Chuyển sinh thành đệ thất...
Kenkyo na Circle Meru
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 2

Chương 48: Được tặng quà cảm ơn

0 Bình luận - Độ dài: 1,372 từ - Cập nhật:

"Này này này này, Lloyd, em làm thế nào mà kiếm được đống lõi ma vật khủng khiếp thế này hả!?"

Dian trố mắt, miệng há hốc, gần như muốn nhảy cẫng lên khi nhìn thấy đống lõi ma vật chồng chất trước mặt.

"Là do tụi Shiro mang về đấy."

"Gâu!"

"Tuyệt vời luôn! Cảm ơn nha, mấy nhóc giỏi quá!"

Dian vừa nói vừa cúi người định xoa đầu Shiro theo thói quen.

"Grrr…!"

Shiro gầm nhẹ, lùi về một bước, ánh mắt cảnh giác như thể tuyên bố rõ ràng:

“Không đụng vào.”

Dian thoáng khựng lại, nhướn mày, rồi bật cười, vẻ mặt đầy hứng thú chứ không hề phật ý.

"Ra là dạng chỉ trung thành tuyệt đối với chủ nhân hả? Haha, đúng là giống quý tộc, kiêu kỳ ghê luôn."

"Xin lỗi nha, anh Dian..."

Tôi lên tiếng, hơi áy náy.

"Không sao đâu. Còn thấy thú vị nữa là. Nhưng mà này—"

Dian khoanh tay, liếc đống lõi ma vật.

"Với từng này thì chắc tụi mình có thể bắt đầu chế tạo hàng loạt Ma Kiếm rồi nhỉ."

"Vâng, ‘Đội Ma Kiếm’ nghe thôi đã thấy oách rồi. Bắt tay vào làm thôi."

Nhờ đám Shiro ngày ngày tha về đống lõi ma vật, việc sản xuất hàng loạt Ma Kiếm rốt cuộc đã khả thi.

Vật liệu không thiếu, giờ chỉ còn chờ sức người.

Tôi tiếp tục cùng Dian ngày ngày trong xưởng rèn, tập trung hết sức cho việc chế tạo.

Sau hàng chục lần thất bại, tôi dần hiểu rõ hơn việc khảm thuật thức.

Ma Kiếm mạnh thật, nhưng—

Khảm sai hoặc khảm ẩu thì xem như vứt.

Thuật khảm rất dễ bị mài mòn.

Không chỉ vì chiến đấu mà còn bởi mấy thao tác đơn giản như tra rút kiếm.

Có thanh chỉ dùng 1 tuần là bong sạch lớp ma thuật, thành kiếm thường.

Vậy nên:

“Phải thật chính xác, thật sâu, khảm thật chắc vào từng đường thuật thức…”

Tôi không "vẽ", mà thật sự "khảm".

Từng nét khảm đều dồn hết tập trung, gần như không còn nghe thấy tiếng bên ngoài.

Tôi thậm chí khảm chồng thêm 1 lớp duy trì, hy vọng có thể kéo dài tuổi thọ lên 1 năm.

Cầu trời vậy.

Vì mỗi thanh kiếm làm ra tốn thời gian và công sức đến mức hoa mắt chóng mặt.

"Gâu!"

Lũ Shiro nhỏ lại tha lõi ma vật vào xưởng, lần nào cũng đúng giờ như thể có lịch sẵn.

"Ồ, tụi bay tới đúng lúc ghê. Cảm ơn nhiều nha!"

"Gâu gâu!"

"Tới giờ ăn rồi nè!"

Dian bước ra, mang theo khay thức ăn.

Tụi nhỏ lập tức bu lại ăn vui vẻ, rồi lại quay về như chưa từng có mặt.

Không biết kiếm lõi ở đâu ra… chắc đánh lén mấy con quanh đây.

Nhờ tụi nhỏ, mỗi ngày tôi làm được 1 thanh Ma Kiếm, hoặc 2 thanh khảm thuật đơn.

"Anh Al, tụi em làm được 30 thanh Ma Kiếm rồi đó!"

"Ooh! Nhiều thế cơ à!? Tuyệt vời!"

Albert bước vào, mắt sáng như sao khi thấy hàng dài Ma Kiếm xếp ngay ngắn.

"Với chừng này, đủ để lập đơn vị chiến đấu chuyên biệt rồi. Dian, Lloyd, hai đứa làm tốt lắm!"

"Heheh, em chỉ đang làm điều mình thích thôi à nha."

Dian gãi đầu, cười hết cỡ, rõ ràng rất tự hào.

"Vâng, với em thì đây là cơ hội học hỏi quý giá."

Thật vậy, tôi đã học được rất nhiều về cách ổn định thuật thức, kỹ thuật khảm sâu vào vật liệu.

Có thể áp dụng vào nhiều thứ sau này.

"Anh muốn tặng gì đó cho em để cảm ơn…"

Albert đăm chiêu nói.

"Phải đó anh Al! Nhóc này làm quần quật suốt, phải thưởng chứ!"

"Thế em muốn gì? Cứ nói đi, anh đảm bảo!"

Tôi suy nghĩ, rồi đáp:

"Nếu được thì… em muốn nhờ anh Dian rèn cho em 1 thanh Ma Kiếm. Cho riêng em dùng."

Nghe tôi nói, cả 2 người đều phá lên cười.

"Giờ mới nhớ ra Lloyd vẫn chưa có kiếm riêng ha!"

"Haha! Làm 30 cái, mà không giữ cái nào cho mình. Phải bù lại thôi!"

"Yên tâm, anh sẽ rèn cho em một cây bá đạo nhất luôn!"

"Còn anh sẽ lo kiếm nguyên liệu. Toàn loại cao cấp!"

"Ooh! Dịp này phải chơi lớn chứ nhỉ! Anh Al, kiếm được Ngọc Cương không?"

"Thép Ma Lực hả? Anh sẽ lo được, bằng mọi giá."

"Heheh, nghe thôi đã thấy sướng. Không lẽ cuối cùng cũng có Ma Kiếm cực phẩm ra đời…"

2 người họ bắt đầu bàn bạc phấn khích, quên cả sự hiện diện của tôi.

Tôi thở dài.

Miễn là kết quả tốt, tôi cũng không tính toán gì.

Sáng hôm sau, nguyên liệu đã được chuẩn bị đầy đủ.

Tôi đến xưởng.

"Ồ, Lloyd! Đúng lúc lắm."

"Tất cả nguyên liệu cao cấp đã ở đây, như đã hứa."

"Cảm ơn anh Albert, anh Dian. Bắt đầu thôi!"

Và thế là quá trình rèn Ma Kiếm cho riêng tôi bắt đầu.

Dian phụ trách rèn phần thô, còn tôi lo phần khảm thuật và dung hợp ma lực bằng Ma Tủy dịch.

"Phải rồi Lloyd, em định khảm loại ma thuật nào? Đừng nói là loại thượng cấp nhé?"

"Cứ chờ xem."

Tôi chỉ mỉm cười và tiếp tục làm việc, bỏ qua ánh nhìn tò mò.

Một lúc sau, thanh Ma Kiếm đã hoàn tất.

Chiều dài ngắn hơn bình thường một chút để hợp với thể hình tôi.

Cân nặng vừa tay, cảm giác cầm lên vô cùng chắc chắn.

Tôi nghiêng thanh kiếm, ánh sáng phản chiếu từ lưỡi bạc sáng lấp lánh.

"Lloyd, tới lúc rồi. Khảm ma thuật gì vậy? Nói tụi anh nghe coi!"

"Đúng đó, đừng giữ bí mật nữa chứ!"

Tôi mỉm cười, gãi đầu:

"Thật ra… chẳng có gì to tát đâu. Nhưng ra ngoài thử thì sẽ hiểu."

Tôi cầm kiếm ra bãi thử, ra hiệu cho Albert.

"Anh Albert, làm ơn tung ra 1 câu ma thuật thử đi."

"Được thôi."

Albert tung một quả Hỏa Cầu về phía tôi.

Tôi giơ kiếm lên đón đòn.

Quả cầu lửa vừa chạm vào lưỡi kiếm liền tan biến, ánh kiếm thoáng đỏ rực lên.

"Được rồi, thành công!"

Tôi giơ tay làm dấu chiến thắng.

"Gì vậy!? Cầu lửa biến mất tiêu!? Em chơi ảo thuật hả Lloyd!?"

Dian trố mắt, miệng há hốc như muốn hét thêm lần nữa.

"…Ra vậy, là Hấp Ma sao?"

Albert trầm giọng, ánh mắt sâu sắc.

Tôi gật đầu xác nhận.

『Hấp Ma』là một loại ma thuật hiếm dùng vì tính bị động và khó kiểm soát.

Nhưng—

Khi tích hợp vào Ma Kiếm, mọi điểm yếu đều biến mất.

Albert nhìn tôi đầy tự hào.

"Chỉ cần vung kiếm là có thể vô hiệu hóa ma thuật và hấp thụ ma lực. Trong các cuộc chiến giữa pháp sư, đây sẽ là lợi thế lớn. Lloyd, em thật sự đã nhìn rất xa."

"『Hấp Ma』 hả… kukuku, hay đấy!"

Dian bật cười sảng khoái.

"Loại này còn có thể bắn trả ma thuật ngay lập tức. Nếu biết điều phối tốt thì có thể phản công liên tiếp, lần 2, lần 3, lần 4… chắc em cũng tính cả rồi ha?"

Tôi nhún vai, cười nhẹ.

"Diard… hay Rodybert? Aldird? Hmm, cái tên nào ngầu hơn ta…?"

Cả ba lại bắt đầu lẩm bẩm chọn tên cho kiếm.

Không ai bảo ai, cứ thế nhập hội.

Mà thật ra… lý do tôi chọn 『Hấp Ma』 cũng chẳng gì cao siêu.

Chủ yếu là để bắt giữ ma thuật lạ để nghiên cứu.

Trên đời này còn vô số loại ma thuật tôi chưa biết.

Vậy nên tôi mở rộng thuật thức, tăng dung lượng ma lực và ưu tiên khả năng lưu giữ.

Với cây kiếm này, bất kỳ ma thuật nào cũng có thể bị giữ lại.

Tôi tự nghĩ lại, thấy mình cũng khá thông minh đấy chứ.

Hấp Ma Kiếm.

Ừ, tên đó ổn đấy.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận