Sau khi bị người bạn thời...
Oto no Naka (音の中)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 32: Lễ hội mùa hè (Hazuki)

5 Bình luận - Độ dài: 1,237 từ - Cập nhật:

[Góc nhìn của Hazuki]

Đó là lễ hội mùa hè đầu tiên kể từ khi tôi và Yuri chia tay.

Tôi đến đó cùng với bốn người bạn thời cấp ba: Miyabi, Kotone và Sayuki. Tôi đã đi lễ hội mùa hè này từ khi còn rất nhỏ, nhưng đây là lần đầu tiên Yuri không còn ở bên cạnh tôi.

Cuối cùng thì, việc người đó không còn bên cạnh… vẫn khiến tôi cảm thấy buồn

Học kỳ đầu tiên chẳng khác gì địa ngục đối với tôi.

Ngày nào tôi cũng phải chứng kiến Yuri và Kanade nói chuyện thân thiết với nhau. Còn tôi thì hoàn toàn bị Yuri phớt lờ. Không ít lần tôi tự hỏi liệu Yuri có thực sự nhìn thấy tôi không nữa.

Tôi đã dốc hết can đảm để cố gắng nói chuyện với Yuri, nhưng mỗi lần như vậy, tôi lại thấy Kanade luôn như thể dán mắt vào Yuri. Và lần nào cũng vậy, cứ mỗi lần tôi định bắt chuyện thì Kanade lại làm Yuri phân tâm, khiến tôi luôn bỏ lỡ thời điểm thích hợp.

Cuối cùng thì… tôi vẫn chưa thể từ bỏ Yuri. Tôi không muốn làm người yêu nữa. Tôi chỉ muốn quay lại làm bạn thanh mai trúc mã.

Bằng chứng là đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa nói với mẹ rằng chúng tôi đã chia tay. Dù vậy, chắc chắn mẹ tôi cũng đã nhận ra điều đó rồi.

Nhưng… có một điều gì đó đã thay đổi trong lòng tôi.

Tôi bắt đầu nghĩ rằng mình muốn yêu Kouki một cách tích cực.

Sau khi bị Yuri từ chối, Kouki bắt đầu gọi điện đến nhà tôi, thậm chí còn rủ tôi đi chơi riêng. Tôi cảm nhận được rằng Kouki đang cố gắng yêu tôi như một người bạn gái thực sự.

---

Chúng tôi ngồi nghỉ trên một băng ghế trong khuôn viên sau khi đã dạo chơi một vòng, và Sayuki hỏi tôi: “Hazuki này, cậu không định kiếm bạn trai à?” Tôi vẫn chưa kể với mấy cô bạn này về Kouki.

“Ừm… Chắc là chưa đâu?”

“Ể, thế thì phí quá. Cậu là người nổi tiếng mà. Tớ còn nghe đồn là cựu át chủ bài của đội bóng chày đang để mắt đến Hazuki đó.”

“Ể? Tofuji-kun thích Hazuki á?”

“Thật sao? Tớ cũng từng thích cậu ấy một chút đấy.”

Chủ đề chuyển sang tôi, và cả bốn chúng tôi bắt đầu buôn chuyện về tình yêu. Rồi Kotone hỏi với vẻ như phóng viên của mấy tờ tạp chí lá cải: “Thật ra thì thế nào hả cậu?”

“Hiện tại tớ không có hứng thú với người đó, nên không nghĩ đến chuyện hẹn hò được.”

Tôi nói thật lòng, và Sayuki liền bảo: “Vậy có khi cậu thích người nào ở trường khác rồi.” Tôi bắt đầu cảm thấy phiền, nên đành thành thật nói: “Xin lỗi, tớ vẫn chưa thể dứt khoát chuyện chia tay với Yuri.”

“Cuối cùng thì cậu vẫn chưa thể buông được Yamagishi-kun ha…”

Nói vậy, Sayuki ghé sát vào tai tôi và thì thầm:

“Tớ sẽ nói riêng cho Hazuki biết thôi nhé. Thật ra bây giờ tớ đang để ý một người ở trường khác. Mỗi khi nghĩ đến người đó là tớ thấy vui lắm. Thế nên cậu cũng nên bắt đầu một mối tình mới đi, Hazuki. Như thế cậu sẽ hạnh phúc hơn.” (Rồi ae sẽ bất ngờ, hẹ hẹ)

Sayuki vừa mới chia tay bạn trai ngay trước kỳ nghỉ hè. Tuy chưa qua bao lâu, nhưng tôi khá bất ngờ khi biết cô ấy đã có người mình thích. Có lẽ cô ấy chia tay là vì đã rung động với người mới.

