Tập 09 : Phương pháp suy diễn
Chương 31 : Khám nghiệm tử thi
0 Bình luận - Độ dài: 1,359 từ - Cập nhật:
Sau khi thăm Holmes, vị phó cục trưởng vội vã rời đi để tiếp tục đối phó với áp lực từ truyền thông và Quốc hội. Những người khác cũng trở về vị trí làm việc, chỉ còn lại thanh tra Lestrade ở lại.
Việc phá vụ án giết người hàng loạt ở Whitechapel là ưu tiên hàng đầu của cảnh sát, nhưng không có nghĩa là họ có thể bỏ qua những vụ án và công việc khác. Là thành phố lớn nhất châu Âu và thế giới, London có rất nhiều việc phải làm, đặc biệt trong thời điểm hỗn loạn này. Vì vụ án Whitechapel, nhiều kẻ vốn không lương thiện cũng bắt đầu nảy sinh ý đồ xấu, thêm vào đó là sự hoảng loạn ngày càng lan rộng trong dân chúng, tất cả cảnh sát ở Lpndon đều bị hủy kỳ nghỉ.
Lestrade đã theo dõi vụ án ngay từ đầu, và là người nắm rõ nhất. Vì vậy, việc anh ta ở lại để phối hợp là lựa chọn hợp lý nhất.
Ba người xuống xe ngựa, đi đến nhà xác. Cho đến nay, có ba phụ nữ đã bị sát hại. Thi thể của hai nạn nhân đầu tiên đã được trả lại cho gia đình để chôn cất, còn thi thể của người thứ ba, vì mới bị sát hại cách đây hai ngày và không có người thân, nên vẫn còn ở đây.
Holmes định bước vào, nhưng Trương Hằng đã chặn lại. Cậu quay sang Lestrade. "Chúng tôi có thể có một chút thời gian riêng không?"
Vị thanh tra thấp bé ra hiệu "tùy ý", rồi đi sang một bên, kiên nhẫn chờ đợi.
Trương Hằng nói: "Tôi hy vọng chúng ta có thể phá vụ án này một cách độc lập."
"Ồ?" Vẻ mặt Holmes hiện lên sự thích thú. "Tại sao?"
"Tôi muốn kiểm tra những gì mình đã học được trong thời gian qua," Trương Hằng nói.
Holmes nhìn vào mắt cậu. Trương Hằng không biết đối phương có nhìn ra được điều gì không, nhưng cuối cùng Holmes chỉ cười. "Tốt lắm. Cậu tham gia sẽ làm vụ án này trở nên thú vị hơn nhiều. Vậy lần này chúng ta cá xem ai sẽ tìm ra hung thủ trước. Người thua phải mời người thắng hai vé nhạc kịch ở Nhà hát Nữ hoàng."
"...Gần đây anh nghiện xem nhạc kịch rồi sao?" Trương Hằng không do dự, đồng ý ngay.
Cuộc trò chuyện giữa hai người chỉ mất chưa đầy một phút. Sau đó, họ gọi Lestrade quay lại và bắt đầu nghe anh ta giới thiệu vụ án.
"Nạn nhân tên là Bernice, 46 tuổi, cũng như hai người trước, cô ta sống ở tầng lớp đáy của khu Đông và là gái điếm. Thi thể của cô ta được tìm thấy trong hàng rào phía sau căn hộ rẻ tiền cô ta sống. Người đầu tiên phát hiện là một người đánh xe tên là Slater, người này đã được loại bỏ khỏi danh sách nghi phạm."
Viên cảnh sát thấp bé kéo tấm vải liệm xuống, tiếp tục: "Theo pháp y, thời gian tử vong là khoảng 5 giờ sáng. Vết thương chí mạng là ở cổ, bị một vật sắc nhọn cắt. Phương pháp này giống hệt hai vụ án trước đó. Hơn nữa, sau khi chết, cô ta còn bị mổ bụng một cách tàn nhẫn. Khi người đánh xe phát hiện, một đoạn ruột đã bị lôi ra và vắt lên vai phải."
Lestrade vừa nói vừa đưa ảnh chụp hiện trường cho Holmes và Trương Hằng. "Nhưng có một điểm khác biệt, một phần tử cung và thịt ở bụng của cô ta đã bị cắt đi. Đây là điều khiến chúng tôi bối rối nhất. Tôi không thể tưởng tượng nổi hung thủ lấy những miếng thịt đó để làm gì."
Mắt Holmes sáng lên, nhưng anh ta không nói gì. Anh ta quay sang Trương Hằng: "Cậu trước hay tôi trước?"
"Anh trước đi," Trương Hằng vẫn đang xem những bức ảnh của cả ba nạn nhân. Cậu xem rất kỹ, không bỏ sót bất cứ chi tiết nào, đồng thời so sánh với những giả thuyết của thế hệ sau.
Trương Hằng biết rằng chỉ dựa vào kỹ năng điều tra hình sự cấp 1 thì khó mà thắng được Holmes. Lần này cậu không có quyền mắc sai lầm. Để Holmes ra tay trước là một lựa chọn khôn ngoan. Cậu có thể vừa quan sát những điểm mà Holmes chú ý, vừa học hỏi thêm.
Vị thám tử vĩ đại không hề bận tâm. Anh ta lấy chiếc kính lúp quen thuộc từ trong túi, đi đến bên xác. Anh ta nhanh chóng trở thành một con chó săn tinh mắt, di chuyển kính lúp từ trái sang phải, thậm chí còn không ngại mùi hôi để dí sát mặt vào thi thể. Năm phút sau, Holmes hài lòng cất kính lúp đi và ra hiệu cho Trương Hằng.
Trương Hằng hít một hơi thật sâu rồi đi đến bên xác. Trong mấy tháng qua, cậu đã học được khá nhiều, các kỹ năng như giải phẫu học, pháp y nhân chủng học và phân tích vết thương đã có những tiến bộ đáng kể. Nhờ đó, cậu có thể thu thập được nhiều thông tin hơn từ một thi thể.
Điều đầu tiên Trương Hằng nhận thấy là mùi cồn rẻ tiền trong không khí. Sau đó, cậu thấy da nạn nhân có màu đỏ, do mao mạch giãn nở. Kết hợp với mùi cồn, điều này cho thấy nạn nhân có thói quen nghiện rượu lâu dài. Tiếp theo, cậu chú ý đến vết thương chí mạng ở cổ. Rõ ràng đây không phải là một nhát cắt, mà hung thủ đã ra tay rất mạnh, chém nhiều nhát, gần như cắt rời đầu nạn nhân.
Dưới những vết thương đó, ở cổ còn có dấu vết của một vật siết. Trương Hằng cau mày. Dấu vết đó không giống dây thừng, cũng không giống bàn tay, mà giống... một chiếc khăn tay? Trương Hằng nhớ lại giả thuyết rằng Jack the Ripper là phụ nữ, nhưng chỉ dựa vào một chiếc khăn tay mà kết luận thì quá vội vàng.
Cậu nhớ lời Holmes cảnh báo, rằng một thám tử phải giữ thái độ lý trí tuyệt đối khách quan, tránh định kiến. Suy luận là quá trình thu hẹp phạm vi, cuối cùng tìm ra đáp án. Một khi đã có định kiến, thám tử sẽ vô thức chỉ tìm những bằng chứng có lợi cho suy luận của mình, và cuối cùng sẽ đi chệch khỏi con đường đúng.
Vì vậy, Trương Hằng tạm gác lại những thông tin đã tìm được, tiếp tục kiểm tra.
Ngoài vết thương ở bụng và cổ, khuôn mặt nạn nhân cũng bị rạch nát.
"Có thể thấy gã đó rất căm ghét gái điếm," Lestrade thở dài. "Nếu không thì đã không làm những chuyện tàn nhẫn như vậy với thi thể. Tôi làm cảnh sát bao nhiêu năm, chưa từng thấy ai đối xử với một cái xác như thế."
Trương Hằng không nói gì. Cậu nghiêng đầu, lặng lẽ quan sát những vết rạch, rồi di chuyển ánh mắt xuống phần bụng.
Tử cung là một bộ phận rất đặc biệt, là nơi khởi nguồn của sự sống. Và có vẻ như tên sát nhân hàng loạt này có một sự ám ảnh đặc biệt với cơ quan sinh sản của phụ nữ. Trong vụ án đầu tiên, nạn nhân chỉ bị cắt cổ và đâm hàng chục nhát. Đến vụ thứ hai, bụng nạn nhân bị mổ, tử cung bị đâm. Còn đến nạn nhân thứ ba này, hung thủ lại tiến thêm một bước, cắt đi một nửa tử cung.
Hắn ta, hay cô ta, giống như một người đào vàng đang hưng phấn, bước vào một mỏ vàng khổng lồ, từ từ đào bới những khát vọng sâu thẳm nhất trong lòng mình.


0 Bình luận