Vol 3: Và rồi diệt vong thì thầm như một trò đùa
Chương 70: Rồi cô gái ấy sẽ mơ một giấc mơ (2)
6 Bình luận - Độ dài: 2,986 từ - Cập nhật:
Ánh mắt Soarina nhìn thẳng, xuyên qua Fenneh.
Không khí trong phòng như căng ra một nhịp, rồi Soarina cất giọng chậm rãi, bình tĩnh đến lạnh lẽo.
"Đã có thần dụ giáng xuống rồi. Dấu hiệu tai ương sẽ bùng phát tại Đại Chú Giới. Cùng lúc ấy, người ta đồn đại về sự hình thành của một quốc gia mang tên Mynoghra. Nếu cứ để mặc nó tồn tại, nguy cơ sẽ quá lớn."
"Ta hiểu sự nghiêm trọng của thần dụ. Nhưng quyết định này... quá đột ngột. Rốt cuộc, điều gì khiến em phải hành động vội vàng đến thế?"
Việc Mynoghra là một quốc gia đáng lo ngại, Fenneh hoàn toàn đồng tình.
Không riêng cô, cả Thánh Kỵ Binh Đoàn cũng đã cảnh giác từ lâu.
Nhưng phương án đối phó thì lại khác biệt.
Miền Nam, bề ngoài thì tấp nập như lễ hội, nhưng bên trong lại vô cùng mong manh.
Chưa kịp ổn định nội bộ, lại phải dè chừng Trung Ương can thiệp, vậy mà Soarina lại định đơn phương tấn công, khiến Fenneh không khỏi nghi hoặc.
"Em đã nghe chuyện vị vua của Mynoghra chưa? Miền Nam chúng ta gần Hắc Đại Lục, nên tin tức vặt vãnh từ thương lái vẫn lọt vào. Qua Thánh Kỵ Binh Đoàn ta cũng góp nhặt được ít đồn đoán… Hình như tên là Ira Takuto, đúng không? Và người đó là—"
"Phải, chính là kẻ được gọi là Phá Diệt Vương."
Việc thu thập tin tức đâu chỉ cậy vào gián điệp.
Có người, có giao thương, thì cũng có lời qua tiếng lại.
Mà đã là con người, uống vài chén vào thì miệng sẽ lỏng.
Vậy nên, đôi khi dân thường lại biết được điều mà người trên chưa hay.
Nhờ đó, Thánh Kỵ Binh Đoàn phân tán người khắp tửu quán, quán ăn, rình nghe chuyện phiếm.
Qua quá trình sàng lọc, giờ đây, toàn Miền Nam đều đã nghe danh:
Phá Diệt Vương nơi Đại Chú Giới chính là người dựng nên Mynoghra.
Phá Diệt Vương, chính cái tên ấy đã khiến Soarina thao thức từng đêm.
"Ra là... 'Sách Thần Dụ của Thánh Nữ Thời Xưa' sao? Một món cổ thư phủ bụi lâu năm mà em vẫn tin là thật à?"
"Ít ra thì chúng ta còn tin vào sự tồn tại của Thần."
"Phải rồi. Ta cũng từng đọc qua. Nhưng lời lẽ quá đỗi hoa mỹ, nên ta không dễ gì nuốt trôi đâu nhé..."
Fenneh khẽ gật đầu, ánh mắt trầm xuống, như đã hiểu tất cả.
“Sách Thần Dụ của Thánh Nữ Thời Xưa” là cổ vật tuyệt mật của Thánh Vương Quốc Qualia.
Ghi lại những lời tiên tri từ Thánh Thần Aros mà các đời Thánh Nữ tiếp nhận, những lời dự báo định hướng vận mệnh.
Chỉ Hồng Y trở lên mới được phép đọc.
Có tin đồn rằng sách này chứa những điềm gở đến mức người phàm đọc sẽ hóa điên, nên luôn được canh giữ nghiêm mật.
Dù thực tế không đến mức ấy, nhưng vẫn có những đoạn thần dụ không thể xem thường.
Trong đó, chính là tiên tri về Phá Diệt Vương.
Soarina tin chắc:
Lời trong sách là thật.
Và kẻ đó chính là hiểm họa mang đến tai ương cho thế gian này.
Vậy nên, cô phải ra tay trước khi mọi chuyện vượt tầm kiểm soát.
