ của Scylla… đã từng bị lũ Undead phá hủy vào năm trước, nên hiện tại quân đội đang đóng tại một pháo đài tạm thời dựng vội. Theo báo cáo, họ nghe thấy nhiều tiếng nổ, ánh sáng rực rỡ và cả tiếng cây cối đổ rạp phát ra từ sâu trong rừng. Ba lần trong số đó, họ còn thấy cột sáng từ trời giáng xuống – dấu hiệu cho thấy các linh thể quen thuộc đã được triệu hồi… Tuy có hai cột sáng biến mất một cách bất thường, nhưng chắc chỉ là ảo giác.

“Hừm, chắc phải tổ chức một bữa tiệc mừng chiến thắng của Rickert và đồng bọn. Cũng nên thiết đãi binh sĩ một phen. À không, trước tiên nên cho dân thường thấy cái đầu của ả Công chúa Kỵ sĩ ngu xuẩn kia thì hơn” Công tước Marme lẩm bẩm.

Với những báo cáo đó, ông ta tin chắc Rickert và đồng bọn đã giành thắng lợi. Chắc như đinh đóng cột rằng đám kháng chiến ngu ngốc sẽ bị quét sạch, đầu của cô bé tự xưng Công chúa Kỵ sĩ và tên phản bội – Nam tước Ragdew – sẽ được mang đến trước mặt mình.

Sở dĩ ông ta còn ở lại tổng hành dinh là để đích thân bày tỏ sự biết ơn tới Rickert và các thành viên sau khi họ hoàn thành nhiệm vụ – như một người đứng đầu quân đội. Làm thế, ấn tượng của Rickert và Marshukzarl về ông ta cũng sẽ được cải thiện đôi chút.

Dù sự việc lần này khiến ảnh hưởng chính trị của ông giảm sút, nhưng có thể lấp liếm chuyện đó bằng cách nhấn mạnh huyết thống hoàng tộc và mối liên hệ với anh hùng.

Giá mà bắt được ả Công chúa Kỵ sĩ sống, đem thiêu sống giữa quảng trường thì hả hê biết mấy… Nhưng dù sao ả cũng là một cô bé, không giống như Cuoco – một quý tộc phản bội của Đế quốc Amid. Nếu xử tử ả một cách dã man, rất có thể phe nổi dậy sẽ dùng làm cớ tuyên truyền.

Hơn nữa, chính ông là người đề xuất cử Thập Ngũ Phá Tà Kiếm đến, nếu để xảy ra sự vụ làm tổn hại danh tiếng của ‘Tốc Quang Kiếm’ thì cũng không ổn. Đành nhịn lại, chỉ phô trương vài cái đầu là được. Còn gia quyến của Nam tước Ragdew, ông sẽ “khoan hồng” cho nhập tu viện, cắt đứt liên lạc với bên ngoài… rồi để họ “mắc bệnh” mà chết sau này.

Ngập tràn trong men chiến thắng, Công tước Marme nốc cạn ly rượu.

“Đem chai tiếp theo lên. Tốt hơn chai này thì càng tốt” ông ra lệnh mà không thèm quay đầu lại.

“Dạ, đây ạ” một giọng trẻ con nhỏ nhẹ vang lên, đưa ly rượu sóng sánh màu đỏ ra trước mặt ông.

“Ồ, mùi hương dễ chịu… hở? M-mày là ai?! Trẻ con à… không, đôi mắt đó… là một Dhampir?! Sao lại có một Dhampir ở đây?!”

Người đứng trước mặt ông là Vandalieu, với hai chiếc sừng của Ma Vương nhô ra từ trán. Cậu ngẩng lên nhìn ông quý tộc trung niên bằng ánh mắt có phần hoang mang.

“Ơ, ông không biết mình à? … À, chắc là chưa ai nói với ông chuyện này rồi ha.”

“M-mày dám gọi ta là ‘ông’? Ngươi… ngươi có biết ta là ai không hả?! Ta là một công tước đấy! Cái loại hỗn láo như mày, dù là con nít cũng không tha!”

Công tước Marme đỏ gay mặt vì tức, quay người hét về phía cửa.

“Lính đâu?! Mau bắt lấy thằng nhãi vô lễ này xử trảm cho ta!”

…Nhưng không ai trả lời.

“S-sao lại thế? Bọn lính canh cửa đâu?! Các hiệp sĩ của ta đâu rồi?!”

“Ở đâu à? Một số bị giết, số còn lại thì bị bắt sống hết rồi. Ta còn dùng Deodorization để ngăn mùi máu lan vào đây, nên ông không nhận ra cũng dễ hiểu thôi. Dù là cái râu cảm ứng này của ta cũng chẳng ngửi ra được mà.”

