Breakthrough with the For...
Anikki Burazza Ryutetsu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 375 – Buổi Sáng Mới

0 Bình luận - Độ dài: 1,516 từ - Cập nhật:

Đêm qua lại là một buổi tập luyện đầy khí thế.

Dù là luyện suốt đêm, nhưng nhờ chiếc giường mềm mại và ấm áp, cơ thể tôi có cảm giác như vẫn được nghỉ ngơi, nên chẳng gặp khó khăn gì cả.

Đến lúc phải tỉnh dậy khỏi giấc ngủ sâu này rồi……

“Tu! Cú Lặn của Espie! Onii-chan, dậy điiiiii~!”

“Ốicáiéogìthế!?”

“Ehehe~, Onii-chan…… ômmm~~~”

Mắt tôi bật mở ngay lập tức vì cú sốc như bị ăn một cú đòn toàn thân.

Thứ đầu tiên tôi thấy sau khi mở mắt ra là Espie đang ôm chầm lấy toàn thân tôi với nụ cười rạng rỡ trên mặt.

Cái, cái gì đây……

“Này, Espie. Giờ em có biết mình nặng cỡ nào không hả? Em không còn là như xưa nữa đâu, giờ mà làm vậy chẳng khác gì tấn công bằng vũ khí chết người, nên đừng có làm bậy chứ?”

“Bùuu~, Slayer à, anh thật là vô tâm khi dám nhắc đến cân nặng của con gái đó~, với lại, Onii-chan không hề giận đâu~, vì đây là lần đầu tiên anh ấy được trải nghiệm chiêu Cú lặn của Espie sau một thời gian mà~, nên anh ấy đang rất vui và thấy hoài niệm đấy~♪”

Cú va đập vừa đau vừa nặng, lại còn bất ngờ khiến tôi gần như nghẹt thở trong chốc lát.

Xin lỗi chứ lần này còn mạnh hơn gấp mấy lần hồi trước.

Nhưng… vẫn mang đến một cảm giác hoài niệm khó tả.

“Ơ…… thật là, Espie~”

“Nfufu~, chào buổi sáng, Onii-chan ♪”

“Anh ổn chứ, Onii-san?”

Trước đây, những buổi sáng sau khi tôi ở lại làng elf cũng như thế này…

Espie đánh thức tôi kiểu này, còn Slayer thì ngán ngẩm càu nhàu. Cũng tương tự lắm.

Tôi thật sự chẳng thấy giận gì cả……

“C, chào buổi sáng, hai đứa.”

“Nfufu~, thấy chưa? Onii-chan chẳng giận gì hết mà? Em yêu anh lắm luôn đó, Onii-chan, yêu nhiều lắm luôn! Ôm ôm, xoa xoa, ômmm chặt luôn!”

“Uwaa, n, này, Espie, đừng có bám lấy anh quá mà~”

“Không sao đâu, không sao đâu~”

Espie, tỏ vẻ mãn nguyện với phản ứng của tôi, lại càng ôm chặt hơn, dụi má vào tôi, còn xoa đầu tôi nữa… khoan, này, em không nên làm mấy chuyện đó trước mặt bạn trai mình đâu……

“Ể, Espie! Em xoa đầu Onii-chan… a, anh cũng muốn xoa nữa! Không công bằng gì hết!”

“Đợi đã, cái đó mới là vấn đề à!?”

Không hiểu sao Slayer lại ghen với Espie thay vì tôi, thế là cậu ta kéo Espie ra khỏi người tôi một cách thô bạo.

Tranh cãi của tình nhân ngay từ sáng sớm à~…… có lẽ là vậy……

“Hehe……”

“Hm? Onii-chan?”

“Mhmm, sao tự nhiên anh cười vậy, Onii-san?”

Tôi bất giác mỉm cười.

Còn hai đứa thì nghiêng đầu khó hiểu……

“Cả hai cũng đang cười mà?”

Espie và Slayer đang cười với nhau về điều gì đó. Hai đứa trông rất vui vẻ.

“Ehehe. Un, chắc vậy đó.”

“Ừm… đúng là… chẳng thể làm khác được.”

“Phải ha.”

Một buổi sáng ồn ào như thế này, cười cũng là điều tự nhiên thôi.

Ừ, thật vui…… và tôi cảm thấy hạnh phúc……

『…… Hmmm……』

「Này, Tre’ainar?」

『…… không có gì…… đáng nói cả~』

「V, vậy à……」

『Hừm……』

Thôi thì, sư phụ tôi đang hơi giận dỗi chút đỉnh, nhưng… sau này tôi sẽ tìm cách dỗ vậy.

“Thôi, dậy thôi nào. Oh… thời tiết hôm nay đẹp thật.”

Tôi rời khỏi giường và mở cửa sổ phòng. Không khí trong lành có hơi se lạnh, nhưng chỉ cần hít một hơi thôi cũng khiến đầu óc tôi tỉnh táo hẳn.

Được ngâm mình trong ánh nắng ban mai tươi sáng, tôi có cảm giác như đây là buổi sáng yên bình đầu tiên sau rất lâu rồi.

“Cậu Earth, bữa sáng đã chuẩn bị xong! Cậu dậy rồi chứ?”

“Hm? Ồ, là Amicus à?”

“Chính xác là tớ đây. Tớ xin phép được vào nhé~”

Vừa gõ cửa nhẹ nhàng, Amicus bước vào.

Cô ấy trông tươi tắn với nụ cười rạng rỡ.

“Chào buổi sáng, cậu Earth! Nhưng mà… hai anh chi này, sáng ra đã nghịch ngợm gì rồi hả?”

“À, chào buổi sáng, Amicus.”

