Kỳ nghỉ hè lần này tưởng chừng dài hơn so với mọi năm vì không có hoạt động ngoại khóa, nhưng khi học kỳ mới bắt đầu, tôi lại cảm thấy nhớ quãng thời gian đó.
Hầu hết phần còn lại của mùa hè, tôi đều dành để học cùng với Kanade.
Thời gian còn lại, tôi vẫn học cùng với Kanade. Khả năng tập trung của Kanade mỗi khi học thật sự đáng kinh ngạc, và nhờ bị cuốn theo sự tập trung đó, tôi cũng có thể đào sâu kiến thức hơn. Vào cuối hè, cả hai chúng tôi đều tham gia kỳ thi thử chuẩn quốc gia, và cả hai đều thành công trong việc cải thiện điểm số.
Và còn một điều nữa, sau kỳ nghỉ hè, đã có một chút thay đổi.
-----
“Bing bong.”
Tôi bấm chuông liên lạc, và từ phía sau cánh cửa vang lên tiếng động lớn như thể ai đó đang vội vã chạy ra.
“Xin lỗi đã để cậu đợi, Yuu-kun. Chúng ta cùng đi học nhé?”
Trong học kỳ đầu, tôi vẫn luôn đi học một mình, nhưng từ học kỳ hai này, tôi sẽ đi cùng Kanade. Đã lâu rồi tôi mới lại đi học cùng ai đó, cảm giác có chút vui vui, đến mức khi nhìn thấy gương mặt của Kanade, tôi không kiềm được mà nở nụ cười tươi rói.
“Cậu cười cái gì thế?”
“À, lâu rồi mới được đi học với người khác như thế này, nên tớ thấy vui lắm.”
“Học kỳ đầu cậu cô đơn lắm phải không? Nếu tớ không bận rộn vào mỗi sáng, tớ đã đi cùng cậu rồi.”
Phải rồi. Kanade rất bận vào buổi sáng.
Bình thường thì cô ấy luôn đến trường sát giờ, nhưng mỗi khi có sự kiện hay hoạt động gì đó, không hiểu sao cô ấy lại dậy rất sớm. Khi tôi hỏi lý do, Kanade bảo rằng vì quá háo hức nên cứ tỉnh dậy rồi lại ngủ tiếp.
“Không sao đâu. Cậu dậy sớm được hôm nay là tốt rồi còn gì? Tớ cũng đã chuẩn bị tinh thần sẽ phải đợi lâu một chút rồi.”
“Moou, cậu nghĩ tớ là kiểu người thế nào vậy? Tớ cũng làm được nếu tớ muốn mà!”
Cô ấy quay mặt sang một bên tỏ vẻ hờn dỗi, nhưng rồi nhanh chóng mỉm cười với tôi
“Cảm giác này cũng vui thật đấy.”
Vì Kanade đáng yêu đến vậy, tôi bất giác đưa tay xoa đầu cô ấy và nói, “Ừ, đúng là vui thật.” Kanade nheo mắt lại đầy dễ chịu, ngoan ngoãn để tôi xoa đầu mình. Rồi khi tay tôi chạm vào tai cô ấy, Kanade khẽ bật ra một tiếng “ưm” nho nhỏ.
Tiếng đó khiến tôi bừng tỉnh, nhận ra mình vừa vô thức xoa đầu Kanade.
“À, xin lỗi nhé, tớ lỡ xoa đầu cậu mất.”
“Không sao đâu. Tớ vui mà, nên từ giờ cậu cứ xoa đầu tớ nhiều hơn cũng được đấy.”
“Tớ sẽ cố.”
Từ sau lễ hội mùa hè, Kanade đã bắt đầu thẳng thắn nói ra điều mình muốn làm. Và từ đó, cô ấy khiến tim tôi rung động ngày một nhiều hơn.
Nhưng tôi chẳng thấy phiền chút nào, mà tận sâu trong lòng, tôi chỉ mong Kanade sẽ cứ mãi chỉ bướng bỉnh như thế với một mình tôi.
-----
“Chào buổi sáng. Lâu rồi mới gặp lại cậu từ buổi học nhóm hôm trước nhỉ!”
Bốn người bọn tôi đã tụ tập trước kỳ thi cuối kỳ, và trong kỳ nghỉ hè cũng thường xuyên tổ chức các buổi học nhóm. Người khởi xướng những buổi học đó một cách bất ngờ lại chính là Tanuki-san.
“Sau đó cậu vẫn học chăm chứ?”
“Một chút thôi. Vì tớ cũng muốn vào đại học mà!”
“Ừ. Nhưng Kanade giỏi thật đấy nhỉ? Cậu ấy không thi thử, nhưng điểm thi lại tăng đáng kể luôn.”
“Đúng thế đó, Satoru-kun. Trong kỳ nghỉ hè tớ học chăm đến mức đạt được ‘B’ ở nguyện vọng số một đấy nhé!”
Kanade chống tay vào hông, gương mặt đầy tự mãn như thể đang khoe thành tích rực rỡ.
“Thật á! Miyama-san giỏi quá… Lẽ ra tớ cũng nên thi thử.”
“Lần sau thi nhé, Satoru. Mình cùng thi nhé!”
“Tớ cũng sẽ thi lần sau. Nhưng mà không biết năng lực học tập của tớ có theo kịp không nữa…”
“Này Mishima-kun, nếu cậu không nghiêm túc học hành thì có khi lại bị bỏ rơi đó nha?”
“Á, là Kozue-chan! Chào buổi sáng!”
Không biết từ lúc nào, Tanuki-san đã đứng cạnh bọn tôi và tự nhiên tham gia câu chuyện. Tanuki-san thỉnh thoảng cứ như mất hình bóng vậy đó…
“Ừ, chào buổi sáng. Kanade học chăm lắm trong kỳ nghỉ hè nhỉ? Tớ cũng được truyền cảm hứng từ cậu nhiều lắm. Nếu được thì sau học kỳ hai này, mình lại tổ chức học nhóm với mọi người nữa nhé?”
“Tớ rất muốn! Nhất định phải học chung nữa! Nhờ học cùng mọi người mà động lực học tập của tớ tăng hẳn lên.”
“Tớ cũng thế! Nhờ có Tanuki-san và Yuu-kun giảng dạy mà tớ hiểu bài hơn hẳn luôn.”
Tôi thật sự rất vui vì đã học chung với cả bốn người. Nhờ Tanuki-san chỉ dạy mà tôi cải thiện được những môn mình yếu.
Khi học với Kanade, tôi có thể hiểu sâu hơn bằng cách giảng lại những gì cô ấy chưa rõ. Nhưng ngược lại, khi gặp bài khó, tôi lại phải tự tra cứu, khá mất thời gian. Vì vậy mà học nhóm thế này thật sự rất hiệu quả và chẳng có lý do gì để không hài lòng với nó cả.
“Thế thì, tụi mình quay lại thư viện học khoảng 1- 2 buổi mỗi tuần nhé?”
“Nếu lúc nào cũng học ở thư viện thì không tiện nói chuyện, nên hai tuần một lần tụi mình đi học ở quán gia đình nữa đi!”
“Tớ đồng ý. Học hành thì tốt thật, nhưng mấy lúc học xong rồi được tán gẫu nhẹ nhàng cũng vui nữa.”
“Ừ ừ! Quyết định vậy đi!”
Thật kỳ lạ khi cả nhóm nói về chuyện học mà vẫn vui vẻ như đang bàn kế hoạch đi chơi vậy. Có lẽ là bởi vì bốn người bọn tôi có thể nói chuyện vui vẻ về bất cứ điều gì.
Nói thật thì hồi đầu học kỳ một, mỗi lần đến trường là tôi đều thấy nặng nề, nhưng giờ thì chỉ muốn cảm ơn ba người họ đã khiến tôi cảm thấy hạnh phúc như thế này.
“Nhắc mới nhớ, chẳng phải tụi mình sắp phải quyết định làm gì cho lễ hội văn hóa rồi sao?”
“Ừ, đây là lễ hội cuối cùng thời cấp ba mà, nên nhất định phải để lại kỷ niệm đẹp nhất!”
“Đúng vậy. Vì là lần cuối rồi nên phải làm một lễ hội thật đáng nhớ mới được.”
“Tớ biết là hơi cũ, nhưng tớ vẫn thích quán cà phê hầu gái đó. Không hiểu sao con gái mặc đồ hầu gái lại đáng yêu đến thế nhỉ?”
“Không thích gương mặt gian xảo của Satoru-kun chút nào.”
Kanade và Tanuki-san trừng mắt nhìn Satoru với ánh mắt sắc như dao. Satoru bị áp lực bởi cái nhìn ấy liền lạch bạch chạy đến chỗ tôi và nói, “Cậu hiểu tớ mà đúng không, Yuri?” Tôi buột miệng đáp lại, “Không biết.”
Nhưng thật lòng mà nói, nếu Kanade và Tanuki-san mặc đồ hầu gái thì tôi cũng rất muốn nhìn thấy!
Thẳng thắn mà nói, đến mức tôi sẵn sàng quỳ xuống và móc hầu bao ra luôn. Đúng lúc tôi đang nghĩ như vậy thì Kanade nói:
“Yuu-kun cũng có cái mặt gian gian rồi kìa.”
Chết tiệt, đến cả vẻ mặt poker hoàn hảo của mình mà cũng không qua nổi mắt Kanade…
“Thôi thì, không biết cuối cùng sẽ quyết định làm gì, nhưng nhất định tụi mình sẽ cùng nhau tạo nên lễ hội văn hóa tuyệt vời nhất nhé!”
Tôi nói to để đổi chủ đề, tuyên bố trước mặt mọi người.


2 Bình luận