“B-bị giết á?! Láo xược! Đừng có mà phét! Đám lính tinh nhuệ ta mang theo khác hẳn lũ lính quèn ở đây–”

Cánh cửa mở ra cắt ngang câu nói của ông ta, để lộ ba người bước vào: một Goblin đen, một người đàn ông toàn thân như khối thịt sống và một Undead với giáo trong tay, cơ thể đầy miếng vá, ai nhìn cũng nhận ra không phải người sống.

“Chúng tôi đã xử hết mấy kẻ ngài bảo trừ lại rồi, Bệ hạ” Braga – Hắc Goblin – lên tiếng.

“Lâu rồi mới được hành động một mình, thấy bồn chồn ghê” Ghost – tách ra tạm thời khỏi Legion – nói.

“Borkus với mấy người kia thì than phiền cái pháo đài này chật quá” Mikhail bình thản thêm vào.

Ai nấy đều cầm vũ khí trên một tay, tay còn lại là… những cái đầu rơi của hiệp sĩ và sĩ quan thân cận với Công tước Marme.

“H-HYIIIIH?! Quái vật… với cả Undead?!” Công tước tái mét, ngã ngửa ra đất.

Vandalieu chỉ lặng lẽ nhìn ông ta.

“Lính địa phương, gia nhân và những người có tên trong danh sách do Cuoco cung cấp thì ta tha. Nhưng chắc chuyện đó chẳng có ý nghĩa gì với ông.”

Dù cậu nói vậy, nhưng rõ ràng là chuyện đó chẳng lọt nổi vào đầu vị công tước đang sợ tè ra quần. Lấm lét bò lùi khỏi Vandalieu, ông ta lắp bắp:

“C-có phải… mày chính là Dhampir ở bên kia Dãy núi Biên Giới không?! M-mà khoan… sao mày qua được hệ thống phòng thủ của tổng hành dinh?! Rồi sao không ai trong quân phát hiện mày đem cả đội quân vượt núi chứ?!”

Cuối cùng, Công tước Marme cũng đã nhận ra: đứa trẻ Dhampir đứng trước mắt chính là kẻ mà hắn từng thuê mạo hiểm giả hạng S là Schneider để tiêu diệt, sau khi quân viễn chinh Khiên quốc Mirg trở thành lũ Undead.

“Bọn ta vượt núi bằng cách bí mật, lẻn vào trong pháo đài rồi dùng biện pháp thuyết phục hoặc cưỡng chế để xử lý từng người một” Vandalieu thản nhiên đáp.

Legion đã dùng 【 Dịch chuyển 】 để đưa đội quân vượt qua Dãy núi Biên Giới. Sau đó là phép 【 Tử huyệt hắc giới 】 của 【 Hắc vương ma pháp 】, năng lực của Ghost cùng với 【 Nhẫn giả thuật 】 của Braga và các Black Goblin Ninja giúp họ đột nhập vào pháo đài. Rồi Vandalieu thả côn trùng cùng Mikhail và các Undead khác vào trong.

Tiêu diệt và bắt giữ bằng vũ lực. Đám ‘lính tinh nhuệ’ mà Công tước nói tới chẳng là gì trước Mikhail và đồng đội. Những kẻ “may mắn” là những người có đầu được mang vào đây.

Còn lính địa phương và gia nhân thì đã bị thao túng bằng kỹ năng 【 Chiếm đoạt tâm trí 】 rồi đưa ra ngoài.

“Ervine… hay là Rickert? Có lẽ ông đã mất cảnh giác vì quá tin rằng bọn họ sẽ thắng, nhờ thế mà ta dễ hành động hơn. Nếu hệ thống phòng thủ vẫn chặt chẽ như mọi khi, chắc ta phải dùng biện pháp mạnh hơn” Vandalieu nói một cách bình thản.

Dù là tổng hành dinh, nhưng không phải toàn bộ binh sĩ đều đóng trong một toà nhà. Nhờ hành động chớp nhoáng và im lặng, đội của Vandalieu đã xử lý sạch địch trong toà nhà này mà không để lính ở các toà khác phát hiện điều gì.

Giá mà bọn lính kia có cơ chế phát hiện dấu hiệu bất thường ngay tức khắc, kết cục hẳn đã khác…

Công tước Marme nhất thời á khẩu, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

“Đ-đợi đã! Ta đầu hàng, đầu hàng! Các người muốn gì?! Danh vọng ở Vương quốc Orbaume sao?! Dù là gì đi nữa, ta cũng có thể giúp được! Ta là Công tước Marme, người có quyền tranh ngôi hoàng đế đấy!”

