Tập 07: Tiến về vùng đất phía nam
Chương 146: Quốc gia chúng ta sẽ lui xuống trở thành một Vương quốc
6 Bình luận - Độ dài: 8,293 từ - Cập nhật:
Với sự diệt vong của Bugitas, kẻ đã trở thành hiện thân của Ravovifard – ác thần của sự phóng thích, đội quân của Buzazeos và Gerazorg, tuy vẫn còn đông đảo, cũng nhanh chóng bị đánh bại.
Ảnh hưởng từ kỹ năng 【 Dẫn lối sa đọa: Thú đạo 】 của Bugitas đã biến mất, khiến đám Noble Orc dưới quyền Buzazeos mất đi toàn bộ phần thưởng gia tăng chỉ số. Còn Gerazorg, do thần mà hắn phụng sự đã bị đánh bại, nên hắn không chỉ mất đi 【 Thần hộ 】 mà còn không thể sử dụng kỹ năng 【 Phân thần giáng trần 】nữa. Dù cấp độ, kỹ năng và Rank vẫn còn đó, sức mạnh thực tế của hắn đã suy giảm đáng kể.
Dĩ nhiên, các tác dụng phụ của 【 Dẫn lối sa đọa: Thú đạo 】như việc bản năng và ham muốn bị khuếch đại, cũng như sự mất đi khả năng tư duy lý trí… cũng bị xoá bỏ. Nhưng nếu hỏi đám Orc, có lẽ chúng thà để nguyên như cũ còn hơn.
“BUHIIIIIH?!”
“Ravovifard! Tại sao ngài lại bỏ rơi bọn ta?!”
“Thế là hết! Xong rồi! Diệt vong rồi!!”
Lý do duy nhất khiến đội quân ấy còn cầm cự được trước liên quân các quốc gia, là nhờ tinh thần cao vút từ hiệu ứng của 【 Dẫn lối sa đọa: Thú đạo 】, cùng niềm tin rằng Bugitas rồi sẽ lật ngược tình thế. Giờ đây, khi cả hai chỗ dựa ấy đều sụp đổ, và binh lính lấy lại lý trí để hiểu rõ mức độ tuyệt vọng của trận chiến… thì tinh thần chiến đấu cũng tan tành như bọt nước.
Tổng chỉ huy Buzazeos vứt bỏ quyền điều binh, hét lên, “Ta chí ít cũng phải chết một cái thật oanh liệt!”, rồi dẫn theo vài cận thần lao vào một cuộc tử chiến. Hắn bị đánh bại sau một trận kịch chiến với Gorba – đội trưởng của Hiệp sĩ Đoàn Hắc Nha.
Còn Gerazorg thì vừa khóc vừa tháo chạy, nhưng đã bị Quốc vương Majin – Godwin – nổi giận truy đuổi một mình và bắt sống.
Ngoài đội quân của Buzazeos, vẫn còn một số kẻ đứng về phía Bugitas trong thành. Nhưng phần lớn chỉ là lính gác, vừa ít ỏi vừa yếu ớt, nên bị phía Budarion tiêu diệt ngay sau khi tin Bugitas bại trận lan ra.
Một số đã đầu hàng, xong việc họ có được tha thứ hay không, dường như phụ thuộc vào hành động của họ trước đó.
Dĩ nhiên, cũng có những kẻ buộc phải phục tùng Bugitas. Nhưng đa phần trong số ấy đã lập tức quy thuận Budarion ngay khi biết Bugitas đã thất thủ.
Do mọi việc diễn ra quá nhanh, nên Vandalieu thật ra chẳng có gì nhiều để làm. Trong trận đấu với hiện thân của Ravovifard trú trong cơ thể Bugitas, cậu đã dồn tâm can để đảm bảo sóng chấn không ảnh hưởng đến nhà cửa và những người đã sơ tán, nên việc duy nhất còn lại là sửa lại mặt đất – vốn đã lổn nhổn đá vỡ và lỗ hổng.
Sau đó, cậu cùng Budarion tiến ra tiền tuyến, nơi Budarion giơ cao cái đầu méo mó chẳng còn hình dạng của Bugitas và lưỡi hái gãy nát, thúc giục những kẻ vẫn trung thành với mình đứng lên, rồi hợp quân với liên quân các quốc gia.
Vandalieu chủ yếu cưỡi trên vai Budarion, nên mọi việc rất nhẹ nhàng.
Tiếp theo, cậu ra ngoài cổng thành để gom nhặt tàn tích của Budirud và đội quân Undead, dùng làm nguyên liệu cho bữa tiệc. Tuy nhiên, việc chế biến và ăn thịt ngay tại đế quốc Noble Orc bị xem là không hợp lý, nên mọi người quyết định sẽ tổ chức đại tiệc với thịt của Bugitas và đám Noble Orc vào một dịp khác.
Tuy nhiên, Vandalieu đã xử lý phần linh hồn của chúng.
“Với công lao chiến đấu mà các ngươi đã lập được, ta sẽ miễn nghiền nát linh hồn các ngươi” Vandalieu nói với Budirud và đạo quân của hắn – lúc này đã trở lại thành linh thể, náo loạn quanh cậu theo cách chỉ mình Vandalieu nghe thấy.
Dù đã chết đến hai lần, và phần lớn hình thái khi còn sống đã mờ nhạt, nhưng biểu cảm run rẩy của họ hiện rõ niềm hân hoan khó lẫn vào đâu được.
“Giờ thì, bắt tay vào việc ngay đi. Hãy trỗi dậy.”
Vandalieu lần lượt biến họ thành Golem. Rồi ra lệnh cho những Earth Golem và Stone Golem mới: “Giờ thì, từng người một, hãy tự đào cho mình một cái hố vừa thân, rồi chui vào đó và trở lại trạng thái bình thường. Sau đó, hãy lặp lại công việc này cho đến khi Hoàng tử… à không, Hoàng đế Budarion hoặc ta ra lệnh mới.”
“UOOOOOOOHN!”
Lũ Golem gầm lên như sấm, bắt đầu một công việc hoàn toàn vô nghĩa.
“Chừng nửa năm nữa, linh hồn của bọn họ sẽ mòn mỏi, ký ức và nhân cách cũng tiêu biến hết, chỉ còn lại năng lượng để duy trì Golem thôi. Như vậy ổn chứ?” Vandalieu quay sang hỏi.
Hiện diện lúc ấy là Quốc vương tộc Ghoul, Công chúa Lulu và Hoàng tử Zorgo – đại diện cho các nạn nhân. Cả ba đều gật đầu.
“… Các thê thiếp của ta sẽ không phản đối. Ta sẽ nghe theo Đại-aniki” Quốc vương Ghoul nói.
“Thần cũng không phản đối. Với tội lỗi phản bội phụ vương và huynh đệ, đàn áp dân lành, đây là hình phạt thích đáng” Công chúa Lulu lên tiếng.
“Thần cũng vậy. Gobairyo, xin cảm tạ” Hoàng tử Zorgo chốt lại.
