Bạn có thích nhân vật chí...
Rinae Chikai Rinae Chikai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6: Du lịch học đường - Hẹn hò

Chương 235: Bạn có thích về nhà không? (1)

0 Bình luận - Độ dài: 1,603 từ - Cập nhật:

“Sakurai-kun!”

“A, à à.”

Trước quầy buffet, Sakurai và Mizuki hai người đang ngồi.

Không có học sinh nào đến gần Mizuki và Sakurai, hai người tạo ra không gian riêng của mình.

Phòng buffet vốn chỉ có khoảng một nửa số người, theo thời gian cũng dần dần có người tụ tập lại.

“Chà, hai cậu đến sớm thật đấy.”

“Yuuna.”

Kanami đến phòng buffet.

“Mizuki-san, cậu đang làm gì mà cứ bám dính lấy Sousuke-sama như thế!”

Kanami kéo Mizuki ra khỏi Sakurai.

“Ơ, ừm thì, Kanami-chan, thực ra là…”

“Yuki–!”

Sakurai gọi Arai.

“Sousuke~ Cậu đến sớm thế~!”

“Sakurai-kun~”

Arai và Hazuki cũng đến muộn một bước.

“Kyouko cũng mau lên.”

“Tớ biết rồi mà.”

Yatsugai cũng đến phòng buffet.

Trong nhóm tùy tùng, không một ai trực tiếp chứng kiến màn tỏ tình của Mizuki và Sakurai cả.

“Vậy, vậy thì chúng ta hãy ngoan ngoãn đợi đến khi buffet bắt đầu đi.”

“Đúng vậy nhỉ.”

Kanami phấn khích ngân nga hát, chờ đợi tiệc buffet.

“Aka, các cậu ồn ào quá, có chuyện gì vậy?”

Mitsuya ngáp một cái thật to rồi bước tới.

“Mizuki tỏ tình với Sakurai rồi.”

“Giỡn hả!? Chuyện đó mà cậu nói cho tớ biết được à!?”

“Cậu ấy tỏ tình trước mặt mọi người đó.”

“Mizuki-san đó ư!?”

Yamamoto cũng đã đến phòng buffet.

“K-Kết quả là…!?”

“Sakurai và Mizuki bắt đầu hẹn hò rồi.”

“Không thể nào!?”

Sakurai và Mizuki bắt đầu hẹn hò. Chuyện này không nghi ngờ gì sẽ gây ảnh hưởng lớn đến những người xung quanh Sakurai.

“Các cậu ồn ào quá, im lặng chút đi.”

“Takanashi hả!? Cậu nghe chuyện này chưa!?”

“Tớ thấy rồi, giật cả mình.”

Takanashi nhìn về phía Akaishi.

“Hy vọng sẽ không xảy ra vấn đề gì.”

“…”

“Gì vậy trời.”

Phòng buffet đã sớm rôm rả toàn chuyện của Sakurai và Mizuki.

“Mizuki tỏ tình… fufufu.”

Kurono cũng đến.

“Quả nhiên, con gái xinh xắn có thể tỏ tình trước mặt mọi người, đáng ghen tị thật.”

“Lời này của cậu có ác ý đấy.”

Kurono cũng ngồi xuống bàn của nhóm Akaishi.

“Đây đúng là tin sốt dẻo nhỉ.”

Người đến với khuôn mặt sưng vù là Kirishima.

“Bị ong đốt hay gì à?”

“Nếu phải nói thì, là gà đấy.” [note73866]

Toàn bộ thành viên nhóm Akaishi đã có mặt đông đủ.

“Hôm nay thì trưa là về rồi, nên có lẽ tin sốt dẻo này phải về nhà rồi mới lan truyền rầm rộ được.”

Kirishima nhìn nhóm của Sakurai với ánh mắt xa xăm.

Sau khi ăn xong bữa sáng tự chọn, nhóm Akaishi lên xe buýt.

“Này, biết gì không? Mizuki-chan với Sakurai-kun ấy–”

“Nghe nói Sakurai hẹn hò với Mizuki-chan–”

“Từ giờ không biết những người xung quanh Sakurai-kun sẽ thế nào nhỉ.”

Mọi người ghé tai thì thầm, thỉnh thoảng lại liếc trộm Sakurai.

“Có vẻ ồn ào quá nhỉ.”

“Ừ, ừ nhỉ.”

Bị nhóm tùy tùng vây quanh ở hàng ghế cuối, Sakurai cười gượng gạo.