Hắn biết rõ giá trị của bản thân. Dù người khác nói gì đi chăng nữa, hắn vẫn là một công tước. Nếu bị dẫn đến Vương quốc Orbaume, hắn có thể bị trao đổi lấy một khoản tiền thưởng khổng lồ. Mà nếu đàm phán làm con tin với Đế quốc, có khi còn kiếm được nhiều hơn nữa.

Có hơi đánh giá bản thân quá cao, nhưng đúng là những kẻ ở địa vị công tước không chỉ được coi trọng vì năng lực.

“Cho dù ngươi giết ta ở đây, Marshukzarl cũng chẳng quan tâm đâu! Ngược lại, có khi hắn còn nhân cơ đó mở cuộc chiến toàn diện ấy chứ! Tốt hơn hết là bắt sống ta và đối xử tử tế—”

“Đúng như ngươi mong, ta định bắt sống ngươi chứ không giết ngay đâu” Vandalieu cắt lời.

Công tước Marme thở phào nhẹ nhõm—nhưng quá sớm.

Lưỡi của Vandalieu khẽ thè ra giữa hai cánh môi.

“Vòi của ma vương, kích hoạt.”

Một chiếc vòi dài, mảnh như vòi của bướm, vươn ra từ đầu lưỡi đỏ au.

“C-cái gì thế kia?! Ngươi định làm gì—GYAH?!”

Chiếc vòi ấy đâm thẳng vào ngực Công tước Marme với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy.

“Đây là vòi. Cơ quan miệng của côn trùng như bướm” Vandalieu điềm nhiên giải thích.

“Ngươi… ngươi nói là định bắt sống ta…”

Từ cảm giác tê dại dần ở lưỡi và tay chân, Marme tưởng rằng máu hắn đang bị hút và sắp chết đến nơi.

“Ngươi hiểu lầm rồi” Vandalieu nói tiếp. “Ta không hút máu ngươi. Thực ra là đang tiêm thuốc mê vào đấy… Một loại độc gây tê được tiết ra từ lưỡi ta.”

Tại sao ngươi làm vậy?! – Marme mở to mắt trong bàng hoàng, dù hắn không hề có ý định phản kháng.

Sau đó, từ phía sau Mikhail, một người phụ nữ mang vòng cổ bước ra và tiến lại gần.

Cô ta túm tóc hắn một cách thô bạo, bắt hắn ngửa đầu lên.

“IGEH?! M-mấy ngươi định làm gì ta?!” – Marme vùng vẫy, ú ớ phản đối vì không thể nói rõ lời.

Isla phớt lờ hắn, rút ra con dao yêu thích rồi liếm nhẹ lưỡi dao bằng chiếc lưỡi tím của mình. “Chúng ta xử lý hắn tại chỗ luôn chứ, Danna-sama?” cô hỏi chủ nhân.

“Không, ta đã làm tê liệt hắn rồi nên sẽ không chết vì sốc đâu. Chúng ta sẽ mang hắn về làm tù binh… hay đúng hơn là vật thí nghiệm. Nhưng trước đó, vẫn cần tuyên chiến cho đàng hoàng.”

Hôm nay là lần cuối cùng mà bất kỳ ai – kể cả chính Vandalieu và Công tước Marme – nhìn thấy khuôn mặt của hắn.

-------------------------------------------

Ngay khi tổng hành dinh quân chiếm đóng biến thành sân khấu cho bi kịch, một người đàn ông với khuôn mặt giấu kín đang gấp rút chạy trốn.

Hắn đã dự đoán được rằng lúc này quân đội sẽ rơi vào tình thế hiểm nghèo. Hắn thậm chí nghĩ rằng toàn bộ binh lính có thể bị tiêu diệt. Thế nhưng, hắn không hé răng cảnh báo lấy một lời. Không một lần bước chân đến gần tổng hành dinh, hắn chỉ một mực quay về.

Bổn phận của ta là mang thông tin trở về, hết!

Gã đàn ông này—thành viên duy nhất của Hilt còn sống sót vì ngay từ đầu đã trốn ở nơi xa không tham gia trận chiến—chỉ một lòng một dạ hướng đến đích đến của mình.

-----------------------------------------------

Tại Thần giới của Alda, thần của luật lệ và số mệnh, vang lên tiếng hốt hoảng náo động từ các vị thần.

Một số vốn từng là con người, nhưng giờ đã thành thần, lẽ ra không dễ dàng đánh mất bình tĩnh. Việc hoảng loạn và mất phương hướng không phải là chuyện thường tình nơi họ.

