Bạn có thích nhân vật chí...
Rinae Chikai Rinae Chikai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6: Du lịch học đường - Hẹn hò

Chương 229: Bạn có thích sau khi tắm xong không? (1)

0 Bình luận - Độ dài: 1,390 từ - Cập nhật:

“Vậy Akaishi-kun, tớ đi ngủ đây.”

“Tạm biệt, Akaishi.”

“Vậy nhé.”

Akaishi từ bên ngoài trở về, quay lại khách sạn.

Cậu qua loa chào Takanashi và Uemugi, rồi hướng về phòng mình.

Đi được vài phút, cậu trông thấy Kirishima ở phía trước.

“Ôi chà chà chà Yuuto-kun, vẫn bình an vô sự chứ.”

“Cũng tàm tạm.”

“Vậy thì tốt rồi.”

Gần nhà tắm. Kirishima đang đi lượn lờ quanh khu vực nhà tắm.

“À phải rồi, chủ khách sạn này có nói là nhầm lẫn rèm cửa nhà tắm nam với nhà tắm nữ ấy mà, hình như khoảng chín giờ thì phải, rồi ông ấy cười bảo chắc không ai vào nhầm đâu nên không sao đâu.”

“Vậy à.”

Chuyện này ảnh hưởng đến uy tín mất, Akaishi thầm nghĩ.

“Mà này Yuuto-kun, nghe đừng có sốc nhé.”

“Ừm.”

“Ai mà ngờ, mới vừa nãy thôi, Sousuke lại từ nhà tắm nam bước ra cơ đấy.”

“...?”

Giờ tắm cuối cùng của học sinh nam lẽ ra là chín giờ cơ mà, Akaishi vắt óc suy nghĩ. Bây giờ là chín giờ bốn mươi phút. Chênh lệch thời gian nhiều quá rồi.

“Chà, đúng là không thể tin nổi.”

“Đúng vậy.”

Akaishi đoán tám phần là cậu ta đã vào nhầm nhà tắm nữ rồi.

“Cậu đang làm gì ở đây thế?”

“Tớ à? Chà, là thế này đây.”

Kirishima lấy điện thoại ra.

“Này!”

“Đừng có chụp ảnh!”

Kirishima đang chụp ảnh các nữ sinh vừa từ nhà tắm bước ra.

“Tớ là chuyên gia chụp lén ảnh các bạn nữ thế này rồi bán cho đám con trai đấy.”

“Đúng là một vụ làm ăn mờ ám.”

Cho rằng mình cũng sẽ bị vạ lây thành đồng bọn, Akaishi lùi một bước, giữ khoảng cách với Kirishima.

“Dù gì thì dáng vẻ con gái mới tắm xong đâu phải là thứ mà đời người có mấy khi được chiêm ngưỡng. Phải nhân cơ hội này chụp thật nhiều rồi bán cho tất cả mọi người. Chà, mong đến sau chuyến tham quan của trường này ghê!”

Á ha ha ha ha, Kirishima cười phá lên.

“Này~, Kirishima~”

“Ha ha ha...”

Kirishima từ từ quay lại phía sau.

Torikai dẫn theo một đám đông nữ sinh, đang đứng ở đó.

“Chào, Akane-chan. Có chuyện gì thế?”

“Cậu còn dám hỏi có chuyện gì à, tên kia!”

Torikai giơ ra vài tấm ảnh mà Kirishima đã rửa.

“Đây là cái gì?”

“Đừng có giả ngây giả ngô, tên khốn. Mấy tấm ảnh mày chụp, xóa hết ngay.”

“Ha ha ha, tớ không hiểu rõ lắm. Chuyện gì thế nhỉ, này, Yuuto-kun.”

Akaishi đã biến mất không thấy tăm hơi.

“Khả năng né tránh hiểm nguy thượng thừa...”

“Akaishi cũng là đồng bọn à... Mọi người, tóm lấy tên đó.”

““Rõ!””

“Chạy trốn mới là thượng sách!!”

“Đừng hòng chạy, tên khốn!”

Bọn Torikai đuổi theo Kirishima.

“Cứu mạng với————————!”

Kirishima chạy trối chết, né tránh Torikai.

---------

“Đúng là xui xẻo mà...”

Sakurai mặt mày ủ rũ quay về phòng.

“A.”

“A.”

Trong phòng, Hazuki đã trở về từ lúc nào.

“Chỗ đó, không phải là chỗ của Yuki à?”

Hazuki co rúm người lại, nép vào góc phòng nơi là giường của Arai.

“Sa, Sakurai-kun đồ biến thái!”

“Ểểểểể!?”

Hazuki nép vào góc, như thể muốn tránh mặt Sakurai.

“B-bởi vì Sakurai-kun lúc nãy đã ở trong nhà tắm của nữ mà! Đồ biến thái! Sakurai-kun chắc chắn giờ này vẫn còn đang nhớ lại cảnh tớ không mặc gì cho mà xem!”

“Tớ-, tớ làm gì có nhớ lại! Chuyện đó là có lý do cả...”

Sakurai ấp úng, nói không thành lời. Hazuki đỏ mặt, bĩu môi với cậu.

“Đúng vậy đó!”

Kanami từ ngoài cửa phòng bước vào.

“Ban nãy em đã hỏi chủ khách sạn này rồi ạ! Dường như trước khi Sousuke-sama vào, ông chủ đã treo nhầm rèm cửa nhà tắm nam và nữ! Ông ấy bảo có lẽ do đã hết giờ của nhà tắm nam nên mới nhầm lẫn. Sousuke-sama là người bị hại mà!”

