Truyện sáng tác
Lần cuối
Số từ
127.457
Đánh giá
0 / 0
Lượt xem
1.474
Tóm tắt
Là em, chính là em, đã thuần hoá được tôi. Một con chó hoang. Ở kiếp trước là em yêu tôi, kiếp này tôi xin yêu em. Kiếp sau, hãy hạnh phúc nhé cùng tôi nhé. Uyên, người tôi yêu ơi..
Xem thêm
-
05/07/2025
-
06/07/2025
-
06/07/2025
-
06/07/2025
-
06/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
-
07/07/2025
Xem tiếp (25 chương)
-
07/07/2025
Xem thêm
7 Bình luận
Thay vì chỉ kể ra những thứ Quang từng trải qua và va vấp, bạn có thể biến những chi tiết này thành tình tiết. Chẳng hạn như dàn trải ra thành một vụ cướp của Quang và đồng bọn, nhân vật lên kế hoạch nhằm lúc người đi đường sơ ý mà lao vào cướp, rồi bị ăn đánh. Sử dụng cách này thì người đọc sẽ dễ đồng cảm với nhân vật hơn, đồng thời có cái nhìn rõ ràng về cuộc sống nơi khu ổ chuột hơn. Những gì bạn kể ra mới chỉ là cái nhìn bao quát. Tất nhiên chương đầu vẫn chưa thể nhét hết được những thứ bạn muốn kể về Quang, nhưng việc dàn trải thành tình tiết, đến lúc bạn giới thiệu Uyên sẽ khiến người đọc thấm hơn nhiều.
Điều thứ hai, bạn kể tả quá nhiều khiến cho các tình tiết bị kéo dài, đặc biệt là trong đoạn cao trào:
Đoạn này đáng lý ra phải rất gay cấn, người đọc rất muốn biết chuyện gì đang xảy ra, Quang sẽ xử lý thế nào trong TH cấp bách, nhưng bạn lại quá đi sâu vào nội tâm lẫn kể tả về Uyên, khiến cho mạch truyện bị chậm và người đọc dễ mất kiên nhẫn. Bạn chỉ cần lược bớt kể tả là tự khắc sẽ có chỗ trống cho nhiều tình tiết hơn, sẽ không bị lo viết nhiều chữ mà diễn biến vẫn không tiến triển được mấy hen.