Tuy nhiên, những cảnh tượng nhìn thấy qua ký ức của “Ngũ Đầu Xà” Ervine và “Tốc Quang Kiếm” Rickert lại đủ khiến thần giới rơi vào cơn hỗn loạn.

“Cái thứ đó… không còn là con người nữa!”

“Hắn sở hữu bao nhiêu mảnh của Ma Vương vậy chứ… Thế mà tâm trí vẫn nguyên vẹn! Chẳng lẽ hắn là hiện thân của Ma Vương?!”

“Chưa kể, việc hai linh thể của Niltark-dono bị tiêu diệt là chuyện đại sự! Dù chỉ là phân thân từ Ma lực, không có ý thức, nhưng một phàm nhân lại tiêu diệt được tôi tớ của thần… thật đáng kinh tởm!”

Thật chẳng ra làm sao, Fitun – thần Lôi Vân – nhìn đám đồng bạn với ánh mắt lạnh lùng.

Hắn đã chọn Hajime Inui, kẻ tái sinh mang biệt danh “Marionette”. Hajime biết rằng Vandalieu sở hữu nhiều mảnh Ma Vương và sử dụng chúng như một phần cơ thể. Fitun đã bất ngờ khi biết số lượng mảnh lớn hơn tưởng tượng, nhưng hắn không hề hoảng hốt.

Về việc các linh thể bị tiêu diệt, Fitun chỉ cảm thấy khinh bỉ với những vị thần đang mặt cắt không còn giọt máu.

Chiến tranh là chuỗi những trận tử chiến. Có thể chết, vì vậy mới gọi là chiến tranh. Đã tuyên bố "chiến với tàn dư quân Ma Vương và phe Vida" mà còn mong bình yên à?

Fitun là một Chiến thần, một anh linh thần. Hắn không mong mấy người này hân hoan như hắn, nhưng đã là thần thì ít nhất cũng nên giữ được bình tĩnh chứ?

“Hãy bình tâm lại! Một tội nhân mới… không, một ác quỷ mới đã được sinh ra ở thế giới này. Chỉ vậy thôi!” – Niltark, thần phán xét, lên tiếng.

Giọng ông ta đầy uy nghiêm, không hề lộ chút bối rối dù hai linh thể bị hủy, tín đồ thì mất hồn.

Xét cho cùng, tín đồ của ông ta cũng là hạng người dám lấy linh thể làm vật hi sinh… Không, biết đâu chính ông ta cũng tán thành, xem đó là "hy sinh cần thiết". Dù sao thì mấy phân thân kia cũng chỉ là con rối, Fitun thầm nghĩ trong lúc chờ đợi.

Trong khi đó, Mill – nữ thần giấc ngủ – và Nineroad – Chiến thần gió, cũng là cấp trên của Fitun – đang cố trấn an đám thần còn lại. Nhưng hỗn loạn vẫn chưa hề lắng xuống.

Những vị thần từng chiến đấu với đại quân của Ma Vương Guduranis có vẻ bị chấn động sâu sắc. Rất có thể những ký ức kinh hoàng trong quá khứ đã sống dậy trong họ.

Nhìn họ thế này thì... thần cũng chẳng khác gì con người. Ờ mà chết tiệt thật.

Vì là kẻ duy nhất giữ im lặng và bình tĩnh, hắn lại vô tình trở thành tâm điểm.

“Fitun, ngươi nghĩ sao về chuyện này?” – Nineroad hỏi, đã để ý đến hắn.

Các vị thần khác cũng đồng loạt hướng ánh mắt về phía Fitun.

Không thể thật thà nói những gì mình vừa nghĩ, mà bảo “Tôi chỉ đứng đây im thôi” thì lại ngớ ngẩn.

Fitun quyết định trả lời theo kiểu người ta mong đợi từ hắn.

“Cũng không hẳn là ‘ý kiến’ gì lớn lao, nhưng hiện giờ… hắn chỉ đơn giản là có thể sử dụng hơn mười mảnh Ma Vương và phá hủy linh hồn, đúng không? Mà linh thể thần bị tiêu diệt ấy à, chúng vốn không có phòng bị khi giáng xuống, nên tôi nghĩ vẫn có cách đối phó.”

Lời vừa dứt, một số thần giận dữ quát lên.

“Dám gọi là chỉ linh thể sao?! Sao ngươi dám nói thế trước mặt Niltark-dono?!”

“Ngươi chỉ là hạng thấp kém! Có hiểu mức độ nghiêm trọng của chuyện này không?!”

