Tập 07 : Thợ xây bậc thầy (Đặc biệt)
Chương 31 : Tiếp theo, tôi sẽ bắt đầu học
0 Bình luận - Độ dài: 1,357 từ - Cập nhật:
Những con "ong đưa thư" vỗ cánh trong suốt, rời khỏi tổ ong khổng lồ, toả về bốn phương tám hướng của thành phố.
Ước chừng một tiếng sau, từng nhóm ong lần lượt quay trở lại.
Hai mươi mấy con đầu tiên xếp trên mặt đất thành những ký tự vặn vẹo khó đọc.
"Trên đó viết gì vậy?" Gã hói không giấu nổi sốt ruột.
Anh chàng bồi bàn tiếp tục đứng bên làm phiên dịch: "Ờ... mấy con ong này tìm thấy cô gái mèo rồi, cô ấy nói... Trời ạ, ở đâu ra lắm ong thế này?!"
"..."
"Hết rồi à?"
"Hết rồi. Tôi đoán lúc đó chắc cô ấy bị dọa ngất, vì từ nhỏ cô ấy đã rất sợ mấy thứ côn trùng."
"Được rồi, người tiếp theo?"
"Người tiếp theo là bố già cao bồi. Ổng nói... ờ... 'Giờ bọn lừa đảo còn chuyên nghiệp tới mức này sao? Tao không yêu đương mạng, cũng không mua trà! Lần sau còn dám tới đây, tao sẽ bứt từng cái cánh của tụi bay nhét vào mồm cho tụi bay biết mùi hối hận là gì!'"
"Lão này vẫn nóng tính như mọi khi... Tiếp theo đi."
"Người tên Phi hành gia: 'Tôi không có nhà, chính xác là không còn ở Trái Đất. Có chuyện gì thì để lại lời nhắn.'"
"...Người kế tiếp nữa."
"Vua tráng miệng: 'Tôi rất muốn góp một tay cho chính nghĩa, nhưng dạ dày tôi đột nhiên có vấn đề, e là không đi được.'"
"...Tiếp, tiếp nữa đi."
"Kẹo Ngọt Bé Nhỏ: 'Tôi đang chăm Vua tráng miệng tại Bệnh viện Số 1 thuộc Đại học Trung Sơn, nên cũng không đi được.'"
"Khoan đã, hai người họ từ lúc nào dính nhau thế? Tôi hoàn toàn không biết gì."
"Chắc là mùa hè năm ngoái, hai người họ đi công viên giải trí Trường Long cùng nhau, sau đó có gì đó lạ lắm, ngày nào cũng quấn lấy nhau. Có vấn đề gì sao?" Anh chàng bồi bàn nhướng mày, "Tôi nhớ ra rồi, chẳng phải ông từng có một đoạn tình cảm với Kẹo Ngọt sao?"
"Không có! Nực cười! Hoàn toàn là vu khống! Tôi chưa từng mua sô cô la cho cô ta vào lễ tình nhân, càng không tặng băng vệ sinh Sophie vào mùng 8 tháng 3! Chuyển sang người kế tiếp đi."
"Được rồi, Vua Đại Dương. Ồ, tôi thích anh ta đấy. Tôi nghe nói lớp học vẽ 'Mặt trời bé con' mà anh ta từng dạy đã đóng cửa. Anh ta tự học lập trình rồi vào làm cho một công ty game. Nhưng từ đó tôi không còn liên lạc nữa, vì bên đó làm việc theo chế độ 996, có khi 997 luôn. Nói chung là mất liên lạc. Để tôi xem anh ta nói gì..."
"Ờ... 'Cậu còn rảnh đi chơi ong à?! Một vạn dòng code chưa viết xong thì đừng hòng tan làm! Làm ngay! Làm liền!!! Dù tận thế cũng phải gõ xong cho tôi cái code chết tiệt này!'... Khoan đã, giọng điệu này hình như không phải của Vua Đại Dương. Ong đưa thư, những lời khác trong bán kính một mét cũng bị ghi lại à? Vậy thì... các vị, tôi nghĩ Vua Đại Dương cũng sẽ không đến được đâu."
Anh chàng bồi bàn ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông hói: "Kế hoạch triệu tập đồng đội có vẻ không mấy suôn sẻ rồi. Ông có phương án dự phòng nào không?"
"Chúng ta không thể từ bỏ hy vọng... Tuy đường đi quanh co, nhưng tiền đồ luôn tươi sáng." Gã hói trầm ngâm, "Ừ thì, thật ra tôi cũng không có phương án dự phòng nào cả."
"Thế là giờ chúng ta lâm vào bế tắc... Tôi không chắc mình còn nên tiếp tục kiên trì hay không. Chỉ năm người chúng ta thì chẳng thể đối đầu với nhà khoa học điên. Có khi tôi nên quay về quầy bar, chắc giờ đó đông khách rồi, tôi còn bán được khối rượu ngoại..." Anh chàng bồi bàn do dự. "Còn Sứ Giả cũng đang muốn tìm căn hộ mới có sân thượng để nuôi bồ câu."
Mỹ Nam ra hiệu cho Trương Hằng, hai người lùi ra một góc: "Lần trước tôi chơi gần tới đây thì dừng. Tiếp theo, chúng ta có thể chọn một trong ba người họ để học kỹ năng lắp ráp Lego. Lý thuyết thì anh có thể học cả ba, nhưng thời gian không cho phép. Như chính họ nói, mỗi người chuyên về một loại tạo vật khác nhau. Muốn học hết không dễ. Giai đoạn đầu, anh chỉ có thể học mấy mô hình cơ bản. Chỉ khi anh nắm được mấy cái đó, mới có thể tiến tới các kỹ năng cao hơn."
"Cá nhân tôi khuyên chọn Kho Vũ Khí Di Động. Nếu... nếu chúng ta thực sự đi đến cuối phó bản này, đối đầu với Nhà khoa học tà ác, chắc chắn sẽ có giao chiến. Các tạo vật của Sứ Giả đều không có năng lực chiến đấu. Nếu chỉ xét về sức mạnh, thì tên Đồ Tể Ác Ma kia mạnh nhất, nhưng anh cũng nghe hắn nói rồi: nó mất kiểm soát, và việc xây dựng nó cũng phức tạp nhất. Ngược lại, Kho Vũ Khí Di Động khá hơn nhiều. Tạo vật của ông ta đều là vũ khí từ súng lục đến súng bắn tỉa, thậm chí có cả súng phóng lựu. Anh không cần học hết, chỉ cần chọn vài món mình thích là được."
Dù sau khi chứng kiến tay nghề Lego tệ hại của Trương Hằng, cô không còn trông mong gì vào lần chơi này nữa, nhưng vẫn rất kiên nhẫn giải thích, thậm chí còn phân tích xem nên chọn ai làm thầy. "Nhưng nhớ lấy, anh chỉ có một đêm nay để học. Trước khi trời sáng, chúng ta phải rời khỏi nơi này."
"Tại sao?"
"Vì khi trời sáng sẽ có đợt thử thách thứ ba. Với kỹ năng Lego hiện tại của tôi thì không qua nổi. Tôi không biết hắn làm cách nào, nhưng tay sai của nhà khoa học điên sẽ tìm đến đây và bao vây chỗ này. Không giống trận chiến 'dạy học' chơi đồ hàng chiều nay lần này là chiến đấu thật sự. Nếu chúng ta ở lại, xác suất thoát được là con số không. Tuy nhiên, nếu ta rời đi trước bình minh, Đồ Tể sẽ được tạo ra và anh chàng bồi bàn sẽ hy sinh trong cuộc chiến, mở đường máu cho Sứ Giả và Kho Vũ Khí Di Động thoát thân."
Trương Hằng gật đầu: "Trận chiến diễn ra lúc nào? Tôi muốn nói là thời gian chính xác."
"Khoảng 7 giờ 15 hoặc 7 giờ 20 sáng. Đại khái trong khoảng đó."
Trương Hằng liếc nhìn đồng hồ sao biển trên tay, trầm ngâm một lát rồi nói: "Chúng ta ở lại."
"Hở?" Mỹ Nam nhướng mày, không hiểu sao Trương Hằng lại đưa ra lựa chọn rõ ràng là tự sát như vậy. Cô tin rằng mình đã giải thích đủ rõ, với trí thông minh của Trương Hằng, lẽ ra anh ta phải hiểu.
"Chúng ta ở lại." Trương Hằng không giải thích thêm, chỉ lặp lại lần nữa.
"Phó bản trước anh đi cùng tôi, phó bản này đến lượt tôi đi cùng anh, vậy nên... anh quyết định là được." Mỹ Nam nhún vai, rồi nói tiếp: "Tôi tuy không thuyết phục được họ rời khỏi trạm thu gom phế liệu này, nhưng tôi có thể chuẩn bị trước, thiết lập cảnh giới. Như vậy có thể câu thêm ít thời gian. Họ chắc cũng không phản đối. Ngoài ra, tôi có thể chế tạo hai khẩu 'súng hộp'. Đó là loại vũ khí duy nhất tôi biết làm."
"Cảm ơn cô. Tiếp theo, tôi cũng sẽ bắt đầu học kỹ năng lắp ráp Lego." Trương Hằng đáp.


0 Bình luận