Quyển 10: Lễ tốt nghiệp - Phần đầu
Chương 449: Bạn có thích lễ tốt nghiệp không? (10)
2 Bình luận - Độ dài: 1,688 từ - Cập nhật:
“Thật là... cậu đúng là chẳng biết hối cải gì cả.”
Kirishima đẩy Sakurai ra, phủi bụi trên quần áo.
“Cậu nên để ý xung quanh một chút thì hơn đấy?”
Kirishima quay về chỗ các nữ sinh.
“Thì ra tất cả đều do tên này làm thật à…”
Các nữ sinh nhìn Sakurai với vẻ ghê tởm.
“Kh-không phải! Tôi bị hắn xúi giục…”
Sakurai run rẩy bần bật, chỉ tay về phía Kirishima.
“Bỏ cuộc đi, Sousuke.”
“Kh-không phải! Là hiểu lầm thôi! Tất cả đều là hiểu lầm!”
“Đừng giãy giụa nữa, Sousuke. Nhất cử nhất động của cậu đều bị quay lại cả rồi, bỏ cuộc đi thôi. Sẽ không có ai tin lời Sousuke nữa đâu.”
Nhóm Kirishima nhìn xuống Sakurai đang cố gắng bám víu.
“Thật sự là tên này đã vào nhà tắm công cộng của bọn mình…”
“Ghê tởm quá đi mất.”
“Hay là mình nên báo cảnh sát nhỉ?”
Các nữ sinh lần lượt lên tiếng chỉ trích Sakurai.
“Ủa, vậy tất cả là do tên này gây ra hết sao?”
“Còn Akaishi thì sao?”
“Akaishi-kun không liên quan gì cả đâu.”
Kirishima bất đắc dĩ nhún vai.
“Cậu ta ấy à, chính là con cừu thế tội mà tớ đã dày công lựa chọn. Mọi chuyện đều diễn ra một cách hoàn hảo đúng như kịch bản tớ vạch ra. Cậu ta đúng là một con cừu thế tội xứng chức. Một tên ngốc dễ bị cảm xúc chi phối, không thể kiểm soát được chính mình. Dù là kẻ đa nghi hơn ai hết, nhưng lại quan tâm đến thiện và chính nghĩa hơn bất kỳ ai. Chọn cậu ta làm vật tế thần quả thực là một quyết định đúng đắn.”
Kirishima cất tiếng cười khô khốc.
“Cậu ta bốc đồng, hành động theo cảm tính. Ai cũng sẽ cho rằng đó là lỗi của Akaishi-kun nhỉ? Rốt cuộc thì cậu ta cũng chỉ là một con cừu thế tội đơn thuần, thay Sousuke gánh lấy lửa giận mà thôi.”
Kirishima giải thích với các nữ sinh.
“Chỉ là, lý do và thời điểm mà cậu ta chọn đều quá tệ. Cậu ta vừa không có khả năng hạ bệ lăng mạ người khác, cũng chẳng có tài năng hay thủ đoạn để đẩy người ta xuống địa ngục. Lựa chọn thời điểm đó để công kích Sousuke chỉ khiến người ta nghĩ cậu ta đang tự vệ. Vừa không biết thao túng lòng người lại thiếu đi sự sắc bén, chẳng qua chỉ là một con rối giương cao ngọn cờ chính nghĩa mà thôi.”
Sakurai đứng bật dậy tại chỗ.
“M-mày cũng quay video nhà tắm nữ chứ gì! Chính mày, kẻ đã quay video nhà tắm nữ, mới là đứa nguy hiểm nhất!”
Sakurai chỉ tay về phía Kirishima và hét lên.
“Ahahahahahahahahahahaha.”
Kirishima phá lên cười một cách ngạo nghễ.
“Sousuke, cậu cũng đến thế là cùng nhỉ. Cái đầu chậm tiêu của cậu thật khiến tớ phải nể phục đấy.”
Kirishima lấy điện thoại của mình ra.
“Làm sao tớ lại làm chuyện đó được chứ. Ai lại mang điện thoại vào nhà tắm công cộng, đúng không?”
“M-mày đã nói là mày quay video của tao…!”
“Thôi nào, là nói dối thôi, nói dối đấy. Cậu thật sự tin mọi thứ một cách ngốc nghếch như vậy nhỉ.”
Kirishima cười “ahaha”.
“M-mày…!”
“Tất nhiên, nếu tớ chỉ nói là có video cậu vào nhà tắm nữ, chắc cậu cũng sẽ không tin đâu.”
Kirishima đưa màn hình điện thoại cho Sakurai xem.
“Kyaa! Xin hãy dừng lại đi, Sousuke-sama!”
Chỉ có giọng của Kanami và tiếng Sakurai đấm Akaishi vang lên.
Trên màn hình của Kirishima, không có bất kỳ video nào cả.
“Làm gì có video nào đâu. Vì tớ có ở đó đâu chứ. Cậu đánh giá tớ cao quá rồi đấy.”
Kirishima cười “ahaha”.
“Tớ chỉ nghe Yuuna-chan kể lại tình hình lúc đó, rồi tự mình tái tạo lại âm thanh thôi. Tớ cũng đã cho Yuuna-chan nghe thử một lần, và được cô ấy cho biết là cảm giác cũng giống như vậy. Đến Yuuna-chan còn không nhớ rõ, thì làm sao cậu nhớ chính xác được chứ. Tớ làm gì có video nhà tắm nữ, cũng như không thể nào biết chuyện xảy ra trong phòng bệnh được.”
“M-mày…!”
Sakurai lườm Kirishima với ánh mắt đằng đằng sát khí.
“Nếu chỉ nói là có video nhà tắm nữ thì sẽ bị nghi ngờ. Vì vậy tớ đã từ từ nâng cao độ chi tiết của thông tin mà mình có. Thật ra vốn chẳng có video nhà tắm nữ nào cả. Đoạn hội thoại trong phòng bệnh chỉ là file âm thanh giả mạo sau khi nghe Yuuna-chan kể lại tình hình. Chuyện của Shigeru-san, tớ chỉ đơn giản là đi phỏng vấn ông ấy, rồi cho cậu xem video thôi. Cho nên, bằng chứng mà tớ thực sự có trong tay chỉ có một, đó là của Shigeru-san. Nếu video của Shigeru-san là bằng chứng hoàn chỉnh, cậu sẽ nghĩ rằng tớ cũng có các bằng chứng khác đúng không? Sẽ cho rằng đoạn âm thanh phòng bệnh cũng có video tương ứng chứ gì? Sẽ đoán rằng video nhà tắm nữ vì quay cảnh các bạn nữ khỏa thân nên không dám công khai chứ gì? Ngây thơ thật đấy, cậu.”
Kirishima làm một bộ dạng pha trò đầy khoa trương.
“Cậu đã sập bẫy trong kế hoạch của tớ một cách ngoạn mục. Sợ hãi trước những bằng chứng không hề tồn tại, để rồi tự mình khai ra tất cả nhỉ. A~a.”
Những việc Sakurai đã làm, cùng với những lời cậu ta đã nói với Kirishima, đều bị các nữ sinh ghi hình lại.
“Nào, giờ cậu không thể trốn thoát được nữa đâu, Sousuke. Cậu nên chịu trách nhiệm cho những việc mình đã làm từ trước đến nay.”
Các nữ sinh đang chĩa điện thoại về phía Sakurai.
“Tất cả là tại tên này.”
“Ghê tởm thật sự.”
“Thế này có nghĩa là cả cảnh mình khỏa thân cũng bị nhìn thấy rồi đúng không!?”
“Nên đăng lên diễn đàn đi chứ nhỉ?”
Các nữ sinh liên tục thao tác trên điện thoại.
Những hành vi sai trái của Sakurai sẽ lan đến đâu và phát triển dưới hình thức nào, cả Kirishima và Sakurai đều đã không thể nào theo dõi được nữa.
“Vậy nhé, Sousuke. Ba năm qua rất vui. Cậu nên chịu trách nhiệm cho ba năm của mình đi.”
Kirishima đi ngang qua Sakurai, cười ha hả rồi rời khỏi đó.
“Ghê tởm thật đấy.”
“Chết đi.”
“Tớ sẽ nói cho mọi người biết.”
Các nữ sinh đi lướt qua Sakurai, buông lời chửi rủa.
“…”
Sắc mặt Sakurai trắng bệch đi trông thấy.
“A, a… tại sao… tại sao…”
Sakurai đấm xuống sàn.
“Tại sao lại ra nông nỗi này chứ…!”
Nhiều điều Sakurai thú nhận ngày hôm đó đã được đăng lên diễn đàn.
Hầu hết những việc Sakurai gây ra là sự thật, và thật trớ trêu khi chính Sakurai đã tự mình thú nhận.
---------------
“Cạn ly~”
“““Cạn ly~”””
Nhóm Akaishi đang tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại biệt thự của Takanashi.
“Akaishi-kun, lấy giúp tớ cái kia với.”
“Ừm.”
Akaishi làm theo lời Takanashi, lấy chiếc áo cardigan và đưa cho cô.
“Vất vả cho cậu rồi, tên đầy tớ thứ mười một của tôi.”
“Trước tôi còn có mười người giống vậy nữa cơ à?”
Takanashi cười khúc khích.
“Chà, không ngờ cậu lại có một căn biệt thự lớn thế này đấy.”
Sau khi thay đổi địa điểm từ nhà hàng gia đình, Kyougoku cũng đã đến tham dự bữa tiệc được quyết định tổ chức tại biệt thự của Takanashi.
“Lúc nào cũng ở đây à?”
“Bọn tớ hay chơi ở đây lắm đó, Akaishi-kun.”
“Tớ cũng hay dùng ké ở đây.”
Khi Takanashi búng tay, quản gia riêng của cô, Nasu, lặng lẽ xuất hiện.
“Thưa tiểu thư, có việc gì ạ?”
“Giàu quá đi…”
Kyougoku run rẩy trước sự uy nghi của Takanashi.
“Lâu rồi không gặp, Akaishi-sama.”
“Lâu rồi không gặp ạ.”
Akaishi cúi nhẹ đầu chào Nasu.
“Vì ngài đã chuyên tâm luyện thi một thời gian nên tôi đã trải qua những ngày tháng cô đơn vì không được gặp ngài. Tiểu thư cũng có vẻ buồn bã vì không được gặp Akaishi-san.”
“Đừng có nói dối chứ, đừng có nói dối.”
Takanashi huých nhẹ vào người Nasu.
“Này, này, hay là thi xem ai pha được ly nước trái cây có màu đẹp nhất đi!?”
Suda đang cao hứng đã bày trò thách đấu với nhóm Arai.
“Lại làm trò ngốc nghếch gì thế…”
“Ở quầy đồ uống tự chọn hay có trò này lắm.”
Suda là người đầu tiên rót soda dưa lưới.
“Nguyên bản mà lại mạnh nhất, soda dưa lưới không thôi chắc chắn là đẹp nhất rồi!”
Suda giơ cao chiếc cốc.
“Hừ. Lối suy nghĩ của kẻ ngốc không có tính sáng tạo thật là đơn giản, đáng ghen tị ghê. Một người không thể tạo ra cái mới từ con số không thì làm sao trở thành người đứng đầu được chứ.”
Kurono, người đã đến từ lúc nào, trộn nước cam và cola để tham gia thử thách.
“…”
Một ly nước có màu kỳ dị đã được tạo ra.
“...Trông như bảng pha màu vậy.”
“Im đi! Vị ngon là được rồi!”
Nhóm Suda đang vui vẻ và náo nhiệt.
“Nhộn nhịp thật đấy.”
Kyougoku cùng nhóm Takanashi đứng trò chuyện dọc theo bức tường.
“Mọi người thân nhau nhỉ.”
“... Chắc là vậy.”
Akaishi, Takanashi và Kyougoku hiền hòa nhìn nhóm Arai đang ồn ào.
“Đây có lẽ sẽ trở thành ký ức cuối cùng của thời cấp ba nhỉ?”
Tại biệt thự của Takanashi, một bữa tiệc mừng lễ tốt nghiệp đã được tổ chức.
Và đó cũng là ngày video của Sakurai được đăng lên diễn đàn.


2 Bình luận