Web Novel
Chương 35: Cuộc trò chuyện bí mật vào đêm trước lễ hội
5 Bình luận - Độ dài: 1,225 từ - Cập nhật:
Sau những ngày chuẩn bị lễ hội đầy sóng gió, cuối cùng thì ngày diễn ra lễ hội cũng sẽ đến vào ngày mai. Nhờ vào kinh nghiệm ba năm của mình, lớp tôi đã hoàn tất mọi công đoạn vào tối hôm trước, nhưng khi nhìn về phía toà nhà trường từ sân, vẫn còn rất nhiều lớp để đèn sáng.
“Phù! Cuối cùng cũng chuẩn bị xong rồi.”
“Năm nào cũng vậy cả, nhưng đúng là mệt thật đấy. Mà này, chất lượng mấy bộ trang phục tốt thật luôn!”
“Tớ cũng nghĩ thế! Không ngờ Miyama-san lại có thể may được đồ như vậy!”
“Đúng không? Tớ chủ yếu là may theo rập thôi, còn Sayuki-chan là người thiết kế đấy. Nhưng nhờ vậy mà tớ với Sayuki-chan thân nhau hơn, với tớ thì như thế là vui lắm rồi.”
Sayuki Mitani.
Cô ấy là một trong ba người bạn thân của Hazuki.
Chi tiết về lý do chia tay giữa tôi và Hazuki chắc mọi người cũng không biết rõ, nên hẳn Sayuki cũng có suy nghĩ riêng của mình về tôi và Kanade. Thế nhưng, tôi vẫn thấy vui vì qua việc chuẩn bị lễ hội, Kanade và Sayuki đã thân thiết với nhau. Tôi chỉ mong Kanade lúc nào cũng có thể mỉm cười thật rạng rỡ.
“Giờ thì phải bắt tay vào kế hoạch ‘Satoru-kun tỏ tình ở lễ hội’ thôi!”
“À đúng rồi nhỉ. Nhân lúc Tanuki-san không có mặt thì mình quyết định dứt khoát chuyện này luôn đi.”
“Uuu… những người mà tớ có thể trông cậy bây giờ chỉ còn lại hai cậu thôi…”
Gần đây Tanuki-san về nhà muộn do bận chuẩn bị lễ hội, nên hôm nay đã về trước chúng tôi. Vậy nên, cả nhóm quyết định ghé qua một quán ăn gia đình để lên chiến lược, nhằm tăng tỷ lệ thành công cho lời tỏ tình của Satoru.
Kanade và tôi đều chắc chắn rằng lời tỏ tình của cậu ấy sẽ thành công, thế nên hôm nay chúng tôi sẽ lấy chuyện tình của Satoru làm 'món ăn kèm' để thưởng thức một bữa thật vui vẻ.
---
“Tớ nghĩ thời điểm tốt nhất để tỏ tình là lúc quanh đống lửa sau buổi tiệc, đúng không?”
“Chắc chắn đó là khoảnh khắc lý tưởng nhất để thổ lộ tình cảm rồi.”
“Nhưng vấn đề là sẽ có nhiều người chọn tỏ tình vào lúc đó, nên địa điểm cũng rất quan trọng đấy.”
Vừa đến quán ăn gia đình và ngồi xuống chỗ, chúng tôi lập tức bắt đầu bàn bạc về kế hoạch tỏ tình. Nhưng thực ra cuộc trò chuyện chủ yếu là giữa tôi với Kanade.
“Này, hai cậu đang vui vẻ với nhau mà bỏ rơi tớ đấy à?”
Satoru, người đang mang đồ uống từ quầy nước về cho chúng tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt trách móc. Tiện thể thì không phải tôi ép cậu ấy đi lấy nước đâu, chính cậu ta bảo, “Hôm nay là tớ chủ động rủ nên để tớ đi lấy nước cho!” nên tôi mới nhờ cậu ấy lấy giúp.
“Không phải vậy đâu. Đúng không, Yuu-kun?”
“Ờ, đúng vậy. Bọn tớ chỉ đang bàn bạc nghiêm túc để đảm bảo cậu tỏ tình thành công thôi… không, nói thật thì tớ cũng đang mong chờ khoảnh khắc cậu nghiêm túc tỏ tình đấy.”
“Yuri… cậu vừa mới nói là mong chờ rồi còn gì…”
“Hửm? Có à? Thôi kệ đi, lo quyết định kế hoạch đi!”
Satoru nhìn tôi với ánh mắt đầy ai oán, nhưng tôi không hề quan tâm đến ánh mắt đó, nên thực lòng mong cậu ta dừng lại giùm. Thấy cuộc trò chuyện giữa chúng tôi, Kanade mỉm cười và nói:
“Hai cậu đúng là thân nhau ghê.”
---
Kế hoạch tỏ tình của Satoru là gọi Tanuki-san đến lớp học vào thời điểm đống lửa trại được thắp sáng, và Satoru sẽ thổ lộ tình cảm với cô ấy tại đó. Từ lớp học có thể nhìn thấy đống lửa, và khả năng cao sẽ không có ai ở đó.
“Tớ đang rất mong chờ lễ hội. Sẽ tuyệt lắm nếu hai người đó trở thành người yêu của nhau!”
Sau khi chia tay với Satoru, tôi cùng Kanade đến công viên Hanasaki.
Đây là lần đầu tiên tôi quay lại công viên này kể từ sau khi Yoshi-chan tỏ tình.
“Hai người họ đúng là hợp nhau thật. Mà này, cậu có biết Tanuki-san nghĩ gì về Satoru không? Tớ thấy cậu ấy cũng khá có khả năng được chấp nhận đấy.”
“Ừm… Cô ấy chưa từng nói rõ là thích cậu ấy, nhưng chắc chắn là có quan tâm. Không biết bản thân Kozue-chan có tự nhận ra không, nhưng cô ấy luôn dõi theo Satoru bằng ánh mắt. Điều tớ lo nhất là kỳ thi tuyển sinh đang cận kề. Nhưng bốn đứa bọn mình vẫn thường xuyên học nhóm cùng nhau, và ai cũng muốn vào cùng một trường đại học cả. Tớ nghĩ chắc ổn thôi.”
Đúng như Kanade nói, hiện tại bốn đứa bọn tôi đang nỗ lực học tập để cùng thi vào cùng một trường đại học. Mọi chuyện bắt đầu từ hồi hè, khi cả bọn học nhóm chung, và Kanade đã nói: “Nếu cả bốn đứa, những người đã học chung lớp suốt cấp ba, cùng vào đại học thì tốt biết mấy.” Từ đó, chúng tôi không chỉ là bạn, mà còn là đồng đội, cùng chung chí hướng.
“Cậu biết không, dạo gần đây bốn đứa mình có mối quan hệ thật tuyệt.”
Kanade lẩm bẩm khi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đen đặc.
Có lẽ cô ấy đang nghĩ đến nhóm bốn người thuở ban đầu, chứ không chỉ là tình trạng hiện tại.
“Tớ chưa từng nghĩ là cả nhóm sẽ hướng tới cùng một trường đại học. Nếu sau này còn tốt nghiệp cùng nhau nữa thì đúng là tuyệt vời.”
“Haha, điều đó thì đúng là mơ ước thật! Nhưng… để ở cùng một nơi đến tận khi đi làm thì có lẽ hơi khó. Nhưng sẽ thật tốt nếu tụi mình vẫn giữ được mối quan hệ này kể cả khi đã trưởng thành.”
Chuyện bạn bè dần xa cách sau khi lên đại học, rồi kết giao với bạn mới, là điều thường thấy. Nhưng dù biết điều đó, Kanade vẫn nói rằng cô muốn giữ mãi mối quan hệ hiện tại giữa bốn đứa. Có lẽ, Kanade còn sợ mất đi tình bạn này hơn cả tôi.
Tôi tự hỏi, Kanade sẽ còn giữ mối quan hệ này với tôi đến bao giờ?
Còn tôi sẽ bám víu vào thiện ý của Kanade đến khi nào?
Tôi cũng phải thay đổi thôi.
Tôi không thể cứ mãi dựa dẫm vào Kanade như thế này được.
Nếu tôi cứ tiếp tục mập mờ, đến một lúc nào đó Kanade sẽ thấy mệt mỏi và rời xa tôi mất.
Tôi không muốn điều đó xảy ra.
Tôi không muốn buông tay Kanade.
Đúng, đây hoàn toàn là sự ích kỷ của tôi. Là cái tôi đầy ích kỷ. Nhưng đây là cảm xúc thật của tôi.
Tôi yêu Kanade Miyama.


5 Bình luận
lớn r thì húp hết chứ chọn cc