Thế nhưng, sau khi nói những lời đó, Sayuki trông thật sự rất hạnh phúc, gương mặt thoáng chút bối rối.

Tôi tự hỏi… liệu một ngày nào đó, tôi có thể nói với mọi người về Kouki với nụ cười rạng rỡ như Sayuki không.

Chúng tôi tiếp tục đi dạo quanh khuôn viên đền, ngắm nhìn nhiều gian hàng khác nhau. Rồi đột nhiên, Miyabi gọi chúng tôi với vẻ mặt hốt hoảng: “Này, này.”

“Có phải là Yamagishi-kun và Miyama-san đó không?”

Tôi vội quay mặt về phía mà Miyabi chỉ tay. Quả đúng là Yuri và Kanade. Tôi không thể nào nhìn thẳng vào bầu không khí hạnh phúc giữa hai người họ, thế là tôi bất giác quay mặt đi.

“Tôi cứ thắc mắc không biết hai người đó có đang hẹn hò thật không.”

“Miyama-san là bạn thuở nhỏ của Hazuki mà nhỉ? Thế mà lại hẹn hò với cậu ấy, thật đúng là tệ quá đi.”

“Ôi kìa, cô ấy còn tựa vào lưng cậu ấy. Thân thiết đến mức đó luôn đấy.”

Tôi bỏ chạy khỏi tất cả, khỏi Yuri và Kanade, khỏi cả các cô bạn đang đi cùng, rồi vội vã quay lại băng ghế mà lúc nãy mình đã ngồi. Mọi người hốt hoảng chạy theo tôi về lại băng ghế.

“Xin lỗi, Hazuki.”

“Tớ xin lỗi vì đã nói mấy lời vô tâm mà không nghĩ đến cảm xúc của cậu.”

Mọi người đều xin lỗi tôi, đều tỏ ra lo lắng. Nhưng thật ra, người cần xin lỗi là tôi. Tôi không xứng đáng nhận sự quan tâm từ mọi người. Bởi vì chính tôi đã phản bội hai người ấy.

Thế nhưng, tôi lại sợ phải nói ra sự thật. Tôi sợ rằng nếu nói hết mọi chuyện, họ sẽ rời bỏ tôi.

Sau khi rời khỏi Yuri, tôi mới nhận ra bản thân mình thật thấp hèn và hèn nhát đến mức nào, và rồi lại một lần nữa chìm trong tuyệt vọng.

Tôi rời khỏi mọi người và một mình ngồi xuống một băng ghế trong công viên Hanasaki. Đây là công viên chất chứa vô vàn ký ức.

Chính tại công viên này, tôi đã có nụ hôn đầu với Yuri. Cũng ở đây, tôi hôn Kouki sau khi cậu ấy tỏ tình. Và cũng ở đây, Kanade đã thẳng thừng lên án tôi.

Thế nhưng, ngoại trừ thời thơ ấu, ký ức đẹp duy nhất của tôi nơi đây chỉ là những lần hôn Yuri.

Chỉ cần nghĩ về Yuri thôi, tôi lại thấy tiếc nuối trào dâng.

Liệu họ có đang yêu nhau thật không?

Chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi là tôi đã phát điên vì ghen tuông rồi. Tôi hiểu rõ mình chẳng còn tư cách gì để cảm thấy như vậy nữa.

Nhưng mỗi khi thấy hai người họ bên nhau, tôi lại không thể ngăn mình nghĩ đến điều đó. Nếu như tôi không phản bội cùng Kouki, nếu như tôi nói chuyện với cậu ấy trước, nếu như tôi không gặp lại cậu ấy sau khi lên cấp ba,…

“Phù…”

Mình thật ngu ngốc biết bao.

Có lẽ… lý do tôi cứ suy nghĩ mãi như vậy là vì tôi đang tự huyễn hoặc bản thân rằng mình là một nữ chính bi kịch. Mà cũng có thể… giờ đây tôi lại đang tự say mê với sự đáng thương của chính mình.

Tôi biết có một cách để thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này.

Đó là quên đi Yuri.

Nhưng… tôi không thể nào quên được Yuri.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

ủa thế là sayuki cx yêu thg kouki hả
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Yes 🙄 Nhưng phản main là tới số rồi 🤫
Xem thêm
@Hanyu: 🐧🐧🐧
Xem thêm