Bạn có thích nhân vật chí...
Rinae Chikai Rinae Chikai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6: Du lịch học đường - Hẹn hò

Chương 225: Bạn có thích nhà tắm công cộng không? (2)

1 Bình luận - Độ dài: 1,596 từ - Cập nhật:

Nhà tắm bên nam im ắng hẳn.

“Kirishima…… Tớ chỉ công nhận nỗ lực của cậu thôi……”

“Ừm……”

Các nam sinh vẻ mặt chán nản, lặng lẽ tắm rửa.

“Không phải là đỉnh lắm sao, thật đó?”

“Không không, Akane mới đỉnh hơn nhiều.”

Một lát sau, từ phía bên kia vách ngăn, tiếng nói chuyện của các nữ sinh khe khẽ vọng lại.

“Tụi bây, im lặng coi!”

Kirishima đưa ngón trỏ lên miệng, ra hiệu cho mọi người im lặng.

Các nam sinh áp tai vào vách ngăn.

“Mitsuha này, cậu mặc đồ rộng nên không thấy rõ, nhưng mà nhìn trực tiếp thì đúng là to thật đấy nhỉ~”

“Ể~, đừng nói vậy mà. Đâu có chuyện đó. Akane còn to hơn ấy.”

“Không không, tớ chẳng qua là do cao nên trông vậy thôi.”

Các nam sinh nhận ra đây là cuộc trò chuyện của Torikai và Kureishi.

“Cơ bụng của Akane có múi, ngầu ghê.”

“Chỉ một chút thôi mà, đừng nói vậy. Ngực Mitsuha cũng to lắm. Nè nè~”

“Này đừng có sờ soạn lung tung chứ!”

Các nam sinh tưởng tượng cảnh Kureishi và Torikai sờ ngực nhau.

“Thích thật……”

“Aaa, thích quá đi……”

“Đây chính là thiên đường sao……”

Kirishima và đám bạn thốt lên khe khẽ.

“Nhưng mà Shiraha thì đúng như vẻ ngoài, nhỏ nhắn thật nhỉ.”

“Akane đúng là đồ biến thái!”

Tiếp đó, giọng của Uemugi vọng tới.

“Quả nhiên là Uemugi-chan nhỏ nhắn thật.”

“Tau thì thích kiểu trông vậy mà lại to hơn cơ……”

“Mày nói cái gì thế! Nhỏ mới là đức hạnh chứ! Bởi vậy mới nói, lũ chỉ biết nhìn ngực con gái……”

“Hả!? Im đi!”

“Này tụi bây im lặng coi! Lại bị phát hiện bây giờ!”

Tất cả mọi người đều hạ giọng nói chuyện.

“Nhưng mà tớ cũng thích kiểu nhỏ nhắn lắm đó~, Shiraha.”

“Biến thái! Biến thái!”

Tiếng “Kya ha ha ha” của Torikai và Uemugi vang lên.

“Aizz…… Bên kia…… Bên kia rốt cuộc là thiên đường mỹ lệ đến nhường nào đang trải ra vậy……”

“Ghen tị chết đi được, khốn kiếp……”

“Kiếp sau tau muốn hóa thành hòn đá trong nhà tắm nữ.”

Nhìn thấy đám con trai đang áp tai vào tường, số lượng người làm theo dần dần tăng lên.

“Kanna-sensei đúng như mình nghĩ nhỉ.”

“Đúng đó~ Vì ngay cả khi mặc vest thôi mà cũng thấy căng đét như sắp bung ra ấy.”

“A à~? Chẳng phải đương nhiên sao~ Tôi là người lớn mà?”

“Trong số những người ở đây, có lẽ là nhất……”

“Giá trị của phụ nữ không thể đo bằng ngực được. Mà là ở đây, ở đây này.”

Tiếng “cộp cộp” vang lên như thể có người vừa vỗ vào ngực.

“Ngực còn gì.”

“Là trái tim!”

Giọng của Torikai và Kanna-sensei vang lên.

“Ối ồi ôi thật luôn hả, chỗ này đỉnh vãi…… Chẳng phải là vị trí đắc địa nhất sao!”

“Không, không cần áp tai vào tường cũng nghe thấy mà!”

“Đồ ngốc! Sai bét! Cảm giác chân thực nó khác một trời một vực chứ!”

“Tuyệt vời nhất……”

Đám con trai thốt lên khe khẽ.

“Kurono-san thực ra cũng bất ngờ phết……”

“…………”

Giọng của ai đó vang lên.

“Ối ồi ôi thật luôn hả! Kurono cũng ở đó nữa hả!”

“Không, Kurono thì chịu rồi.”

“Chịu rồi.”

“Ngu ngốc! Bọn mày chả có mắt nhìn gì cả! Nếu người như thế mà ngực bự thì chẳng phải là ‘gap moe’ còn gì!”

“Lâu lắm rồi mới nghe lại từ ‘moe’ đấy.”

Họ khẽ cãi nhau ầm ĩ.

“Tôi thì chẳng quan tâm gì đến kích cỡ ngực cả, sao cũng được. Còn nhiều chuyện quan trọng hơn, tôi thấy mấy chuyện đó thật ngớ ngẩn.”

“Thiệt tình~, đã bảo là đừng có dính vào Kurono-san rồi mà.”

“Xin lỗi nha~, Kurono-san.”

Kurono đã phá hỏng bầu không khí.

“Cái đứa đó lần nào cũng không biết ý tứ gì cả.”

“Đúng là hết thuốc chữa mà, cậu ta thật sự. Chẳng đáng yêu chút nào.”

“Giá mà cậu ta trả lời dễ thương hơn một chút nhỉ.”

Những lời chê bai từ “khán đài” vang lên.

“Vâng vâng, xin có câu hỏi! Thưa cô, với bộ ngực khủng đó thì cô đã hạ gục được bao nhiêu chàng trai rồi ạ?”

“C-Cô không có hạ gục ai hết! Chưa một ai! Vẫn chưa có mối tình nào cả! Thân thể này vẫn còn trong trắng lắm đấy!”

“““Ểểểểểể~~~~~~!?”””

Những tiếng kinh ngạc lớn phát ra từ phía các nữ sinh.

“Ối ồi ồi thật luôn hả, tụi bây nghe thấy không.”

“Đáng để nhắm tới đấy, quả này.”

“Kanna-sensei sắp nghỉ rồi, chẳng phải có thể tỏ tình mà không sợ phiền phức gì sao?”

“Sau đó sẽ bị đám con gái lườm cho cháy mặt chứ gì!”

“Cô giáo xinh đẹp thế kia mà chưa có mảnh tình vắt vai nào sao?”

Phản ứng từ các nữ sinh vẫn tiếp tục.

“Cô ơi, giờ cô bao nhiêu tuổi rồi ạ?”

“Mười ba tuổi đó, mười ba tuổi.”

“Xạo quá à~, thật ra là ngoài ba mươi rồi đúng không?”

“Ồn ào quá, im lặng chút đi.”

“Cô cũng mau kết hôn đi không là lỡ mất tuổi xuân đó?”

“A~ a~, không nghe thấy gì hết.”

“Cô chắc khoảng hai bảy rồi nhỉ? Tuổi đó mà chưa có mảnh tình vắt vai thì đúng là của hiếm quốc gia đó cô.”

“Thế tụi bây có rồi chắc!?”

“““Ể, đương nhiên là có rồi ạ……”””

Tất cả các nữ sinh đều khẳng định.

“Này, đừng có đùa chứ! Tại sao lại thế hả!? Này! Bên mình làm gì có đứa nào có kinh nghiệm yêu đương đâu!”

“Là do một thằng cha nào đó quen hết con gái nhà người ta rồi……”

“Đừng có giỡn mặt! Này! Tìm ra nó! Tau không tha cho nó đâu!”

“Dừng lại! Mọi người đừng tranh giành nữa! Đây là vườn Địa Đàng đó!”

Kirishima lên tiếng chỉ đạo.

“Nhưng mà Takanashi-san cũng có tỷ lệ cơ thể đáng kinh ngạc thật đó nhỉ.”

Giọng của Kureishi vang lên.

“Thôi đi mà, Kureishi-san.”

“Không không, cậu có chơi môn thể thao nào không? Từ trên xuống dưới đều đẹp hoàn hảo.”

“Tôi thì cái gì cũng làm được hết. Tôi ra đây.”

Tiếng “ào” một cái, Takanashi bước ra khỏi bồn tắm.

“Ối ồi, tụi bây nghe thấy không!”

“Khốn kiếp! Quả nhiên Takanashi-san là tuyệt nhất!”

“Cái khí chất chị đại đó, không thể chịu nổi!”

“Nhưng mà có gì đó không đúng thì phải?”

Một cậu con trai lên tiếng.

“Bên kia nghe được giọng mình, mà bên mình lại không nghe được giọng họ sao?”

“Đúng là……”

Những giọng nói đầy lo lắng vang lên.

“Phư phư phư……”

Kirishima cười một cách đầy ẩn ý.

“Đây chính là con đường tớ đã vạch sẵn, một cái bẫy tinh vi.”

“Cái gì!?”

“Tớ đã la lớn từ trước để khiến đám con gái cảnh giác với bên này. Sau đó, ngừng nói chuyện và giữ im lặng, đám con gái sẽ thả lỏng cảnh giác. À, nếu nói chuyện bình thường thì bên kia sẽ không nghe thấy đâu, họ sẽ nghĩ như vậy.”

“Thật luôn hả!?”

“Ối ồi ồi ôi thiên tài hả trời!?”

Kirishima chống nạnh.

“Bỏ qua việc nhìn trộm, chọn lấy việc nghe lén! Thí một miếng xương để xẻ cả tảng thịt! Đây mới chính là mục đích thực sự của tớ!”

“Kirishima thần thánh!”

Đám con trai hết lời ca ngợi Kirishima.

“Với lại Kureishi-san này, giọng bên này cũng bị nghe thấy ở bên kia đó nên cậu cẩn thận thì hơn. Vậy nhé.”

“Ể……”

“““Ể…………”””

Đám con trai dừng mọi cử động.

“Ể…… A lô~ a lô……”

“““…………”””

Đám con trai nín thở.

“Thiệt tình~, Takanashi-san nói dối tệ thật đấy.”

“A, này, cô Kanna-sensei, định nhòm qua bên kia từ phía trên vách ngăn――”

““Ể?””

Ngay khoảnh khắc đám con trai ngẩng đầu lên, vô số xô chậu từ trên trời rơi xuống.

“““Đau quáaaaaaaaaaaaa!!”””

“Thật đóooooooooooooo!”

Kyaaaaaaa, cùng với vô số tiếng hét thất thanh, đủ thứ trên đời bị ném vào phòng tắm nam.

“Không phải! Không phải mà!”

“Thật là tệ hại! Mọi người đừng nói chuyện nữa!”

“Chết tiệt! Con nhỏ Takanashi chết tiệt đó!”

“Dám phá đám thiên đường của bọn tao!”

“Mọi người cẩn thận, cuộc nói chuyện bên này đang bị bên kia nghe lén đó!”

“Nghe lén cái gì! Chính các người tự tiện nói chuyện ầm ĩ lên chứ bộ!”

“Đúng đúng! Bọn tôi chỉ đang lặng lẽ tận hưởng nhà tắm công cộng thôi! Bọn tôi không có tội!”

Và cứ thế, thời gian ở nhà tắm công cộng sắp kết thúc.

----------

“Chà, mình đến muộn rồi.”

Sakurai một mình đi đến nhà tắm công cộng.

“Quả nhiên là không thể bỏ mặc người gặp khó khăn được mà.”

Hai mươi giờ năm mươi bảy phút. Sakurai bước vào nhà tắm công cộng.

“Ừm, hơi trễ một chút nhưng chắc không sao đâu nhỉ?”

Tiếng “loảng xoảng”, cậu mở cửa ra, nhưng bên trong không có ai cả.

“A~, nước nóng dễ chịu thật.”

Sakurai một mình tận hưởng nhà tắm công cộng.

Tiếng “loảng xoảng xoảng”, cửa lại được mở ra.

“Ể?”

“Ể?”

Hiện ra trong tầm mắt của Sakurai đang ngâm mình trong làn nước nóng, là bóng hình không một mảnh vải che thân của Arai.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Rất... Romcom (tôi ghi câu này mấy lần rồi nhể🦍)
Xem thêm