“Nmmo~…… Khi nào cậu sẵn sàng, xin hãy ra phòng khách nhé. Bữa sáng hôm nay là do tôi tự tay chuẩn bị cho cậu đó, được chứ?”

“V, vâng……”

“Không chỉ có bữa sáng đâu… tớ còn chuẩn bị riêng phần sữa tươi vừa lấy từ nguồn sữa mà chúng tớ tự hào đấy. Xin hãy uống bao nhiêu tùy thích nhé?”

“Hở!?”

Sữa…… à, là sữa đó. Họ có nuôi gia súc mà, nên sữa họ tự hào chắc là sữa bò hay gì đó đại loại vậy. Tôi hiểu rồi.

“Còn nữa, nếu cậu thích, thì món bánh Pai tối qua cậu đã thưởng thức… giờ tớ vừa làm nóng lại, đã sẵn sàng ăn kèm với sữa… mong cậu hãy thưởng thức cả hai thứ cùng nhau nhé…”

“V, vâng, là món ngọt tối qua đúng không? Vâng, tớ biết rồi!”

Bánh pai là món ngọt. Bánh Pai là món ngọt. Ăn đồ ngọt kèm với sữa là chuyện bình thường.

“Được rồi, đi thôi. Hai đứa, đi nào.”

Không được mất bình tĩnh. Mình phải hành xử như một quý ông lịch thiệp.

“…… Này, Espie…… Amicus…… là tự nhiên như thế đúng không? Không phải cố tình đúng chứ?”

“Ahaha…… không biết nữa. Dạo này chính em cũng không chắc nữa… con gái lớn nhanh lắm, Slayer à.”

Dù cô ấy làm vậy là tự nhiên hay có tính toán, tôi cũng chẳng thể thay đổi thái độ được. Nên tôi cố giữ bình tĩnh và điềm đạm.

“Chào buổi sáng mọi người.”

“Chào buổi sáng. Mau ngồi vào chỗ đi—đừng có nấn ná nữa.”

“Usu”

Khi tôi bước vào phòng khách, bữa sáng đã được bày ra trên bàn và Ma’am đang đứng chờ.

Và……

“Chàng trai trẻ, tối qua trông cậu có vẻ mệt lắm. Cậu ngủ ngon chứ?”

“Vâng, cháu đã ngủ rất ngon.”

“Vậy thì tốt rồi.”

Tôi cũng gặp Tộc trưởng đang lấy báo từ hộp ngoài cửa, nên tiện chào nhau một tiếng… hử?

“Ơ? Tộc trưởng…… đây là ngôi làng ẩn giấu cơ mà, ông vẫn nhận được báo sao?”

“Hửm? À~, cái này hả?”

Một câu hỏi đơn giản. Nhưng nghĩ kỹ thì đúng là lạ thật.

Một ngôi làng elf được che giấu, không ai trên đời biết đến.

Hôm qua, mấy tay thợ săn còn lảng vảng trong rừng để tìm làng.

Nhưng trước câu hỏi của tôi, Slayer bật cười……

“Không đâu, Onii-san. Đó là điểm nhận chuyên biệt tôi đặt ở cửa tiệm tại Ghenkan…… có một pháp trận được khắc lên cái hộp kia, nội dung trong đó sẽ được chuyển về đây.”

“Hở?”

“Tôi nhờ Larou’iph giúp. Dù chúng ta không can thiệp vào thế giới bên ngoài, nhưng vẫn cần phải nắm bắt thông tin thời sự….”

“Heh~”

Tôi thầm ngưỡng mộ trước trình độ phép thuật ấy, còn Tộc trưởng thì gật đầu và lật mở tờ báo.

“Chàng à, cất tờ báo đi và vào bàn đi.”

“Cha.”

“Phải rồi, ta sẽ…… Hmm?”

Dù sao thì, hãy bắt đầu bữa sáng thôi.

Gật đầu trước lời của vợ và Amicus, Tộc trưởng gấp tờ báo lại một cách nhanh chóng.

Nhưng ngay sau đó……

“…… Cái này là …….”

Tộc trưởng dừng tay, nhìn chằm chằm vào tờ báo với vẻ mặt nghiêm trọng.

“Tộc trưởng?”

“Có chuyện gì sao?”

“?”

Có chuyện gì khiến ông ấy để tâm sao?

Rồi ông Tộc trưởng xoay tờ báo lại phía chúng tôi, và trên đó là……

TIN SÉT ĐÁNH: CÁCH CHỨC MIKADO - CỐ VẤN QUỐC VƯƠNG NHẬT BẢN, VÀ KOUJIRO - TỔNG CHIẾN BINH, ĐỒNG THỜI LÀ MỘT TRONG BẢY ANH HÙNG

Để làm rõ trách nhiệm liên quan đến làn sóng tự nguyện rút lui và di cư quy mô lớn của các chiến binh thuộc Vương quốc Japone, Quốc vương Umashika đã ban hành quyết định kỷ luật cách chức hai nhân vật anh hùng trong thời chiến từng giữ vai trò quan trọng trong triều đình.

Hai người này, từng là cận thần của cố Quốc vương Meikun – người đã qua đời ba năm trước và cũng là những anh hùng mang tầm vóc toàn cầu, giờ đây chính thức bị cách chức. Thông tin này đã gây chấn động cả vương quốc. Động thái này dự kiến sẽ tiếp tục làm gia tăng bất ổn trong nội bộ các quốc gia thành viên thuộc Liên minh. Tình hình sắp tới chắc chắn sẽ rất đáng chú ý.

Một tin tức chấn động liên quan đến những đồng đội từng kề vai sát cánh cùng cha và mẹ tôi trong chiến tranh…

Và——

Đó cũng là khởi đầu cho những rắc rối sắp tới.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận