"Thưa ngài Lloyd, có lời nhắn từ ngài Albert ạ."
Một hôm, khi tôi đang vùi đầu đọc sách thì giọng của Sylpha vang lên từ phía sau, khiến tôi giật mình.
"2 ngày nữa sẽ có một buổi tiệc trà tổ chức ở vườn trong cung. Ngài Albert nói rất mong người đến dự."
"Tiệc trà… khoan đã, đừng nói là—"
"Vâng, chính là chuyện đó đấy ạ."
Sylpha nhăn mặt, thở dài rõ ràng là chẳng vui vẻ gì.
Lời hứa với Tao hồi tôi còn làm mạo hiểm giả.
Tổ chức một buổi tiệc trà cùng với Albert.
"À à, nhớ ra rồi. Đúng là có nói vậy thật. Nhưng mà sao lại kéo tôi vào vụ này?"
"Khi tôi kể lại với ngài Albert thì ngài ấy chỉ cười và nói, 'Tiệc trà à? Nghe hay đấy. Nhưng thôi thì mời cả nhóm luôn cho vui', đó là nguyên văn lời ngài ấy."
Tôi gật gù.
Ngẫm lại thì cũng hợp lý.
Chứ mạo hiểm giả mà ngồi riêng với hoàng tử uống trà thì đúng là… dễ hiểu lầm thật.
Nhưng nếu mời cả nhóm, lấy danh nghĩa tiệc trà cảm ơn thì chẳng ai thắc mắc được.
Vả lại, Albert gần đây giúp tôi rất nhiều trong việc chế tạo ma kiếm.
Xem như đây là dịp đáp lễ.
Ngày diễn ra tiệc trà, Sylpha đích thân dẫn tôi đến khu vườn trong hoàng cung.
Vườn được chăm chút kỹ lưỡng, từng khóm hoa, từng bức tượng đá đều gọn gàng.
Chính giữa có một chiếc bàn trắng đặt dưới mái lều xanh nhạt.
"Ồ, Lloyd, em tới rồi à."
Albert đã chờ sẵn, mỉm cười đón chào.
Hôm nay anh ấy mặc trang phục hoàng tộc chỉn chu, khác hẳn phong thái bình thường.
Tôi thì bị Sylpha ép mặc bộ lễ phục, không thoát được.
“Dù người ta là mạo hiểm giả đi nữa, đã tiếp đón thì phải chỉnh tề.”
Tôi định chào thì thấy 2 người đã ngồi sẵn bên bàn.
"Mà… tại sao anh Dian và chị Alieze lại có mặt ở đây vậy?"
Đúng như tôi thấy, họ đều ăn mặc chỉn chu, ánh mắt sắc sảo, hoàn toàn không phải khách mời bình thường.
"Tiệc trà này là để đón tiếp mạo hiểm giả giúp em lấy lõi ma vật về, đúng không? Anh cũng hưởng lợi, dù gián tiếp, nên ra mặt cảm ơn cho phải phép."
"Chị thì tình cờ thấy tụi em tụ tập vui vẻ, nên nghĩ mình cũng nhập hội luôn. Nhỉ, Liru?"
"Uon~!"
Liru sủa 1 tiếng, vẫy đuôi cạnh Alieze.
Eris đứng phía sau, tay ôm khay, mắt đầy chịu đựng.
Làm người hầu cho một chủ nhân thất thường hẳn không đơn giản.
"Ra là vậy… Mà Tao chưa đến à?"
"Vẫn còn sớm mà."
Hở?
Tôi cau mày nhìn đồng hồ.
Đúng là vẫn sớm thật.
"…Sylpha."
"Thưa người, nếu không thúc giục từ sớm thì người lại mải đọc sách quên giờ mất."
Giọng cô ấy bình thản, không có vẻ gì là áy náy.
Tôi nín lặng.
Không cãi được.
Vì đúng thật.
"Ồ, nhắc đến là tới luôn kìa."
Tôi nhìn theo ánh mắt Albert.
Tao đang được lính gác dẫn vào.
Cô nàng khoác bộ váy đỏ với hai đường xẻ cao bên hông, kiểu tóc thì búi hai chùm, khác hẳn hình ảnh thường ngày.
Albert đứng dậy, nghiêm trang đón chào.
"Chào Tao, cảm ơn cô đã tới. Hoan nghênh."
"Thưa ngài Albert! Với lại… ơm…"
Tao đảo mắt nhìn quanh, thấy Dian và Alieze thì khựng lại.
Cô nàng bắt đầu bối rối, lúng túng thấy rõ.
Chắc không ngờ có đông người như vậy, toàn là nhân vật tầm cỡ.
"Không cần căng thẳng vậy đâu. Đây là em trai và em gái tôi, nghe tin có tiệc trà nên tham gia cùng thôi."
Albert nói rồi nhìn sang 2 người, họ liền đứng dậy.
"Tôi là Dian De Saloum. Có vẻ anh trai tôi được cô giúp đỡ nhiều."
"Tôi là Alieze De Saloum. Fufuh, cô gái dễ thương quá nhỉ."
"T-Tao Yuifa… rất hân hạnh được gặp 2 người, ạ…"
Tao cúi đầu, bắt tay theo đúng lễ nghi nhưng tay hơi run, giọng thì bắt đầu lắp bắp.
Sylpha, vẫn đứng phía sau, thì thầm không mấy kiên nhẫn.
"Tao à, chính cô là người năn nỉ tôi tổ chức tiệc này mà giờ lại run bắn thế là sao? Thẳng lưng lên đi."
"T-Thì tại cô đâu nói là nhiều người đến vậy đâu! Với lại ai nấy lại đẹp như tượng tạc… Tôi cảm giác mình lạc loài ấy!"
"Haiz, thật là… lúc nào cũng đầu hàng trước mấy khuôn mặt đẹp."
…Không rõ nên thương hay nên cười nữa.
Tôi thì thú thật, mấy kiểu tiệc trà thế này chẳng hợp.
Định bụng ngồi cho xong buổi thì… hửm?
Tôi nhìn thấy tấm thẻ kim loại ló ra khỏi thắt lưng Tao, ngay nơi đường xẻ.
"Tao, cái đó là gì vậy?"
"À à đúng rồi, xém nữa quên. Thẻ hội viên của Lloyd nè."
Tôi cầm lấy tấm thẻ đồng, chạm tay vào.
Một lớp chữ nổi dần hiện lên nhờ phản ứng ma thuật.
Rõ ràng là có khảm thuật vào đây.
"Tiếp tân giao lại cho tôi khi tôi đến báo cáo nhiệm vụ xong. Đáng ra định lúc cậu quay lại thì đưa, nhưng đợi hoài không thấy nên họ nhờ tôi chuyển luôn."
Ma lực tôi truyền vào, chữ trên bề mặt thẻ phát sáng.
Tôi lập tức tập trung quan sát.
Cấu trúc khảm chữ này… có vẻ dùng ma thuật biến đổi tính chất ma lực.
Cách tiếp cận tương tự như khi chế tạo ma kiếm.
Nhưng thẻ thì bị sử dụng thường xuyên hơn, hao mòn cao hơn, nên vật liệu khảm bên ngoài chắc chắn phải dẫn truyền tốt.
Thú vị thật.
"…Này! Cậu có nghe tôi nói không đấy!?"
Tao đột ngột cao giọng, rõ là bực mình.
"Hahaha, Lloyd mà đã dính đến chuyện ma thuật là coi như mù tịt mấy chuyện xung quanh."
"Thật đúng là ông em ngốc nghếch mà!"
"Fufuh, nhưng cũng vì thế mà lại dễ thương đấy chứ."
3 người cười nghiêng ngả, không khí bỗng thoải mái hơn hẳn.
Tao cũng bật cười.
"Vậy Tao này, kể tụi tôi nghe về Lloyd đi. Nhất là mấy điều tụi tôi chưa biết ấy."
"Đương nhiên rồi! Lloyd á thì—"
Tao bắt đầu kể, ánh mắt sinh động trở lại, hoàn toàn rũ bỏ vẻ lúng túng ban đầu.
"Quả là Lloyd-sama… Thấy Tao đang căng thẳng liền dùng bản thân làm đề tài để giúp cô hòa nhập… Mình cứ tưởng ngài ấy chỉ lo nghiên cứu, ai ngờ lại tinh tế đến thế… Kinh nghiệm mạo hiểm giả bắt đầu phát huy rồi nhỉ…"
Sylpha ở phía sau lại lẩm bẩm điều gì đó, nhưng tôi chẳng để ý.
Vì lúc này, tôi vẫn đang chăm chú phân tích cấu trúc ma lực trên tấm thẻ.


0 Bình luận