Khi tôi hội ngộ lại với những người mình từng gặp trong quá khứ. Tôi nghe họ kể lại những chuyện đã xảy ra từ dạo ấy và cái tên của hắn ta lại xuất hiện.
“Koujiro…… này, Espie. Koujiro…… có biết về anh không?”
Trong thời gian ở Đế quốc, tôi chưa từng gặp Koujiro.
Tất nhiên, phía bên kia chắc chắn biết rằng “Earth Lagann là con trai của Hiro Lagann”.
Nhưng tôi tự hỏi liệu Koujiro có biết tôi từng gặp hắn trong quá khứ, giống như Norja không.
“Uun, Koujiro không biết. Bọn em chưa bao giờ nói đến chuyện đó……”
“Vậy à.”
“Ừm, nói đúng hơn thì không phải là Koujiro không biết…… mà là anh ấy chưa bao giờ hỏi sâu mấy chuyện kiểu vậy…… ngay cả khi Onii - chan biến mất và em quay về Liên Minh…… anh ấy cũng không hỏi gì nhiều.”
“…… Ra vậy.”
Không hỏi nhiều mà chỉ âm thầm dõi theo Espie…… tôi nghĩ đó là những gì ông ta đã làm.
Chúng tôi chỉ biết nhau chưa đầy một ngày, nhưng sau lần trao đổi chiêu thức ấy, tôi lại có cảm giác rằng, mình đã hiểu khá rõ về ông ấy.
“Nhưng…… chỉ là khả năng thôi…… có thể Koujiro biết về khu định cư này……”
“…… Cái gì!? …… Khoan đã, có thể thế được?”
Chuyện này thật ngoài dự đoán.
Lẽ ra không ai ngoài chúng tôi biết về khu định cư này, vậy mà Koujiro lại biết ư?
“Sau khi chiến tranh kết thúc, Koujiro trở thành chiến binh trưởng của Japone…… dù đây là đất tư nhân, nhưng về mặt pháp lý thì vẫn thuộc lãnh thổ Vương quốc Japone…… và do em chính thức đứng tên đất, nên……”
“Vậy tức là… Koujiro cũng biết có elf sống ở đây…”
“Uun. Dù biết là đất do em mua, nhưng Koujiro không hỏi chi tiết. Lúc biết chuyện, anh ấy chỉ nói ‘Ồ, Tiểu thư Espie giờ thành chủ đất ở Japone rồi à…… tốt nhất là không để ai lui tới đó phá hỏng tâm trạng của cô ấy ♪’…… Chỉ vậy thôi… Em chưa từng kể anh ấy về đám elf. Nhưng quen Koujiro rồi thì em nghĩ anh ấy chắc cũng đã âm thầm điều tra, nhưng anh ấy không nói thôi.”
“Vậy là… ông ấy biết mà không đụng vào?”
“Vâng.”
Giờ nghe lại thì…… đúng là lạ, nhưng sau khi nghe Espie kể chuyện, tôi lại thấy “Quả đúng là Koujiro”.
Không hiểu sao, tôi lại có cảm giác “Ông ấy vốn là kiểu người như vậy”.
“Nhưng dù sao thì, chắc cũng sắp gặp Koujiro rồi……”
“Ể? Thật sao?”
“Un. Cuộc điều tra di tích của Norja và Benlinerve…… nó nằm ở lục địa này, nên chắc chắn Koujiro cũng sẽ có mặt……”
“Vậy à……”
Nói cách khác, không giống như chú Ben, gặp lại ông ấy có thể kéo theo hàng loạt rắc rối phức tạp hơn… chuyện này……
“Norja…… chú Ben, Koujiro…… rồi cả Shitnei? Mọi chuyện rối tung lên cả lên rồi.”
Tình hình đúng là đang dần trở nên hỗn loạn.
“Ừ.”
“Vừa mới quay lại mà đã bị cuốn vào đủ thứ… đúng là anh có khác nha, Onii-chan.”
“Phải đấy.”
“Từ trước tới nay ngươi vẫn luôn là như vậy, chàng trai trẻ……”
Tôi ôm đầu lẩm bẩm, Espie thì cười méo xệch gật đầu.
Và……
“À, um, ngài Earth! X, xin cho tôi được nói chuyện lúc này có được không? Xin đừng bỏ mặc tôi… tôi, tôi van ngài, xin đừng ruồng rẫy tôi!”, Amicus lên tiếng.
“…… Hử?”
“”””Aaaa……””””
Tôi đã quên khuấy mất còn một vấn đề khác.
Amicus, mặt đỏ bừng, bồn chồn như ngồi trên đống lửa, tìm được thời điểm thích hợp liền dùng hai ngón tay khẽ kéo vạt áo tôi.
“Um, Amicus……”
“T, tôi xin lỗi, vì tôi nghĩ câu chuyện vừa rồi có vẻ quan trọng…… nhưng, ờm, tôi cũng nghĩ rằng, thay vì chỉ nói chuyện, chi bằng để tôi dẫn ngài đi tham quan khu định cư nhỏ bé của chúng tôi, và cả những nơi tôi thích nữa…….”
“À, ừm… Amicus……”
“V, vâng, ngài Earth!”
“Không, sao cậu tự nhiên lại gọi tớ là‘ngài’ chứ… chúng ta là bạn mà, đúng không?”
“À, không đời nào! Với tôi, ngài Earth là anh hùng và ân nhân của tộc elf, tôi không thể cư xử thân thiết được! Vậy nên, tôi sẽ tiếp đãi ngài hết lòng…… tôi sẽ làm theo mọi điều ngài muốn!”
“Tớ nói rồi mà, đừng có làm vậy! Nhìn kìa, cả cha cậu cũng đang nhìn đấy!”
“V, vâng… đúng vậy… Cha ơi…… con, Amicus…… tin rằng, hôm nay… con có thể trở thành… một người phụ nữ—”
“Aaa, đủ rồi! Thôi ngay đi! Đừng nghiêm trọng hóa vấn đề! Tôi không chịu nổi kiểu đó, tôi không thích, nghe kỳ lắm!”, tôi gào lên.
Thái độ của Amicus thay đổi hẳn sau khi biết rõ thân phận của tôi, nhưng bị gọi là “ngài” trước mặt Espie, Slayer, Larou’iph và cả trưởng làng, những cưng Amicus như trứng, thì không hợp chút nào.
“Ngài Earth…… có phải ngài không hài lòng? Ngài Earth……”
“Tớ đã bảo không được gọi như vậy mà! Cậu mau đứng dậy ngay!”
Ngược lại với lời tôi nói, Amicus còn quỳ xuống, chắp tay như cầu nguyện. Ánh mắt cô ấy lấp lánh ngước lên nhìn tôi…… tới mức… tôi cảm giác như mình đang bị thờ phụng!?
“Haa~……ôi thôi nào, Onii-chan…… anh nghỉ ngơi một chút đi. Tối nay, anh tạm ăn uống cùng mọi người đã, rồi ngày mai hẵng tính tiếp.”
Có vẻ Espie cũng bó tay v, cắt ngang câu chuyện với nụ cười gượng.
“Làm vậy sẽ tốt hơn, Onii-chan, còn Amicus…… em à, anh ấy không thích bị gọi như thế…”
“Amicus, em đang cư xử hơi quá đấy.”
“Amicus này…… đừng làm mấy chuyện như thế trước mặt cha nữa.”
Quả thật, nói thêm gì lúc này cũng khiến đầu óc tôi rối tung, nên dừng ở đây là hợp lý nhất.
Vả lại, hiện tại… Amicus không nghe ai cả…… thật sự là hơi phiền……
『Fuu… nhóc…』
「Hửm? Tre’ainar, sao vậy?」
Lúc đó, Tre’ainar ở bên cạnh tôi……
『Đừng có quá đắm chìm vào tiệc tùng tối nay. Dù gì thì ngươi vẫn còn buổi huấn luyện ở 【Vier】 đấy.』
Gì thế này?! Giữa lúc này mà lại nhắc đến huấn luyện, tôi sững sờ mất một lúc.
「Ơ, hôm nay cũng luyện nữa hả?」
Tôi hỏi lại “Hôm nay nghỉ một bữa không được sao?” thì bị Tre’ainar lườm một cái sắc lẹm……
『Đồ ngốc! Từ giờ trở đi, tùy tình huống, ngươi có thể phải đối đầu với Norja! Khác với trước đây, nếu Norja thực sự ra tay không chút nương tình thì ngươi tính sao? Những gì chúng ta biết về Norja chỉ là từ hơn mười năm trước, nếu ả mạnh hơn thì sao? Dù có Espie và Slayer hỗ trợ, thì vẫn là một sai lầm chí mạng nếu nghĩ rằng có thể dễ dàng đánh bại cô ấy!』
「À… ừ nhỉ….」
『Chính vậy. Nên ngươi sẽ phải tập luyện kỹ càng!! Mà nói thật, với sự hiện diện của Espie, Slayer và những người khác, ở đây…… không tiện luyện tập nghiêm túc. Vậy nên ban đêm, chúng ta sẽ bù lại bằng huấn luyện cường độ cao! Rõ chưa!』
「Ờ, hiểu rồi…….」
Mệnh lệnh của Tre’ainar là tuyệt đối.
Đúng là đối thủ là Norja – một trong Lục Tướng, nên phải có chiến lược hẳn hoi.
Chiêu cũ không dùng được hai lần, tôi hiểu điều Tre’ainar muốn nói.
Vả lại, từ giờ tôi sẽ phối hợp cùng Espie và Slayer, nên việc luyện tập mà không bị để ý sẽ không dễ…… mà, riêng hai người họ…… chắc đến lúc thích hợp tôi có thể kể cho họ biết về Tre’ainar cũng được……
Nhưng có một điều khiến tôi bận tâm……
Tre’ainar……
Ông ta đang hờn dỗi tôi hả?
Cái má kia của ông… đang phồng lên thấy rõ luôn kìa……


0 Bình luận