• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 07: Tiến về vùng đất phía nam

Chương 130: Ngày đầu tiên ở vùng đất phía nam, tôi gặp một bé nhện-san ở biên giới

5 Bình luận - Độ dài: 4,926 từ - Cập nhật:

Sau một tuần chuẩn bị, danh sách những người sẽ tham gia chiến dịch đối phó với Đế quốc Noble Orc ở phía nam, bên kia vùng đầm lầy, đã được công bố.

Đầu tiên là Vandalieu, cùng các Hồn Ma sẽ hỗ trợ cậu thi triển 【 Tử Linh Ma Pháp 】, và cả những người được cậu trang bị bằng 【 Ràng buộc côn trùng 】 và 【 Ràng buộc thực vật 】

Tiếp theo là Đội Kỵ sĩ Hắc Nha do Gorba dẫn đầu, gồm các Orcus có khả năng cưỡi quái vật — tổng cộng mười thành viên và mười chiến mã.

‘Kiếm Vương’ Borkus, người đã tăng Rank và trở thành Zombie Epic Hero.

Zadiris, Vigaro và Basdia, những người cũng đã thành công tăng Rank.

Bone Man, và cả Eleanora, người vừa đạt được Rank 10.

Vì vẫn chưa chắc chắn liệu tình hình có leo thang thành chiến tranh hay không nên không có lễ xuất quân long trọng nào được tổ chức… một phần cũng bởi, nếu làm lễ thì có khi mọi người lại hào hứng quá rồi xông thẳng vào đánh nhau.

“Giờ nghĩ lại mới để ý… đây là lần đầu tiên tụi mình chủ động tấn công một quốc gia khác đó nha! Mấy lần trước toàn bị nó đánh tới nơi không à, với lại tụi mình đâu có xông thẳng vào Công quốc Hartner đâu!” — Borkus lên tiếng, phát biểu một câu nghe là thấy nguy hiểm dù chẳng có lễ xuất quân gì cả.

“Đây không phải là xâm lược đâu, Borkus. Bọn ta sẽ quan sát tình hình trước, rồi mới đàm phán” công chúa Levia trách nhẹ.

Nếu mà có lễ xuất quân thật, e là bầu không khí lúc đó sẽ rất dễ vượt tầm kiểm soát.

“Trong thời gian Bệ hạ-kun và mọi người vắng mặt, tụi này cũng sẽ cố gắng luyện tập để mạnh hơn nữa, nên lần sau nhớ giúp tụi này với nha” Jeena nói.

“Dù vậy, chắc chẳng có ‘lần sau’ đâu” Zandia đáp.

Có vẻ cả hai người bọn họ đều dự định sẽ tiếp tục luyện cấp dù không có Zadiris hay Borkus bên cạnh. Zandia đã lấy lại phần lớn sức mạnh mình từng có khi còn sống, nhưng Jeena thì dường như vẫn chưa làm được điều đó.

“Tại sao ta lại phải đi cùng mấy người chứ?! Ta mà bước chân vào Dungeon hạng B là tiêu đời đó!!” — Luciliano mặt mày xanh xám, bị Jeena túm cổ áo như túm con mèo con mà lôi đi.

“Ừm, thì… để anh chịu trách nhiệm vụ lén nhìn ấy? Tôi còn chưa kết hôn mà, anh biết không?” — Jeena cười nhẹ.

“Đó là do ta không kiềm chế được lòng đam mê khoa học của mình! Với lại, chẳng phải chính cô là người đã mặc mỗi cái áo mổ rồi chạy ra ngoài, tay còn ôm cả Chủ nhân đó sao?!”

Dường như Luciliano vẫn không thể chấp nhận được lời giải thích này, nhất là sau vụ bị gãy mấy cái xương sườn vì tai nạn kia.

“Giờ không có Zadiris-san rồi, tổ đội thiếu pháp sư lắm” Zandia tiếp tục. “Tụi này cũng rủ Kachia-san rồi, mà vừa nghe tới Dungeon hạng B là cổ nói ‘thôi cho xin, chết chắc’.”

“Ta cũng đã nói là ta sẽ chết còn gì?!”

“Ể? Nhưng anh từng là mạo hiểm giả hạng C mà, Luciliano-san? So với Kachia-san, người chỉ là hạng D, thì anh còn trụ được lâu hơn đó chứ?”

“Cô ấy rõ ràng khỏe hơn ta bây giờ! Dù ta đúng là ‘trụ được lâu hơn’ cô ấy thật!!”

*(Chú thích: Ở đây Luciliano dùng từ "trụ được lâu hơn" vừa để khẳng định mình hơn Kachia về cấp độ mạo hiểm, vừa ngầm ám chỉ bản thân… đẹp trai hơn.)

Với một người từng là mạo hiểm giả hạng C như Luciliano, đặc biệt lại không giỏi đánh nhau, thì việc vào Dungeon hạng B chẳng khác gì tự sát. Nếu muốn an toàn, anh ta sẽ phải tham gia một tổ đội mạo hiểm giả hạng B hoặc A đã có kinh nghiệm chinh phục Dungeon hạng B, giữ vai trò hỗ trợ và khuân vác, tránh xa tuyến đầu hết mức có thể.

Tuy nhiên, Jeena và Zandia hiện tại vẫn chưa lấy lại được hoàn toàn sức mạnh khi còn sống. Rita và Saria sẽ tham gia cùng họ, nhưng Luciliano vẫn cứ lo lắng.

“Những tầng đầu của Dungeon hạng B thì độ khó không khác gì hạng C đâu, nên cứ yên tâm. Nhưng mấy tầng sâu hơn thì để sau khi Luciliano quen đã” Vandalieu nói.

“Rõ rồi” Jeena đáp.

“Không, Chủ nhân! Vấn đề là ta muốn nghiên cứu hơn là đi luyện cấp —”

“Anh sẽ được quan sát Jeena và Zandia chiến đấu ở khoảng cách rất gần. Quá lý tưởng để thu thập dữ liệu luôn, đúng không?”

“Muh… Nếu ta coi đây là cơ hội thu thập dữ liệu quý giá thì… một chút dã chiến cũng không đến nỗi tệ.”

Và thế là Luciliano bị thuyết phục.

“Này Basdia, đối thủ mới của tụi mình kìa” Vigaro khoanh cả bốn tay lại, ánh mắt nhìn về phía Jeena và Zandia. Anh ta đã trở thành Ghoul Arch-tyrant cấp 9, giữa trán mọc thêm con mắt thứ ba.

“Ờ thì… nói là đối thủ của cha thì không đúng lắm, nhưng mà đúng là của con đấy” Basdia — giờ đã là Ghoul Amazoness Geronimo — cũng nhìn về phía hai người kia bằng ánh mắt không mấy thân thiện.

“Sao? Con nói vậy là ý bảo cơ bắp của cha thua kém cặp bắp tay nở nang, cơ bụng săn chắc, rồi cả cơ xô với cơ thang lực lưỡng của cô ấy à?” Vigaro phản bác.

Có vẻ như anh đang cố tình bỏ qua chuyện giới tính của “đối thủ”.

Sau khi tăng Rank, tính cách Vigaro cũng trở nên vương giả hơn, nhưng kể cả với thân hình lực lưỡng kia, hắn vẫn xem Jeena là một mối đe dọa… vì xét về độ đồ sộ, anh vẫn thua.

“Không phải là cha yếu hơn, nhưng nếu hỏi vì sao con nói vậy, thì vì cô ấy là nữ chiến binh. Nếu phải chọn một người để coi là đối thủ, thì hợp lý hơn khi con chọn cô ấy” Basdia đáp.

Sau khi tăng Rank, ngoại hình Basdia không thay đổi nhiều, ngoài hoa văn trên da có chút khác biệt. Tuy nhiên, khí chất toát ra từ cô lại rất ấn tượng — tuy chưa bằng Vigaro, nhưng cũng xứng đáng với tộc danh ‘Geronimo’ (Elder) mà cô đã đạt được.

Cơ thể cô sở hữu những bắp thịt chắc khỏe, không hề kém cạnh Jeena, đồng thời vẫn giữ được đường cong và vẻ quyến rũ nữ tính.

Dù có thi thố bằng những tư thế như side-chest hay most-muscular thì cũng chẳng thua kém gì nhau.

“Đúng rồi. Nhớ là đừng thua đó” Vigaro nói.

“Tất nhiên rồi. Dù gì thì cha của đứa em tương lai của Jadal sẽ là Van mà” Basdia đáp lại.

Cả hai gật đầu với nhau như những đồng chí chiến binh cùng chí hướng. Dù chắc chắn họ đã quên, nhưng họ vốn là cha con. Vì được nuôi dưỡng trong thời đại mà cả làng cùng nhau chăm con, nên Basdia không có cảm giác thân thiết với người cha đã sinh ra mình — chỉ với mẹ là người sinh thành mới có sự gắn bó sâu sắc.

Có lẽ cũng vì điều đó mà giữa họ không tồn tại mối quan hệ cha-con, mà là mối quan hệ giữa một thủ lĩnh chiến binh và một chiến binh trẻ. Và có vẻ cả hai cũng không hề muốn thay đổi điều này.

Thêm nữa — dù điều này hiển nhiên — đối thủ của họ không phải là Zandia, mà là chính Jeena.

“Mẹ con cũng đang cố gắng không thua Zandia đấy” Basdia nói.

“Zadiris, bà biết Van từ lâu lắm rồi, còn từng hô hấp nhân tạo cho cậu ấy nữa, nên chắc chắn bà sẽ không thua Zandia đâu. Tôi đảm bảo đó” Vigaro tiếp lời.

“Ta đã nói là ta không xem Zandia là đối thủ bao nhiêu lần rồi hả?!” Zadiris gắt lên đầy bất mãn.

Dường như Vigaro và Basdia vẫn luôn xem Zandia là đối thủ của Zadiris.

“Đúng là tên của ta có hơi giống với nó! Ta cũng thừa nhận thân hình mình hơi trẻ! Còn về mặt phép thuật, nó đúng là có lợi thế hơn do có nhiều thuộc tính. Nhưng chẳng có lý do gì để ta phải cạnh tranh với nó cả. Bỏ qua kỹ năng phép thuật đi thì… tụi ta chẳng có tương lai gì đâu.” — Zadiris ban đầu còn hăng hái, nhưng cuối câu thì mặt đã sụ xuống.

Là một Ghoul, cô đã ngừng già đi kể từ lúc mang thai đứa con đầu tiên, còn Zandia là một Zombie — về mặt phát triển thể chất thì tương lai của họ mịt mờ chẳng khác gì nhau.

“Không, à thì… tụi mình có thể thay đổi nếu tăng Rank mà, đúng không?” — chính Zandia lên tiếng. “Em cũng không rõ nếu chị tăng Rank tiếp thì sẽ thế nào, nhưng nếu mà lên Rank cao thì cơ thể còn mọc thêm mắt với tay nữa kia mà, nên biết đâu cũng sẽ thay đổi hình thể đó? Còn em thì… khi tăng Rank tiếp, ngực em sẽ boing-boing—”

“Ra là vậy! Tăng Rank có thể là một hướng đi mới! Ôi, Zandia, ta phải cảm ơn em rồi. Em đúng là bạn tốt!” — Zadiris rạng rỡ.

“E-Em mừng vì làm chị vui…”

Zadiris vui ra mặt, nhưng cô cũng đang tham gia luyện cấp cùng nhóm của Zandia và đã trở thành Ghoul High Wizard cấp 9, nên có vẻ còn lâu nữa mới lên Rank tiếp được.

“Dù sao thì… nơi đó là quốc gia từng trục xuất Bugogan. Chắc hẳn mấy tên Noble Orc mạnh như hắn cũng không hiếm. Nếu tụi nó dám cản đường, thì cứ từ từ săn từng đứa một” Vigaro nói.

“Tụi mình cũng mạnh lên nhiều rồi. Kachia với mấy người khác cũng nói, ‘Không nghe lời thì giết,’ luôn mà” Basdia nói thêm.

So với lúc đánh nhau với đàn Orc do Bugogan dẫn đầu khoảng sáu năm trước, giờ đây mọi người đã mạnh lên một cách khó tin. Vigaro, Zadiris và Basdia hiện tại hoàn toàn có thể đánh bại Bugogan khi xưa một cách dễ dàng.

Trong khi đó, cách xa Zadiris và những người khác, Vandalieu đang nói lời tạm biệt với những người miễn cưỡng rời xa cậu dù chỉ trong một thời gian ngắn.

“Vandalieu, con có mang khăn tay không? Sau khi uống máu thì phải lau miệng bằng khăn tay chứ không phải tay áo đâu nhé. Còn nữa, đừng có ăn nội tạng sống chỉ vì con có kỹ năng 【 Kháng Hiệu Ứng Trạng Thái 】. Và nhớ cẩn thận, đừng để khi đang mơ màng lại xuất hồn mà bỏ quên thân xác” Darcia dặn dò.

“Vâng, mẹ. Mà con cũng định vài ngày sẽ quay về một lần đó mà” Vandalieu đáp.

“Danna-sama, dù lời nói có phần ngạo mạn, nhưng xin hãy yên tâm. Chúng thần sẽ bảo vệ Darcia-sama khi ngài vắng mặt” Bellmond nghiêm trang nói.

Tarea thì rơm rớm nước mắt. “Chúng ta phải xa nhau một thời gian rồi nhỉ? Ta không muốn chút nào cả.”

“Fuh, phải tranh thủ nạp ‘năng lượng Bocchan’ trước khi hết sạch chứ” Rita đùa.

“Hết là lại thấy bứt rứt không yên liền ấy chứ” Saria gật gù.

“À, Bocchan, cho ta với mấy đứa con gái tham gia nữa nha?” Sam chen vào.

“Van, nhất định phải quay về an toàn đó” Pauvina căn dặn.

“Van-kun! Dù có gặp cô nào nhiều chân ở đó thì cũng đừng quên em nha! Chân em có giác hút đó!” Privel vung vẩy tám chân nhấn mạnh.

“Bình… tĩnh” Rapiéçage rên lên.

“Táo bạo ghê~” Yamata tặc lưỡi.

“Cả nhà, chúng ta có thể đi về bằng dịch chuyển cùng với Undead… chủ nhân mà. Có khi ảnh còn về mỗi ngày cũng được nữa đó? Bọn mình có nói vụ này rồi mà, nhớ không?” Legion nhắc, nhưng không khí chia ly đang dâng cao thì chẳng lời nào ngăn được.

“Hẹn gặp lại, Gorba. Bọn tôi sẽ canh giữ nơi này. Đám tái sinh mà mò tới là bọn tôi đập sạch” Braga cam kết.

“Tôi cũng ở đây mà” Zemedo nói. “Talosheim không hở ra kẽ hở nào hết.”

“Braga, Zemedo, Memediga, chăm sóc giùm gia đình tôi nhé” Gorba nhắn gửi.

“Cứ để đó cho bọn tôi!” Memediga vỗ ngực.

Gorba ôm lời từ biệt với Braga—một Hắc Yêu Goblin, và hai Anubis Zemedo cùng Memediga, những người đã lớn lên bên nhau như anh chị em ruột từ lúc sinh ra.

“Trong lúc ngươi ở lại, ta sẽ tận tâm phục vụ Vandalieu-sama, nên hãy yên tâm. Trong lúc ngươi ở lại” Eleanora trấn an.

“Vậy thì yên tâm rồi. Có cựu thượng cấp của ta đi cùng thì ta cũng nhẹ lòng hơn. Với lại giờ cô không còn thuộc hạ nào nữa, nên cũng rảnh rỗi hơn rồi nhỉ” Isla mỉm cười.

Hai người nắm tay nhau, cười tươi… nhưng chỉ là vẻ ngoài. Ánh mắt không hề cười, tiếng răng rắc phát ra khi siết tay—chắc chắn không phải cảnh tượng ấm lòng gì.

“Đây gọi là ‘quan hệ bằng hữu của kẻ địch đáng gờm’ à?” Vandalieu lẩm bẩm.

(*Chú thích: Câu này là tham chiếu đến manga Fist of the North Star, hàm ý hai người là đối thủ nhưng cũng là bạn.)

“Ooohn?” Knochen—hiện đang trong hình dạng một pháo đài—phát ra tiếng kêu tò mò.

Vì trong nhóm có nhiều thành viên hạng nặng như Đội Kỵ sĩ Hắc Nha, nên Vandalieu không thể đưa hết theo dù có biến hình linh hồn thành chim bay lạ thường. Quan trọng hơn, vị trí cụ thể của đế quốc Noble Orc vẫn chưa xác định, nên pháo đài Knochen tạm thời sẽ đóng vai trò căn cứ tác chiến.

Đã nhiều năm Lizardman và Noble Orc không liên lạc, nên không ai rõ đế quốc của chúng ở đâu.

Nếu Vandalieu dùng Lemures—những linh vật trong suốt hình sọ bay lượn—và côn trùng Undead để trinh sát từ trên không, thì có thể sẽ tìm ra chỉ trong vài ngày. Dù sao thì ở khu vực phía nam đại lục, bị kẹp giữa dãy núi biên giới phía đông và tây, một đế quốc toàn lũ Orc quý tộc cao ba mét hẳn sẽ nổi bật.

Tuy nhiên, nếu để chúng phát hiện ra hành động do thám này, e rằng sẽ bị xem như hành vi thù địch ngay lập tức.

Lũ quái vật nhạy cảm có thể phát hiện Lemures và côn trùng Undead. Việc đế quốc Noble Orc sống sót suốt hơn trăm ngàn năm giữa vùng đất đầy quái vật thế này cho thấy chúng không phải dạng vừa.

Không biết quanh đế quốc đó có sinh vật nào có khả năng tàng hình hay không, nhưng nếu có thì việc chúng phát triển cách chống xâm nhập cũng là điều hiển nhiên.

Nếu chẳng may hiểu lầm rồi gây chiến, để rồi sau đó mới phát hiện “À, tụi Orc này thật ra là người tốt”, thì chỉ tổ khổ.

Vì vậy, kế hoạch là để Vandalieu và một nhóm nhỏ đi thám thính, còn Đội Kỵ sĩ Hắc Dạ sẽ ở lại pháo đài Knochen để phòng thủ và trông chừng lũ quái vật.

“Nhưng kỹ thuật kiếm cơ bản mà ngươi dựa dẫm vào vũ khí Orichalcum thì ta vẫn thấy lo đó” Isla lên tiếng. “Ngươi đã luyện tập tử tế chưa vậy, Eleanora-ojouchan?”

“Yên tâm, tôi đã luyện đầy đủ rồi để không khiến Isla-obasan—người từng bị kiếm gãy chặn lại rồi bị chặt đầu bởi một kẻ dùng kiếm nghiệp dư—phải lo” Eleanora cười.

Khí sát không thể che giấu của cả hai lan ra khắp nơi. Vandalieu nghĩ có khi nên để họ đánh nhau xong rồi làm lành cho xong, nhưng chẳng hiểu sao hai người vẫn bắt tay, vừa cố nghiền nát tay đối phương vừa đấu trí.

Cả hai đều có kỹ năng 【 Siêu sức mạnh 】, đủ để bóp nát sọ thú, lại còn có cả 【 Hồi Phục Nhanh 】, nên dù tay có bị nghiền thì cũng sẽ lành lại sau vài tiếng.

Tuy vậy, tay thuận mà không dùng được thì sẽ bất tiện, nên họ dường như đang né tránh điều đó.

“Isla-dono, nhờ cô chăm sóc Leo giùm tôi nhé. Nếu rảnh thì nhớ đánh bóng vảy cho nó nữa. Nhưng nếu cô cho tay vào miệng nó thì nó sẽ cắn đứt đó, cẩn thận nha” Bone Man nhắn gửi, vì ngựa Leo của ông không thích hợp đi xa khỏi đầm lầy và những vùng có nước.

Nhưng có vẻ lời ông không lọt tai Isla đang mải vật tay với Eleanora.

Vandalieu lên tiếng dàn xếp. “Không dùng phép, không dùng võ kỹ, không bay. Ai bị quật ngã trước là thua. Bắt đầu.”

Ngay lập tức, Eleanora và Isla lao vào vật nhau, hai tay siết chặt, dùng chân tìm cách làm đối phương mất thăng bằng.

Một trận chiến kiểu judo giữa hai mỹ nữ bắt đầu, nhưng với sức mạnh đủ để đánh chết khủng long chứ đừng nói gấu.

“Jyuuh? Chủ nhân, chẳng phải ngài nên ngăn họ lại sao?” Bone Man hỏi.

“Để họ đánh xong là cả hai sẽ bình tĩnh lại mà” Vandalieu đáp.

“Oohn…”

Knochen trông có vẻ hơi bối rối vì phải làm sàn đấu cho màn ẩu đả này, nhưng cấu trúc xương của hắn còn cứng hơn đá, nên cũng chẳng vấn đề gì.

Cả nhóm theo dõi trận đấu một lúc, thì bất chợt, mùi máu theo gió bay tới.

“Ta ngửi thấy mùi máu” Vandalieu nói.

“Có thể là bọn quái vật đụng độ nhau, hoặc Goblin đang ăn lẫn nhau” Bone Man nhận xét.

Đầm lầy này không phù hợp với hầu hết quái vật, nhưng những khu gần đó thì việc chúng đánh giết nhau là bình thường.

Những tiếng gào thét và rên rỉ lúc hấp hối kiểu đó ngày nào cũng vọng đến pháo đài Knochen. Mỗi lần như vậy, đám Skeleton của Knochen hoặc Vampire Zombie của Đội Kỵ sĩ Bóng Đêm lại đến điều tra, nhưng chỉ toàn gặp bọn quái vật đi săn chẳng liên quan gì đến đế quốc.

Vandalieu cũng thu thập được kha khá hồn ma, nhưng vì chúng kém thông minh và chỉ lảng vảng trong khu vực nhỏ, nên chẳng khai thác được gì hữu ích về đế quốc Noble Orc.

Thông thường, Vandalieu sẽ để Knochen và Đội Kỵ sĩ Bóng Đêm xử lý như thường lệ.

“… Nhưng lần này có gì đó khiến ta thấy lạ” Vandalieu nói. Mùi máu ấy khiến cậu cảm thấy bất an đến mức không thể bỏ qua. Một cảm giác nguy hiểm mơ hồ mà cậu không thể lý giải được.

Dù không có kỹ năng Trực Giác, cũng chẳng phải phản ứng từ 【 Cảm Giác Nguy Hiểm: Tử Vong 】 … nhưng Vandalieu vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn.

“Ta sẽ đi xem thử” cậu nói.

“Jyuuh?! Danna-sama tự mình đi ạ?!” Bone Man hoảng hốt thốt lên.

Nhận ra tình hình, Eleanora và Isla vẫn đang vật lộn với nhau liền quay phắt lại.

“Đ-đợi đã, Vandalieu-sama, nguy hiểm lắm đó!” Eleanora lên tiếng.

“Đúng vậy! Xin hãy để bọn em đi thay ngài!” Isla hét lên.

Nhưng Vandalieu đã lơ lửng bay lên nhờ 【 Bay 】.

“Không sao đâu” cậu đáp. “Ta đâu có đi một mình.”

Cùng với câu nói đó, Princess Levia, Orbia và Kimberley xuất hiện quanh cậu.

“Giờ nghĩ lại thì đúng là vậy thật. Nếu có chuyện gì thì nhớ quay lại ngay nhé,” Eleanora dặn dò.

“Jyuuh, ta sẽ liên lạc với Vigaro và những người khác,” Bone Man nói.

Eleanora, Bone Man và Isla trấn tĩnh lại khi nhận ra rằng Vandalieu không đơn độc.

“Vậy thì đi thôi,” Vandalieu nói rồi bay ra khỏi pháo đài.

“Nhưng mà, Bệ Hạ, vì chúng ta vẫn chưa rõ đối phương là ai, chẳng phải tốt hơn nên giấu kỹ năng hệ Tử Thuộc Tính, bao gồm cả 【 Tử Linh Ma Pháp 】 , thì hơn sao?” Công chúa Levia cẩn trọng nhắc nhở.

“Không giống lũ Orc, lũ Noble Orc là quái vật có trí tuệ ngang với con người. Theo tôi thì giấu được gì cứ giấu, phòng xa vẫn hơn” Kimberley nói thêm.

“Ể? Phiền phức ghê á. Phải vậy không?” Orbia thắc mắc.

“Có vẻ là vậy đó, Orbia” Vandalieu đáp. “Vậy thì nghe theo lời khuyên của Công chúa Levia và Kimberley… Pete, Kühl, Eisen, nhờ các ngươi đấy.”

“Bugih!”

“Buhohohohoh!”

-----------------------------------------------

Trong khi đó, Gizania nở nụ cười gượng khi nhìn đám mười tên địch còn lại qua đôi mắt kép và hai mắt thường, những kẻ đang cười khằng khặc đầy dâm tà.

“Bukeh, bugoh…” Tên thủ lĩnh—một Noble Orc—khẽ hắng giọng rồi lên tiếng, không phải bằng ngôn ngữ của loài Noble Orc, mà là ngôn ngữ của con người. “Ngươi đánh bại bọn ta một cách không thương tiếc. Nhờ sự chỉ dẫn của thần Ravovifard, bọn ta nhận ra các ngươi định lôi kéo chúng ta vào cuộc chiến với lũ thằn lằn ở đầm lầy nên đã vội ra tay trước. Nhưng... không ngờ lại mất đến hai phần ba quân số, còn để Công chúa Kurnelia trốn thoát... Bọn ta đã quá xem nhẹ loại dược liệu bí truyền trong tộc ngươi.”

Tên Noble Orc nói như thể đang khiêu khích, nhưng trong ánh mắt lại không giấu nổi vẻ phấn khích.

Gizania đáp lại một cách thản nhiên: “Đó là do các ngươi xem thường tộc ta. Chỉ mang theo một Noble Orc và một đám Orc, Kobold yếu ớt chẳng khác gì lũ khế ước thú, thì đây là kết cục tất yếu thôi. Dù các ngươi có tự hào về sức mạnh thế nào đi nữa, rốt cuộc cũng chỉ là những kẻ cướp đoạt. Quân lính của các ngươi chẳng ai có chút quyết tâm cả.”

“Ngươi...! Ngươi dám phỉ báng Bugitas, vị tân Hoàng đế của bọn ta sao?! BUGIIIIH?!”

Tên Noble Orc gào lên giận dữ đến mức... nghe mà thấy buồn cười. Nếu mái tóc vàng hình cây nấm của hắn có thể dựng đứng, thì chắc chắn giờ nó đang dựng thật rồi.

“FUGOOOOH! Ban đầu bọn ta định ban cho ngươi một cái chết danh dự, nhưng xem ra phải hành hạ ngươi trước đã! Chặt hết tay chân ngươi rồi làm nhục đến chết!!” Tên Noble Orc gầm lên, pha cả ngôn ngữ của loài Orc vào lời nói, nước bọt bắn tung tóe.

Lũ Orc còn lại cũng rú lên phụ họa, ánh mắt đỏ ngầu vì dục vọng.

Loại thuốc bí truyền này... hiệu quả hơi bị tốt quá rồi, Gizania thầm thì trong đầu, cố gắng nặn ra một nụ cười khiêu khích… nhưng cơ mặt cô cứng ngắc, chẳng cười nổi.

Nhờ dùng thuốc, cô đã dẫn dụ được đám Noble Orc ra xa Công chúa Kurnelia. Không những vậy, cô còn bẫy và tiêu diệt từng kẻ địch khi chúng đuổi theo, giảm đáng kể quân số của bọn chúng.

Đổi lại, cô đã mất toàn bộ chân bên phải, và cánh tay trái cũng gãy nát. Không thể tiếp tục chiến đấu, cô chỉ còn một lựa chọn duy nhất: dùng phần thuốc còn lại để câu giờ bằng chính thân xác mình.

Cho dù số phận có tàn nhẫn thế nào, tộc cô vẫn sẽ tôn vinh sự hy sinh ấy. Cái chết của cô sẽ được ghi nhớ như một cái chết cao quý.

Nhưng… không thể phủ nhận rằng trong lòng cô vẫn có nỗi sợ hãi và day dứt.

Nếu đã biết sẽ kết thúc thế này, có lẽ ta nên nghe lời mẹ chọn bạn đời sớm hơn… Nhưng ta sẽ không chết mà không chiến đấu! Gizania hét lên.

“Can đảm đấy! Nếu sống sót, ngươi sẽ là giống cái sinh sản tốt đấy! Vậy thì—”

Ngay khoảnh khắc tên Noble Orc định ra lệnh tấn công, đầu một con rết khổng lồ với cặp sừng đen to tướng bất ngờ trồi lên từ bụi rậm, chắn giữa hắn và Gizania.

“Xin phép” con rết cất tiếng.

“Ể? Hả?”

Gizania và tên Noble Orc nhìn nhau, sững sờ. Đám Orc xung quanh cũng trợn tròn mắt, chớp chớp không hiểu chuyện gì xảy ra.

Không để tâm đến khung cảnh đó, con rết khổng lồ—hay đúng hơn là Vandalieu đang bám vào bụng Pete—bình thản lên tiếng.

“Ta chỉ hỏi cho chắc, nhưng người bị thương kia là Arachne, còn ngươi là Noble Orc, đúng chứ?”

Ánh mắt Vandalieu lướt qua tên Noble Orc có thể nói tiếng người và Gizania, một Arachne—chủng tộc do Vida tạo ra, mang phần thân dưới là nhện—đang tựa người vào một thanh đại kiếm.

“Ta không rõ tình hình cụ thể, nhưng nghe sơ qua đối thoại thì có vẻ nên giúp Arachne… không phiền gì chứ?”

Cậu hỏi như thể đang cân nhắc chuyện Gizania thực ra là tội phạm, còn tên Orc kia lại là một công chức heo cần mẫn.

Thông thường thì chẳng ai thèm trả lời kiểu câu hỏi đó.

Ấy vậy mà, bất ngờ thay, lại có người đáp lại thật.

“C-cái quái gì thế này?! Là quái vật do bọn tôn thờ thần bên phía Vida thu phục sao?!” Tên Noble Orc gào lên.

“Chà, giờ thì không cần phân biệt thiện ác nữa rồi. Ta biết phải đánh ai rồi” Vandalieu nói.

Cậu là “Thánh tử của Vida”, nên việc ra tay với kẻ đối đầu với tín đồ của Vida chẳng có gì phải do dự.

Pete nhe nanh, rống lên một tiếng, điện lóe quanh cặp sừng to tướng.

------------------------------------------------

Tên: Vigaro

Hạng: 9

Chủng tộc: Ghoul Arch-tyrant

Cấp độ: 1

Chức nghiệp: Great Axe Master

Cấp độ chức nghiệp: 11

Lịch sử chức nghiệp: Chiến binh tập sự, Chiến binh, Kẻ dùng rìu, Bậc thầy dùng rìu, Kẻ dùng rìu ma thuật

Kỹ năng bị động:

o Dạ nhãn

o Siêu sức mạnh: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Kháng đau đớn: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Tiết nọc độc tê liệt (Móng vuốt): Cấp 4 (Lên cấp!)

o Cường hóa sức mạnh khi trang bị rìu: Lớn (Lên cấp!)

o Kháng ma pháp: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Làm tình vô hạn: Cấp 1 (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Phủ thuật: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Võ thuật: Cấp 6 (Lên cấp!)

o Chỉ huy: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Phối hợp: Cấp 6 (Lên cấp!)

o Phá rừng: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Phân giải: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Khiên thuật: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 4 (Mới!)

o Vượt ngưỡng giới hạn – Ma phủ: Cấp 3 (Mới!)

o Tư duy song song: Cấp 3 (Mới!)

------------------------------------------------

Giải thích thêm về quái vật:Ghoul Arch-tyrant

Một chủng quái vật hiếm đến mức tên của nó thậm chí không được ghi nhận trong hồ sơ của Hội Mạo Hiểm Giả, và chỉ còn sót lại vài mô tả rải rác trong những văn bản cổ thuộc sở hữu của Hội Pháp Sư.

Tương truyền rằng khi trong số các Ghoul Tyrant—Những Thủ lĩnh Ghoul—có nhiều cá thể được công nhận là kiệt xuất, thì kẻ vượt trội nhất trong số đó sẽ trải qua một nghi lễ đặc biệt, trong đó các hình xăm mang họa tiết con mắt ở trán sẽ được khắc lên thân thể hắn.

Tuy nhiên, phần mô tả trên chủ yếu là về ý niệm của một Ghoul Arch-tyrant, và phần lớn giới học giả cho rằng những cá thể từng được cho là loại quái vật này thực chất chỉ là những Ghoul Tyrant vượt trội bất thường, bị hiểu nhầm thành một chủng cao cấp hơn. Tất nhiên, chưa từng có báo cáo nào xác nhận tận mắt sự tồn tại thực tế của loại quái vật này.

------------------------------------------------

Giải thích thêm về chức nghiệp: Great Axe Master

Chức nghiệp đứng đầu trong toàn bộ hệ dùng rìu. Người ta truyền rằng bất kỳ ai từng đạt được chức nghiệp này đều đã lưu danh sử sách. Nếu là quý tộc, họ sẽ được ngợi ca về sức mạnh vang dội trong và ngoài biên cương đất nước. Còn nếu là mạo hiểm giả, thì đẳng cấp tối thiểu của họ hẳn cũng phải là hạng A.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Hình như xong vụ vương quốc orc này thì vida hồi sinh nhỉ? Nhớ trước đọc tới đó.
Xem thêm
Thanks trans
Xem thêm