Nhân tiện, những linh hồn của các tướng lĩnh mới tử trận – bao gồm cả Tổng chỉ huy Buzazeos – vẫn được Vandalieu giữ lại, vì cậu còn vài điều cần hỏi.
Còn linh hồn của Bugitas, dường như đã bị nghiền nát trong lúc Vandalieu dùng kỹ năng 【 Phá hủy linh hồn 】 tấn công hiện thân của Ravovifard, nên đã tiêu tan mất dạng.
Lẽ ra tướng Bumogan phải phụ trách trấn áp các chủng tộc Centaur, Harpy và Lamia, thế nhưng sao họ lại có thể liên kết với tộc Majin và lập thành liên quân đúng thời điểm như vậy? Đó là nhờ công lao của Nữ hoàng Donaneris từ Zanalpadna.
Khoảng thời gian Vandalieu và đồng đội chiếm lĩnh tiền đồn của đế quốc Noble Orc, Donaneris đã cử các sứ giả chạy nhanh đi do thám tình hình từng quốc gia. Sau đó, bà tiến hành trao đổi thông tin với các nước – trừ quốc gia Ghoul, vốn bị quân Budirud chặn lối vào, và hai nước High Kobold cùng High Goblin – nơi đã hoàn toàn bị chiếm đóng.
Từ đó, Quốc vương Godwin của tộc Majin đích thân dẫn cấm vệ quân truy đuổi Gerazorg – kẻ phản bội quê hương. Bị cuốn theo tình thế, ông gia nhập liên quân tiêu diệt đạo quân của Bumogan, rồi cùng họ hành quân về phía đế quốc Noble Orc.
Và như thế, Bugitas cùng Ravovifard không chỉ bị nghiền nát bởi bạo lực, mà còn bị đè bẹp bởi sức mạnh quân sự.
Sau khi dùng kỹ năng 【 Kiến tạo Golem 】 sửa chữa lại cánh cổng, Vandalieu tiến về phòng thay đổi chức nghiệp trong đế quốc Noble Orc.
Dù nơi này là đế quốc nơi đám thống trị lẫn lao động chủ yếu là Noble Orc và Orc – những kẻ vốn không thể học được chức nghiệp, nhưng phòng đổi chức nghiệp vẫn tồn tại, là để phục vụ các công dân thuộc chủng tộc khác như loài người, Dwarf, Elf… vốn cần có chức nghiệp để học kỹ năng chế tạo và nghề nghiệp sản xuất.
“Giờ thì tranh thủ lúc mọi người còn đang chuẩn bị tiệc mừng chiến thắng, mình đi đổi chức nghiệp cái đã.”
Eleanora và những người khác dường như đã đổi chức nghiệp xong cả rồi. Không muốn bị chậm chân, Vandalieu đưa tay về phía khối pha lê đặt ở trung tâm căn phòng.
Vì nơi này được xây để phục vụ dân thường – chứ không phải đám Noble Orc – nên khối pha lê được đặt ở độ cao vừa tầm với của Vandalieu, và cậu thầm cảm ơn điều đó.
“Mà, lần này mình đã quyết định sẵn rồi.”
Chức nghiệp mà Vandalieu chọn lần này là Demon King User (Kẻ thống trị Ma vương).
Trong trận chiến với Bugitas, do ảnh hưởng từ tuyến mùi và cơ quan phát sáng của Ma Vương mà tên kia đã kích hoạt, những mảnh vỡ của Ma Vương trong cơ thể Vandalieu đã nổi loạn dữ dội, đến mức cậu suýt nữa thì mất kiểm soát.
Cuối cùng, cậu cũng khống chế được chúng nên không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra. Tuy nhiên, vấn đề là hai mảnh vỡ đó – tuyến mùi và cơ quan phát sáng – giờ đây đã bị Vandalieu hấp thụ hoàn toàn và trở thành một phần cơ thể của cậu.
Mà cũng chẳng ai biết còn bao nhiêu mảnh vỡ khác của Ma Vương tồn tại ngoài kia. Rất có thể sẽ lại có mảnh nào đó mang năng lực tương tự, khiến những kẻ sở hữu mảnh vỡ bị ảnh hưởng và phát cuồng như lần này.
“Nếu không phải vì vụ đó thì mình đã chọn một trong mấy chức nghiệp Guider rồi…” Vandalieu lẩm bẩm.
『 Các Chức nghiệp hiện có thể chọn:【Disease Demon】,【Spirit Warrior】,【Whip Tongue Calamity】,【Vengeful Berserker】,【Dead Spirit Mage】,【Dark Healer】,【Labyrinth Creator】,【Demon King User】,【Magic Cannoneer】,【Dark King Mage】,【Divine Enemy】,【Dark Guider】,【Creation Guider】,【Fallen Warrior】,【Insect Nin】』
“… Không có cái nào mới cả. Ta chọn Demon King User.”
Xác nhận thông tin hiển thị trong đầu, Vandalieu dứt khoát chọn chức nghiệp đã định sẵn.
Ngay khoảnh khắc đó, một luồng nhiệt dữ dội trào dâng, khiến cậu có cảm giác máu trong huyết quản đang sôi sùng sục.
『 Bạn đã học được kỹ năng 【 Vượt ngưỡng giới hạn – Mảnh vỡ (Surpass Limits – Fragments)! 』
『 Cấp độ của các kỹ năng 【 Siêu sức mạnh 】, 【 Kháng hiệu ứng bất thường 】, 【 Kháng ma pháp 】, 【 Tự động hồi phục mana 】, 【 Tiết nọc độc (Móng vuốt, Răng nanh, Lưỡi) 】, 【 Mở rộng cơ thể (Lưỡi) 】, 【 Cường hóa bộ phận (Tóc, Móng vuốt, Lưỡi, Răng nanh) 】, 【 Mở rộng bể mana 】, 【 Nghiệp huyết 】, và 【 Dung hợp ma vương 】 đã tăng lên! 』
『 Kỹ năng 【 Hồi phục nhanh 】đã tiến hoá thành 【 Tái tạo cấp tốc 】, 【 Phá hủy linh hồn 】 tiến hoá thành kỹ năng độc nhất 【 Phệ Linh (Soul Devour) 】và 【 Sát thần 】tiến hoá thành 【 Phệ Thần (God Devourer) 】! 』
--------------------------------------------------
Tên: Vandalieu
Chủng tộc: Dhampir (Dark Elf)
Tuổi: 9 tuổi
Danh hiệu:【 Vua Ghoul 】, 【 Nhật thực vương 】, 【 Chúa quỷ tái sinh 】, 【 Người bảo hộ những ngôi làng nông 】, 【 Đứa trẻ của Vida 】, 【 Quái dị 】, 【 Lân Giáp Vương 】【 Xúc Tu Vương 】
Chức nghiệp: Demon King User (Kẻ thống trị ma vương)
Cấp độ chức nghiệp: 0
Lịch sử chức nghiệp: Death-Attribute Mage (Tử linh pháp sư), Golem Transmuter (Kẻ biến đổi Golem), Undead Tamer (Kẻ thuần hóa Undead), Soul Breaker (Kẻ phá vỡ linh hồn), Venom Fist User (Độc quyền giả), Insect User (Khiển trùng nhân), Tree Caster (Thụ ma pháp sư), Demon Guider (Ma quỷ lãnh đạo giả), Archenemy (Đại địch), Zombie Marker (Thi quỷ chế tạo giả), Golem Creator (Kẻ kiến tạo Golem), Corpse Demon Commander (Thi Qủy lãnh đạo giả)
Thuộc tính:
o Sinh lực: 2791
o Mana: 1,290,442,646 (+516,177,058)
o Sức mạnh: 1182
o Nhanh nhẹn: 854
o Thể lực: 1303
o Trí tuệ: 2725
Kỹ năng bị động:
o Siêu sức mạnh: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Tái tạo cấp tốc: Cấp 1 (Tiến hóa từ Hồi phục nhanh)
o Hắc vương ma pháp: Cấp 1 (Tiến hóa từ Tử ma pháp)
o Kháng hiệu ứng: Cấp 10 (Lên cấp!)
o Kháng phép: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Dạ nhãn
o Cám dỗ quỷ đạo: Cấp 3 (Chuyển hóa từ Hấp dẫn tử tính)
o Vô niệm: Cấp 6
o Dẫn lối (Quỷ đạo): Cấp 5 (Chuyển hóa từ Cường hóa thần tín)
o Tự động hồi mana: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Cường hóa thuộc hạ: Cấp 8
o Tiết nọc độc (Móng vuốt, Răng nanh, Lưỡi): Cấp 6 (Lên cấp!)
o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 4 (Lên cấp!)
o Mở rộng cơ thể (Lưỡi): Cấp 6 (Lên cấp!)
o Cường hóa đòn tấn công khi dùng tay không: Lớn
o Cường hóa khả năng vật lý (Tóc, Móng vuốt, Lưỡi, Răng nanh): Cấp 5 (Lên cấp!)
o Tinh chế sợi: Cấp 3
o Mở rộng mana: Cấp 4 (Lên cấp!)
Kỹ năng chủ động:
o Nghiệp huyết: Cấp 4 (Lên cấp!)
o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 9 (Lên cấp!)
o Kiến tạo golem: Cấp 3 (Tiến hóa từ Biến đổi Golem)
o Vô tính ma pháp: Cấp 9 (Lên cấp!)
o Kiểm soát mana: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Thể linh hồn: Cấp 9 (Lên cấp!)
o Nấu ăn: Cấp 5
o Giả kim thuật: Cấp 7
o Võ thuật: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Đa niệm: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Điều khiển từ xa: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Giải phẫu: Cấp 7
o Tư duy song song: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Vật chất hóa: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Phối hợp: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Suy nghĩ cao tốc: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Chỉ huy: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Kéo sợi: Cấp 6
o Ném: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Thảm hống: Cấp 4
o Tử linh ma pháp: Cấp 6
o Kỹ thuật pháo binh: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Giáp thuật: Cấp 3 (Lên cấp!)
o Khiên thuật: Cấp 3 (Lên cấp!)
o Ràng buộc nhóm: Cấp 2 (Lên cấp!)
o Vượt ngưỡng giới hạn – Mảnh vỡ: Cấp 1 (Mới!)
Đặc kỹ:
o Phệ thần: Cấp 1 (Tiến hóa từ Sát thần)
o Tâm thức quái đản: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Chiếm đoạt tâm trí: Cấp 7
o Xây dựng mê cung: Cấp 7
o Ma vương hợp thể: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Vực thẳm: Cấp 4
o Thù địch
o Phệ linh: Cấp 1 (Tiến hóa từ Phá hủy linh hồn)
Mảnh vỡ ma vương:
o Huyết
o Sừng
o Giác hút
o Túi mực
o Vỏ bọc
o Tuyến hương (Mới!)
o Phát quang (Mới!)
Lời nguyền
o Kinh nghiệm đạt được từ kiếp trước sẽ không được truyền lại
o Không thể học các chức nghiệp đã tồn tại
o Không thể trực tiếp thu thập kinh nghiệm
---------------------------------------------------
“Chà, đúng là Demon King User có khác… hàng loạt kỹ năng được cường hoá và tiến hoá cùng lúc.”
Xem ra chức nghiệp mới này mang lại rất nhiều lợi ích cho những kỹ năng có liên quan. Tuy nhiên, hầu hết chúng đều là những kỹ năng chẳng mấy ai sở hữu—nói trắng ra thì kỳ quặc hết phần thiên hạ.
Kỹ năng 【 Vượt ngưỡng giới hạn – Mảnh vỡ 】 nghe tên thôi cũng đủ hiểu là phiên bản đặc biệt của 【 Vượt ngưỡng giới hạn 】, được điều chỉnh để áp dụng lên các mảnh vỡ của Ma Vương. Dạo gần đây Vandalieu đã sử dụng các mảnh vỡ ấy khá thường xuyên, nên kỹ năng này chắc chắn sẽ rất hữu dụng.
Ngoài ra còn có một loạt kỹ năng thượng cấp đã thức tỉnh…
“【 Hắc vương ma pháp 】 thì được nâng từ 【 Tử ma pháp 】, còn 【 Hồi phục nhanh 】 tiến hoá thành 【 Tái tạo cấp tốc 】… Chừng đó thì cũng không có gì lạ lắm.”
【 Hắc vương ma pháp 】 đã thức tỉnh ngay sau trận chiến với Ravovifard. Ở Origin—thế giới trước khi chuyển sinh—nơi không hề tồn tại hệ thống Chức nghiệp, Vandalieu từng được gọi là “Undead” và sở hữu năng lực khá vượt trội. Nhưng dù tên gọi đã đổi, kỹ năng này dường như không khác biệt mấy. Ngay cả khi chế tạo Golem, thứ duy nhất thay đổi là lượng Mana tiêu tốn có phần giảm nhẹ.
Nói cách khác, giờ cậu có thể làm những gì thì vẫn còn phải chờ thử nghiệm. Từ giờ trở đi là vùng đất chưa ai đặt chân tới, ngay cả ký ức tiền kiếp cũng không thể làm kim chỉ nam. Hẳn là phải mò mẫm từng bước như khi phát triển phép 【 Tử đạn 】 trước đây thôi.
Về phần 【 Tái tạo cấp tốc 】, Vandalieu lại càng ít băn khoăn hơn. Đó vốn là kỹ năng mà những Vampire như Eleanora và Bellmond đều có.
【 Hồi phục nhanh 】đơn thuần chỉ là tăng tốc độ lành vết thương. Nó không phải thần dược: chân tay đứt lìa sẽ không tự mọc lại, xương gãy vụn cũng không lành hoàn hảo. Tuy nhiên, nếu nối lại đúng cách thì khả năng hồi phục hoàn toàn sẽ tăng cao đáng kể.
Trong khi đó, 【 Tái tạo cấp tốc 】lại là kỹ năng cho phép cơ thể tái tạo những bộ phận đã mất—và là chính xác như cũ. Thời gian hồi phục sẽ tùy thuộc vào mức độ tổn thương và bộ phận bị mất, nhưng nhìn chung, từ ngón tay, cánh tay đến nhãn cầu đều có thể tái sinh như chưa hề có cuộc chia ly. Dĩ nhiên, nếu dính phải nguyền chú đặc biệt hay độc tố kỳ quái thì lại là chuyện khác.
Thậm chí, nếu so về tốc độ chữa lành vết thương thông thường, 【 Tái tạo cấp tốc 】cấp 1 còn nhanh hơn 【 Hồi phục nhanh 】 cấp 10.
…Nhưng bản thân Vandalieu không hề nhận ra rằng việc 【 Hồi phục nhanh 】 tiến hóa thành 【 Tái tạo cấp tốc 】, ngay cả ở cấp độ tối đa, vốn là điều vô cùng hiếm có.
Thế giới Lambda, nhờ hệ thống kỹ năng đặc trưng, có thể biến nhiều điều thành hiện thực nếu đủ nỗ lực. Nhưng những biến đổi sinh học lớn lao như thế này thì lại nằm ngoài quy luật thường thấy.
“Cái đáng ngại là 【 Phệ linh 】 và 【 Phệ thần 】… Hừm, không lẽ nó có hiệu ứng hấp thụ linh hồn sau khi phá vỡ? Chứ nếu chỉ dùng làm ‘thức ăn’ thì nghe chán quá… Nếu nuốt luôn ký ức của họ thì mới thật sự kinh dị.”
Sercrent, tên Vampire quý tộc đã sát hại cha cậu. Gordan, vị thánh tế phụ thủ phạm giết mẹ cậu. Riley—“Lục Phong Thương”—kẻ đồng phạm. “Gungnir” Kanata Kaidou, đám Vampire thuần huyết, Raymond và Rick, những tên giết người điên loạn vì ham muốn ích kỷ. Và mới đây nhất là Konoe Miyaji, biệt danh “Death Scythe”.
Đó là những kẻ mà Vandalieu đã nghiền nát linh hồn. Dù cậu có mong muốn lấy thông tin từ chúng, nhưng tất cả đều là cặn bã mà hắn chẳng đời nào muốn chia sẻ ký ức.
Với Vandalieu, ký ức là một phần tâm trí định hình nên bản ngã. Và bởi vậy, ý tưởng để ký ức của kẻ khác—đặc biệt là những kẻ đáng khinh—trộn lẫn vào bản thân khiến hắn không thể chấp nhận nổi.
Dĩ nhiên, cũng chưa rõ ký ức có thật sự bị hấp thụ hay không.
“Chắc phải thử nghiệm thì mới biết rõ… nhưng phá hủy linh hồn chỉ để thử nghiệm thì hơi sai sai về mặt đạo đức. Có lẽ lần tới gặp mấy vị thần, mình sẽ hỏi xem linh hồn Ma Vương sau khi bị phá hủy rốt cuộc trở nên thế nào. Biết đâu sẽ là gợi ý hữu ích” Vandalieu lẩm bẩm khi rời khỏi phòng thay đổi chức nghiệp để tham gia chuẩn bị yến tiệc chiến thắng.
Khung cảnh toàn thành phố đế quốc Noble Orc đang tưng bừng mở hội mừng thắng lợi của liên quân và ngày Budarion trở lại ngai vàng.
Hàng ngàn người quây quần giữa quảng trường, nơi bày đầu Bugitas và Gerazorg đang bị trói gô ra làm vật chứng. Nhưng không chỉ họ, mọi ngóc ngách trong thành, từ nhà dân đến khu phố đông đúc, đều chìm trong rượu thịt và hò reo.
Thịt từ đám Orc dưới trướng Bugitas thì không ai đụng tới, nhưng đồ ăn miền nam đại lục vẫn khiến cả nhóm Vandalieu phải trầm trồ.
“Tiệc mừng chiến thắng mà không có udon thì sao được chứ!”
“Không, không! Gante mochi mới là chuẩn bài!”
“Mấy người nghĩ gì vậy! Phải là sushi với tempura mới đúng!”
Các dũng sĩ hướng sáng tạo như Zakkart và Hillwillow từng để lại tri thức của mình ở miền nam đại lục—nơi các thần của Vida cùng những chủng tộc và quái vật dưới trướng rút lui về.
Phần lớn những gì họ để lại không phải tài liệu hệ thống mà là ghi chép tay hoặc nhật ký cá nhân, nên rời rạc và không đáng tin. Nhưng không như thế giới loài người bên ngoài Dãy Núi Biên Giới, nơi đây vẫn giữ được ổn định suốt hàng trăm ngàn năm, đủ để bảo tồn và phát triển lại những nền văn minh cổ xưa.
Không có đại chiến dẫn tới sụp đổ quốc gia. Mỗi dân tộc đều tuân theo lời dạy của Zakkart rằng phải truyền nghề cho thế hệ sau, không để kỹ thuật và văn hoá thất truyền.
Cũng nhờ vậy mà các chức nghiệp như Samurai, Kunoichi, chiếu tatami bằng sợi, bê tông kiểu Nhật… đều hiện hữu nơi này—trong khi hoàn toàn vắng bóng bên ngoài.
Và trong dòng văn hoá đó, những món ăn như udon, mochi, sushi hay tempura cũng được giữ lại.
“Hmph! Nuoryaah! Seiyaaah!” Một chiến binh Centaur cơ bắp cuồn cuộn, người đầy hình xăm, tóc cài lông vũ sặc sỡ, gầm vang như sấm trong khi giẫm bột udon bằng những cái móng sáng bóng như gương.
“Sei, haah! Sei, haah!” Quốc vương tộc Ghoul nện nắm đấm xuống mochi, dùng đôi tay dài ngoằng nhào thứ quả chín giống hạt dẻ không gai ấy thành món ăn dẻo mềm—dù rõ ràng nó vẫn còn bốc khói.
“YAAAAH!” Bên cạnh đó, một nữ chiến binh Drakonid gào vang, tay cầm song đao xẻ cá tươi, thịt bò sát, tôm cua thành nguyên liệu sushi với khí thế như ra trận.
Dù vương quốc Drakonid vẫn còn đang vất vả đối phó nạn quái vật, họ vẫn cử người đến tham dự yến tiệc. Có vẻ như ở quê nhà cũng có không ít chiến binh nghiện chiến không thể sống thiếu trận mạc.
Đại diện chủng tộc Majin cũng chẳng kém cạnh, tay trần vớt tempura khỏi nồi dầu sôi sùng sục. Rau củ, cá, côn trùng, thịt… tất cả được chiên ròn rụm dưới bàn tay siêu nhân.
Đại diện Dark Elf thì ngồi bên nồi trà nấm to đùng, trầm lặng khuấy nước bằng nụ cười kukukukuh… đáng ngờ. Dù không gào thét như người khác, rõ ràng cũng chẳng phải dạng dè dặt.
“Khung cảnh nấu ăn gì mà dữ thần vậy trời” Eleanora lẩm bẩm khi nhìn thấy mọi người đang trổ tài.
“Cũng là một phần màn trình diễn đấy” Zadiris giải thích. “Nghe nói những món này đều được dùng trong các lễ mừng chiến thắng.”
Dù món Nhật như udon, mochi, sushi, tempura được lưu truyền, nhưng cách nấu đã thay đổi hoàn toàn.
Chúng không còn là món ăn thường dân nữa, mà trở thành đặc sản của các chiến binh, chỉ xuất hiện trong yến tiệc thắng trận.
Ngoài trà nấm, quá trình chế biến các món này đều cực nhọc tới mức cần có thân thể rèn luyện và kỹ thuật chiến đấu như đấu sĩ. Nói chung là không dành cho người bình thường.
Riêng tempura và sushi lại càng hiếm do dầu chiên và nguyên liệu tươi sống đắt hơn cả vàng trong thế giới Lambda.
“Vandalieu-sama có vẻ vui, nên chắc không sao… nhưng dù là yến tiệc mừng chiến thắng, chẳng phải người cũng đâu cần tự tay nấu nướng chứ” Eleanora nói khi đang thái hành làm nguyên liệu tempura rau củ.
Mùi hành xộc vào mũi, xót cả mắt, nhưng nhờ kỹ năng 【 Kháng trạng thái 】, điều rơi xuống mắt cô không phải nước mắt mà là nỗi nghi hoặc.
“Hoàng tử Budarion… À không, hoàng đế mới đúng. Cũng đã cố ngăn người rồi, nhưng… đành chịu thôi” Zadiris vừa thái bắp cải vừa thở dài.
“Uống đi” Eisen đứng kế bên, nói ngắn gọn.
Vì dụng cụ bào thường không dùng được với trái mọc trên cành sau lưng Eisen, Vandalieu đã chế tạo một cái bào đặc biệt bằng vỏ Ma Vương. Eisen đang dùng nó ép nước trái cây cho mọi người.
“Nghe nói người dân nơi đây xem mấy món đó như truyền thuyết, nên cũng khó trách khi Van đổi ý, muốn ra tay” Basdia vừa cắt hành lá, vừa luộc trứng.
Món mà Vandalieu chuẩn bị cho yến tiệc chiến thắng lần này là… cơm cà ri và ramen.
Khi Vandalieu vừa định bắt tay vào nấu ăn, toàn bộ các đại diện quốc gia—bao gồm cả Budarion và Kurnelia—đều vội vã ngăn lại. Họ quả quyết rằng, một anh hùng vừa đoạt thủ cấp tướng địch thì không thể nào để phải xuống bếp được.
Và rồi Vandalieu chỉ nói:
“Thế thì để lần sau ta làm cơm cà ri với ramen vậy.”
Ngay khoảnh khắc câu đó cất lên, các đại diện quốc gia đồng loạt đổi thái độ, tha thiết van nài cậu tiếp tục nấu đi mà.
Món tonkatsu thì đã được tái hiện thành công. Tuy nhiên, tài liệu mà các Dũng sĩ để lại về món cà ri và ramen lại không đầy đủ—người ta chỉ biết đó là những món mà các vị Dũng sĩ từng yêu thích.
“Thường thì cũng có người tự tay nấu cà ri từ các loại gia vị, hay làm ramen từ bột mì, nhưng vẫn là hiếm lắm” Vandalieu trầm ngâm.
Từ những thông tin mới thu thập được, Vandalieu đã rút ra rằng: Zakkart từng là quản lý một nhà máy nhỏ nơi phố thị, Ark là sinh viên ngành xã hội nhân văn, Solder học khoa học tự nhiên, còn Hillwillow là một diễn viên trẻ đang khởi nghiệp.
Dù mỗi người có đôi chút khác biệt về năng lực, có vẻ họ đều có thể tự nấu ăn. Nhưng… có lẽ vì không ai từng là đầu bếp chuyên nghiệp, nên dù nhật ký của họ đầy ắp những dòng như “ta muốn ăn cơm cà ri” hay “mơ thấy mình ăn ramen”, họ vẫn chẳng để lại một dòng hướng dẫn chế biến nào.
Ở Origin, Vandalieu đã học được nhiều kiến thức từ các linh hồn đầu bếp từng bị giam trong cơ sở nghiên cứu, cùng các linh hồn thực thể thí nghiệm từng làm đầu bếp. Dẫu vậy, cậu vẫn phải khổ công nghiên cứu mới tái hiện được món cà ri cũng như nước kiềm để làm ramen.
Với chỉ cái tên và vài dòng mô tả mơ hồ, thì dù có trăm nghìn năm trôi qua, cũng chẳng ai có thể làm lại được những món ấy.
“Vậy đây là sợi mì ramen à… Vàng thật đấy. Khác hẳn với udon hay soba ha” Gizania trầm trồ.
“Vandalieu-dono, chẳng hay ngài có thể làm được tare từ kabayaki* không? Nếu có thì lần sau nhất định phải làm cho thần ăn nhé!” Myuze mắt sáng rực rỡ, nhìn những sợi mì đang lần lượt được Golem làm mì đùn ra và thả vào nước sôi.
*Chú thích: Kabayaki là món lươn hoặc cá chình nướng với sốt đặc trưng.
“Được thôi” Vandalieu đáp. “Nhưng ta không có mirin… dùng thứ gì thay được không?”
“Cơm cà ri làm từ thịt voi ma mút đã xong! Mọi người, xếp hàng nào!”—một bản phân thân linh thể của Vandalieu tạo ra bằng kỹ năng 【 Xuất Hồn 】hô to.
“Ramen cũng đã sẵn sàng” một phân thân khác tiếp lời.
Với phần trang trí do Eleanora và những người khác chuẩn bị, món ăn đã hoàn thành.
Mắt đỏ ngầu, miệng như sắp nhỏ dãi, lũ Noble Orc dưới trướng Budarion cùng binh sĩ các nước liên minh nối đuôi nhau xếp hàng trước các bản thể linh hồn của Vandalieu, phía ngoài căn bếp tạm thời dựng lên giữa quảng trường.
Hôm nay, Vandalieu cùng đồng đội đã nấu cơm cà ri từ thịt voi ma mút và khoai. Lý do dùng khoai thay vì cơm là vì trong Đế quốc Noble Orc, khoai là lương thực chính—họ hiếm khi trồng lúa và chỉ có một lượng nhỏ gạo nhập khẩu.
Còn với ramen, Vandalieu cho rằng dùng tonkotsu (xương heo) là không thích hợp, nên đã biến tấu thành mammoth-kotsu ramen—ramen nấu từ xương voi ma mút.
“Đây là cà ri… món ăn mà Dũng sĩ Zakkart được cho là đã ăn trước khi bước vào các thử thách lớn nơi thế giới cũ.”
“Ramen! Món ăn truyền thuyết được cho là đã ban cho Dũng sĩ Solder trí tuệ nơi quê nhà…!”
Quân lính liên minh và lũ Orc nhận bát từ tay các bản thể linh hồn, cứ như đang được trao thánh vật, rồi run run quay về chỗ ngồi.
“Hẳn là họ đã viết trong nhật ký rằng muốn được ăn cà ri và ramen?” Vandalieu lẩm bẩm.
Xem ra các Dũng sĩ cũng chẳng được ăn uống thoải mái. Chiến tranh mà—chuyện đó cũng chẳng có gì lạ.
“Bukyupbupuh” một… “vợ thịt”—hình dạng nữ nhân, mặc áo rộng lộ rõ dáng người gợi cảm—lên tiếng.
“Ồ, phải rồi. Cô muốn một phần cơm cà ri chứ gì?”—một bản thể linh hồn của Vandalieu đáp lại.
“Kyubububuh.”
Cô vợ thịt nhận lấy đĩa cơm cà ri đủ cho hai người, cúi đầu chào ngắn rồi quay về bên cạnh người chồng Orc.
Vợ thịt (flesh-wife) là loài quái vật được tạo ra bởi Mububujenge—tà thần của sự phì nộn suy đồi—với mục đích làm vợ cho những Orc sùng đạo. Vandalieu từng nghe nói về họ qua Budarion, nhưng đây là lần đầu cậu tận mắt chứng kiến.
Hình dạng của họ đủ khiến người ta hiểu vì sao Legion từng bị gọi là “vợ thịt của Thánh Tử.” Khuôn mặt không có ngũ quan, làn da hồng nhạt như màu thịt sống… nếu tay cầm dao, họ hẳn sẽ giống hệt sinh vật trong phim kinh dị.
Tuy vậy, tính cách của họ lại hiền lành, giống như bọn Orc… Dẫu vậy, nếu chẳng may nổi giận, họ sẽ tự về Nhà thờ nơi họ sống để được các tư tế của Mububujenge răn dạy.
Nhân tiện thì họ chỉ nói được tiếng Orc, nên phải dùng cử chỉ hoặc chữ viết khi giao tiếp với các chủng tộc khác.
“Những sợi mì này có độ mềm mà udon không có!”—một nữ chiến binh Drakonid xinh đẹp—hay nói đúng hơn là một nữ samurai Drakonid—người có cặp sừng oai phong, dung mạo sắc sảo cùng đôi cánh xanh lấp lánh—hớp một ngụm nước lèo. “Nước dùng từ xương voi đậm đà… và thứ này là gì đây? Phải chăng là nước tương huyền thoại, hay là nước tare của kabayaki?”
“Chắc là nước tương đấy” Basdia đáp.
“Vậy ra đây là nước tương. Ở quốc gia chúng tôi chỉ làm được miso, chứ không chế ra được nước tương.” Nữ Drakonid vừa nói vừa lấy ra một tờ giấy từ túi áo, ghi chép lại.
“Drakonid! Cà ri ngon hơn đấy!”—đại diện của tộc Kijin gầm lên, tay vác chùy, mặc áo da vằn hổ, hệt như một con quỷ đỏ bước ra từ tranh truyện cổ tích. “Hương thơm kích thích khứu giác quá sức! Còn nước sốt này thì vừa cay nồng, lại có vị ngọt thanh và chua dịu! Lớp bột chiên giòn tan kết hợp với phần thịt dẻo dai khiến ta phát cuồng! Ước gì có cơm! Không phải chê khoai của đế quốc, nhưng ta muốn ăn món này đúng kiểu như trong truyền thuyết—với cơm! Hoặc đổ lên bánh mì để làm bánh mì cà ri cũng được!”
“Theo lời cậu bé, bánh mì cà ri không phải là món đổ cà ri lên bánh mì thay cho cơm đâu” Zadiris giải thích.
“C-cái gì? Vậy bánh mì cà ri thật ra là gì chứ…?” Vị Kijin da đỏ đứng ngẩn tò te.
“Món ăn của Thánh Tử-dono thật tuyệt vời” Budarion lên tiếng.
“Không có gì đâu. Đồ ăn của mọi người cũng rất ngon mà” Vandalieu đáp, vừa nhấm nháp món ăn do các nước phương nam mang đến sau khi hoàn tất việc nấu nướng.
Udon dai mềm, rau củ tươi ngon và món sushi làm từ cá tươi hay côn trùng đều rất tốt cho sức khỏe. Lớp vỏ giòn tan của tempura bên ngoài bao lấy phần nhân mọng nước, thơm ngậy.
Mùi thơm trái cây cùng vị ngọt đắng của món mochi tráng miệng cũng làm người ta thấy dễ chịu vô cùng.
“Vandalieu-sama, cái bánh Gante mochi mà ngài đang ăn… sao nó tím tái khủng khiếp vậy? Ngon thật sao ạ?” Eleanora hỏi, ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn Vandalieu đang nhai món mochi tím rịm trông chẳng khác gì màu cảnh báo của mấy loài sinh vật có độc.
“Ngon lắm” Vandalieu đáp. “Màu tím là do nọc độc tê liệt của tộc Ghoul.”
“Ngon thật á?! Chứ không phải là do ngài có kỹ năng 【 Kháng Hiệu Ứng Trạng Thái 】 nên ăn mà không sao thôi sao?!”
“Trái Gante có tác dụng trung hòa độc tê liệt, nên về cơ bản là không độc đâu… chắc vậy.”
Trái Gante là loại quả chỉ mọc trên cây trong Đại Lâm Zozogante – một Dungeon hạng D và cũng là nơi cư ngụ của tộc Ghoul. Do khu vực này là rừng rậm nên không thể trồng lúa hay lúa mì, loại quả này nghiễm nhiên trở thành lương thực chủ lực của tộc Ghoul.
Khi đun sôi, trái Gante có khả năng giải độc tê liệt, vì thế nó còn được dùng như dược liệu.
Gante mochi được làm thủ công bằng tay bởi người Ghoul có màu tím sặc sỡ, nhưng gần như không còn độc. Tuy nhiên, với mochi được làm từ lượng nhỏ trái Gante hoặc do người có kỹ năng 【 Tiết Độc Tê Liệt (Móng Vuốt) 】 cấp cao chế biến, thì chuyện vẫn còn sót độc cũng không phải hiếm. Ngay cả khi người làm đã nếm thử, vẫn có trường hợp độc không được phát hiện.
Do đó, loại mochi này được xem là món ăn dành riêng cho chiến binh cường tráng, trẻ nhỏ hay người già thuộc các chủng tộc khác thì tốt nhất không nên đụng đến.
Còn Vandalieu, tuy là trẻ con, nhưng cậu lại sở hữu kỹ năng 【 Kháng Hiệu Ứng Trạng Thái 】ở cấp độ cao đến mức hầu hết các loại độc đều không có tác dụng. Chính vì thế, cậu cứ thế mà ăn ngon lành không chút do dự.
“Vậy thì được rồi… ahhh nào♪” Eleanora đổi nét mặt sang tươi cười, chìa miếng mochi ra đút cho Vandalieu.
Vandalieu há miệng ra… rồi thè lưỡi dài ra cuốn lấy mochi ăn.
Nụ cười trên môi Eleanora càng thêm rạng rỡ.
“Thánh tử-dono, mấy con sâu sừng chiên này ngon lắm luôn đó!” Myuze reo lên.
“Chân sau của Cào Cào Khổng Lồ nướng teriyaki cũng tuyệt đấy” Gizania gật gù.
