Tập 02 : Kỷ niệm dưới bóng mái trường Trần Phú
Chương 20: Bốn con người hai hướng đi chúng ta lướt qua nhau
0 Bình luận - Độ dài: 2,294 từ - Cập nhật:
Buổi sáng sớm, sau khi cùng anh em Dark Knight đi dạo một vòng quanh địa bàn tôi trở về trường. Ngó đồng hồ gần 9h vừa kịp vào học tiết thứ 3. Tra lại thời khoá biểu hoá ra tới tiết vật lí nhàm chán. Mọi lần tới tiết lão này tôi thường ra căn tin Bạch Lan ngủ, hết giờ mấy cô gái sẽ đánh thức tôi. Cũng chẳng có lý do gì đặc biệt chỉ đơn giản là tôi không ưa gã thầy giáo dâm dê này thôi.
Nam -giáo viên vật lý mới về trường được mấy tháng. Trời phú cho lão ta một khuôn mặt điển trai và đạo mạo thế nhưng hắn lấy đó để gạ gẫm các nữ học sinh trong trường. Mỗi ngày cứ tới tiết Vật lý là lão ta lại tới ngồi dựa sát đám con gái trong lớp rồi cầm tay chỉ trỏ, có đôi lúc gã ta đụng chạm công khai ngay trước mặt đám đông.
Ban đầu tôi cũng chỉ không thích đơn thuần thôi chứ cũng chẳng rảnh rỗi ngó ngàng tới. Trừ khi đám con gái lên tiếng còn không tôi chẳng phải cán cân công lý mà đi lo chuyện bao đồng. Duyên cớ là buổi sáng hôm đó Lão Nam nhắm mục tiêu vào Hoàng Linh – con bạn thân duy nhất của tôi. Chuyện gì tới rồi cũng tới trong lúc lão lân la mò tới chỗ Hoàng Linh hắn cả gan đưa tay ý định sờ mó nơi nhạy cảm.
-Thầy! Thầy định làm gì đấy?
Hoàng Linh giật mình đẩy hắn ra hướng ánh mắt cầu cứu hướng về phía tôi. Vốn dĩ tôi luôn nằm gục xuống bàn lim dim ngủ, thế nhưng sự chú ý của tôi luôn đặt vào Hoàng Linh từ lúc lão Nam vừa ngồi xuống kế bên con bé.
Và gần như ngay lập tức "Bốppp" tôi đứng dậy tung 1 cú đấm khiến lão Nam bật ngữa giữa lớp, mắt kính bay xa, máu miệng máu mũi trào ra.
-Á á á máu máu huhu!
Không giam im ắng bỗng bị xé tan bởi tiếng la thất thanh của đám con gái. Lão Nam lồm cồm bò dậy, một lúc sau định thần lại lão chỉ trỏ đê dọa tôi:
-Con nhà ai? Dám đánh giáo viên. Tao cho mày nghỉ học.
Tiếng la thất thanh của đám con gái thu hút giáo viên phụ trách bên đoàn trường chạy xuống. Hai giáo viên phụ trách từ xa nhìn thấy tôi liền thu lại vẻ hùng hổ. Thầy Thuý vị giáo viên phụ trách có chút qua lại với tôi đi tới chào rồi hỏi kỹ sự việc:
-Gia. Em lại gây ra chuyện gì vậy?
-Lão dê kia táy máy tay chân với học sinh nữ. -Tôi vừa nói vừa chỉ tay về Lão Nam.
Hắn ta ngay lập tức nguỵ biện:
-Em đừng vu không tôi. Có ai ở đây thấy? Một học sinh cá biệt như em tôi đã biết không nên thân rồi.
Đám đông xung quanh im lặng, có kẻ im lặng vì sợ hãi lão. Còn có kẻ im lặng cười khinh nhìn Lão Nam. Dũng Thiếu Gia lúc này khoanh tay cười cợt nhìn gã giáo viên như thằng đần. Thấy mọi người im lặng lão tưởng người ta sợ. Lập tức lên tiếng:
-Đấy hai thầy cũng thấy nhé! Đánh giáo viên tới gãy mũi. Đuổi học, trường Trần Phú không có loại học sinh thế này!
