Arc 1: Gửi Trọn Yêu Thương và Một Đóa Hoa từ Trần Thế (1-77)
Chương 44: Ngày Đầu Sống Lưu Vong, Chán Phèo!
0 Bình luận - Độ dài: 1,588 từ - Cập nhật:
「…………Tạm thời, caffeine, và cơm.」
Đau đầu quá, không đủ, tủ lạnh, tủ lạnh đâu rồi…
「………Khoan khoái cả người!」
Nước tăng lực! Viên vitamin! Bánh mì ngọt! Mới dậy vào buổi trưa mà đã như vậy rồi! Cực kỳ không lành mạnh, mà sao lại sướng thế này!
Cơ mà, việc uống nước tăng lực cũng giống như uống thuốc giải rượu thôi, tôi vẫn sẽ ăn bữa sáng đàng hoàng. Game full dive tốn năng lượng lắm, không bổ sung dinh dưỡng thì hiệu suất sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng mất.
Hút roẹt roẹt lon nước tăng lực bằng ống hút rồi nhanh gọn lẹ làm bữa sáng. Cơm trắng rắc cá hồi sợi tự làm, thêm rong biển và một chút Shichimi[note74620] làm gia vị bí mật, sau đó là nước tương mì và trà nóng để hoàn thành món chazuke[note74621] ứng biến.
「Aizzz… Đã quá đi.」
Chủ yếu là về mặt tinh thần. Ăn uống không chỉ là dinh dưỡng đâu, nó là sự lấp đầy khát khao đấy.
Nhanh chóng chén hết tô chazuke, tôi vừa quay về phòng mình vừa suy nghĩ về định hướng sắp tới.
「Ít nhất thì bây giờ mình có thể ở lại Rabituza dù Kịch Bản Độc Nhất đã kết thúc rồi. Tuy nhiên, vấn đề là ở Rabituza có quá ít việc để làm.」
Nhờ có danh hiệu 【Công Dân Danh Dự Của Rabituza】, tôi đã có thể ở lại Rabituza ngay cả sau khi hoàn thành Kịch Bản Độc Nhất. Nhưng vấn đề là những việc có thể làm ở Rabituza lại ít hơn tôi tưởng.
Nói đúng hơn, Rabituza dường như là một khu vực ẩn tách biệt khỏi bản đồ chính, thế nên chẳng hề tồn tại thứ gọi là "ngoài Rabituza".
Nếu chỉ đơn thuần là ngắm thỏ và thực hiện liệu pháp thú cưng thì đây có lẽ là môi trường lý tưởng nhất, nhưng ít nhất thì sẽ chẳng có chuyện "khai phá" hay "phiêu lưu" gì đâu.
「Với lại, cái Kịch Bản Độc Nhất kia nữa…」
Sau khi hoàn thành Kịch Bản Độc Nhất「Lời Mời Đến Vương Quốc Thỏ」, một Kịch Bản Độc Nhất mới lại được kích hoạt Kịch Bản Độc Nhất EX「Anh Hùng Ca Của Vorpal Bunny」.
Ngay từ cái tên đã toát ra một hào quang đáng sợ. Hồi đó tôi đã không để ý, nhưng giờ nhìn kỹ lại thì đây là một Kịch bản Độc nhất yêu cầu cấp độ khuyến nghị 80, gần như là giới hạn cấp độ của game. Theo suy đoán của tôi, đây chắc chắn là một Kịch Bản Độc Nhất liên quan đến Vash… hay đúng hơn là Weissasche. Người rõ ràng toát ra dáng vẻ của một Quái Vật Độc Nhất.
Tôi đã xác nhận rằng việc nhận Kịch Bản Độc Nhất này không ràng buộc mạch cốt truyện chính, nên tạm thời cứ nhận thử đã. Nhưng điều kiện để Kịch Bản Độc Nhất tiến triển thì lại vô cùng khó hiểu
「Khi linh hồn từ Thần Đại lay động, con thỏ ấy sẽ thuật lại bản anh hùng ca.」
Gì thế này? Tôi chẳng hiểu mô tê gì sất. Theo kinh nghiệm cá nhân, những điều kiện kiểu này hầu hết đều là bất khả thi nếu cấp độ còn thấp.
Thần Đại… à, phải rồi tôi quên mất. Cái nền văn minh đã lụi tàn từ rất xa xưa theo bối cảnh game này được gọi là Thần Đại nhỉ. Thế thì mình phải tìm hiểu từ đầu về bối cảnh thế giới rồi…
「Mà phiền phức lắm…」
Trước đây, khi tôi lướt qua trang hướng dẫn, tôi đã từng mở một trang phân tích lý thuyết để xem liệu có thông tin nào dùng được cho việc chiến đấu trong game không. Nhưng cái đón chờ tôi là một núi lý thuyết đồ sộ đến mức đường truyền nhà tôi, vốn là loại khá tốt cũng phải mất hai mươi giây để tải.
Nghe nói còn có cả những bang hội chuyên phân tích lore game[note74624], và kết quả của việc họ cùng với từng cá nhân trong hội không ngừng suy đoán, chính là lượng thông tin khổng lồ trong wiki. Tìm kiếm thông tin trong cái đống đó thì vô cùng tốn công tốn sức, và hơn hết là tôi chẳng có chút động lực nào cả.
「Unique thì đương nhiên là để sau rồi… Vậy thì…」
Vấn đề ban đầu lại quay trở lại rồi đây. Vốn dĩ tình trạng hiện tại là ngoài dự kiến và tôi đã định cứ thế mà tận hưởng game thì giờ lại thành kiếp sống lưu vong, không! Tôi đã quen với việc bị người chơi truy đuổi và lẩn trốn các kiểu rồi, nhưng “tự mình nhảy vào tình huống đó” và “bị ném vào tình huống đó” thì ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
「Thế thì… cứ công khai thông tin về Unique luôn thì sao?」
Tôi buột miệng nói ra phương án có vẻ là “thông minh nhất” nhưng rồi lại cười khẩy một tiếng. Tôi thích trở thành "duy nhất" hơn là "số 1". Dù có bị trói vào ghế và bị respawn kill[note74626] liên tục thì tôi cũng sẽ không công khai thông tin về Unique đâu. Với lại, giả sử có công khai đi nữa thì ai mà tin cái chuyện 「đối mặt với Dạ Tập Lycagon mà thể hiện được "Tinh Thần Vorpal" thì Kịch Bản Độc Nhất sẽ được kích hoạt」 chứ?
「Ưm…」
Thôi, cứ vào game đã.
Tôi than thở với Emul kiểu như 「Muốn ra ngoài nhưng bị truy nã, khổ quá mà!」, và câu trả lời tôi nhận được là
「Tức là Sunraku-san muốn che giấu ngoại hình của mình desu wa?」
Đó là những gì tôi nhận được.
「Ừm, ừmmmm……… Không, mà... nếu nói đúng thì chắc là vậy thật…」
Có lẽ có những trang bị hay phương pháp để ẩn tên mà tôi không biết. Ngoại hình thì nếu dùng áo giáp cũng có thể qua mắt được người khác lần đầu.
Nhưng ngay cả khi việc che giấu vẻ ngoài rồi chuồn lẹ khỏi ánh mắt người khác là phương án tối ưu…… Thì cái lời nguyền chết tiệc này lại bắt đầu phát huy tác của nó. Đã thế, ngoại hình còn khá lòe loẹt nên so với mấy người chơi không mặc gì thì tôi còn nổi bật hơn nữa.
「Nếu vậy thì em biết chỗ bán đồ tốt đấy desu wa! Bên này đi thôi desu wa!」
「Ơ, ở đây cũng có cửa hàng sao?!」
Được Emul dẫn đi, chúng tôi đến trước mặt một con Thỏ Vorpal ngay trong Thỏ Ngự Điện… chứ không phải là dưới thành phố Rabituza.
「Hửm? Gì đấy chị Emul? Có chuyện gì à?」
「Sunraku-san! Đây là em trai của em, Peatz đấy desu wa!」
「Rất vui được làm quen? Hình như là người chim phải không? Cái người chim mà nghe đồn là được công nhận bởi Dạ Đế phải không?」
「Người chim gì chứ, không phải đâu, cái này chỉ là cái mặt nạ thôi mà, bên dưới vẫn có mặt đàng hoàng này!」
Trang bị đội đầu có thể tháo ra được. Tôi tháo Mặt Nạ Chim Dòm Ngó ra, để lộ mặt thật với Emul và con Vorpal Bunny thứ ba biết nói mà tôi mới phát hiện. Nhắc mới nhớ, tôi đã dày công tạo khuôn mặt này vậy mà ít khi lộ ra ghê, theo một nghĩa nào đó thì Mặt Nạ Chim Dòm Ngó mới chính là khuôn mặt của tôi……… Ể.
「Sao mà ngạc nhiên quá vậy?」
「Em cứ tưởng là phải có lý do đặc biệt nào đó nên không thể tháo ra được chứ desu wa……」
「Không, cũng chẳng có gì đặc biệt… với lại làm gì có lý do gì để tháo nó cả.」
Đằng nào thì cũng bỏ qua phòng thủ, nên chẳng có lý do gì để tháo ra hay mua cái khác cả. Nói đúng hơn, lúc mua trang bị da Mud Frog chính là cơ hội để thay đổi trang bị, nhưng việc lựa chọn cái “mặt nạ cướp giật” đó trông không ổn chút nào.
Với lại, sao nhìn mặt thật của người ta mà trông cái mặt cứ như sniper bị úp sọt trong game FPS vậy…… Hơi bị tổn thương đấy.
「Khụ khụ khụ! Dù sao đi nữa, nếu Sunraku-san tháo được cái mặt nạ đó thì thật thuận tiện desu wa! Peatz, hình như trước đây em đã nói là kiếm được một tấm vải thú vị phải không desu wa?」
「Vải á? À, cái đó hả. Em nghĩ nó thú vị nên chắc là bán được. Nhưng không hiểu sao nó trông như miếng vải bình thường nên chẳng ai mua cả… Mà em đã tốn bao nhiêu công sức mới có được cái bộ đồ dùng trong nghi lễ thú nhân đấy chứ.」
Vải ?
Nghe đồn là ở Firstia, Secondale và Thirdrema, có một NPC trùm khăn choàng đáng ngờ tên Peatz xuất hiện không định kỳ và ngẫu nhiên, lúc nào cũng uống thứ gì đó…
Nghe đồn là có một NPC chuyên bán những vật phẩm quý hiếm chưa ai từng thấy, nhưng lại đòi giá cắt cổ và phần mô tả thì cực kỳ mơ hồ. Thật khiến người ta nghi ngờ không biết hắn ta có thật sự muốn bán đồ hay không.


0 Bình luận