Cả hai người bỗng bắt đầu tranh nhau đút thức ăn cho Vandalieu như thể không chịu kém cạnh Eleanora. Có vẻ như, đúng như đặc tính của Empusa và Arachne – hai chủng loài mang nét giống bọ ngựa và nhện – việc ăn côn trùng đối với họ là điều hết sức bình thường.
Lúc này, Basdia và Zadiris cũng quay trở lại, mang theo những món ăn khác để đút cho Vandalieu.
Hành động “đút cho nhau ăn” này vốn là cử chỉ thường thấy giữa những cặp đôi thân mật, nhưng nếu có người ngoài cuộc chứng kiến mà không biết đầu đuôi câu chuyện, họ sẽ chỉ thấy cảnh vài cô gái đang đút thức ăn cho một sinh vật kỳ lạ nào đó.
Nhân tiện, Kasim, Gorba cùng những người khác cũng đang tham gia bữa tiệc. Họ vốn không trực tiếp tham chiến chống lại Bugitas mà chiến đấu bên quân liên minh đối đầu với quân đội Buzazeos, và hiện tại đã hoàn toàn mở lòng với các dân tộc ở khu vực phía nam đại lục.
“Không ngờ vẫn còn con người nào có gan như anh đấy!”
“Lần sau so tài với nhau nhé! Lần trước anh cứu mạng tôi đấy, nhưng lần này thì tôi không nhường đâu!”
“Không, tôi đâu có giỏi giang gì đâu… vẫn còn phải học hỏi nhiều lắm” Kasim đáp, có phần bối rối.
Kasim có vẻ đặc biệt được yêu thích – anh bị vây quanh bởi các nam nhân Centaur và Ghoul, liên tục bị rót rượu.
“Hahaha, khiêm tốn quá đấy! Nếu không nhờ anh cứu, giờ tôi đã bị chém mất nửa thân dưới, thành ra chỉ còn hai chân thôi!” một Centaur bật cười.
“Thật ra là tôi chỉ chặn được đòn của tên Noble Orc đó nhờ cái khiên này thôi. Nếu chỉ dựa vào kỹ năng của tôi thì chắc đã gãy từ lâu rồi. Tất cả là nhờ vào trang bị.”
“Biết tận dụng trang bị tốt cũng là phẩm chất của một chiến binh giỏi đấy! Tôi cũng là người mang khiên, nhưng cách anh dùng nó đúng là không đơn giản” một nam Ghoul góp lời.
“Th-thật vậy sao?”
Nụ cười trên mặt Kasim ngày càng rạng rỡ hơn trước những lời tán dương liên tiếp. Dù vậy, quanh anh lại toàn là đàn ông.
Tộc Centaur vốn cả nam lẫn nữ đều có thể ra chiến trường, nhưng theo truyền thống thì nam giới sẽ chiến đấu ở nơi xa, còn nữ giới ở lại bảo vệ quê hương.
Trong khi đó, các nữ Ghoul như thường lệ lại đang ra sức tiếp cận Vigaro, Gorba và đám Orcus.
Không đúng như mình mong muốn nhỉ, Vandalieu thầm nghĩ khi liếc nhìn về phía Kasim. Cơ mà bản thân cậu ấy có vẻ chẳng mấy bận tâm… chắc mình suy nghĩ hơi nhiều.
Trong khi nhai miếng sâu sừng chiên giòn tan, Vandalieu đảo mắt tìm Fester và Zeno, và thấy họ cũng đang bận rộn với đám đông của riêng mình.
“C-cậu… có muốn đi săn với tôi không?” Gaol mặt đỏ lựng hỏi Zeno, trông chẳng khác gì đang rủ hẹn hò.
“Tôi á? Phải hỏi Kasim và mọi người đã” Zeno đáp.
“Nếu được thì… chỉ hai người thôi…”
“Nhưng chỉ có hai người thì đội hình bị lệch mất. Cậu đánh cận chiến, còn tôi trinh sát, chẳng phải thiếu người phòng thủ sao?”
Vandalieu nghe nói từ Myuze rằng Gaol đã để ý tới Zeno từ sau khi cậu ấy cứu cô trong trận chiến ở quốc gia tộc High Kobold.
Tuy nhiên, Zeno dường như không nhận ra Gaol đang có ý gì. Không phải do đầu óc chậm hiểu, mà đơn giản là do chưa từng có kinh nghiệm yêu đương và cách Gaol bày tỏ cũng hơi… mập mờ.
“Cậu là Fester đúng không? Trong nhà tôi có một cô gái tên là Cassie. Tôi không có con gái nên luôn xem con bé như con ruột. Thế mà lại bị Gargya cướp mất… cậu có thể nhận con bé được không? Nếu được người như cậu làm chồng nó thì tôi yên tâm lắm…”
“Không, tôi đã có vợ tên là Lina rồi, nên chuyện đó thì…” Fester luống cuống đáp lại lời cầu hôn bất ngờ.
“Ra là vậy… Cassie cũng là một nạn nhân đáng thương… Thôi, quên đi. Xin lỗi vì nhắc đến chuyện buồn trong bữa tiệc.”
“Đ-đợi đã! Nếu tôi từ chối thì con bé tính sao?! Và tại sao lại là tôi?! Khoan, Kasim đâu rồi?!”
Nhân tiện nói thêm, theo lời chính Cassie-san thì Gargya chưa từng động chạm gì đến cô. Tuy nhiên, nếu cứ tiếp diễn như thế này thì cô sẽ bị coi là nạn nhân bị chiếm đoạt và nhìn bằng ánh mắt thương hại, trở nên khó xử khi đang ở tuổi cập kê.
Hơn nữa, cô còn trúng tiếng sét ái tình với Fester ngay từ lần đầu nhìn thấy anh xông vào cung điện của tộc High Kobold cùng Budarion để giải cứu công chúa Lulu và những người khác.
Do vậy, người High Kobold tự nhận là cha của cô mới ưu tiên mang lời cầu hôn đến với Fester thay vì Kasim.
Tương tự, các cô gái tộc High Goblin trong tình cảnh giống Cassie cũng đã bắt đầu nhắm đến Borkus, Bone Man và cả Kurt – người thường xuyên qua lại giữa Zanalpadna và Talosheim trong những trận chiến của Legion.
“Ta nói rồi, ta là Undead rồi! Ta còn có cả cháu nội rồi đấy! Cô muốn làm vợ ta thì ta biết làm sao?!” Borkus hét lên.
“Thần vô cùng cảm kích lời đề nghị, nhưng hiện tại thần là thị thần hoàng gia, nên không tiện đưa ra câu trả lời ngay lúc này” Kurt thì lại làm bộ ngây thơ, từ chối khéo những lời mời hẹn hò bằng giọng điệu hết sức lễ độ. Có vẻ như anh định bàn bạc với anh trai mình và cả Vandalieu sau.
Ta đâu có dư tài nguyên, lòng bao dung hay sở thích có hậu cung như Bệ Hạ đâu! Kurt nghĩ thầm, nhưng nếu Vandalieu mà nghe thấy thì chắc chắn sẽ phản bác lại ngay.