"Ơ, khoan đã! Cái 'Sách Thần Dụ' đó là gì vậy? Lần đầu Erakino-chan nghe luôn đó nha!"
"Là sách chép lại các thần dụ từ Thánh Nữ các đời. Có một đoạn nhắc đến Phá Diệt Vương. Nhưng lâu năm quá rồi, nhiều chỗ cũng khó hiểu lắm."
"Mynoghra thì tôi nghe rồi. Hừm... Ira Takuto à? Tên nghe như Player vậy. Nhưng mà, cái danh Phá Diệt Vương đó thật sự đáng sợ vậy sao?"
"Chuyện đó... chính tôi cũng chưa hiểu hết. Nhưng Erakino, nếu tận mắt thấy đoạn thần dụ ấy, biết đâu cô lại ngộ ra điều gì. Lát nữa tôi cho xem."
"Thật á? Thích nha!"
"Vốn là tài liệu tuyệt mật đấy. Nhưng giờ thì... chắc cũng không cần giữ kẽ nữa rồi."
Erakino vui vẻ cười toe, Soarina cũng khẽ mỉm theo.
Fenneh thì cau mày nhẹ.
Tự tiện đem bảo vật quốc gia cho người ngoài xem?
Cái đó ai cho phép?
Nhưng giờ chưa phải lúc vạch lỗi.
Cô cần Erakino và cả "Game Master" phía sau cô ta.
Ngay từ đầu, Erakino đã cảnh báo về Mynoghra.
Cô và "Game Master" đều coi quốc gia ấy là mối đe dọa không thể khoan dung.
Có lẽ vì họ đều là phù thủy nên cái nhìn sâu sắc hơn kẻ thường.
Hơn thế nữa…
Ban đầu Erakino còn định dùng năng lực riêng, đưa Soarina đã bị cô ta tẩy não xâm nhập thẳng vào Đại Chú Giới.
Chính Fenneh là người mạo hiểm ngăn cản, giữ Soarina lại.
Cũng vì thế, giữa Thánh Nữ và Phù Thủy mới hình thành mối ràng buộc kỳ lạ.
Không muốn đào xới chuyện cũ, Fenneh chuyển hướng câu chuyện trở lại.
"Quay lại vấn đề chính. Erakino, ta muốn nghe ý kiến của cô. Về kế hoạch tấn công Mynoghra."
Trong lòng, Fenneh không hề đồng thuận với hành động hấp tấp.
Cô không phủ nhận mối đe dọa, nhưng muốn có thêm thời gian và thông tin.
Nếu cần, cô thậm chí tính đến cả đối thoại với Mynoghra.
Do đó, cô đặt hi vọng vào Erakino vốn cùng quan điểm phản đối.
"…Tôi thấy chưa phải lúc."
"Master của cô đồng ý mà? Sao hắn không tự đến đây? Ta muốn nghe trực tiếp."
"Master… ngại tiếp xúc lắm…"
Fenneh từng nghe Erakino nhắc sơ qua về Game Master, một tồn tại dị biệt.
Cô không hoàn toàn tin, nhưng cũng tạm thừa nhận vai trò của hắn trong việc soi đường chiến lược.
Dẫu vậy, việc hắn chưa từng xuất hiện vẫn khiến cô khó chịu.
"Vậy là: Soarina và Game Master ủng hộ. Erakino phản đối. Thế thì ta... về phe phản đối vậy. Vậy là ta với cô chung phe, Erakino. Từ nay phải yêu thương nhau đấy nhé?"
"Ể… nghe sợ quá à…"
Erakino nhăn mặt thật sự, tỏ rõ thái độ không vui khi bị trêu chọc.
Fenneh bật cười nhỏ sau lớp khăn, thấy tình huống này không đến nỗi căng thẳng.
Nhưng chưa kịp tiếp lời thì Soarina bất ngờ bật dậy, giọng đầy lo lắng:
"T-tại sao vậy, Erakino!? Cô cũng biết rõ Phá Diệt Vương nguy hiểm mà! Cứ để yên thế này, đất nước chúng ta sẽ tiêu vong mất!"
「Đúng là Soarina-chan có lý… nhưng mà…」
Erakino nhỏ giọng, hơi bối rối.
Lần đầu Soarina lớn tiếng với cô, chắc chắn là đang rất bất an.
