• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 76: Sự kiện mở cửa học viện(1)

7 Bình luận - Độ dài: 1,939 từ - Cập nhật:

76— Sự kiện mở cửa học viện(1)[note75475]

─── Học viện quân sự Han-yul của EveryHunter ───

*Góc tâm sự > Bài viết

<Tiêu đề>

Tôi không biết người này nghĩ gì về mình.

<Nội dung>

Không phải là crush, cũng không phải là bạn bè, chỉ dừng lại ở mức biết mặt nhau thôi.

Nhưng không hiểu sao, gần đây chúng tôi đã cùng nhau đi xem phim (Nhân tiện, người kia đã mời tôi đi xem phim trước! Tuyệt đối không phải tôi, và cậu ấy thậm chí đã chuẩn bị sẵn vé xem phim!)

Sau đó, chúng tôi dùng bữa tối một lát rồi chia tay.

Người này có thích tôi không?

Còn các bạn, những người dùng EveryHunter, nghĩ sao?

───

└Anonymous 803: Người này chắc chắn có cảm tình với bà. Vì đàn ông sẽ không dành thời gian cho cô gái mình không thích.

[Chủ thớt] Anonymous 6110: thật hả, đây là dấu hiệu cho thấy cậu ấy thích tui?

└Anonymous 803: 9 xác, cậu ta có thể sẽ sớm rủ bà đi hẹn hò lần nữa đấy. Xin chúc mừng bà trước nhé.

[Chủ thớt] Anonymous 6110: gửi bình luận riêng được không? Tôi có vài điều muốn hỏi…

└Anonymous 803: Oke.

───

Từ giờ, bình luận sẽ bị ẩn, chỉ những người được chỉ định mới xem được.

[1]

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Nói thật thì sau khi bọn tui xem phim xong và chia tay… cậu ấy không liên lạc lại với tui lần nào nữa

└Anonymous 803: Không liên lạc? Không tin nhắn?

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Ừm… không hề có tin nhắn nào cả

└Anonymous 803: Bà có làm gì sai trong lúc đi xem phim không?

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Không, tui không có mắc lỗi gì cả, nếu có thì người kia mới là người gây ra chút rắc rối…

└Anonymous 803: Vậy chắc không sao đâu

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Mặc dù vẫn chưa có liên lạc gì ư?

───

───

Từ giờ, bình luận sẽ bị ẩn, chỉ những người được chỉ định mới xem được.

[2]

└Anonymous 803: Có lẽ người kia vẫn chưa chắc chắn.

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Chắc chắn? Ý bạn là sao?

└Anonymous 803: Thường thì đàn ông cần có sự chắc chắn trước khi quyết định có nên tiến tới bước tiếp theo hay không. Có vẻ như cậu ta đang kẹt ở giai đoạn này.

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Cậu ấy đang quyết định có muốn theo đuổi tui hay không á?

└Anonymous 803: Đúng zậy. Nếu bà cho anh ấy thấy cơ hội, ảnh có thể sẽ thử sức với bà. Ngược lại, nếu bà mà dựng lên những bức tường, anh ấy có thể sẽ từ bỏ đấy.

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Woww! Thì ra là vậy!

└Anonymous 803: Thế, bà định làm gì? Bà có muốn hẹn hò với anh chàng đó không?

───

───

Từ giờ, bình luận sẽ bị ẩn, chỉ những người được chỉ định mới xem được.

[3]

[Chủ thớt] Anonymous 6110: thật ra tui cũng không biết bản thân muốn gì nữa :(

└Anonymous 803: nếu bà mà do dự lâu quá là mất luôn. Cậu ta có những người phụ nữ khác xung quanh không? 

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Ngoài tui ra còn có một người nữa…

└Anonymous 803: đẹp không?

[Chủ thớt] Anonymous 6110: theo tui thấy, cô ấy khá xinh.

└Anonymous 803: Toang, chắc bà sắp thua cổ rồi đấy.

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Thật hả? Vậy tui nên làm sao?

───

───

Từ giờ, bình luận sẽ bị ẩn, chỉ những người được chỉ định mới xem được.

[4]

└Anonymous 803: Sao hai ta không gặp nhau và nói chuyện nhỉ? Giữ cuộc trò chuyện này qua bình luận cũng không giúp bà có được câu trả lời nào hữu ích đâu.

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Gặp nhau và nói chuyện á?

└Anonymous 803: Ừm. Tui cũng là phụ nữ, và tui không có buôn chuyện. Nếu bà quan tâm, hãy để lại bình luận cho tui biết nhé.