Nhưng khi chính Alda – chúa tể của họ – lên tiếng, tất cả lập tức im lặng và lui lại.

“‘Có cách đối phó’ ngươi nói… là những cách nào?” Alda hỏi.

“Dù là kẻ thấp bé, tôi không có kế sách gì vĩ đại… nhưng nếu được thì nên tạo ra các anh hùng giống như sư phụ tôi – Nineroad-sama. Nếu có thể, nên tạo ra nhiều người. Ban cho họ Thánh vật như Nemesis Bell hoặc trang bị Ma Vương có thể chống lại các mảnh Ma Vương. Sau đó, nghiền nát thân thể của tên Dhampir đó, hủy diệt hoàn toàn. Kế tiếp là phong ấn xác lẫn linh hồn hắn cùng các mảnh Ma Vương.”

Nếu bỏ qua chi tiết “nhiều người nếu có thể”, thì đây chính là kế hoạch mà hắn đang thực hiện thông qua Hajime.

Các vị thần lập tức phản đối.

“Ngớ ngẩn! Kế hoạch ấy chỉ tồn tại trên lý thuyết!”

“Dễ nói hơn làm. Nếu làm được thật thì chúng ta đã không khổ sở thế này, và cuộc chiến với tàn quân Ma Vương cùng phe Vida đã kết thúc từ lâu rồi!”

Đúng là kế hoạch Fitun nói cực kỳ khó thực hiện… không, phải nói là bất khả thi.

So với một đứa trẻ nghĩ kế hoạch thống trị thế giới thì cũng không hơn là bao. Dù có chọn được người phù hợp và ban thần hộ, việc trao Thánh vật khó hơn Ma Vương khí, nhưng không phải không thể.

Thế nhưng, liệu những anh hùng được tạo ra như vậy có thể sánh ngang với các Dũng giả thời xưa hay không lại là chuyện khác.

Dù có ban thần hộ để giúp họ phát triển nhanh và mạnh hơn, thì cũng không thể cứ mãi mạnh lên không giới hạn. Không chỉ là vấn đề tư chất. Trong quá trình rèn luyện, sẽ xuất hiện những thiếu sót mà chỉ khi đã đạt đến một ngưỡng sức mạnh mới thấy rõ.

Dù là thần, họ cũng không phải toàn tri. Thực tế, có rất nhiều ứng viên làm anh hùng thậm chí còn chẳng mạnh bằng Ervine – kẻ vừa bị Vandalieu tiêu diệt.

Không cần mấy người nhắc. Chính vì không chắc làm được, nên thử mới thấy thú vị… Lũ thần ưa yên bình này đúng là chán ngắt.

Một trận chiến mà nếu thua là mất sạch—tất nhiên sẽ khó mà chuẩn bị hoàn hảo.

“Vâng, tôi xin lỗi vì lời nói thiếu suy nghĩ” Fitun nói, che giấu tâm tư thật và cố lui về.

Nhưng chính Alda lại là người làm thay đổi không khí hoàn toàn.

“Không, ngươi nói đúng” ông nói. “Một tên Dhampir không chết dù bị chặt đầu, không bị nuốt chửng bởi các mảnh Ma Vương dù đã hấp thụ hơn chục mảnh, thi triển ma thuật chưa từng có, làm lòng người dao động, chỉ huy hàng loạt thuộc hạ. Đó là thứ sinh vật không thể tồn tại ngoài lý thuyết, là một ảo tưởng thành hình. Chúng ta buộc phải chiến đấu với một kẻ như thế. Phương pháp thông thường là vô dụng. Dù khó đến mấy, chúng ta cũng phải thi hành một kế hoạch bất khả thi. Ta sẽ thử thách Dũng giả của ta – Lam hỏa kiếm - Heinz – và các đồng đội hắn. Sau đó ban cho hắn sức mạnh, để thực hiện kế hoạch vốn chỉ tồn tại trong lý thuyết. Còn các ngươi, hãy tìm lấy ứng viên của riêng mình và đào tạo họ.”

Quyết định này lại một lần nữa gây ra sóng gió trong giới thần linh. Nhưng lần này, đó là một cơn sóng gió tích cực—bởi vì chính Alda đã ra tay trước, nên ý tưởng đánh bại tên Dhampir kia trở nên thực tế hơn bao giờ hết.

“Huấn luyện Heinz à… Kukukuh, chuyện đó đâu thể xảy ra ngay được. Trong thời gian đó, ta sẽ dốc sức rèn giũa Hajime.”

Cuộc đua xem ai sẽ là người đầu tiên giết được Vandalieu. Fitun vừa nghĩ đến đó, vừa phải cố kìm nén tiếng cười khoái trá trào lên cổ họng.

Ngược lại, trong tâm trí của Alda lại tràn ngập nỗi phiền muộn.

Nineroad có vẻ như đã bắt đầu nhận ra. Còn Fitun… chẳng lẽ hắn vẫn chưa nhận ra sao? Sự khác biệt rắc rối nhất giữa Vandalieu và Ma Vương Guduranis…

Guduranis, kẻ từng là Ma Vương, đã mưu toan hủy diệt tất cả sinh linh và thần linh tồn tại ở thế giới này ngay từ lúc hắn xuất hiện. Đám quái vật do hắn tạo ra—kể cả những cá thể ưu việt nhất—chẳng qua cũng chỉ là những quân cờ dùng một lần, và hắn không hề do dự khi tiêu diệt cả đám tà thần dưới trướng nếu chúng tỏ ra bất tuân hay vô dụng.

Chính vì thế, mọi sinh vật sống trên thế giới này mới có thể tập trung toàn bộ sức lực để chống lại hắn. Nhờ vào dũng sĩ Zakkart, thậm chí đã có thể khiến một số kẻ địch quay lưng phản bội Ma Vương.

Ngay cả khi tính đến chuyện đó là thời đại của các vị thần, nơi họ trực tiếp trị vì con người, thì như vậy cũng đủ thấy Guduranis là mối đe dọa khủng khiếp tới mức nào.

Nhưng Vandalieu thì khác. Cậu không phải kẻ xâm lược, cũng chẳng phải kẻ thù của toàn thế giới.

Cậu bảo vệ tất cả những kẻ phục vụ mình một cách bình đẳng—dù đó là quái vật như Undead, con người, hay các chủng tộc của Vida—và xem việc đem lại hòa bình là điều hiển nhiên. Đúng là cậu có tiêu diệt những kẻ cậu xem là kẻ thù, nhưng không thể phủ nhận rằng cậu làm vậy theo những tiêu chuẩn rất rõ ràng mà cậu tự đặt ra.

Và những tiêu chuẩn đó, trong thế giới này, lại chẳng thể xem là hà khắc.

Nói cách khác, Vandalieu chỉ đơn giản là một người đang trị vì một quốc gia trong thế giới này.

… Chỉ là mục tiêu, cách làm và hệ giá trị của cậu hoàn toàn đối nghịch với Alda cùng các vị thần đứng cùng chiến tuyến.

Nhưng đối với con người đang sống ở Lambda, lại không hề như vậy. Trái lại, Vandalieu còn thu nhận dân chúng từ các thôn làng canh tác của Công quốc Hartner và những người thuộc Mặt trận Giải phóng Sauron.

Từ góc nhìn của Alda, quả thực rất khó để tin được điều đó. Nhưng Vandalieu không phải là một tồn tại giống như Guduranis—một kẻ mà cả thế giới buộc phải gạt bỏ mâu thuẫn, hợp sức chống lại.

Vậy thì ta buộc phải thực hiện chuyện hòa giải với các chủng tộc của Vida, như Nineroad từng đề xuất. Bằng cách đó, ta có thể ngăn Vandalieu trở thành thủ lĩnh chung của toàn bộ các chủng tộc ấy.

Giống như con người, các chủng tộc của Vida không hề biết gì về hoàn cảnh thực sự của các vị thần. Vì vậy, vẫn còn rất nhiều người trong xã hội loài người tôn thờ Alda và các vị thần bên phe ông.

Do đó, Alda phải làm như lời Rodcorte nói—phá hủy luân hồi giới của Vida, chuyển linh hồn của các chủng tộc đó vào hệ thống của Rodcorte.

Nhưng để làm được điều đó, cần phải kéo Vida xuống khỏi vị trí thần thánh. Dù việc đó có thành công đi nữa, chúng ta cũng chỉ có thể tiếp nhận những chủng tộc không bắt nguồn từ các sinh vật quái dị, như Titan hay Thú nhân.

Đã có thời, các vị thần phải tiếp tục chiến đấu với tàn dư quân đội của Ma Vương, cho đến khi hai vị Đại thần cuối cùng—Ricklent và Zuruwarn—có thể hồi sinh. Trong khoảng thời gian ấy, Vida—bị mất lý trí vì nỗi đau mất đi dũng sĩ của mình—đã xúi giục các tà thần từng cải tà quy chính, lừa gạt Zantark đang phát cuồng, rồi gieo rắc thêm hỗn loạn và tai ương khắp thế giới. Thế nhưng, với Alda, Vida vẫn chỉ là người em gái đã lạc lối.