Cái nhìn ấy như một đứa trẻ bị bỏ rơi khiến Erakino hiếm khi nghiêm túc, cũng phải hạ giọng giải thích:
「Tôi có linh cảm xấu. Mà… cô biết mà, mấy cái linh cảm kiểu này thì tôi tin hơn bất cứ lý lẽ nào hết.」
Nghe có vẻ cảm tính, nhưng trong một thế giới có Thần và Ma pháp, trực giác của phù thủy không phải thứ có thể xem thường.
Tuy nhiên, Soarina không thể dễ dàng chấp nhận như vậy.
「Tại sao? Cô cũng đủ sức giúp mà. Còn gì khiến cô lưỡng lự? Lúc trước chính cô còn tỏ ra hứng khởi nhất kia mà...」
「Nya... thật ra, Erakino-chan thấy… tình hình chưa đến mức tuyệt vọng đâu. Biết đâu một biến cố tốt lại xảy ra thì sao...」
Câu đó khiến Soarina lặng người, môi mím lại.
「Mà mà, này, hình như cô mới là người đang kích động đấy nhé! Nên là... bình tĩnh lại đi... Này Fenneh-chan! Nói gì đi chứ!」
Biết mình vô tình làm Soarina tổn thương, Erakino vội quăng trách nhiệm sang Fenneh bằng giọng cười gượng.
Fenneh, không đổi sắc mặt, điềm đạm cất lời:
「Ta hiểu. Mynoghra, Phá Diệt Vương và các phù thủy dưới trướng hắn đúng là hiểm họa nghiêm trọng. Thần dụ đã nói, điều đó không sai.」
Cô quét mắt nhìn hai người, giữ nhịp câu chuyện khỏi rơi vào cãi vã cá nhân.
Soarina đang mất kiểm soát, đ iều ấy quá rõ.
「Mynoghra cần bị tiêu trừ. Nhưng bây giờ mà ra tay thì quá mạo hiểm. Nếu lời tiên tri đúng, thì cần huy động toàn Qualia, chứ không phải vài người chúng ta.」
Fenneh hiểu Soarina đang gấp.
Nhưng cô muốn ép đối phương tự nói ra động cơ, không dùng quyền lực ép buộc.
「Trong tình thế này, hành động đơn phương có thể khiến ta bị Trung Ương khai trừ, thậm chí bị xem là Tà Giáo. Vậy mà em vẫn chấp nhận mạo hiểm... Vì sao? Đừng nói là vì đức tin. Chừng đó chưa đủ để thuyết phục ta. Soarina, nói thật đi. Em đang nhắm đến điều gì?」
Sau lớp khăn voan, ánh mắt Fenneh sắc như băng, xoáy sâu vào đối phương.
Soarina cắn môi, do dự giây lát, rồi thở ra thật khẽ:
「...Em định dùng năng lực thôi miên của Erakino để khống chế bọn phù thủy.」
Cả Fenneh và Erakino cùng sững sờ.
Một Thánh Nữ... lại chọn cách làm như vậy?
Quá mạo hiểm.
Quá tàn nhẫn.
「Ra vậy... Nếu thôi miên áp dụng được với Thánh Nữ, thì cũng có thể với phù thủy... đúng không?」
Mọi mảnh ghép cuối cùng đã khớp lại trong đầu Fenneh, một bức tranh đáng sợ.
Soarina không chỉ muốn tiêu diệt Phá Diệt Vương mà còn muốn bắt giữ phù thủy dưới trướng hắn bằng cách thôi miên.
Một kế hoạch to gan lớn mật, nhưng nếu thành công, nó sẽ giải quyết mọi vấn đề trong một lần.
Hay nói cách khác, không còn lựa chọn nào khả dĩ hơn.
Nếu cứ bỏ mặc Mynoghra, sớm muộn gì Trung Ương cũng sẽ phát giác tình hình thật sự ở Miền Nam:
Rằng họ đang âm thầm xây dựng một quốc gia mới để thoát khỏi sự kiểm soát của Thánh Vương Quốc Qualia.
Một khi chuyện đó lộ ra, Pháp vương và Thánh Nữ Hiển Thần sẽ tuyệt đối không dung thứ.
Và không ai, kể cả Soarina, có thể chống lại Thánh Nữ Hiển Thần.
Vì thế, cô cần một chiến công vĩ đại để đổi lấy sự chính danh:
Diệt trừ Phá Diệt Vương và phù thủy ác nghiệt, mang lại bình yên cho thế gian.
Khi ấy, dân chúng từ Miền Nam đến tận Qualia hay Liên minh Khế Uớc Elf El-Na đều sẽ tung hô cô như một vị cứu tinh.
Có được lòng dân, Trung Ương cũng chẳng thể dễ dàng động thủ.
Còn nếu có kẻ ngấm ngầm ám sát?
Thì những phù thủy đã bị thôi miên sẽ âm thầm dọn dẹp sạch sẽ.
Một kế hoạch như đi trên dây, nhưng nếu băng qua được, phần thưởng bên kia thực sự quá ngọt ngào.
Và đáng sợ hơn, giờ đây họ có con át chủ bài để biến giấc mơ ấy thành hiện thực.
Đó là lý do Soarina sẵn sàng bất chấp tất cả.
「Em đã tính hết rồi... Nghĩa là, em tin chắc phần thắng thuộc về mình?」
「Năng lực của Erakino, hay đúng hơn là của Master đứng sau cô ấy, đã được chúng ta thử nghiệm nhiều lần. Nhờ có “thứ đó”, chúng ta không thể thất bại.」
“Thứ đó” mà Soarina nói đến, chính là quyền năng vô tiền khoáng hậu mà Game Master sở hữu, một thứ còn vượt xa sức mạnh Thần ban.
Ban đầu, bọn họ cũng chỉ mò mẫm về năng lực của Erakino và Game Master.
Nhưng càng tiếp xúc, càng khai thác, họ càng khám phá ra “thứ đó”, một khả năng gần như bẻ cong quy luật của thế gian.
「Nếu Game Master phạm sai lầm thì sao?」
「Master là tuyệt đối. Hệ thống sẽ không bao giờ chấp nhận sự yếu đuối hay ngoại lệ. Tôi tin chắc vậy.」
Fenneh trầm mặc trong giây lát, rồi nghiêng đầu chậm rãi:
「...Tin chắc... Được. Ta sẽ tin cùng các cô.」
「Đừng lo, Fenneh-sama. Kế hoạch này tuyệt đối không thất bại. Đó không phải hy vọng mà là sự thật.」
Fenneh khẽ gật đầu.
Cô hiểu đã đến lúc dừng tranh luận:
Soarina sẽ không thay đổi ý định nữa.
Quả thật, với quyền năng của Game Master, chuyện thất bại gần như là điều phi lý.
「Cảm ơn Fenneh-sama... Giờ chỉ còn cô nữa thôi, Erakino. Tôi cần sức mạnh của cô. Nếu thật sự coi tôi là bạn... xin hãy đồng ý.」
「Ư-ưm... Erakino-chan này không dễ bị mấy trò tình cảm hạ gục đâu nha!」
「Tình cảm gì chứ... Thôi, cô lúc nào cũng viện cớ.」
Soarina khẽ cúi người, tay siết nhẹ lấy tay Erakino không vội vàng, không ép buộc, chỉ đơn giản là khẩn thiết.
Cô nhìn thẳng vào mắt phù thủy nhỏ, ánh nhìn sáng rực niềm tin:
「Nếu khống chế được phù thủy của Phá Diệt Vương, chúng ta sẽ không còn ai ngáng đường để dựng nên Thần Quốc như mơ ước nữa.」
「Theo tin mới nhất, Mynoghra đã nuốt trọn thành phố Fawncaven bằng cách nào đó. Chúng sẽ còn nuốt cả Nam Đại Lục, dùng nỗi sợ và đau khổ của dân chúng để trở nên mạnh hơn. Đến lúc đó, mọi thứ sẽ quá muộn...」
「Sức mạnh của phù thủy vô cùng khủng khiếp. Ta không biết thế giới này còn ẩn giấu những hiểm họa gì... Nhưng chỉ cần chúng ta, Erakino, và thêm một phù thủy nữa đứng cùng chiến tuyến, sẽ không dễ gì bị khuất phục. Khi ấy, sẽ chẳng còn ai phải khóc than. Không còn bi kịch nào buộc chúng ta phải tự tay giết hại người thân chỉ vì số mệnh nghiệt ngã nữa.」
「Đất nước này... nơi do tôi và Erakino cùng dựng xây, hạnh phúc này... tuyệt đối không thể để lũ tà ác xâm phạm.」
Nếu mọi thứ diễn ra suôn sẻ, giấc mộng về một vương quốc như Soarina mong đợi sẽ thành hình ngay trong thế giới này.
Mà một khi thế giới của Soarina thành hiện thực, thì ước nguyện giấu kín trong lòng Fenneh cũng sẽ thêm hy vọng thành toàn.
Dĩ nhiên, nó cũng mở đường cho khát vọng của Erakino và Game Master đạt đỉnh vinh quang.
Một thế giới nơi con người hạnh phúc, còn nỗi bất hạnh bị quét sạch khỏi tầm mắt các cô.
Tất cả đều ngầm mơ về vinh quang và hạnh phúc nơi đích đến.
「Chúng ta cần có sức mạnh. Làm ơn, Erakino.」
Soarina nói nhỏ, giọng run run, ánh mắt lấp lánh hơi nước.
Không hề là sự sụp đổ, mà là một niềm tin cháy bỏng tới mức khiến người khác không nỡ từ chối.
Erakino dẩu môi, quay mặt đi.
「Ư-ư-ư! Được rồi! Được rồi mà, Soarina-chan! Thôi được rồi! Tôi cược tất cả luôn!」
Nghe thấy lời ấy, Soarina như trút được gánh nặng, cả gương mặt rạng ngời hy vọng, liên tục cảm ơn.
Erakino lúng túng đến mức phải giả bộ nổi quạu:
「Mà nè! Dù sao thì Master của tôi cũng khoái vụ này lắm rồi. Nếu đã phải đối đầu với Mynoghra thì ra tay trước chiếm phù thủy là khôn ngoan nhất! Fenneh-chan, cô cũng đồng ý chứ?」
Fenneh thở dài, nhưng giọng vẫn bình thản:
「...Ừ, tất nhiên rồi. Ta không còn gì để nói nữa.」
「Cảm ơn Fenneh-sama!」
Nhưng liệu thực tại có dễ dàng như họ mơ?
Không, nó sẽ thành sự thật.
Vì bọn họ có đủ phương tiện để biến nó thành sự thật, nên cuối cùng, kế hoạch nguy hiểm này vẫn được thông qua với sự đồng thuận tuyệt đối.
「Không cần khách sáo. Nhưng nghe càng nhiều, ta càng thấy sức mạnh đó thật sự quá mức phi thường...」
Ban đầu, chuyện phát hiện ra nó chỉ là ngẫu nhiên.
Không ai nhớ rõ ai là người đầu tiên buột miệng thốt ra, nhưng cả bọn đều lặng người, thậm chí thấy rợn gáy trước thứ quyền năng vượt ngoài lẽ thường ấy.
「Fufun! Đúng thế đấy! Vậy thì, để khởi động tinh thần, tôi xin gieo quẻ! Kế hoạch của Erakino-chan và cả hội này liệu có thành công hay không, hôm nay Erakino-chan xin gieo xí ngầu cho biết nhé~」
Tiếng xúc xắc lăn leng keng đâu đó vang lên.
――Một sự thật vừa được công bố.
=Thông báo hệ thống=============
Phán định 《Tiên tri》 của Erakino
1d100-【13】 Phán định: Thất bại
――――――――――――――――――――
=GM:Thông báo hệ thống===========
Quyền hạn Game Master được thi hành.
Hủy kết quả xí ngầu trước, yêu cầu lắc lại.
――――――――――――――――――――
=Thông báo hệ thống=============
Phán định 《Tiên tri》 của Erakino
1d100-【87】 Phán định: Thành công
――――――――――――――――――――
Game Master nắm quyền quyết định mọi biến cố.
Miễn là hắn còn tồn tại, thất bại không bao giờ xảy ra.
「Thần thì không bao giờ lắc xúc xắc~ Mà tạo ra mặt xúc xắc như ý thích luôn! Với sức mạnh của bọn tôi, chinh phục thế giới chỉ là chuyện vặt! Vì chỉ cần xúc xắc ra số xấu, thì lắc lại cho đến khi được số đẹp thôi mà!」
Nếu có kẻ có thể tùy ý quyết định thắng thua, thì liệu còn ai đủ sức thắng nổi hắn?
Một mồi lửa vừa nhen nhóm.
Nhỏ bé là thế, nhưng rồi sẽ lớn lên thành biển lửa, cuốn phăng tất cả.
Ngày phán quyết, đã cận kề hơn bao giờ hết.


6 Bình luận