[Chủ thớt] Anonymous 6110: Vậy thì… tui nên tới đâu?

└Anonymous 803: toà nhà nghiên cứu 4, Phòng 403. Bộ phận kỹ thuật.

───

***

“Há há há! Cười chết mất!”

Như thường lệ, khi đang ở trong phòng nghiên cứu của Yoo Ji-woo, em ấy đột nhiên bật cười mà không rõ lý do.

“Em đang cười một mình cái gì thế?”

“Anh có biết EveryHunter không?”

Tất nhiên là tôi biết. Đó là cộng đồng lớn nhất của học viện. Học viên của Học viện quân sự Han-yul đều dùng nó.

Ngay cả tôi cũng thường xuyên vào diễn đàn để kích var khi không có việc gì để làm.

“Em vừa gặp một người phiền phức trên góc tâm sự á.”

“Người phiền phức?”

“Ừ. Sau khi giả vờ lắng nghe mối bận tâm của cổ vài lần, người này vẫn không dừng lại, lảm nhảm như điên. Em nghĩ nó giống như một buổi tư vấn tình cảm cho học sinh tiểu học ấy. Buồn cười lắm luôn.”

“Lấy nỗi lo của người khác ra làm trò đùa. Em độc ác ghê.”

À mà, tôi đâu có quyền nói em ấy, vì sáng nay chính tôi cũng đã viết một bài chỉ trích Arna.

Hài nhất là vừa đăng bài xong thì mấy người bênh vực Arna tự dưng xuất hiện, như ma vậy.

Ai ấy nhỉ? hôm nay là Anonymous 6110.

“Hả?”

Vào lúc đó, Yoo Ji-woo, người đang cười một mình, đột nhiên nhíu mày.

“Có chuyện gì thế?”

“Nãy em có gửi một bình luận đùa rằng: ’nếu còn lo lắng, thì cứ đến phòng nghiên cứu này nói chuyện nhé.’”

"Rồi sao?"

“Và cái người đó thực sự đồng ý tới đây?”

Yoo Ji-woo cho tôi xem màn hình điện thoại, nhưng do xa quá nên tôi không thể nhìn rõ nội dung trên đó.

Tôi thở dài.

“Không đời nào, sao mà cổ đến tận đây được?”

"Phải không? Có lẽ cũng chẳng dám đích thân lộ diện. Đây đâu phải là thời đại tán gẫu ngẫu nhiên cũ nữa."

Yoo Ji-woo tiếp tục bấm điện thoại và cười khẽ.

"Mà nếu cô ấy thật sự mò tới thì chắc buồn cười lắm luôn á. Em rất muốn xem người ấy là ai. Đánh giá qua những bình luận của cổ, cổ chỉ là một người phiền phức lắm lời thôi."

“Nếu người đó thực sự xuất hiện, em tính sao? Em sẽ mời cô ấy ngồi vào bàn và lắng nghe những lời than phiền à?”

“Không, nếu vậy thì em sẽ giả vờ như không biết cô ấy và giữ im lặng. Nói rằng em không viết những bình luận đó.”

“Em đúng là đồ độc ác.”

Đó là lý do vì sao bạn không nên dính quá sâu vào mấy cộng đồng trực tuyến. Trong đó toàn những kẻ tệ hại như tôi với Yoo Ji-woo thôi.

Bạn có thể bị tổn thương nếu quá gắn bó.

“Mà nè, cục đá kia đang làm gì nãy giờ thế?”

Trong khi đó, Yoo Ji-woo liếc nhìn góc phòng nghiên cứu. Ở đó, Rashid, người khổng lồ, đang tập luyện hăng say.

“Hộc…Hộc…”

Rashid liên tục uốn cong và duỗi thẳng đầu gối trong khi mang một miếng kim loại lớn trên vai. Trông cậu ấy giống như đang tập squat.

Nhân tiện, miếng kim loại đó là một trong những vật liệu còn sót lại từ một thí nghiệm.

“Sẽ có một buổi trình diễn tại sự kiện này. Có lẽ em ấy đang chuẩn bị trước.”

“Trình diễn á? Cậu ta định đánh quái vật trước mặt khán giả hở?”

“Chắc thế.”

“Còn anh thì sao? Anh không định tham gia buổi trình diễn à?”

Câu hỏi từ Yoo Ji-woo về việc tôi, một thành viên thuộc Sư đoàn chiến đấu, sẽ làm gì cho buổi trình diễn.

Nhìn Rashid đổ mồ hôi, tôi mở miệng.

“Anh thì có cái gì để trình diễn đâu? Với lại nó chỉ dành cho mấy người nổi tiếng thôi, anh không muốn đội quần đâu.”

“Sướng nhỉ. Anh không cần phải làm gì ở lễ hội cả, em cũng muốn được đi chơi.”

Ây dà, Yoo Ji-woo đứng dậy khỏi ghế sofa và đi đến chỗ có thiết bị thí nghiệm. Giờ nghỉ đã hết, em ấy định nghiên cứu tiếp.

Tôi hỏi Yoo Ji-woo.

“Em sẽ làm gì trong sự kiện này?”

“Bên Bộ phận kỹ thuật của bọn em là triển lãm. Em phải chuẩn bị một tác phẩm cho cuộc triển lãm đó.”

“Chắc bận lắm ha.”

Có vẻ như thứ em ấy đang làm hiện tại là dành cho triển lãm đó. Ai nấy đều đang bận bịu để chuẩn bị cho Sự kiện mở cửa học viện.

Ngoại trừ tôi.

“Nếu không có việc gì làm, anh có thể mang cho em cái kìm cắt bu lông trên bàn kia được không?”

“Vâng, thưa kỹ sư.”

Công việc của tôi chỉ giới hạn ở việc mang vác thiết bị đến cho Yoo Ji-woo.

Cốc, cốc, cốc—

Lúc này, cửa phòng nghiên cứu bị gõ, hình như có người đến.

“Gì nữa vậy trời? Em vừa định tập trung…”

Yoo Ji-woo bước tới cánh cửa với vẻ mặt cau có, kéo lê chiếc áo khoác phòng thí nghiệm trắng sáng của mình. Dường như em ấy sẽ chửi một tràng dài nếu đó là nhân viên chào hàng.

Kétttt—

“Hở?”

Nhưng Yoo Ji-woo lại không hề tức giận. Thay vào đó, em ấy tỏ vẻ bối rối và nghiêng đầu khi nhìn thấy vị khách.

“Chị đến đây chi?”

“Ờ… Ờm…”

Một giọng nữ quen thuộc vang lên từ bên ngoài cửa, giọng mà tôi đã nghe gần đây.

Tôi tiến về phía lối vào để xem đó là ai.

“Chị đến để gặp Anonymous 803… Ơ…?”

“Hả?”

Ngay khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, người đó giật bắn lên như thể vừa thấy một con gián, rồi cuống cuồng quơ tay loạn xạ.

“T-T-Tại sao cậu lại ở đây!?”

Đứng ngoài cửa là một học viên sở hữu mái tóc vàng, Arna Kristin Dotir, Cô ấy trông vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy khuôn mặt tôi.

Dù biết cô ấy không ưa gì tôi nhưng cái phản ứng thái quá đó khiến tôi bị tổn thương đôi chút.

“Chuyện gì thế này? Đây là phòng nghiên cứu mà… tại sao cậu lại…”

Nhưng tại sao Arna lại đến một nơi như tòa nhà nghiên cứu? Lại còn là phòng của Yoo Ji-woo nữa chứ. Có phải cô ấy đến để đặt làm vũ khí không?

Nếu không thì…

"Không đời nào."

Có phải cô ấy là chủ bài viết của góc tâm sự mà Yoo Ji-woo đã đề cập trước đó không? Cô ấy thực sự đã đi đến tận đây sao?

“A! Nhìn kỹ lại thì đây là 403!”

Nhưng Arna nhanh chóng chỉ vào tấm biển cạnh cửa và nói lớn.

“Chị đến 402 chứ không phải 403! Xin lỗi nha, chắc chị nhầm phòng…”

Đúng lúc Arna sắp quay người rời đi.

"Chờ đã."

“…!”

Yoo Ji-woo ngăn Arna lại. Sau đó, em ấy nói ra một sự thật phũ phàng với cô ấy, người đang đổ mồ hôi đầm đìa.

“Phòng 402 đang trống trong học kỳ này mà.”

“…”

Nghe vậy, Arna sững người, toàn thân cứng đờ như tượng.

Ghi chú

[Lên trên]
Đổi từ sự kiện ngày khai giảng sang cái này nha(cho nó đúng hơn)
Đổi từ sự kiện ngày khai giảng sang cái này nha(cho nó đúng hơn)
Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Đội quần luôn rồi :))
Xem thêm
Gồi xog, bị nắm thóp luôn
Xem thêm
1 chữ "TOANG"
Xem thêm