Bạn có thích nhân vật chí...
Rinae Chikai Rinae Chikai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6: Du lịch học đường - Hẹn hò

Chuyện bên lề: Bạn có thích Glamping không? (6)

0 Bình luận - Độ dài: 1,330 từ - Cập nhật:

"Vậy chúng ta cũng sắp phải về rồi."

"Ừ nhỉ."

Sau khi chơi đùa thỏa thích, cả nhóm tụ tập lại trò chuyện phiếm.

Akaishi cùng nhóm bạn đi về phía trạm xe buýt.

"Hôm nay chơi vui quá."

"Cảm ơn cậu nhé, Sendou-san."

"A ha ha, có gì đâu."

Sendou cười vẫy tay.

Cả nhóm lên chiếc xe buýt vừa tới.

Akaishi và mọi người ngồi lại đúng vị trí như lúc đi.

"…"

"…"

"…"

[Cửa xe sắp đóng.]

Giọng bác tài xế vang vọng trong chiếc xe buýt tĩnh lặng.

"…"

"…"

"…"

Akaishi và mọi người im lặng, yên vị trên ghế.

Akaishi ngoảnh lại, thấy Uemugi và Kureishi tựa đầu vào nhau, ngủ say sưa.

Ghế trước, Takanashi đang đọc sách, Sanzenro cũng ngủ say như chết, cả người đè nặng lên Takanashi, gối đầu lên đùi cô bạn.

Suda khoanh tay trước ngực, nhắm mắt dưỡng thần, còn Akaishi thì ngắm nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.

"Yuuto."

"…"

Sendou từ ghế bên cạnh khẽ gọi Akaishi.

"Mọi người ngủ hết rồi nhỉ."

"Chắc tại chơi hết mình quá."

"Azuki-chan cũng ngủ mất rồi."

Ngủ cạnh Sendou là Azuki-chan, mỗi khi xe buýt chao đảo, đầu cô bé lại đập vào cửa kính.

"Nhật ký vẽ tranh hè chắc sẽ viết bon bon lắm đây."

"Tớ thì làm gì có bài tập nhật ký vẽ tranh đâu~"

"Tớ cũng vậy."

"Thế thì còn ý nghĩa gì nữa?"

Sendou lấy tay che miệng, khúc khích cười.

"Bánh kẹo…"

Ngồi ở hàng ghế sau, Uemugi đang nói mớ.

"Thì ra Shiraha-chan là một cô bé như vậy à."

"Ừ."

"Hơi bất ngờ đấy."

"Ừ."

Suda vẫn nhắm nghiền mắt, không hề nhúc nhích.

"Suda-chi đang ngủ à?"

"Không, hoàn toàn không."

"Ra là cậu vẫn thức à!"

"Chỉ là, tớ mệt đến mức chẳng buồn mở mắt ra nữa…"

"Vất vả cho cậu rồi."

Akaishi nhìn Suda, thầm nghĩ: "Thì ra cậu vẫn còn thức à."

--------

Akaishi và nhóm bạn đã tới trạm dừng giữa những cú xóc nảy của xe buýt.

"Nào, mọi người xuống xe thôi~"

Sendou lay lay Kureishi và những người khác, gọi họ dậy.

"Cậu định ngủ đến bao giờ hả, mau dậy đi."

"Ưm, takoyaki?"

"Đừng có gọi ngực người ta là takoyaki."

"Tối rồi à?"

"Cậu đang nói gì thế."

Sanzenro dụi dụi mắt, quệt nước miếng rồi ngồi dậy.

"A, Yuu với Tou làm gì ở đây thế?"

"Tập cơ bắp."

"Cầu lông?"

"Hả?"

Sanzenro mắt nhắm mắt mở nói.

"A, tớ ngủ quên à?"

"Ừ. Không mau ra là cửa xe đóng đấy."

"Tiền tiền…"

Sanzenro bắt đầu lục tìm ví.

"Dùng cái này đi."

"À, cảm ơn."

Akaishi đưa tiền vé xe cho Sanzenro.

Sanzenro bỏ số tiền vé nhận từ Akaishi vào rồi xuống xe buýt.

"Vậy thì, hôm nay cảm ơn mọi người đã đến chơi! Vui lắm!"

"Tớ cũng thế~"

"He he he."

Kureishi nắm tay Uemugi, cô bạn vừa ngủ vừa tủm tỉm cười.

"Tớ tát cậu ấy một cái được không?"

"Không được đâu Akaishi-kun!"

"Tát một cái có khi cậu ấy tỉnh lại đấy."

"So với tỉnh lại, cậu ấy sẽ mất nhiều thứ hơn đấy!"

Kureishi ôm chặt Uemugi.

Akaishi hạ người xuống cho vừa tầm với Uemugi.

"Uemugi, tớ tát cậu một cái được không?"

"Ư he he."

Uemugi cười rồi gật đầu.

"Cậu ấy có vẻ đồng ý rồi."

"Sao mà đồng ý được chứ! Shiraha-chan cứ để tớ bảo vệ!"

"Đùa thôi."

Akaishi lại đứng thẳng người dậy.

"Thiệt tình~, Akaishi-kun bạo lực quá đi~"

"Ừ."

"Nếu có tát thì ít nhất cũng phải tát người còn thức chứ."

Akaishi nhìn Sanzenro.

"Shiraha-chan để tớ bảo vệ! Nếu có tát thì tát tớ đây này!"

Sanzenro dang tay che cho Kureishi.

"Cậu vẫn thường xuyên bạo lực với tớ mà."

"Bạo lực của con gái là phần thưởng nên không sao cả."

"Vậy à."

"Thiệt tình, Yuu đừng có chuyện gì cũng kết thúc bằng 'Vậy à' thế chứ!"

"Ái!"

Sanzenro đá vào ống quyển của Akaishi.

"Đây cũng là phần thưởng đó nha."

"Vậy sao."

Sanzenro đắc ý ưỡn ngực.

Sendou tập hợp nhóm Akaishi lại.

"Tớ nghĩ kỳ nghỉ hè cũng sắp kết thúc rồi, nhưng mọi người cùng nhau cố gắng nhé!"

"Vâng~"

"Vậy thì, giải tán!"

"Vất vả rồi~"

Mọi người lục tục kéo nhau ra về.

"Vậy bọn mình cũng về thôi."

"Ừ nhỉ."

"Ừm."

Akaishi, Suda, và Sanzenro bắt đầu đi.

"Lúc về ghé nhà Yuu được không?"

"Ừ."

"À, vậy tớ cũng thế."

"Ừm."

"Được."

"Ư ư."

"Ồn ào."

Akaishi lườm Sanzenro và Suda.

"Ớ, sợ quá~"

"Sợ quá cơ~"

"Hai cậu định làm trò đến bao giờ nữa."

"Tớ đi cùng được không?"

"À..."

Akaishi nhìn ra sau lưng.

"Yappii~"

Sendou giơ một tay lên.

"Về đi."

"Tớ định nói chuyện với Yuuto một chút mà giờ không biết sao đây, nè."

"Về đi."

"Mà, trước đây tớ cũng từng đến nhà Yuuto rồi, nên thế này cũng được nhỉ."

"Về đi."

"Đúng là điệp khúc 'về đi' mà!"

Sendou dần dần dậm chân bình bịch.

"Thôi nào, thôi nào, được mà, phải không."

"Được đó, tớ cho phép."

"Cậu cho phép thì cũng thế thôi, chứ."

Haizz, Akaishi thở dài.

----------

Vào đến phòng Akaishi, cả nhóm mỗi người một góc, tự do làm chuyện mình thích.

Suda cầm theo quà tặng kèm của món ăn vặt cậu tự mua trong buổi tiệc nướng lần này.

Cậu dùng món đồ chơi kèm theo đó để sửa đổi mô hình sa bàn được dựng trong phòng Akaishi.

Sanzenro nằm ườn ra sàn, với tay lấy một cuốn truyện tranh trên kệ rồi bắt đầu đọc.

Akaishi đọc sách tham khảo, còn Sendou thì ngắm nhìn Akaishi và mọi người.

"Mọi người lúc nào cũng thế này à?"

"Ừm, đại khái là vậy."

"Sendou-chan, lấy giúp tớ tập tiếp theo với~"

"Ể, à, ừm, cũng được thôi."

Sendou nhận cuốn truyện tranh từ Sanzenro rồi đưa cho cậu ấy tập tiếp theo.

"Cảm giác có gì đó mới mẻ nhỉ."

"Bọn tớ thì không."

"Vậy à."

Sendou ngồi cạnh Akaishi xem sách tham khảo.

-----------

Sau vài tiếng tụ tập ở phòng Akaishi, nhóm Suda chia tay nhau rồi ra về.

Suda và Sanzenro cùng nhau về nhà, còn Sendou thì về ga.

"Trời tối rồi nhỉ~"

"Ừ."

"Ừm."

Akaishi lại tiễn Sendou.

"Hôm nay vui không?"

"Ừ, cảm ơn nhé, vì hôm nay."

"Được mà, được mà."

"Cảm giác như bị cậu ép nói vậy."

"Đồ tồi~"

Sendou đá nhẹ vào bánh trước xe đạp.

"Akaishi."

"...?"

Akaishi khẽ nghiêng đầu.

"Sendou."

"Akaishi."

"Gì?"

Akaishi cau mày.

"Tớ vẫn chưa gọi cậu là Akaishi lần nào nhỉ."

"Thì sao?"

"Cũng không hẳn là có ý gì đâu nhưng mà..."

"Vậy à."

Một sự im lặng khó xử bao trùm.

"Yuuto."

"Gì?"

"Gọi thôi."

"Vậy à."

Akaishi nhìn về phía trước.

"Nói gì thì phản ứng của Yuuto cũng chán phèo."

"Vì tớ là một người nhàm chán mà."

"Tại cậu toàn trả lời qua loa thôi."

"Vậy tớ nên nói thế nào đây."

"Ừm sao nhỉ, tớ mong là cậu có thể nói chuyện có đầu có đuôi hơn một chút."

"Vậy à."

"Đấy."

"Vậy à. Tớ thì không nghĩ vậy đâu."

"Ừm~…"

Sendou xoa cằm.

"A~, đã tới ga mất rồi."

"Thì có sao đâu."

"Ừm."

Sendou nhảy tưng tưng.

"Vậy nhé Yuuto, hẹn gặp lại."

"Ừ. Cẩn thận đấy."

"Tớ sẽ đi taxi, không sao đâu."

"Vất vả nhỉ."

"Biết sao được, dù sao cũng nguy hiểm mà. Yuuto cậu cũng phải cẩn thận đấy nhé."

"Ừ."

"Yuuto đừng để bị người ghét cậu giết đấy nhé."

"Đừng có nói mấy chuyện nghe kỳ quặc mà lại có khả năng xảy ra như thế chứ."

Akaishi cười khổ một tiếng.

"Bai bai!"

"Ừm."

Akaishi và Sendou chào tạm biệt nhau.

Mùa hè đã kết thúc.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận