Arc 1: Gửi Trọn Yêu Thương và Một Đóa Hoa từ Trần Thế (1-77)
Chương 50: Bài học từ quá khứ: Kỹ thuật chiến đấu × Kỹ thuật chạy trốn ○
0 Bình luận - Độ dài: 3,042 từ - Cập nhật:
・ Lông Tích Phấn của Empire Bee Worker
Lớp lông mềm bao phủ cơ thể các cá thể Empire Bee chuyên thu thập mật và phấn hoa. Có cấu trúc tối ưu để tích tụ và giữ lại các loại bột mịn như phấn hoa, đôi khi là cả bụi độc hoặc bào tử.
Dù không thích hợp cho chiến đấu, vật liệu này được đánh giá cao trong chế tạo và sinh hoạt thường ngày.
・ Kim Săn của Empire Bee Hunter
Chiếc kim tấn công của Empire Bee Hunter, dùng để đâm xuyên và xé toạc con mồi. Không mang độc, nhưng có các ngạnh ngược khiến vết thương trở nên nghiêm trọng khi bị rút ra.
Là vật liệu thường dùng để tạo các vũ khí chuyên về sát thương xuyên giáp.
・ Hàm Lớn của Empire Bee Hunter
Cặp hàm dùng để nghiền nát của Empire Bee Hunter, chuyên phục vụ săn mồi và phòng vệ. Dù không sắc bén, nhưng nổi bật bởi độ cứng vượt trội, có thể dễ dàng phá vỡ lớp giáp bền bỉ.
Là nguyên liệu lý tưởng trong chế tạo trang bị cần độ bền hoặc lực nén lớn.
「Côn trùng thật đáng kinh ngạc… tiến hóa đơn giản mà lại tràn đầy sát ý.」
So với động vật có vú hay bò sát, chúng yếu ớt hơn nhiều, chính vì vậy, hình dạng chuyên biệt hóa chứ không phải đa năng của chúng lại mang đến một sức mạnh to lớn.
Nếu suy nghĩ như vậy, chẳng phải mình cũng thế sao? So với Tanker hay các nghề tuyến đầu trâu bò, mình dễ chết hơn nhiều, nên việc chuyên biệt hóa thay vì đa năng chính là hình ảnh phản chiếu của mình. Cái quái gì thế này, mấy con ong kia, theo một nghĩa nào đó, chính là bản sao của tôi ư… Thôi nào, cảm ơn vì kinh nghiệm và vật phẩm rơi ra nhé!
「Sunraku-san, anh nhìn đằng kia kìa! Rồi nói một câu đi desu wa.」
「Khi ta săn những kẻ địch nguy hiểm, thì việc gia tăng sát ý là điều cơ bản mà thôi… đúng chứ?」
Ngay trước mắt chúng tôi, có lẽ là một loài Empire Bee khác, không phải Worker hay Hunter, đang bị một đóa hoa... ăn thịt... không ! tôi xin sửa lại. Đó không phải là hoa, tôi đã từng thấy tên và hình dáng của loài côn trùng đó trong sách bách khoa toàn thư. Có khi nào, chính nó cũng từng là nguồn cảm hứng cho mình không?
「Bọ Ngựa Hoa – Praying Mantis ấy mà… Đảm bảo chẳng ai nhận ra ngay lần đầu đâu nhỉ?」
「Bông hoa đột nhiên biến hình gunaah! trông thật đáng sợ desu wa…」
Lời của Emul không hề cường điệu. Ngay cả tôi cũng không nhận ra nếu không có sự hy sinh của mấy con Empire Bee đó, nó ngụy trang quá hoàn hảo. Tuyệt vời thật, nó không chỉ thay đổi màu sắc cơ thể như tắc kè hoa mà còn có tư thế ẩn mình trong vườn hoa một cách tinh tế. Khó khăn rồi đây, không thể cứ thế mà tiến lên được…
「Trước mắt thì… xử lý nó đã.」
Biết đâu đọc mô tả vật phẩm lại hiểu ra gì đó. Tôi rút từ trong túi ra một con dao găm mua ở cửa hàng… phương tiện tấn công tầm xa học được từ ác mộng về con chim khốn nạn Toxic Eagle, rồi ném về phía nơi con Praying Mantis đang ẩn nấp.
Tác động từ bên ngoài, kèm theo sát thương, chứng tỏ nó đã bị phát hiện. Praying Mantis lập tức giải trừ ngụy trang… bỗng nổ tung thành Polygon…Ểeeeee?
「Ra là vậy… khỏi cần chiêu trò. Cứ đập phát chết luôn là xong.」
「Là một con côn trùng khổng lồ khác desu waaahhh!!」
Lớp giáp của nó thực sự xứng đáng được gọi là thiết giáp, và 4 chiếc sừng mọc ra từ đầu như vương miện của kẻ thống trị. Tuy cùng là côn trùng nhưng nó khác biệt hoàn toàn với ong, đôi cánh phát ra âm thanh trầm đục, nặng nề, cứ như cỗ máy chiến đấu bọc thép đang rền vang, khiến trái tim tôi run rẩy.
「Bọ Hung lai Bọ Kẹp Kìm à… đúng là fantasy mà.」
Hàm trái phải, sừng trên dưới cùng lúc chuyển động, phát ra tiếng “kẽo kẹt” nghe rợn gáy. Một tổ hợp hoàn hảo giữa hai biểu tượng sức mạnh côn trùng: lực của bọ hung, và hình thái của bọ kẹp…
「Hừm… bỏ chạy thôi.」
「Ơ kìa! Bỏ chạy thật á desu wa ! ? Em tưởng anh sẽ dõng dạc nói là 'chiến thôi' chứ desu wa… 」
「Vậy thì chiến. 」
「Woa! Em hoàn toàn tán thành việc bỏ chạy desu wa! Em sẽ cho anh thấy cú tăng tốc thần tốc của thỏ desu wa!」
Tất nhiên tôi cũng muốn đánh một trận ra trò, nhưng sau khi cân nhắc kỹ, thì thấy chẳng lời lãi gì nếu liều mạng với con Bọ Hung Lai – Rhino Stag Beetle. Đúng hơn, nó giống kiểu boss FoE[note74398] hơn là mob thường, và liều với nó lúc này là chẳng khôn ngoan chút nào.
Thứ nhất, là nguy cơ bị phát hiện. Việc tôi rời khỏi Thirdrema rồi cũng sẽ đến tai người chơi khác. Một khi họ đánh hơi được, thì cả đám sẽ ùn ùn kéo đến đây – Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng này sẽ thành điểm tụ tập mới. Hơn nữa, dù có tôi hay không thì người ta vẫn sẽ đến đây. Ngay cả con Praying Mantis kia, tôi ước tính sẽ mất khoảng 5 phút để hạ gục nó, vậy nếu chiến đấu với con Rhino Stag Beetle – kẻ hạ con con ngựa chỉ với một đòn, có lẽ tôi sẽ bị cầm chân hàng chục phút hoặc lâu hơn nữa, và khả năng bị người chơi khác chú ý cũng rất cao.
Thứ hai, là yếu tố địa hình. Nếu đánh trên mặt đất thì tôi còn có cách xoay xở. Nhưng con Rhino biết bay và với bộ giáp nặng cỡ đó, điểm yếu chắc chắn không dễ thấy, còn tôi thì chỉ có vài con dao găm + một hai vũ khí ném. Nói trắng ra là bất lợi toàn tập, đặc biệt trong khi lượng dao găm còn lại thì hạn chế. Cái game này khó quá sức rồi!
「Vậy thì tuyến đường rút lui là… uoott ?」
「Pyahh!」
Tôi vừa kịp tránh cú bổ nhào của con Rhino Stag Beetle. Nó xoay cả cơ thể như một mũi khoan khổng lồ… không, đúng hơn là “hàm xoắn ốc” và “sừng xoắn ốc”. Emul thì khỏi nói, chạy nhanh như thỏ rồi bám chặt gáy tôi. Này cô bé, có phải em đã mặc định đó là chỗ ngồi cố định rồi không vậy?
「Ha ha ha! Mấy con chỉ biết lao thẳng lên thì có gì đáng sợ!」
Vừa dứt câu, chiếc sừng khổng lồ ấy quay đầu lại, vút qua sát đầu tôi.
