Bạn có thích nhân vật chí...
Rinae Chikai Rinae Chikai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6: Du lịch học đường - Hẹn hò

Chương 212: Bạn có thích Kanami Yuuna không? (3)

0 Bình luận - Độ dài: 1,671 từ - Cập nhật:

Đến Kyoto.

“Đến Kyoto rồi————!”

Kureishi tiên phong xông lên đứng ở phía trước.

“Này, mấy đứa như vậy nguy hiểm lắm, mau xếp hàng ngay ngắn lại coi.”

Kanna, ra dáng một giáo viên, đương nhiên là phải hướng dẫn học sinh rồi.

Sân ga ở ga Kyoto quả thực rộng thênh thang, trần nhà cũng cao đến mức chưa từng thấy.

“Akaishi-kun, đây là lần đầu tiên tớ đến ga Kyoto đó, nơi này đỉnh thật sự.”

Takanashi ngước nhìn trần nhà, ngơ ngác cất tiếng.

“Hiểu biết của cậu nông cạn thật đấy.”

“Cậu nói cái gì thế, chẳng lẽ cậu từng đến đây rồi à?”

“Tuy chưa đến bao giờ, nhưng tớ đã xem qua trên TV rồi.”

“Vì sao chứ?”

“Vì trên TV có chiếu mà.”

Akaishi thầm nghĩ: “Đúng y như trên TV vậy.”

“Tại hạ cũng đã thấy ga Kyoto trong anime rồi đó.”

Yamamoto đắc ý nói.

“Nhân tiện, ở ga Kyoto có một không gian bí ẩn không rõ được sử dụng để làm gì đó.”

“Tớ cũng từng thấy thứ đó rồi.”

Akaishi đảo mắt nhìn quanh. Ra khỏi cổng soát vé, bên tay trái là dãy cửa hàng lưu niệm và quán cà phê, san sát nhau, tạo thành một tòa nhà nhiều tầng. Và cậu mơ hồ cảm nhận được không gian bí ẩn kia hẳn là nằm trên tầng thượng của nó.

“Sao cậu lại khoe khoang kiến thức cỏn con hóng được trên TV như thể tự mình trải nghiệm rồi biết thế. Thật là đáng khinh đấy, cậu.”

“Này, cậu bị nói trúng tim đen rồi kìa, Yama.”

“Tại hạ chỉ bổ sung cho Akaishi-dono thôi mà……”

Yamamoto nhíu mày.

“Rồi, mấy đứa xem qua cẩm nang du lịch đi. Tóm lại hôm nay là ngày đầu tiên, chúng ta sẽ đi xe buýt tham quan nhé~”

“““Vâng ạ——!”””

Nhóm Akaishi lên đường đi tham quan Kyoto.

“Lại phải đi xe buýt nữa à...”

Akaishi lủi thủi bước đi với vẻ chán nản.

“Lần tới không nôn ra thì tốt nhỉ.”

“Đừng có nói cứ như lúc nãy tớ đã nôn ra vậy chứ.”

Nhóm Akaishi leo lên xe buýt.

Nhóm Akaishi ngồi xuống theo đúng thứ tự chỗ ngồi như trên xe buýt lúc đi.

“Chào mọi người, tôi là Kudou Nana, một hướng dẫn viên ngây thơ trong sáng, sẽ đồng hành cùng các bạn trong chuyến đi Kyoto lần này, hôm nay mong được mọi người chiếu cố~”

“““Mong được chiếu cố~”””

Xe buýt bắt đầu lăn bánh.

Để giúp du khách hiểu rõ hơn về Kyoto, trên xe buýt còn được bố trí cả hướng dẫn viên.

“Trông cứ như idol underground ế ẩm show diễn vậy...”

Kurono ngồi phía sau Akaishi khẽ lẩm bẩm.

“Tôi đã được trao tặng danh hiệu “idol underground ế ẩm show diễn”, tôi là Kudou ngây thơ trong sáng đây, cảm ơn~”

“Chẳng phải chị nghe rõ mồn một rồi sao.”

Nghe Kurono nói vậy, Kudou nở một nụ cười tươi rói.

Akaishi nheo mắt nhìn Kurono.

“Tớ không ngờ là sẽ bị nghe thấy đó.”

Kurono lộ vẻ hơi ngạc nhiên.

