Bạn có thích nhân vật chí...
Rinae Chikai Rinae Chikai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6: Du lịch học đường - Hẹn hò

Chương 224: Bạn có thích nhà tắm công cộng không? (1)

1 Bình luận - Độ dài: 1,410 từ - Cập nhật:

Sau bữa tối, mọi người lần lượt trở về phòng.

“Thế này… liệu có ổn không…”

Sakurai rên rỉ trong phòng mình.

Trong một căn phòng, chỉ có một mình Sakurai là nam, cùng với đám tùy tùng của cậu ta. Đối mặt với tình huống qua đêm đáng bất an này, Sakurai bất giác cất lên tiếng khổ não.

Bấy giờ là tám giờ tối, sắp đến giờ tắm rửa.

“Trước mắt cứ đi tắm thôi nhỉ…”

Sakurai hướng về phía nhà tắm công cộng.

Tối ngày thứ hai, khách sạn mà nhóm Sakurai trọ lại, áp dụng hình thức tắm ở nhà tắm công cộng lớn.

Mỗi tiếng sẽ đổi một lượt nhóm vào tắm, thời gian kết thúc của lượt nam sinh cuối cùng là chín giờ tối.

Các lượt tắm của nam sinh là từ sáu giờ đến bảy giờ tối, bảy giờ đến tám giờ tối, và tám giờ đến chín giờ tối, tổng cộng ba lượt.

Tương ứng, các lượt tắm của nữ sinh là từ tám giờ đến chín giờ tối, chín giờ đến mười giờ tối, và mười giờ đến mười một giờ tối, cũng ba lượt.

“Đúng vậy, lượt mà chúng ta đang ở đây chính là lượt có không khí náo nhiệt nhất của nhà tắm nam!”

“““ỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒ!”””

Kirishima hừng hực khí thế nói trong nhà tắm.

Lượt thứ ba mà nhóm Kirishima đang ở, chỉ có lượt từ tám giờ đến chín giờ tối này, là nhóm được ở cạnh nhà tắm nữ, có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.

“Các cậu! Hãy lắng tai nghe đây! Bên kia tấm vách ngăn mỏng manh này! Ôi trời ơi! Cả một vườn hoa bí mật đang trải rộng ra đó! Bây giờ! Chỉ có lúc này thôi, chúng ta mới có thể cảm nhận được các bạn nữ ở ngay bên cạnh!”

“““ỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒ!”””

Kirishima, người thuộc nhóm thứ ba, đang vực dậy tinh thần của đám con trai.

“Bọn mày! Không muốn nhìn thấy cơ thể con gái sao!”

“““Muốn!”””

“Không muốn tận mắt chiêm ngưỡng vườn hoa bí mật à!”

“““Muốn lắm!”””

“Vậy thì để tao, chính tao đây, nói cho chúng mày biết về phía bên kia vào lúc này!”

“““ỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒ!”””

Đám con trai sôi sục nhiệt huyết, tôn sùng Kirishima như một vị thần.

Và trong trận chiến đầy nhiệt huyết đó, Akaishi cũng có mặt.

“Đúng là… toàn làm chuyện vô ích…”

“Đúng là vậy mà, thật tình.”

Mitsuya bước những bước nhỏ về phía Kirishima.

“Này.”

“Đùa thôi mà, đùa thôi.”

Mitsuya quay trở lại.

“Biết đâu chừng Kirishima-dono lại làm được thì sao?”

“Cái trò kinh điển này làm sao mà thành công được chứ.”

Ba người Akaishi, Mitsuya, và Yamamoto đứng dàn hàng ngang, nói chuyện mà không nhìn mặt nhau.

Và gần tấm vách ngăn, Kirishima đang hô hào dẫn dắt.

“Mà này Yamamoto, cậu cũng tập luyện kỹ càng ghê nhỉ.”

“Vậy sao ạ? Tôi thì không nghĩ vậy đâu ạ…”

Yamamoto nhìn cơ bụng săn chắc, nổi múi rõ ràng của mình.

“Aka, cậu nghĩ giờ bên kia có ai?”

“Ai biết đâu. Tớ không biết.”

“Thử tưởng tượng chút đi xem nào. Mấy đứa con gái cậu quen cũng có một phần ba xác suất đang ở bên đó đấy.”

“Vậy à.”

Akaishi bất giác tưởng tượng.

“Takanashi chắc có thân hình đẹp lắm nhỉ. Mizuki-san thì tuyệt vời rồi. Torikai coi vậy chứ chắc cũng chịu khó tập luyện, tạo cảm giác khác biệt thú vị ghê. Kureishi thì đúng kiểu một cô gái bình thường, tớ cũng tò mò đấy.”

“Lát tắm xong tớ nói lại cho.”

“Dừng lại ngay, này!”

Có lẽ do bị ảnh hưởng bởi sự nhiệt tình của Kirishima, không khí nhà tắm nam vô cùng sôi nổi.

“Nào các cậu, bây giờ tôi sẽ cho các cậu biết những nữ sinh đang ở bên kia!”

“Thần ơi!”

“God Kirishima!”

“““Ki-ri-shi-ma! Ki-ri-shi-ma! Ki-ri-shi-ma!”””

Không biết từ đâu vọng lại tiếng hô vang tên Kirishima.

Kirishima bắt đầu đọc tên các nữ sinh đang ở phía bên kia vách ngăn.

“Ồ, Kirishima đang đọc kìa.”

“Chuyện đó, có thật không vậy.”

“Quan hệ của Kirishima-dono không thể xem thường được đâu ạ, nếu tin lời những người giúp đỡ Kirishima-dono thì có lẽ đúng là như vậy ạ.”

Cứ mỗi khi Kirishima đọc tên một nữ sinh, rồi một nữ sinh khác, đám con trai lại giơ nắm đấm ăn mừng.

“Và còn nữa! Hiện tại bên đó có cả các bạn nữ lớp chúng ta nữa đấy!”

“““ỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒ!!”””

Kirishima đọc to.

“Yayoi-chan, Mitsuha-chan, Akane-chan, Shiraha-chan, Shiho-chan――”

Cậu ta cứ thế đọc tiếp.

“Nghe nói có Kureishi với mấy người nữa hả.”

“Hình như vậy.”

“Giọng nói này, không lẽ không vọng tới bên kia sao ạ?”

Đúng lúc Yamamoto lấy làm lạ,

“Tau sẽ giết hết lũ chúng mày!”

Từ bên kia vách ngăn, những lời chửi rủa cay độc vang tới.

“Tắm xong liệu hồn đấy Kirishimaaa! Cả lũ con trai kia nữa!”

“““…………”””

Trong nháy mắt, phía nhà tắm nam chìm vào im lặng.

“Nói gì đi chứ lũ rác rưởi! Lũ tội phạm này!”

“““………………”””

Khí thế hừng hực ban nãy đã biến mất không dấu vết, tất cả im phăng phắc như không có một bóng người.

“Meo~”

Kirishima giả tiếng mèo kêu.

“Mèo cái con khỉ! Liệu hồn đấy Kirishimaaa! Tau nhất định sẽ giết mày!”

Tiếng xì xào từ phía nhà tắm nữ cũng bắt đầu nghe thấy.

“Đừng lo lắng, các cậu!”

Thế nhưng, Kirishima vẫn không ngừng bài diễn thuyết của mình.

“Khi nào thì đàn ông chết!? Lúc nào hả!? Khi ngọn lửa sinh mệnh lụi tàn ư!? Sai! Khi đánh mất đi kim chỉ nam quan trọng của đời mình ư!? Sai! Là khi không thể nhìn trộm nhà tắm nữ đó!”

“““UOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!”””

Như một trận đại chiến, họ lại lấy lại được khí thế.

“Gã đó hợp làm chính trị gia đấy nhỉ.”

“Chắc chắn là hợp lắm ạ.”

“Ghét kiểu chính trị gia giả tiếng mèo để lấp liếm ghê.”

“Ngược lại còn rất có cảm giác chân thực.”

Đám con trai do Kirishima dẫn đầu dán sát vào vách ngăn.

“Chếtttttttttttttttt điiiiiiiiiiiiiii!”

Lời chửi rủa của Torikai cũng không đến được tai bọn Kirishima.

“Torikai-san đang như thế này! Hỡi các chiến binh, đừng bao giờ quên rằng cậu ấy đang trong tình trạng không một mảnh vải che thân! Torikai-san đang tỏ ra giận dữ thế kia! Cũng hoàn toàn khỏa thân đấy!”

“Ực…!”

Có lẽ vì bị phân tâm bởi lời của Kirishima, giọng của Torikai yếu đi.

“Hơn nữa! Theo mạng lưới tình báo của Kirishima, có một người đặc biệt đang hiện diện ở bên đó!”

“““ỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒ!”””

“Cô giáo xinh đẹp tuyệt vời nhất mà lớp chúng ta tự hào! Kannaààààààààààà! Mihoòòòòò!”

“““ỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒỒ!”””

“Miho-chaaaaaaaaaaaaaaaaaaaan!”

“Lấy anh điiiiiiiiiiiiiiiii!”

Biết được có Kanna ở đó, cả bọn càng thêm phấn khích.

Bọn Kirishima cố tìm một cái lỗ trên vách ngăn để nhìn sang thế giới bên kia.

Chính lúc đó.

“““Ugyaààààààààààààà!”””

“Ể…?”

Một đám đang dán chặt vào vách ngăn bị thổi bay đi.

Vách ngăn bị đập từ phía bên kia.

“Làm loạn đủ rồi nhỉ. Tau nhớ mặt rồi đấy~, Kirishimaaa.”

“Giọng nói này…”

Kanna. Kanna Miho, cô giáo xinh đẹp tuyệt vời nhất mà lớp 2 tự hào, chính là Kanna Miho.

“Còn đứa nào nữa hả? Hả? Satou, Inoue, Akita, Roujou, Sagami, Noda, Ueno~?”

“““Hí… híiiiiii!”””

Tên của những nam sinh đang dán vào vách ngăn bị đọc lên.

“Mụ ta, là người dùng thần giao cách cảm à!?”

“Sakuma, Daichi, Yamada, Oosugi, Gendate, Yuuei, Akaishi, Kuroda~”

“Hình như ban nãy tên mình có bị gọi thì phải?”

Akaishi từ một chỗ xa xa nghiêng đầu thắc mắc.

“Lũ chúng mày, đừng hòng nghĩ đến chuyện lên năm ba yên ổn nhé~!”

“Mọ-Mọi người! Rút lui! Rút lui mau! Mụ ta năm nay là đi rồi! Chẳng còn gì để mất nữa đâu! Mụ ta dám làm thật đấy!”

“““U-Uaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”””

Tất cả đồng loạt, như ong vỡ tổ, tốp năm tốp ba bỏ chạy.

“Làm gì có cái lỗ nhìn trộm nào dễ thấy vậy trên vách ngăn này chứ~. Bỏ cái nỗ lực vô ích đó đi~.”

“Chết tiệt… Bị chơi một vố rồi…!”

Kế hoạch nhìn trộm nhà tắm nữ của bọn Kirishima đã kết thúc trong thất bại.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Tội anh tôi méo làm gì cũng bị réo :))
Xem thêm