「Sửa lời… có hơi nguy hiểm thật.」
「Kyaaaaaaaaahhh ! ! 」
khoảng cách giữa các đòn tấn công ngắn hơn tôi tưởng. Nếu không xoay sở tốt lượng Stamina, tôi sẽ bị húc bay mất xác lúc nào không hay.
Lúc rút lui, tôi không quên nhặt món vật phẩm rơi ra từ con Mantis bị nghiền nát. Con Rhino lại lao tới, nhưng tôi thì đã biến mất khỏi vị trí vừa rồi.
「Mày định nhắm vào đâu thế? Đồ ngu !」
「Đừng khiêu khích nữa desu waaaahhh!」
Ha ha, bệnh nghề nghiệp ấy mà.
Cá nhân tôi không ghét khu vực 「Hang Rừng」. Dù sao thì nó cũng đầy rẫy những chướng ngại và chỗ ẩn nấp, một địa hình tuyệt vời cho việc tẩu thoát và đánh du kích.
Tôi chạy trên những thân cây nghiêng, nhảy từ trên cao xuống như diễn xiếc, tận dụng cành lá cong làm đòn bật hoặc điểm bám như trong phim hành động.
Những cây đại thụ vừa là tấm khiên, vừa là đường thoát hiểm. Thật lòng mà nói, nếu chơi đuổi bắt ở đây, tôi tự tin mình sẽ không bao giờ bị bắt. Tuy nhiên, tôi đã và đang cảm nhận sâu sắc rằng định nghĩa về 「chướng ngại vật」 giữa người chơi và quái vật là khác nhau đến thế nào. Đó là vì…
「Ối mẹ ơi, nó đâm thẳng như xe tăng luôn không tránh gì hết ! ? 」
Tiếng rầm rầm, rắc rắc liên tục vang lên sau lưng. Tôi quay đầu nhìn lại thì thấy những thân cây khổng lồ đổ rạp như bị xe ủi tông vào. Còn con Rhino Stag Beetle thì vẫn nhởn nhơ tiến bước, chỉ lắc đầu phủi bụi một cái, không có lấy một vết trầy. Thảo nào mà khu này có nhiều cây đổ như vậy… Thủ phạm chính là mày sao.
「Làm sao giờ desu wa ! ? 」
「Để tôi nghĩ cái đã.」
Tôi vừa phi qua tấm thảm hoa rực rỡ vừa cố xâu chuỗi lại các manh mối. Tại sao con quái này lại bám dai như đỉa vậy? Tôi đã thử “dẫn dụ” nó qua mấy con quái khác mà chẳng có tác dụng gì. Không thể chỉ đổ tại “xui xẻo” được, chắc chắn mình đã kích hoạt điều kiện gì đó…
「Mình đã làm gì từ khi đến khu vực này nhỉ… Ế !」
「Cẩn thận, sắp rơi trúng đầu kìa desu wa!」
Tôi vội tránh những quả “táo giáp” trông như con lai giữa quả táo và quả thông, rơi xuống từ những thân cây bị Rhino húc đổ. Tiện tay tôi chụp lấy vài quả rồi quẳng luôn vào túi đồ. Khỏi phải nhọc công hái.
「Bướm, ong, thu thập… toàn côn trùng… bọ hung, bọ kẹp kìm, nhựa cây…? Không, nếu là khu vực này thì có lẽ…」
Cái tôi nghĩ tới là túi mật chứa đầy mật ong rơi ra từ mấy con Storage Papillon. Với việc ong và bướm tích cực thu mật thế kia, thì rõ ràng nó được game thiết kế như nguồn thức ăn cốt lõi ở đây. Vậy nếu con quái hình bọ cánh cứng này lấy mật ong làm thức ăn chính, và với hình thể to chà bá như thế thì không thể tự đi thu mật hiệu quả… vậy cách thông minh nhất để có cái ăn là gì?
Câu trả lời đó là: ĐI CƯỚP ! !
「Sứ giả từ Unite Rounds sao!」
Ồ hố. Thế nên mới nói, việc tôi “đẩy” nó cho mấy con Storage Papillon không có mật hay mấy con ong thợ Empire Bee Worker là vô ích. Mục tiêu của nó là cái túi mật trong túi đồ của tôi!
Không biết chúng mày có cảm thấy xấu hổ khi cướp bóc của người khác không vậy, nếu muốn làm cướp thì qua Unite Rounds ấy!
「Ể? Ném ra… là ý như thế à.」
Tóm lại, cái túi mật đó giống như một item giúp chuyển Hate (độ thù địch) khỏi người chơi, một vật phẩm dạng distract. Nhưng…
「Nhưng, tôi sẽ không ném đâu.」
「Tại sao chứ desu wa ! ? 」
「Emul, hãy nhớ kỹ… Đầu hàng thì thông minh hơn thất bại, nhưng lại là hành động đáng hối hận hơn cả thất bại đấy.」
Emul đơ người ra như vừa được khai sáng bởi lời vàng ngọc của một bậc vĩ nhân vậy, nhưng tóm lại, đó chỉ là câu chuyện trong một cái game rác nào đó rằng 「bị thua, bị cướp sạch item, rồi còn bị địch thủ bật voice cười đểu… Đó là đòn tinh thần còn đau hơn gấp trăm lần so với việc tự tay dâng đồ ra và bị sỉ nhục sau đó.」.
Con Rhino Stag Beetle đã húp mất kinh nghiệm từ Praying Mantis rồi, giờ lại còn phải dâng nốt vật phẩm chó nó sao, mặc dù cái này kiếm cũng khá dễ……… Không có đâu, tỉnh dậy đi ông cháu!
「Phải chạy thoát, bằng mọi giá…!」
Và tôi đã có kế hoạch.
Nếu không đẩy nó cho quái yếu được, thì tìm cho nó một đối thủ xứng tầm.
Chính vì vậy, trong lúc vừa chạy trốn, tôi vừa… chủ động đi tìm “đồng đội mới” cho nó. Nào, anh bạn bọ hung, để tôi dẫn cậu đến gặp “sếp lớn” nhé…!
Đặc điểm chung của ong và kiến chính là việc chúng tạo nên một xã hội mà Nữ Hoàng (Queen) là đỉnh cao. Từ xưa đến nay, trong nhiều tác phẩm giải trí lấy cảm hứng từ chúng, đặc biệt là trong các tựa game có quái vật dạng ong, kẻ đứng đầu luôn được thiết kế là Ong Chúa.
Mùi của con Sói Đen tỏa ra từ 「Dấu Ấn Lycagon」, cùng với con Rhino Stag Beetle là kẻ săn mồi ở cấp cao hơn, nhắm vào thành quả lao động của đám ong lẫn mạng sống của chúng, luật chơi "mạnh được yếu thua" đã được thiết lập rõ ràng. Nếu cả hai yếu tố này cùng xuất hiện, thì việc chúng quay trở về tổ là hành động tất yếu.
Đám Empire Bee Worker đang chạy về tổ vừa là mồi săn, vừa là công cụ định vị cho tôi – kẻ bám theo từ phía sau. Dù chỉ là game, nhưng vì được thiết kế đúng chất “côn trùng”, nên chúng đâu biết rằng mình đang bị lợi dụng để tôi lần về tổ.
「Tìm thấy rồi… Ha, cực khổ cho tụi mày rồi! 」
Trước mắt tôi hiện ra một tổ ong khổng lồ có cấu trúc lục giác đặc trưng, đúng nghĩa “căn cứ đầu não”. Tôi dốc toàn lực, bung hết cả lượng stamina dự trữ để tăng tốc, rồi vượt mặt luôn cả con ong đang dẫn đường. Mấy con ong phòng thủ, có vẻ khác hẳn đám Bee Hunter thông thường, chắc là Bee Guarder hay Keeper gì đó, đang vào tư thế chiến đấu, sẵn sàng đón tiếp tôi, kẻ “đột nhập bất hợp pháp”.
「Ơ kìa, đừng để ý đến tao làm gì… Vị khách chính của bọn mày là đây này!」
Tôi bất thực hiện một cú rẽ phải góc 90, trượt mình bằng một pha Slide Move hoàn hảo, hoàn toàn không giảm tốc. Không phải né đòn, mà là… nhường đường.
Đúng lúc đó, con Rhino Stag Beetle với đà lao tới, nghiền nát tất cả những gì cản đường bao gồm đám ong và cả những phần phía ngoài tổ ong, rồi ủi thẳng vào khu vực trung tâm của tổ Empire Bee. Nếu đem so sánh, thì lượng mật trong này đúng là biển cả, còn túi mật tôi mang theo chỉ như nắm cát!
「Ha ha ha, nhìn này Emul. Đây gọi là “đột kích bữa tối nhà hàng xóm” đấy ! 」
Việc con Rhino Stag Beetle không thể phản ứng với sự đổi hướng đột ngột, việc nó không thể quay đầu nhanh chóng nếu không có đủ không gian, vậy nên nó sẽ đâm sầm vào thứ gì đó để giảm tốc trước khi quay đầu… Mọi phân tích thực nghiệm đều đã được chứng minh.
Một mối đe dọa quá lớn vừa đâm thẳng vào căn cứ, khiến toàn bộ tổ Empire Bee chuyển sang “chế độ phản công toàn diện”! Bầy ong lao lên như vũ bão, vây quanh Rhino Stag Beetle. Đúng là không phải Đại Chiến Quái Thú, mà là Đại Chiến Côn Trùng!
Tôi và Emul nín thở trong bóng cây, theo dõi trận đại chiến ong - bọ. Cảnh tượng này chẳng khác gì một tựa game RTS thời Chiến Quốc, khi toàn bộ quân chủ lực đã xuất trận, và AI thì bất ngờ thả một “big boss” thọc thẳng vào bản doanh phe mình… Làm ơn đừng có sinh quái kiểu đó nữa……
「Chúng ta thành công rồi desu wa! Chúng ta đã đẩy nó cho lũ Empire Bee một cách hoàn hảo desu wa! Mau chuồn thôi…」
「Khoan đã Emul, nhìn đằng kia…」
Nơi tôi chỉ tay là một bãi loot vàng rực. Mỗi lần con Rhino giẫm lên hay tông nát một con ong, đều có vật phẩm rơi đầy mặt đất: từ tổ, từ xác, từ mấy con ong bu quanh… bằng sừng, bằng hàm, bằng sức mạnh, bằng trọng lượng… đủ kiểu công phá. Mặt Emul lúc đó toát lên biểu cảm 「Thật hả anh? Anh không đùa đấy chứ?」 khiến tôi suýt phì cười.
Xin lỗi nhé, tôi biết mình nói “chiến thuật” này nọ, nhưng nói thật, phần lớn đều là ứng biến trong lúc hứng lên thôi.
Không có dấu hiệu của bất kỳ người chơi nào khác — điều mà tôi khá lo và con Rhino cũng bắt đầu có dấu hiệu xuống sức sau hàng loạt đòn “cắn xé tập thể”. Bầy ong thì khỏi nói, đang chịu thiệt hại cực lớn.
Hmm… sao nhỉ? Làm một ván “hôi của” chớp nhoáng thì… cũng không tệ lắm đâu.
Trong Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng, một hệ sinh thái đặc trưng đã hình thành xoay quanh chuỗi thức ăn giữa các loài quái vật hình côn trùng. Chúng chủ yếu được chia thành hai nhóm: những kẻ cần cù thu thập mật hoa (nguồn sống thiết yếu), và những kẻ săn mồi chuyên cướp đoạt thành quả ấy bằng vũ lực.
Dù bị bóc lột bởi chính sự yếu kém của từng cá thể. Buộc chúng phải dựa vào số lượng đông đảo và sức mạnh của Ong Chúa cùng đội cận vệ. Empire Bee vẫn nắm giữ một vị trí cao trong kim tự tháp sinh thái tại Hang Rừng. Bằng cách tổ chức theo đàn và xây dựng “xã hội ong” quy củ, chúng không chỉ tồn tại, mà còn nằm ở vị trí cao trong kim tự tháp sinh thái của Hang Rừng.


0 Bình luận