Tôi chỉ khinh khỉnh mở cho đám đông xem clip lão Nam táy máy tay chân mấy con bé trong lớp. Khuôn mặt của Lão Nam lúc này đen hơn nhọ nồi.
Cuối cùng lão Nam vờ bị đánh choáng dưới sự giúp đỡ của hai thầy giáo đoàn trường hắn ta được mang xuống phòng Y Tế băng bó.
Không ít con bé trong lớp tôi còn ít tuổi nhưng tâm cơ không kém, cố tình để lão Nam sờ soạng đổi lấy điểm chác nên tôi cũng chẳng thèm quan tâm. Đen cho hắn ta hôm nay lại động tới Hoàng Linh nhà tôi dễ gì làm ngơ được.Từ ngày đó lão Nam sợ tôi ra mặt, hễ tới tiết không thấy tôi hắn càng mừng, dù tôi thường xuyên vắng mặt vị giáo viên đáng mến vẫn ngoan ngoãn cho điểm đầy đủ.
Hôm nay Lão Nam đang vui vẻ bước vào lớp với nụ cười đểu giả trên môi, thấy bóng tôi ngồi góc lớp mặt lão nghệt ra trông khá khôi hài.
-Đừng quan tâm, không còn chỗ nào ngủ. Dạy tiếp đi!
Tôi lên tiếng rồi nằm gục xuống bàn không quên kéo đôi tay mềm mại của Hoàng Linh ôm vào lòng cho dễ ngủ. Sau vụ Tiểu Mai còn mặt mũi nào dám ghé căn tin đối diện với chị Bạch Lan.
Đừng hiểu lầm tôi cùng Hoàng Linh không yêu đương gì đâu nhé, chỉ là tay con bé Hoàng Linh có hương thơm lạ lắm. Cứ hễ ôm cánh tay nó vào lòng mùi hương hoa trà dịu dàng lan toả xung quanh khiến tôi chìm vào mộng đẹp dễ dàng. Dạo này quan hệ của tôi và Mỹ Linh có phần bất ổn. Có chăng tình yêu lứa tuổi học trò sau thời gian đầu tiên ngọt ngào bùng cháy sẽ khiến con người ta chán nhanh hay sao?
Cũng chẳng hiểu lý do từ đâu Mỹ Linh không muốn gặp nhưng tôi cũng lười suy nghĩ thêm.
Hôm rồi thằng em Bảo Long tới báo nay xuất hiện cạnh Như Quỳnh là gã trai lạ mặt nào đó, hắn thường xuyên mua đồ ăn mang lên cho nàng Á Khôi, thỉnh thoảng cũng bắt gặp đi chung ra căn tin mua đồ trước mặt bao người.
Tôi tò mò hỏi Bảo Long thằng nào gan vậy, đi cùng Mỹ Linh lượn lờ ra căng tin mà không bị anh em Dark Knight đánh tím mặt kể ra cũng bản lĩnh.
-Em không biết anh hỏi Dũng Thiếu Gia xem, bữa em tính múc nó mà ảnh cản.
Bảo Long thanh minh.
-Mà thôi kệ nó, tao nhắn tin hỏi Mỹ Linh mãi mà em nó cứ bảo không có gì. Hỏi lắm tao cũng mệt.
-Đời còn dài gái còn nhiều mày phải học hỏi tao nghe Long.
Tôi lên mặt dạy dỗ cu em.
Thế rồi theo thời gian tôi cũng dần quen với cảm giác những ngày không có Mỹ Linh bên cạnh. Thú thực những ngày đầu tôi khá chật vật khi đang sống trong ngọt ngào đột nhiên tỉnh mộng. Gần cả năm trời quen được em quan tâm chiều chuộng từng li từng tý. Tới bộ quần áo cũng được nàng gấp gọn trong tủ. Đi ăn Mỹ Linh múc đồ ăn đút tận môi cơ mà.
Mỗi ngày tan trường đón đưa em, tuần hai ba ngày nàng lên nhà nấu ăn sửa soạn nhà cửa cho tôi. Tới một ngày thiếu đi hình ảnh Mỹ Linh trong căn nhà quen thuộc trống vắng lạ, cảm giác hụt hẫng thấy rõ nhưng theo thời gian đâu cũng vào đó.
Nhưng điều bất ngờ hơn cả Như Quỳnh thỉnh thoảng cũng chủ động nhắn tin hỏi han quan tâm tới cuộc sống của tôi.
Tôi nghe được đâu đấy cô ấy và tay người yêu hơn tuổi kia chia tay nhau. Những cuộc trò chuyện dài tiếp nối Như Quỳnh và tôi chẳng ai đề cập tới chuyện tình cảm đổ vỡ của cả hai, những tin nhắn qua lại mỗi ngày vẫn là câu chuyện bình thường. Giờ ra chơi Như Quỳnh hẹn tôi cùng đám chị em Hoả Phượng ra căn tin chơi. Đây là lần đầu tiên sau ngần ấy năm nàng Hoa Khôi mở lời nên tôi đồng ý ngay lập tức. Có lẽ cứ lạc quan ắt được trời thương. Vận đào hoa cứ tới liên tục.
Thế rồi hôm đó đám đông cùng nhau tiến ra căn tin, bao gồm Hoả Phượng của ả Phượng Ớt cùng Dũng Khùng dẫn đầu anh em Dark Knight. Cả đám dàn hàng đi ra căn tin thu hút mọi ánh nhìn. Trong đám đông bao gồm hầu hết những cá tính nổi bật nhất của ngôi trường Trần Phú. Thế nhưng tôi và Như Quỳnh đi cạnh nhau vẫn trở thành tâm điểm khiến cả trường xôn xao.
Dân tình ùa ra đứng kín lan can 3 tầng lầu, cả đám vờ như lơ đãng nhìn mây trời nhưng khi chúng tôi quay đi lại xúm xít bàn tán về tin tức giật gân này. Đám chúng tôi rảo bước qua rặng trúc tía, bức bình phong tự nhiên ngăn cách khu Căn Tin và khu Học Tập. Từ xa xa nhác thấy bóng dáng quen, Mỹ Linh đang đi theo hướng ngược lại để vào sân trường đi bên cạnh này là cậu nhóc trông khá điển trai. Cậu nhóc khuôn mặt vênh váo khi công khai đi cạnh nàng Á Khôi của trường Trần Phú. Hắn ta hớn hở pha trò còn Mỹ Linh khuôn mặt trông có vẻ dửng dưng.
Cả đám đông đi theo sau lưng tôi và Như Quỳnh thấy cảnh này khuôn mặt mỗi đứa lại đặc sắc với vô vàn biểu cảm khiến tôi bất đắc dĩ vô cùng.
Ngẫm lại chúng tôi đã có 395 ngày ngọt ngào bên nhau, quãng thời gian không quá dài nhưng đủ thai ngén ra một mối tình đậm sâu. Tôi không thể nào để mối tình công khai đầu đời của tôi nó kết thúc theo cách này được.
Tôi bước nhanh đi về phía trước, Như Quỳnh đi cạnh tôi lúc này vẻ bối rối hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
-Gia, chờ tớ!
Rồi như đưa ra quyết định, cô ấy chạy theo đi sát bên tôi. Tôi cũng không có ý định ngăn cản, Mỹ Linh đi với chàng trai mới mà tôi đi một mình thì nhục để đâu cho hết. Chúng tôi bước tới gần, Mỹ Linh vờ như không trông thấy tôi, em ấy cúi đầu né tránh ánh mắt muốn đi vòng qua.
-Mỹ Linh...em! -Tôi bước thật nhanh tay nắm lấy tay con bé, có vẻ trong vô thức tôi dùng lực khá mạnh.
-Anh bỏ ra, đau em! -Mỹ Linh bị đau hơi nhíu mày lên tiếng.
Tôi nới lỏng bàn tay siết chặt, nhóc con đi cạnh tiến lại định mở miệng nói điều gì.
-Không phải chuyện của mày. CÚT!!!
Tôi trừng mắt nhìn nó, ánh mắt sắc lạnh sát khí nổi lên. Sẽ thật hiếm khi chứng kiến tôi nổi giận kiếm chuyện trước với bất kỳ ai, đặc biệt là trong ngôi trường này. Nhưng không có bất kỳ kẻ nào ở quanh khu Trần Phú dám nghi ngờ về hậu quả khi dám động tới cơn điên cuồng trong tôi.
Thằng nhóc tái mặt im lặng đứng gọn ra một góc.
Tôi nhìn qua Mỹ Linh, vẫn vóc dáng dong dỏng cao. Khuôn mặt hoàn mỹ khiến tôi đê mê ngày nào.
-Anh cần câu giải thích rõ ràng từ em?
Mỹ Linh đứng im mím môi vẻ quật cường.
-Lâu nay anh không nói gì không có nghĩa anh không để ý tới. Nếu em đã không quan tâm thì mình chính thức chia tay từ hôm nay!
Tôi liếc qua thằng cu đang đứng nép trong góc rồi tiếp tục:
-Kể từ ngày hôm nay em yêu ai, đi cùng ai là tự do cá nhân của em!
Tôi bước nhanh về hướng căn tin, Như Quỳnh ngay sau lưng tôi nãy giờ dường như nàng có điều gì muốn nói, cuối cùng cô ấy vẫn chọn cách im lặng đi theo sau. Mỹ Linh ngước mắt nhìn tôi và Như Quỳnh sánh bước cùng nhau như hiểu ra điều gì đó, em ấy lặng lẽ tiến tới hỏi han thẳng nhóc kia rồi cả hai bước vào trường.
Bốn con người hai hướng đi, cứ như vậy chúng ta lướt qua nhau…
Đêm đó trong cuộc gọi cuối cùng, hai chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều. Mỹ Linh khóc gần như xuyên suốt cả cuộc nói chuyện đó… Em vẫn là cô gái làm bằng nước như lần đầu tiên. Cô ấy bảo rằng anh với em ở hai thế giới khác nhau. Anh yêu ai anh nên tự hỏi con tim mình. Đừng tự lừa dối bản thân khiến cả hai cùng đau.
Tôi im lặng…
Mỹ Linh hát tặng tôi bài hát cuối cùng, bài hát cô gái đến từ hôm qua của Mỹ Tâm, giai điệu sâu lắng với những câu hát đầy ý nghĩa như lời nhắn gửi nào đó.
Cô ấy vừa hát vừa khóc.
Tôi cảm ơn cô ấy, tôi nói rằng em không có điểm nào để chê cả. Kể cả về sau nếu kết hôn thì em vẫn là hình mẫu vợ tương lai của anh. Nhưng có lẽ ở thời điểm này anh không đáng gặp được người tốt như em nên chuyện đôi trở thành như ngày hôm nay..
Sẽ có người yêu em hơn anh!
Tôi cũng chẳng hiểu vì sao đang ngọt ngào chúng tôi thành như vậy? Tra nam? Cả thèm chóng chán? Vì cô ấy dành tình yêu cho tôi quá nhiều nên tôi không trân trọng? Là tôi làm Mỹ Linh cảm thấy không an toàn khi ở cạnh? Là tất cả lý do đó?
Giờ đây cũng chẳng quan trọng vì ngày, tháng, năm chúng tôi rời xa nhau…


0 Bình luận