“Các em, hôm nay đã không quản ngại đường xa đến đây, xin chân thành cảm ơn. Tối qua các em ngủ ngon chứ ạ?”

“Ngon ạ————!”

Từ hàng ghế phía sau xe buýt vang lên tiếng trả lời thật to.

“Vâng, cảm ơn các em. Thật tốt khi mọi người đã ngủ ngon. Nhân tiện đây, các em biết những gì về Kyoto nào?”

“Chùa chiền ạ————!”

Cô hướng dẫn viên và đám con trai ngồi ở hàng ghế sau lập tức trở nên cực kỳ sôi nổi.

“Mấy đứa ngồi phía sau xe buýt đúng là chẳng có gì thú vị mà cứ tự tin thái quá rồi toàn trả lời mấy câu khó chịu.”

“Cứ coi như là đang hưởng ứng theo nhịp điệu của người dẫn chương trình đi.”

Akaishi và Kurono nói chuyện với nhau ở ghế trước ghế sau.

“Hai cậu nói gì ở trước với sau thế? Akaishi-kun, cậu đừng có bơ tớ ngồi ngay bên cạnh mà đi nói chuyện với Kurono-san chứ.”

“Akaishi, bạn nữ ngồi cạnh cậu đang ghen tị đó.”

“Đây không phải là vấn đề ghen tuông hay không, ý tớ là cậu đang làm trái với lẽ thường tình rồi.”

“Đừng có nói leo nữa, tớ chẳng nghe được gì sất.”

Cô hướng dẫn viên đang thuyết minh ở phía trước, đám con trai tỏ ra thích thú trước phản ứng của cô hướng dẫn viên, các học sinh khác thì đang túm tụm trò chuyện rôm rả, cùng với Takanashi và Kurono đang chí chóe ở ghế trước sau. Trong xe buýt ồn ào như một cái chợ.

Chiếc xe buýt đã bon bon trên đường được khoảng vài chục phút.

Akaishi vẫn giữ được vẻ bình thản.

“Akaishi-kun, cậu có thể giữ được bình tĩnh như vậy, đúng là của hiếm đó.”

“Bởi vì khi nghe người khác nói chuyện thì có thể tập trung tinh thần, nên tương đối khó bị say xe hơn.”

“Gì chứ, ý cậu là nhờ có tớ nên cậu mới không bị say xe phải không?”

“Cậu nói ít hơn cô hướng dẫn viên xe buýt mà.”

Nhóm Akaishi đưa mắt nhìn Kudou.

“Vậy thì, bây giờ tôi muốn thử thách các em bằng một câu đố tâm lý nhỏ nhé.”

“Hay!”

“Đợi mãi!”

“Ể~ Gì vậy~?”

“Chẳng thú vị chút nào~”

Các học sinh nhao nhao lên tiếng.

“Vào buổi tối khi đi ngủ, mọi người thường ngủ ở tư thế nào trong số những tư thế dưới đây nhỉ~?”

“Ồồồồồồồ!”

Câu hỏi đậm chất giải trí như màn trắc nghiệm tâm lý này khiến cả xe như muốn nổ tung.

“Chuyến du lịch học đường còn chưa bắt đầu nữa mà không khí đã náo nhiệt thế này rồi.”

“Akaishi-kun cũng nói gì đi chứ.”

“Tớ ngồi ở hàng ghế đầu, chẳng có gì đáng để bình luận cả.”

Kudou giơ ngón trỏ lên.

“Vâng, vậy thì đầu tiên, những ai ngủ ở tư thế nằm ngửa, xin mời giơ tay ạ~”

“……Tớ là cái này.”

“Tớ cũng vậy.”

Akaishi và Takanashi cùng giơ tay. Hirata, Torikai, và Mitsuya cũng tương tự giơ tay.

“Vậy tiếp theo, những ai ngủ ở tư thế nằm nghiêng~”

“Tớ chắc là kiểu này rồi.”

“Ừm~ Kiểu này đây~”

“Là kiểu này sao.”

Yamamoto, Mizuki, Kureishi giơ tay.

“Vậy tiếp theo, những ai nằm nghiêng, co đầu gối và cuộn tròn người lại~”

“Ừm!”

“Cái này……?”

Uemugi, Yatsugai giơ tay.

“Vậy, những ai ngủ ở tư thế nằm sấp~”

“Tớ là kiểu này.”

“Tớ cũng là kiểu này~”

Kurono, Arai giơ tay.

“Vậy thì cuối cùng, những ai ngủ trong khi ôm thứ gì đó~”

“……”

“Ueee, tớ là cái này đó.”

“Ahahaha, tớ là cái này nhỉ.”

Kanna, Hazuki, Kirishima giơ tay.

“Mấy cái bài trắc nghiệm tâm lý kiểu này, chưa cần nghe đáp án tớ cũng đoán được kha khá rồi.”

“Đúng thế, dù không cần nghe kết quả cũng mường tượng được nó sẽ như thế nào rồi.”

“Đừng có nói mấy lời phá đám không thú vị đó chứ.”

Takanashi xen vào cuộc đối đáp của Akaishi và Kurono.

“Vậy thì bây giờ sẽ là phần công bố kết quả~”

“Ồồồồồồ!”

“Đầu tiên, những người ngủ nằm ngửa, đây là mẫu người tự tin, yêu bản thân nhất~”

“Chẳng phải là đoán trúng phóc rồi sao.”

“Cậu cũng thế mà.”

Akaishi, Takanashi nhìn nhau.

“Tiếp theo, những người ngủ nằm nghiêng, đây đa phần là những người chăm chỉ, nghiêm túc và thành thật~”

“Tốt quá rồi?”

“Tầm thường quá sá...”

“Vậy à~”

Mizuki, Mitsuya, và Kureishi mỗi người một vẻ mặt.

“Và những người nằm nghiêng, co đầu gối và cuộn tròn người lại~, đây là mẫu người không thể quên được ký ức thời thơ bé, là người thích nhõng nhẽo~”

“Hả!”

“Ể!”

Uemugi trợn tròn mắt, toàn thân run lên bần bật.

“Shiraha mà…… thích nhõng nhẽo á?”

“Shiraha giống y như tớ tưởng tượng luôn!”

Kureishi nói.

Yatsugai cũng vô cùng kinh ngạc.

“Tiếp theo, những người ngủ nằm sấp, đây là mẫu người chịu nhiều áp lực, lại còn hơi dê một chút~ Phải chú ý đó nha~”

“……”

Kurono cúi gằm mặt.

“May cho cậu đấy.”

“Cái gì.”

Akaishi gọi Kurono.

Arai cười khanh khách.

“Cuối cùng, những người khi ngủ thường ôm gối ôm hoặc chăn~ đây là mẫu người có dục vọng không được thỏa mãn, lại còn mắc chứng thích dựa dẫm~ Vô cùng háo sắc, dễ hình thành tính ỷ lại, phải cẩn thận đó nha~”

“Cô có thâm thù đại hận gì với những người ngủ mà phải ôm thứ gì đó à...”

Từ phía sau xe buýt vang lên những tiếng hét “Kyaa——” đầy phấn khích.

“Đâ, đâu có…… Tớ, tớ đâu có như vậy đâu…… Phư nyu……”

Akaishi thầm nghĩ, Hazuki hẳn là biết tỏng kết quả sẽ thế này nên mới giơ tay cho mà xem.

“Ôi chao, không ngờ mình lại bị nhận định như vậy đấy, a ha ha.”

Tên tội phạm thích trêu ngươi Kirishima này cũng thế cả thôi, Akaishi thầm nghĩ.

“…………”

Và rồi, ở ghế đối diện bên kia lối đi, Kanna một mình, mồ hôi túa ra như tắm, im lặng không nói một lời.

“Sensei.”

“……”

“Háo sắc……”

Kurono lẩm bẩm.

Kanna đỏ mặt, quay đầu nhìn sang hướng khác.

“Trắc nghiệm tâm lý…… đáng sợ thật đấy.”

“Mà, chắc đây là mấy trò cũ rích mỗi khi có học sinh đi thực tế đến thôi. Cái kết và cách dẫn dắt đến đó, có cảm giác rất là quen mồm quen miệng rồi.”

“Đừng có mà phân tích thừa thãi nữa.”

“Sensei thì nguy hiểm rồi……”

Nhóm Akaishi đưa mắt nhìn Kanna. Kanna xua tay về phía nhóm Akaishi, ra hiệu cho họ đừng nhìn mình nữa.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận