[Góc nhìn của Yoshi]
Tôi đã yêu Yuri-senpai từ khi còn học tiểu học.
Từ lúc đó, tôi đã thân với Hanaka và thường xuyên đến nhà chơi cùng, nhưng khi ấy tôi chỉ nghĩ anh là “một người anh tốt bụng”.
Chính một sự việc đã khiến tôi bắt đầu nhận thức rõ về Yuri-senpai.
Vào một ngày trong kỳ nghỉ hè năm lớp sáu, khi tôi đang giết thời gian ở thư viện, một nhân viên của công ty nhỏ thuộc quyền sở hữu của ba mẹ tôi đã bảo tôi đi theo vì ba tôi muốn gặp, rồi suýt chút nữa dẫn tôi về nhà theo hắn.
Tôi thường xuyên đến công ty chơi nên cũng quen mặt người đó, vì vậy đã đi theo, nhưng đến giữa chừng tôi mới nhận ra có điều gì đó không ổn. Tôi đã cố gắng phản kháng bằng tất cả sức lực, nhưng làm sao tôi có thể chống lại sức mạnh của một người lớn. Khi tôi đang giãy dụa và cố hét lên thật to trong đau đớn để gây chú ý, một người đàn ông đã nghe thấy tiếng tôi và chạy đến. Người đó chính là Yuri-senpai.
Yuri-senpai đã đấm tên đó và ôm lấy tôi. Sau đó anh nói, “Tôi đã chụp lại hết mọi hành động của ông bằng điện thoại! Tôi cũng đã gọi cảnh sát rồi!”
Nghe vậy, gã đàn ông kia quay người bỏ chạy theo hướng ngược lại và biến mất.
“Em là bạn của Hanaka đúng không, Yoshi-chan? Không sao rồi. Em sợ lắm phải không?”
Khi nghe giọng nói dịu dàng của Yuri-senpai, tôi không thể chịu đựng thêm được nữa, liền ôm chầm lấy senpai và òa khóc.
“Hức… hức… hức… Em sợ lắm. Em sợ lắm. Em cứ nghĩ sẽ không bao giờ được gặp lại ba mẹ nữa. Em tưởng mình sẽ mất họ mãi mãi…”
Yuri-senpai đã nhẹ nhàng vuốt đầu tôi cho đến khi cảnh sát tới.
Kể từ giây phút đó, Yuri-senpai đã trở thành người hùng trong lòng tôi, và tôi nhận ra mình đã thích anh ấy hơn bất cứ ai.
------
Tuy nhiên, tôi biết từ Hanaka rằng Yuri-senpai đã có bạn gái. Tôi từng lén thấy chị ấy một lần, và chị ấy xinh đến mức tôi không thể nào sánh bằng.
Dù vậy, tôi vẫn không thể từ bỏ anh, nên đã nghĩ rằng, “Nếu mình trở nên xinh đẹp, biết đâu anh ấy sẽ quay sang nhìn mình!”
Thế là tôi đến một tiệm làm tóc đàng hoàng để cắt kiểu tóc thật dễ thương, rồi còn cố gắng giảm cân để trông thon gọn hơn nữa.
Tôi rất thích ăn uống, nên việc ăn kiêng thật sự rất khó khăn, nhưng tôi đã kiên trì vì nghĩ rằng mình đang làm tất cả để được Yuri-senpai chú ý.
Nhờ những nỗ lực ấy, khi vào cấp hai, có rất nhiều bạn trai đã tỏ tình với tôi. Dù vậy, tôi đã từ chối tất cả, vì người duy nhất tôi thích nhất vẫn luôn là Yuri-senpai.
Nhờ đó, tôi cũng dần lấy lại được sự tự tin vào bản thân.
-----
Rồi trước khi vào cấp ba, tôi nghe Hanaka nói rằng Yuri-senpai đã chia tay với Hazuki-senpai. Hả!? Lẽ nào đây là món quà từ Chúa để chúc mừng việc tôi đậu vào trường cấp ba sao!? Vì… sao mà đúng ngay thời điểm thế được chứ!? Tôi đã thề rằng mình sẽ không bỏ lỡ cơ hội mà Thượng đế ban cho, và quyết tâm sẽ dốc toàn lực theo đuổi Yuri-senpai khi bước chân vào cấp ba!
Nhưng mà, hai người đó thân thiết như vậy, sao lại chia tay chứ? Dù có hỏi Hanaka thì con bé cũng chỉ tỏ vẻ chán ghét rồi chẳng chịu nói gì cho tôi biết… Hừm, thôi, đừng đào sâu chuyện quá khứ nữa! Việc của tôi bây giờ là làm chỗ dựa tinh thần cho Yuri-senpai đang tổn thương tình cảm là được!
Được rồi! Mục tiêu đầu tiên ở trường là ăn trưa cùng Yuri-senpai ở căn tin!
------
Ufu… ufufufufu… ufufufufufufu…”
Đúng vậy! Hôm nay tôi đã đạt được mục tiêu là ăn trưa ở căn tin cùng với Yuri-senpai mà tôi luôn yêu mến! Dù không thể ở riêng với nhau như mong đợi, nhưng mọi người đều rất thân thiện nên rất vui!
Như tôi đã nghe từ Hanaka, có vẻ như Hazuki-senpai và Senpai thực sự đã chia tay, nên có thể tôi sẽ có cơ hội thật sự! Nhưng tôi lại có cảm giác Kanade-senpai, cô bạn thời thơ ấu khác của Senpai, có thể là đối thủ của mình.
Tính cách của chị ấy hoàn toàn khác với Hazuki-senpai, nhưng thành thật mà nói thì Kanade-senpai cũng cực kỳ dễ thương… Nếu Hazuki-senpai là kiểu người đẹp như người mẫu, thì Kanade-senpai lại mang sự trong sáng và đáng yêu như nữ diễn viên chính trong phim truyền hình. Nói trắng ra là quá mạnh và dễ thương đến mức không công bằng!
-----
Mmmmmm.
Nhưng mà, tôi tự hỏi tại sao xung quanh Yuri-senpai lại có nhiều cô gái dễ thương đến mức bất thường như vậy. Ngay cả Tanuki-senpai, người đã ăn trưa với tôi hôm nay, cũng rất dễ thương và toát ra một khí chất tuyệt vời, dù ngoại hình không bằng hai người kia…
Hmmm. Tôi nghĩ nếu đấu công bằng thì mình không thể thắng được… Tôi còn thua thiệt về tuổi tác, lại còn phải đối đầu với một cô bạn thời thơ ấu vừa xinh vừa dễ thương, đúng là gian lận mà.
Không, không, không được! Mình mà yếu đuối lúc này thì chắc chắn sẽ thua mất.
Mình sẽ chuyển vai trò từ “bạn của Hanaka” thành “một cô gái” và mạnh dạn thổ lộ tình cảm với Yuri-senpai trước khi anh ấy tốt nghiệp! Cố lên! Cố lên!
(Thật ra thì... mình muốn được Yuri-senpai tỏ tình hơn…)
***
[Góc nhìn của Hanaka]
Mình biết Yoshi-chan thích Yuu nii-chan, nhưng mình không ngờ cô ấy lại chơi một ván bài liều như thế, xông thẳng vào lớp 11 trong giờ nghỉ trưa. Từ sau khi được Yuu nii-chan cứu hồi tiểu học, tôi đã nhận ra cô ấy bắt đầu thay đổi, trở nên chủ động hơn hẳn. Hồi đó cô ấy là một cô gái dịu dàng, có vẻ ngoài mềm mại và nhẹ nhàng lắm cơ mà.
…Con gái khi yêu thật là đáng kinh ngạc!
Nhân tiện thì, tôi tự tin nói rằng mình là người quan sát Yoshi-chan kỹ nhất, và từ cái thời điểm đó, cô ấy đã cố gắng rất nhiều để khiến Yuu nii-chan chú ý đến mình.
Còn về phần mình, tôi từng mong Yuu nii-chan sẽ cưới Hazuki-san, nhưng khi chứng kiến nỗ lực của Yoshi-chan, tôi chẳng còn cách nào ngoài việc ủng hộ cô ấy. Vì tôi đã thấy tận mắt tình yêu có thể thay đổi con người như thế nào. Nếu đã thấy được như vậy rồi mà còn không ủng hộ thì đúng là nói dối.
Nên khi nghe Yuu nii-chan nói rằng anh ấy đã chia tay với Hazuki-san, tôi cũng thấy buồn thật đấy, nhưng đồng thời cũng nghĩ, “Yay, Yoshi-chan, cậu làm được rồi!” Ừm, nhưng có lẽ sẽ không dễ để khiến Yuu nii-chan rung động đâu, vì anh ấy vẫn còn Kana-chan nữa mà.


8 Bình luận