“Thôi thì chuyến du lịch học đường cũng kết thúc rồi mà, đã có đủ chuyện xảy ra rồi, mọi người nhỉ.”

“Đúng… là vậy ạ.”

“Đúng vậy nhỉ.”

Mizuki đỏ mặt, xấu hổ cúi đầu.

“Có gì đó lạ lắm ạ.”

Kanami cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ, nhíu mày.

“Rồi~, vậy hôm nay đến đây thôi~”

Kanna bốp bốp vỗ tay.

“Chuyến đi dài vất vả rồi, các em. Từ hôm nay các em sẽ trở lại cuộc sống bình thường như mọi người, nhưng trường học vẫn diễn ra như thường lệ nên đừng lơ là nhé! Đi chơi là phải về đến nhà mới hết vui đó~! Thôi, giải tán!”

“““Vâng ạ!”””

Các học sinh lớn tiếng đáp lời rồi từng tốp năm tốp ba bắt đầu rời khỏi nhà ga về nhà.

“Vậy nha.”

“Vậy nghen.”

“Tại hạ và Mitsuya-dono sẽ về bằng tàu điện.”

Mỗi người kết thúc chuyến du lịch học đường, trở về mái nhà vốn thuộc về mình. Chuyến du lịch học đường vốn là những ngày khác thường đã kết thúc, cuộc sống thường nhật lại trở về.

“Akaishi-kun.”

“?”

Takanashi bắt chuyện với Akaishi.

“Cùng về đi?”

“Nhà chúng ta khác đường mà.”

“Nhưng Touki đang bị người khác vây quanh rồi còn gì.”

“Ừ thì.”

Suda đang được rất nhiều nữ sinh nhờ chụp ảnh kỷ niệm chuyến du lịch học đường.

“Đi cùng tớ một chút đi.”

“Ừm, tùy cậu muốn đi theo thì đi, vậy nhé.”

“Cậu đang tỏ vẻ ngầu lòi gì thế hả.”

“Tớ không có ý đó.”

Takanashi lon ton chạy đến bên cạnh Akaishi.

“Cậu ấy tỏ tình rồi nhỉ.”

“Ừ.”

“Mizuki-san và Sakurai-kun bắt đầu hẹn hò rồi nhỉ.”

“Ừ.”

“…”

“…”

Akaishi bước nhanh, Takanashi hơi bị tụt lại phía sau. Mỗi khi hơi tụt lại, cô ấy lại phải chạy lon ton một chút để theo kịp.

“…”

“…”

Akaishi đi rất nhanh.

Akaishi không để ý đến Takanashi thường xuyên bị tụt lại phía sau mình.

“Này!”

“…?”

“Nhanh quá, đi chậm lại chút đi.”

“Xin lỗi.”

Akaishi đi chậm lại.

“Bỏ con gái lại phía sau mà cứ đi trước như thế, rốt cuộc cậu đang nghĩ gì vậy hả.”

“Không, tớ thật sự không để ý.”

“Cậu không thấy tớ phải chạy lon ton à?”

“Không, tớ nghĩ Takanashi thì khả năng vận động cao hơn tớ mà.”

“Nhìn thể trạng con trai với con gái đi chứ. Cậu nhanh hơn là cái chắc rồi.”

“Thì đã bảo xin lỗi rồi mà.”

“Để con gái phải rảo bước nhanh theo, cậu nghĩ gì vậy.”

“Thôi mà, tha cho tớ đi.”

Takanashi lẩm bẩm cằn nhằn.

“…”

“…”

Cộp, cộp, hai người đều bước.

“Tiếng bước chân đều nhau nghe thật dễ chịu nhỉ.”

“Giống quân đội ấy nhỉ.”

“Đừng có ví von kiểu đó chứ.”

“Fufufu,” Takanashi cười.

“Chuyến du lịch học đường vui thật nhỉ.”

“Cũng thường thôi.”

“Quẻ xăm tình duyên vui thật nhỉ.”

“Nếu Mizuki mà rút thì tớ cũng muốn biết kết quả.”

Akaishi nghĩ về Mizuki.

Thông thường, bạn thuở nhỏ trong romcom không được chọn. Akaishi đã bóp méo định lý đó, lật đổ lý thuyết ấy. Cậu đã dẫn dắt người bạn thuở nhỏ vốn là kẻ thua cuộc trong romcom đến với chiến thắng. Người bạn thuở nhỏ vốn dĩ sẽ trở thành kẻ thua cuộc, nhưng do sự can thiệp của một ‘tạp chất’ mang tên Akaishi, câu chuyện đã đi chệch khỏi quỹ đạo đã định.

“Akaishi-kun.”

“Hửm.”

“Cậu không nghĩ chuyện gì lạ lùng đấy chứ.”

“Ừ.”

Takanashi vừa nhìn sắc mặt Akaishi dò xét, vừa hỏi.

“Đừng có xen vào đấy nhé.”

“Đúng là không tin tớ mà.”

“Tớ nói vậy không phải vì cậu đâu đấy nhé.”

“Yatsugai à.”

Takanashi chống nạnh, ưỡn ngực.

“Vậy Akaishi-kun, chúc ngủ ngon.”

“Vẫn còn ban ngày mà. Ngủ ngon, Takanashi.”

Akaishi và Takanashi chia tay ở ngã rẽ.

“Đoán xem ai nào~!”

“…”

Sau khi Akaishi nhìn Takanashi rời đi, đột nhiên có người từ phía sau dùng tay che mắt cậu.

“Michael hả?”

“Không, nghe thế nào cũng là giọng con gái mà, đúng không.”

“Ú oà,” Sendou nhìn Akaishi qua khe tay đang che mắt cậu.

“Gyaru à.”

“Tên riêng.”

“Thuyền viên…?”

“Level giảm rồi kìa~!”

“Yo,” Sendou cất tiếng rồi nhẹ nhàng nhảy đến bên cạnh Akaishi.

“Tộc trưởng Akaishi, vất vả phụng sự rồi!”

“Tớ vừa mãn hạn tù về đấy à.”

Akaishi đáp lại một cách thờ ơ Sendou đang chát một tiếng đưa tay lên trán chào kiểu quân đội.

“Ể~, lâu rồi mới gặp mà phản ứng thế là sao~”

“Vậy à.”

Hơi cúi người xuống, Sendou ngước mắt nhìn Akaishi.

“Tớ nghĩ chắc cậu buồn lắm vì không được gặp tớ nên mới đến đây đấy.”

“Vậy luôn à.”

Nói xong, cậu hơi sững lại.

“Khoan, rốt cuộc sao cậu biết tớ ở đây?”

“Tớ hỏi Naoto giờ kết thúc chuyến du lịch học đường rồi bám theo đó~”

“…”

Akaishi với tay lấy điện thoại.

“Đừng gọi cảnh sát!”

“Không, tớ định ghi nhớ lại sự cảm động này thôi.”

“Xạo quá!”

Akaishi cất điện thoại đi.

“A~, quả nhiên là cậu vui lắm đúng không~”

“Ồn chết đi được.”

Akaishi tránh ánh mắt của Sendou.

“Đúng là vui nên mới tránh ánh mắt người ta mà~”

“Biến đi.”

“Tớ biết hồi tiểu học mấy đứa con trai hay cố tình trêu chọc cô gái mình thích lắm nha~”

“Haiz…”

Nhận ra nói gì cũng vô ích, Akaishi thở dài rồi bước đi.

“Chuyến du lịch học đường vui không?”

“Đừng có nói y như Takanashi chứ.”

“Nếu có Takanashi-chan thì tớ không nói chuyện được với Yuuto nên tớ đã đợi cơ hội này đó nya~”

“À, vậy à. Cái đuôi câu chả dễ thương gì cả.”

“Nyan nyan nyan nyan nyan, nyat nyat nyat nyan nya~”

“Cậu đến để chọc tức tớ đấy à.”

Sendou làm tay thành hình móng mèo, xoa xoa mặt mình.

“Tăng động quá đấy.”

“Lâu rồi mới gặp mà~”

“Khác trường thì không gặp cũng có sao đâu.”

“Tụi mình là bạn thân chí cốt mà!”

“Vậy à.”

Akaishi ghé vào công viên.

“A, đúng rồi, Yuuto về nhà luôn hả?”

“Đương nhiên rồi.”

“Vậy tớ cũng đột kích nhà Yuuto luôn nha~!”

“Tha cho tớ đi. Mẹ tớ lại nghĩ tớ hư hỏng mất.”

“Không sao không sao~”

“Kyahahaha,” Sendou cười.

Mệt mỏi vì Sendou cứ tăng động suốt, Akaishi ngồi xuống ghế.

Ghi chú

[Lên trên]
Torikai là chim
Torikai là chim
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận