86— Dẫu không có men say(4)
─── Học viện quân sự Han-yul của Every Hunter ───
*Bảng tin tự do
<Tiêu đề>
Kết quả bốc thăm chính thức cho trận đấu đánh giá và tỷ lệ cược vừa được công bố.
-trận 1
Kim Dae-sik (2.70) VS (1.52) Mason Panning
-trận 2
Kang Tae-hoon (1,66) VS (2,20) Lloyd Hintz
-trận 3
Shin Yoon-seong (7.50) VS (1.10) dick Kreider Jr.
Thông tin: Nếu bạn yêu nước và đặt cược hết vào cả 3 trận đội nhà, số tiền bạn nhận được sẽ gấp 33 lần.
———
└Anonymous6423: Thông tin: Ngược lại, nếu bạn đặt cược theo kiểu không yêu nước, bạn vẫn có thể nhận được gấp 3,6 lần.
└Anonymous9156: Cược không yêu nước là bú đẫm! Kkk
└Anonymous1057: 3,6 lần? Đáng thử phết, nhờ?
└Anonymous5601: Kẻ phản bội đất nước…
└Anonymous7824: Mấy thằng sucvat phản bội đất nước…
└Anonymous1057: Thật ra, nếu là cá cược, mọi người sẽ cược hết vào phía Mỹ thôi. Hahaha
└Anonymous4690: chứ còn gì nữa, bên nào dễ thắng cược sẽ trở thành quê hương của tụi nó, đó là điều bình thường đối với tất cả những con bạc, hahahaha
└Anonymous1818: Ê khoan nha, Kim Dae-sik là ai thế? Chẳng ai quen biết khứa này cả.
└Anonymous0162: Trông ảo ma thật sự. Một gã vô danh như tên đó lại đột nhiên có tỷ lệ cược là 2,7? Vô lý điên.
└Anonymous7454: Vậy thì tỷ lệ cược nào sẽ hợp lý?
└Anonymous0162: Nếu là một khứa vô danh, cậu ta ít nhất cũng phải đạt 9.0.
└Anonymous0162: nói chung là, đừng đặt vào trận đấu của Kim Dae-sik. Đó là bẫy của bọn nhà cái để moi sạch tiền từ ví của tụi bây thôi.
└Anonymous8068: Sao Kang Tae-hoon có tỷ lệ cược cao vậy?
└Anonymous4378: chắc tại có danh tiếng sẵn rồi.
└Anonymous5179: Tôi sẽ cược chống lại Kang Tae-hoon. Toàn bộ tiền của tôi sẽ dồn hết cho Lloyd Hintz, get go!
└Anonymous6336: Trong 3 trận đấu, trận này có lẽ là trận tốt nhất để cược ngược. Thành thật mà nói, Shin Yoon-seong sẽ chẳng bao giờ thắng nổi nên mới có tỉ lệ cược đó đấy.
“….”
Sau buổi trưa bận rộn, cuối cùng cũng đến giờ giải lao. Choi Soo-eun hiện đang nghỉ ngơi bên trong nhà bếp của xe tải và kiểm tra điện thoại của mình.
Cộng đồng học viện đang nóng lên với sự mong đợi cho trận đấu đánh giá giao hữu quốc tế sắp tới. Có nhiều bài đăng khác nhau, từ phân tích dự đoán trận đấu đến ước tính về tình hình của tuyển thủ.
Có vẻ như không thể tránh khỏi chuyện này được vì trận đấu có liên quan đến tiền bạc mà.
└Anonymous7500: Có ai cược vào Shin Yoon-seong không?
└Anonymous5280: Làm vậy chi?
└Anonymous0617: Nhưng 7.50 cũng đáng thử mà ha?
└Anonymous3932: Ní có đặt cược vào Đông Timor trong trận bóng đá giữa Pháp và Đông Timor không?
└Anonymous6747: con moẹ, sao Shin Yoon-seong lại là Đông Timor thế? Dù sao thì cậu ta cũng học cùng học viện với chúng ta mà. Hahaha
└Anonymous9955: 0617<< Cái thằng này đang ngầm đẩy chúng ta về phía Shin Yoon-seong. Rõ ràng là một âm mưu để giảm tỷ lệ cược. Không đời nào đặt cược vào kẻ thua cuộc như Shin Yoon-seong đâu. biến đê!
———
"Gọi ai là kẻ thua cuộc vậy hả!?"
Bùm─!
Choi Soo-eun vô tình đá trúng một dụng cụ nhà bếp vì bực bội. Cô tiểu bối gần đó giật mình và nhảy dựng lên.
"Tiền, tiền bối! Có chuyện gì thế?"
"Xin lỗi em... chị tưởng mình ngã..."
Cô đã mất bình tĩnh. Choi Soo-eun tĩnh tâm lại rồi nhìn vào điện thoại của mình.
─── Học viện quân sự Han-yul của Every Hunter ───
*Bảng tin tự do
<Tiêu đề>
Trạng thái tỷ lệ đặt cược theo thời gian thực của trận 3: Shin Yoon-seong VS Dick Kreider Jr. LOL
Dick Kreider Jr. (1.10)
Tỷ lệ cược: 100%
Shin Yoon-seong (7.50)
Tỷ lệ cược: 0%
───
└Anonymous9038: Chơi lãi ngân hàng kiểu này sướng thật LOL
└Anonymous1746: Shin Yoon-seong ở mức 0% Hahaha
└Anonymous6264: Liều ăn nhiều, tôi cược hết vào Shin Yoon-seong
└Anonymous0133: Bảnh, thế ní có thể đăng ảnh mình đặt cược được không? Tỷ lệ cược vẫn chưa thay đổi kìa, mồm điêu đại hiệp à? Hahaha
└Anonymous5201: Thật sự là không có ai cược vào Shin Yoon-seong luôn? Đây cũng tính là một phép màu, nhỉ?
└Anonymous3248: Tiền tôi vất vả kiếm được, sao tôi phải phí phạm chứ? Thà cứ cược chắc ăn dù tỷ lệ thấp còn hơn.
└Anonymous1035: Nói đúng đấy, nếu cược 100.000 won thì được ăn trưa miễn phí còn gì. Tại sao không bú chứ? Tiền từ trên trời rớt xuống cơ mà
└Anonymous7589: Làm sao Đông Timor có thể đánh bại Pháp được, hahahaha
“….”
Mọi người đều quay lưng với Shin Yoon-seong.
Ừm, điều đó cũng dễ hiểu thôi.
“Nhưng chuyện này đi quá xa rồi…”
Mặc dù đúng là Shin Yoon-seong đang ở thế bất lợi về mặt sức mạnh, nhưng ai mà biết được cho đến khi hai bên đối đầu trực tiếp với nhau.
Tuy nhiên, bầu không khí hiện tại khiến người ta có cảm giác như Shin Yoon-seong đã thua cuộc. Không ai mong đợi cậu ấy sẽ tạo ra bất cứ kỳ tích nào.
Tỷ lệ đặt cược đã xác nhận điều đó.
“….”
Hơn nữa, thật khó để tìm được lời động viên nào, chứ đừng nói đến tỷ lệ cược. Ít nhất, với tư cách là học viên cùng học viện, họ không thể nói một lời để động viên cậu ấy sao?
Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh Shin Yoon-seong bước vào đấu trường trong sự cô độc, không ai trợ giúp phía sau, đã khiến ngực cô quặn thắt.
Cô cực kỳ ghét cái viễn cảnh đó xảy ra.
“Làm sao để đặt cái này vậy em?”
Choi Soo-eun gọi hậu bối đang nghỉ ngơi lại. Sau đó, cô cho xem màn hình điện thoại, hiển thị tỷ lệ cược của trận đấu đánh giá này.
Cô hậu bối mở to mắt khi nhìn thấy cảnh đó.
“Khoan, tiền bối cũng chơi cờ bạc ạ?”
“Chị đang tính thử một lần.”
Dù cho cả thế giới có phớt lờ cậu,
Dù mọi người có quay lưng rời bỏ cậu đi chăng nữa.
Thì ít nhất...
Hãy để tớ được đứng bên cậu, có được không?
***
Việc chuẩn bị cho trận đấu đánh giá giao hữu quốc tế của tôi đang diễn ra tốt đẹp như đúng kế hoạch.
Tôi đã thuyết phục được Kang Tae-hoon, người khó tính, và Kim Dae-sik (Rashid) cũng đã chính thức đăng ký tham gia.
Bằng cách này, mục tiêu cuối cùng của tôi – nhiệm vụ bán 1000 thẻ học viên – sẽ được hoàn thành một cách suôn sẻ.
“Ô, anh ấy ở đằng kia kìa.”
Giữa lúc khởi động ở giữa sân tập luyện trong nhà, Yoo Ji-woo nhìn về phía lối vào và nói.
Kang Tae-hoon đã tới.
“Hôm qua cậu tỏ ra khó chịu lắm mà, nhưng rốt cuộc cậu cũng đến rồi đấy thôi.”
“Câm mồm vào mà cầm lấy cái này đi.”
Kang Tae-hoon đưa một chiếc túi, mùi dầu và đường ngọt ngào thoang thoảng bay từ bên trong ra.
“Đây là cái gì thế?”
“Gì thế cái mẹ mày? Hôm qua là đứa nào làm mình làm mẩy đòi tao mua bánh mì với cà phê cơ.”
"Ồ."
Hôm qua, tôi tình cờ nhắc đến chuyện muốn cậu ấy mua ”Bánh mì Full Moon” và ”Let's Bee”. Ấy vậy mà Kang Tae-hoon vẫn nhớ và giữ đúng lời hứa.
Có lẽ, anh chàng này tốt bụng hơn tôi nghĩ.
“Hửm? Đồ ăn vặt? Ngon ngon, đúng lúc em đang đói.”
Khi Yoo Ji-woo ngửi thấy mùi bánh mì, em ấy tiến lại gần như một bóng ma lần theo mùi hương. Phía sau em ấy là Rashid và Kim Han-bit.
“Áaaaaaa!”
Ngay khi Yoo Ji-woo mở túi ra, em ấy hét lên vì ngạc nhiên hơn là sợ hãi.
“Đây không phải là bánh mì cửa hàng tiện lợi! Mà là bánh mì có thương hiệu! Từ 'Tous Les Jours'!”
“Hả?”
Nghe nói là bánh mì ”Tous Les Jours”, mọi người đều vây quanh nhìn vào trong chiếc túi. Quả nhiên là bánh mì ”Tous Les Jours” thật.
“Hơn nữa, cà phê còn là Starbucks! U là trời! Chẳng trách người giàu lại khác biệt!”
Không chỉ Yoo Ji-woo, tất cả mọi người tụ tập ở đây đều nhìn chằm chằm vào ổ bánh mì với đôi mắt sáng lấp lánh, giống như những người nguyên thủy lần đầu tiên nhìn thấy lửa.
Kang Tae-hoon nghiêng đầu, không thể hiểu nổi sự phấn khích tột độ của họ.
“Mấy người chưa từng thấy bánh mì hả? Sao lại làm ầm ĩ lên chỉ vì một ổ bánh mì? Các người thậm chí còn chẳng phải là ăn xin.”
“Không phải là bánh mì bình thường đâu, mà là bánh mì Tous Les Jours! Thứ này không phải là thứ tôi có thể dễ dàng mua được bằng tiền của mình. Giá bánh mì đắt lắm, đúng không?”
“Ừ.”
Bình luận của Yoo Ji-woo được Rashid ủng hộ.
“Oaa! Có bánh mì xúc xích ở đây nè! Tôi có thể ăn cái này không? Được mà đúng không?”
Yoo Ji-woo, người thường thiếu sức sống, lại phấn khích như một đứa trẻ trước bánh mì xúc xích.
“Hehe, có rất nhiều phô mai được phủ bên trên, trông ngon mắt quá đi.”
Soạt–
Em ấy vừa chảy nước miếng vừa xé toạc lớp bao bì của bánh mì ra.
Bụp.
Nhưng do tay trơn nên bánh mì xúc xích đã rơi thẳng xuống đất, ngay trước mắt Yoo Ji-woo.
“…”
Yoo Ji-woo nhìn vào ổ bánh mì xúc xích dính đầy bùn đất, không nói nên lời. Em ấy chỉ có thể nhìn chằm chằm vào ổ bánh mì đã bị vấy bẩn.
Nhưng đừng lo. Thời gian vàng vẫn chưa kết thúc.
Chứng kiến cảnh này, tôi bắt đầu đếm ngược.
"Năm."
“…”
“Bốn.”
“…”
"Ba."
“…”
"Hai."
“…”
"Một."
“…”
Trước khi đếm hết giây, Yoo Ji-woo nhanh chóng cúi xuống nhặt chiếc bánh mì xúc xích dưới đất lên.
Nó vẫn an toàn vì đã được nhặt lên trong vòng năm giây.
“Này đồ ngốc!”
Tuy nhiên, Kang Tae-hoon không muốn để chuyện này trôi qua một cách lặng lẽ. Cậu ấy hét lớn đến mức có thể vang vọng khắp sân.
"Cô định ăn luôn cái đó à? Bộ cô là ăn xin chắc? Nếu muốn ăn thì lấy một cái mới đi!"
“Nhom, nhom.”
Tuy nhiên, Yoo Ji-woo hoàn toàn không để ý đến lời nói của Kang Tae-hoon mà chỉ tập trung vào việc ăn bánh mì xúc xích.
“Nhom, nhom. Bánh mì Tous Les Jours ngon kinh khủng. Cậu có muốn ăn một miếng không, Đầu đá?”
“Ừ.”
Yoo Ji-woo đưa ổ bánh mì xúc xích em ấy đang ăn dở về phía Rashid. Rashid không chút do dự cắn một miếng lớn.
“Này! Không những ăn bánh mì rơi trên đất, mà còn chia cho người khác nữa sao? Mấy người là dân khu ổ chuột à? Hả?”
“Thế nào? Ngon lắm phải không?”
“Ừ.”
“Cái đám này hết thuốc chữa thật rồi...“


8 Bình luận