Một người em từng cùng ông dẫn dắt thế giới từ thuở sơ khai, và không ngừng tranh luận, đưa ra quan điểm khác với ông suốt từ khi sinh ra. Alda không thể phủ nhận điều đó, cũng không hề có ý định làm vậy.

Chính vì thế, ông đã đánh bại Vida từ mười vạn năm trước, với hy vọng rằng sau một giấc ngủ dài, cô sẽ tỉnh táo trở lại.

Và giờ đây, để cứu lấy một nửa số “đứa con” mà Vida sinh ra trong cơn điên loạn ấy, ông lại phải ép cô rời khỏi cương vị nữ thần, và xem phần còn lại của họ như lũ quái vật mà đối xử.

Không phải là ông không do dự, không cảm thấy tội lỗi.

“Nhưng… ta đoán là mình vẫn phải làm điều này. Từ đầu đến cuối, tất cả đều bắt nguồn từ việc ta không đủ sức mạnh để triệt tận gốc các chủng tộc của Vida, và giữ gìn trật tự cho thế giới. Bellwood… dũng sĩ của ta… ta cầu nguyện từ tận đáy lòng rằng cuộc hội ngộ sắp tới với Heinz sẽ khiến cậu tỉnh giấc.”

Nếu Bellwood vẫn còn hoạt động, thì chắc chắn Farmaun đã không hành động điên rồ đến mức rời khỏi hàng ngũ của mình để quay về với Zantark. Nghĩ đến đó, Alda thầm mong rằng sự thức tỉnh của Bellwood sẽ kéo Farmaun trở về với lý trí.

-----------------------------------------------

Tên: Rickert Amid

Chủng tộc: Con Người

Tuổi: 27 tuổi

Danh hiệu:【 Tốc Quang Kiếm 】,【 Phá Tà Kiếm 】

Chức nghiệp: Kiếm Thánh

Cấp: 32

Lịch sử chức nghiệp: Hiệp sĩ tập sự, Kỵ Binh, Hiệp Sĩ, Hiệp Sĩ Pháp Sư, Ma Kiếm Sứ, Thánh Kiếm Sứ, Bậc Thầy Kiếm Sư

Kỹ năng bị động:

o Tăng cường sức mạnh cơ bắp: Cấp 1

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 1

o Tăng cường sức tấn công khi trang bị kiếm: Lớn

o Tăng cường sức phòng thủ khi trang bị giáp: Lớn

o Kháng độc và bệnh tật: Cấp 3

Kỹ năng chủ động:

o Tốc Quang Kiếm Kỹ: Cấp 1

o Giáp Kỹ: Cấp 8

o Khiên Kỹ: Cấp 5

o Cưỡi Ngựa: Cấp 5

o Tiễn Thuật: Cấp 3

o Chỉ Huy: Cấp 5

o Phối Hợp: Cấp 6

o Bứt Phá Giới Hạn: Cấp 1

o Bứt Phá Giới Hạn – Ma Kiếm Thuật: Cấp 1

o Quyến Thần Hạ Thế: Cấp 2

-----------------------------------------------

“Tốc Quang Kiếm” Rickert Amid.

Thuở ban đầu, hắn bước lên con đường của một hiệp sĩ đúng nghĩa—từng bước tích lũy kinh nghiệm, dần dần lập nên chiến công. Khi rèn giũa tài năng kiếm thuật của bản thân, hắn đã được ban cho thánh kiếm Nemesis Bell, và rồi được chọn vào hàng ngũ Thập Ngũ Phá Tà Kiếm.

Rickert là kiểu người phát huy giá trị thực sự khi trực tiếp xông pha tiền tuyến. Với tư cách một hiệp sĩ, khả năng chỉ huy và điều động binh lính của hắn chỉ được đánh giá trên mức trung bình đôi chút.

Hơn nữa, vì chuyên tâm vào tấn công bằng kiếm thuật, năng lực phòng ngự của hắn tương đối yếu. Tuy vậy, mỗi nhát chém của Nemesis Bell—cộng hưởng cùng thể lực và tốc độ được tăng cường nhờ các kỹ năng Bị động—vẫn đủ sức sánh ngang với các mạo hiểm giả hạng A.

Năng lực tổng thể của hắn có thể so sánh với “Kiếm Vương” Borkus khi còn sống. Nếu tính cả trang bị—từ Nemesis Bell cho đến các Magic Item quý giá khác như túi đồ vật phẩm—thì Rickert thậm chí còn vượt qua cả Borkus.

-------------------------------------------

Tên: Ervine

Chủng tộc: Tiên Tộc

Tuổi: 249 tuổi

Danh hiệu:【 Ngũ Đầu Xà 】,【 Phá Tà Kiếm 】

Chức nghiệp: Tà Tiên Sĩ (Evil Whip User)

Cấp: 100

Lịch sử chức nghiệp: Chiến binh tập sự, Chiến binh, Tiên Sứ, Đạo Tặc, Pháp Sự, Cám Dỗ Pháp Sư, Pháp Tiên Sứ, Song Tiên Sứ, Đao Phủ

Kỹ năng bị động

o Minh Nhãn

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 7

o Tăng cường sức mạnh cơ bắp: Cấp 6

o Tăng sức tấn công khi trang bị roi: Lớn

o Tăng giá trị thuộc tính (Lòng trung thành): Cấp 1

o Tha hóa tâm trí: Cấp 3

o Kháng trạng thái hiệu ứng: Cấp 5

o Trực giác: Cấp 2

o Phát hiện hiện diện: Cấp 5

Kỹ năng chủ động:

o Diệt Xà Tiên Thuật: Cấp 4

o Võ thuật: Cấp 6

o Ném: Cấp 4

o Vô tính ma pháp: Cấp 2

o Điều khiển mana: Cấp 7

o Hỏa ma pháp: Cấp 6

o Thủy ma pháp: Cấp 6

o Thổ ma pháp: Cấp 5

o Phong ma pháp: Cấp 5

o Quang ma pháp: Cấp 6

o Ám bộ: Cấp 9

o Mở Khóa: Cấp 4

o Đặt Bẫy: Cấp 5

o Bứt phá giới hạn - Roi Ma Pháp: Cấp 10

o Bứt Phá giới hạn: Cấp 3

o Quyến Thần Hạ Thế: Cấp 3

Đặc Kỹ:

o Thánh hộ của Niltark

-------------------------------------------

“Ngũ Đầu Xà” Ervine

Ervine, biệt danh “Xà Ngũ Đầu”, một trong Thập Ngũ Phá Tà Kiếm. Là một trong những cựu binh kỳ cựu nhất trong nhóm, hắn sở hữu thực lực đủ để tranh suất thăng hạng S nếu chọn con đường mạo hiểm giả. Cả sức mạnh lẫn lòng trung thành của hắn đều được đánh giá rất cao—đến mức hắn được tin tưởng giao cho một phần trang bị thuộc về Ma Vương, thứ vốn bị coi là vô cùng nguy hiểm.

Quê gốc của hắn chính là ngôi làng nơi mẫu thân của Marshukzarl—một tiên tộc từng là phi tần của vị hoàng đế tiền nhiệm—đã sinh ra. Nhờ mối quan hệ này mà Ervine đã được tuyển mộ vào phục vụ cho Đế quốc Amid.

Hắn sở hữu khả năng tương thích với cả năm thuộc tính ma thuật, tuy nhiên thiên phú lại không quá nổi bật. Thay vào đó, Ervine lựa chọn chuyên tâm mài giũa kỹ năng dùng roi và các kỹ thuật gián điệp—những lĩnh vực mà hắn thực sự có năng khiếu.

Về sau, khi cảm thấy mình đã chạm đến giới hạn của kỹ thuật chiến đấu thông thường, hắn mới bắt đầu học hỏi ma thuật. Thế nên, ngoài những phép cường hóa vũ khí và giáp trụ như roi chiến, hắn không thật sự giỏi về pháp thuật.

Xét về sức mạnh tổng thể, hắn ngang ngửa với “Thánh Thương Băng Giá” Mikhail thuở còn sinh tiền.

-------------------------------------------

Giải thích thêm về chức nghiệp: Demon King User

Đây là một chức nghiệp chỉ có thể được tiếp nhận bởi những ai có khả năng dung chứa các mảnh vỡ của Ma Vương mà không để bản thân bị chúng chiếm lấy tâm trí, mà ngược lại, hấp thụ và biến chúng thành một phần của chính mình.

Những người sở hữu kỹ năng Demon King Encroachment Degree— 【 Mức độ Xâm Lấn của Ma Vương 】—hoặc đang sử dụng trang bị của Ma Vương sẽ không thể nhận được chức nghiệp này.

Lý do là vì người mang trang bị Ma Vương chỉ đơn giản là sử dụng các mảnh vỡ như một loại vũ khí thông qua phong ấn được khắc lên đó, chứ không thực sự tiếp nhận chúng vào thân thể hay làm chủ được chúng.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Thanks trans
Xem thêm