“Như các cô thấy, tôi chỉ toàn là xương trắng, vậy nên tôi cho rằng điều đó là không thể. Các ojou-san còn tương lai tươi sáng phía trước, sao không thử kết hôn với một người khác? Nếu cảm thấy khó lấy chồng vì vấn đề tuổi tác, các cô vẫn còn lựa chọn chuyển sinh làm Vampire hoặc Ghoul. Tất nhiên, nếu đến Talosheim, chúng tôi sẽ cố gắng đáp ứng mọi nhu cầu của các cô” Bone Man vừa nói vừa cúi đầu lịch sự đến mức khó tin rằng anh từng được tạo nên từ linh hồn của những con chuột.
Còn Borkus thì có vẻ đã lâm vào thế bí.
“Ê nhóc! Làm gì đi chứ!”
“Hmm? À, nếu tiếp tục nghiên cứu vật liệu mới Life Gold thì chắc chừng mười năm nữa sẽ giải quyết được vấn đề sinh con. Nhưng giờ thì ta chưa dám chắc…”
“Không phải ý đóaaa!” Borkus rên rỉ.
“Borkus, nghe nói ngươi khá biết chăm sóc người khác phải không? Vậy thì sao không làm mối cho mấy cô gái đó với mấy người quen của ngươi?” Zadiris đề xuất.
“Zadiris-jouchan, thật sự có ai sẽ đi nhờ ta làm mối hả?! Trong đời ta mới làm một lần thôi! Sau lần đó thì bị người ta mắng suốt là ‘lo chuyện bao đồng’ đó!”
“Có gì đáng tự hào đâu chứ!”
Có vẻ như Borkus, người từng rất nổi tiếng ở Talosheim cũ, đã từng làm mai một lần… và thất bại thảm hại.
Trên bục nơi hai cái đầu của Bugitas và Buzazeos được đem ra trưng bày, còn Gerazorg bị trói vào cọc, mặt mày sưng vù vì ăn đòn, Budarion đứng ra phát biểu trước mọi người.
“Mọi người, ta có điều muốn nói.”
À đúng rồi, ảnh bảo là có chuyện quan trọng muốn công bố… Vandalieu nhớ lại, chăm chú lắng nghe.
Bài phát biểu của Budarion chủ yếu là lời xin lỗi vì không ngăn được cuộc đảo chính của em trai Bugitas, và lời cảm ơn đến tất cả vì đã chung tay dẹp loạn.
Nếu chỉ thế thì chắc Vandalieu cũng chẳng để tâm, nhưng những lời nói ở cuối của Budarion thì quả thật khiến người nghe phải sửng sốt… chắc vậy.
“Hoàng tộc đã khiến vùng phía nam đại lục rơi vào hỗn loạn, làm máu chảy đầu rơi. Quốc gia này không còn tư cách để tự xưng là đế quốc nữa. Theo ý ta, nên gánh trách nhiệm, từ bỏ danh hiệu đế quốc, và bắt đầu lại với tư cách một vương quốc.”
Các thành viên của liên minh và công chúa Lulu đồng loạt nín thở.
“… Ý ngài là sao? Không phải đang nói chuyện xóa sổ quốc gia hay từ chối lên làm hoàng đế chứ?” Eleanora hỏi.
“Có lẽ ngài ấy muốn nói là từ bỏ danh xưng đế quốc, chuyển thành vương quốc, và ngài sẽ lên làm vua chứ không phải hoàng đế” Zadiris nhận định.
“Đúng thế. Hoàng tử Budarion sẽ không làm hoàng đế, mà là một vị vua bình thường thôi” Myuze gật đầu.
Xem ra ở vùng nam đại lục, sự khác biệt giữa vương quốc và đế quốc mang một ý nghĩa đặc biệt.
“Nhưng mà, ta đâu có biết gì về vụ này đâu…” Vandalieu thì thầm.
-------------------------------------------
Giải thích thêm về chức nghiệp: Corpse Demon Commander
Một chức nghiệp dành cho những người sử dụng ma thuật hệ tử vong, đồng thời sở hữu kỹ năng 【 Chỉ Huy 】 và 【 Phối Hợp 】, cũng như từng có kinh nghiệm chỉ đạo Undead đã được thuần hóa trong các trận chiến quy mô lớn.
Chức nghiệp này không mang lại mức tăng chỉ số đáng kể, nhưng lại cho hiệu quả rất cao trong việc học hỏi kỹ năng 【 Ràng buộc xác chết 】, cũng như phát triển kỹ năng này cùng với kỹ năng 【 Phối Hợp 】và 【 Chỉ Huy 】.
-------------------------------------------
Giải thích thêm về quái vật: Flesh-wives
Dưới đây là trích đoạn từ ghi chép nghiên cứu của Luciliano.
Đây là những quái vật được tạo ra trực tiếp bởi Mububujenge – ác thần của sự phồn thực suy đồi. Theo một nghĩa rộng, có thể xem chúng là “bản sao” của Mububujenge, hoặc cũng có thể coi là một dạng quyến linh (familiar).
Chúng ở Rank 1, thường không thể học các kỹ năng liên quan đến chiến đấu, và ngoài thể lực, sức bền cùng sức sống cao hơn người bình thường, thì về cơ bản cũng chẳng khác mấy so với con người.
Ngoại hình của chúng khá giống với các nhân cách riêng biệt của Legion (như Isis, Valkyrie, Ereshkigal và Izanami), đến mức từng có người nhầm lẫn Legion là một Flesh-wife. Tuy nhiên, về vóc dáng thì phần lớn Flesh-wife đều cao hơn nhiều so với phụ nữ loài người, do được thiết kế dành riêng cho tộc Orc – những sinh vật cao xấp xỉ hai mét.
Tại Giáo hội Mububujenge, mỗi Orc sẽ được ban cho một Flesh-wife. Khi Orc đó thăng cấp và thăng Rank, trí tuệ của Flesh-wife cùng khả năng làm việc nhà, nấu nướng… cũng tăng theo.
Hơn nữa, chúng hoàn toàn có thể sinh con và nuôi dưỡng hậu duệ của tộc Orc.
Tính cách chung của Flesh-wife là dịu dàng, nhu mì và rất biết nghe lời chồng. Tuy nhiên, cũng có trường hợp sẽ nghiêm khắc nhắc nhở khi chồng lười biếng hay quá đà.
Dù được tạo ra trực tiếp bởi một ác thần, nhưng năng lực chiến đấu của Flesh-wife lại yếu đến khó tin. Dường như sức mạnh của chúng đã bị cố ý hạn chế để có thể phân phối rộng rãi đến hàng vạn cá thể Orc từ khi đế quốc Noble Orc ra đời.
Tự nhiên, do không tồn tại bên ngoài lãnh thổ của đế quốc Noble Orc, nên cả Hội Mạo Hiểm Giả lẫn Hội Pháp Sư đều hoàn toàn không hay biết về sự tồn tại của những sinh vật này.


6 Bình luận
Nó là 1 món khác luôn chứ ko phải chấm bánh vào cà ri đâu