“Đú, đúng rồi mà! Sousuke làm sao có chuyện làm thế được!”

Arai, Mizuki, và Yatsugai cũng đã quay lại.

“Quả nhiên là có lý do mà. Nhưng, nhưng mà chuyện Sousuke thấy cơ thể tớ là thật đấy!” Arai dùng sức chỉ vào Sakurai.

“X-xin lỗi. Giá mà tớ cũng nhìn kỹ rèm cửa thì đã không ra nông nỗi này...”

“Sousuke-sama không cần phải xin lỗi đâu ạ! Arai-san, cậu thật bất lịch sự với Sousuke-sama, ngài ấy là người bị hại cơ mà!”

“Nh-ưng mà...”

Giọng Arai nhỏ dần rồi tắt hẳn.

“Không đâu Yuuna, là lỗi của tớ. Xin lỗi mọi người!”

Sakurai cúi đầu thật sâu.

“Thôi nào mọi người, Sakurai-kun cũng đâu cố tình làm thế, nên chuyện này dừng ở đây nhé. Nha?”

Mizuki trán rịn mồ hôi, lựa lời khuyên giải mọi người.

“Ư ư ư... Nếu Shioricchi đã nói vậy thì...”

Arai miễn cưỡng rút lui.

“Cũng đến giờ đi ngủ rồi, chuẩn bị đi ngủ thôi nhỉ?”

“Đúng vậy nhỉ.”

Nhóm Mizuki bắt đầu chuẩn bị đi ngủ.

“Vậy, tớ nên ngủ ở đâu đây nhỉ...”

Sakurai một mình phân vân không biết nên ngủ ở đâu.

Tỷ lệ nam nữ là một chọi năm. Ai sẽ ngủ cạnh Sakurai, điều này trở nên vô cùng quan trọng.

“Hay là tớ cứ ngủ ở góc phòng là được rồi nhỉ?”

“““Th-thế thì không được!”””

Giọng của nhóm tùy tùng đồng thanh vang lên.

“Đ-Đó, dẫu sao cũng là chuyến tham quan của trường, để một mình Sakurai-kun phải chịu thiệt thòi thì, như thế không được đâu nhỉ, tớ nghĩ vậy.”

“Đã là chuyến tham quan của trường mà lại để lại kỷ niệm buồn thì cũng tệ thật...”

“T-tớ cũng nghĩ vậy đó...”

“Mọi người thật tốt bụng quá.”

Nhóm tùy tùng im lặng. Nếu để Sakurai ngủ ở góc phòng, thì chỉ có người trong nhóm tùy tùng nào đó ngủ cạnh mới có thể vun đắp thêm tình cảm với cậu. Họ muốn tránh để bất kỳ ai chiếm tiên cơ.

“Nhưng mà Yuuna-chan vẫn là không nên ngủ cạnh Sousuke thì tốt hơn nhỉ?” Arai đề nghị.

“Này, Yuuna-chan hôm qua cũng đã kè kè bên Sousuke suốt rồi, chắc cũng đến lúc thấy hơi mệt rồi nhỉ, chẳng hạn thế.”

Hazuki Yuuna phản bác: “Này này, đừng nói tớ như thể tớ là người khiến người ta phát ngán chứ!”

Sakurai cũng phản bác lại.

““A ha ha ha ha””

“Em muốn ở cạnh Sousuke-sama. Em yêu ngài, Sousuke-sama.”

“Lại nói mấy lời đó rồi...”

Kanami ôm chầm lấy Sakurai.

“Này Yuuna-chan, cậu rõ ràng là người đến sau mà gian xảo quá! Tớ cũng yêu Sousuke lắm chứ bộ!”

Arai cũng ôm chầm lấy Sakurai.

“Này, Yuki, đừng có ôm ở chỗ này chứ!”

“Tình yêu của em dành cho Sousuke-sama cũng không thua kém đâu ạ!”

Không chịu thua, Kanami cũng ôm chặt lấy Sakurai.

“N-Này mọi người, cứ thế này mãi cũng chẳng đi đến đâu, hay là tất cả chúng ta công bằng oẳn tù tì một phen nhé?”

Như muốn dàn xếp cuộc tranh giành của Arai và Kanami, Mizuki chen vào giữa hai người.

“Chà, cũng đành vậy thôi ạ... Có người phiền toái như Arai-san thì bên này cũng khốn khổ lắm.”

“B-Bên này cũng vì Yuuna-chan mà chẳng được gặp Sousuke nên cô đơn lắm đó!”

Arai và Kanami lườm nhau tóe lửa.

“N-Này, oẳn tù tì đi, oẳn tù tì. Oẳn~ tù~ tì~”

Vì chiếc vé giành chỗ ngủ cạnh Sakurai, nhóm tùy tùng bắt đầu oẳn tù tì.

---------

Còn về phần Akaishi——

“Mở cửa ra Akaishi, thằng chó này! Giết chết mày bây giờ!”

“...”

Cánh cửa phòng cậu đang bị Torikai và một đám nữ sinh đập rầm rầm.

“Mấy phim kinh dị ngày xưa cũng có cảnh như này nhỉ...”

“Đáng sợ thật đấy.”

“Cậu lại làm trò gì nữa rồi hả, đúng là hết nói nổi với cậu mà.”

Nhóm Akaishi trong phòng vẫn bình tĩnh phân tích tình hình.

“Nhanh mở cửa ra, thằng khốn! Tau phanh thây mày bây giờ!”

Tiếng gõ cửa thô bạo của Torikai vang vọng khắp phòng Akaishi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận