Arc 1: Gửi Trọn Yêu Thương và Một Đóa Hoa từ Trần Thế (1-77)
Chương 33: Hiệp Sĩ Áo Giáp Đã Chứng Kiến!
0 Bình luận - Độ dài: 1,282 từ - Cập nhật:
Tôi, một kẻ mà hễ cứ ở phía đông có game rác ngừng phát hành là lại mò lên sàn đấu giá trực tuyến tậu ngay, còn phía tây mà nghe có thông tin nhìn thấy game rác nào số lượng lưu hành còn lại quá ít là lại một thân một mình đi tàu siêu tốc đến tận cửa hàng để tìm kiếm, thậm chí đến mức nhận được danh hiệu "Thợ săn game rác" từ vô số người chơi game rác khác — thì quả thực, trải nghiệm bị NPC nhìn hai lần chưa xong, lại nhìn tới bốn lần là điều chưa từng có.
「Người… tiếp theo? Khoan đã, sao lại bán khỏa thân? V-vết bớt đó! Cả ở chân nữa!?」
Vâng, đó là người gác cổng đã chỉ ra tất cả những điểm điên rồ của Sunraku cùng một lúc… Nếu có cuộc bình chọn NPC được yêu thích nhất trong game, tôi thề tôi sẽ bỏ phiếu cho ông bạn này, phản ứng của ông ta quá đỗi hài hước. Tôi từng bật cười sặc sụa khi thấy nhân vật bị lỗi "cứ đi là cổ quay ngang", nhưng ít nhất thì anh ta đã mang lại một tràng cười lành mạnh hơn gấp mấy lần.
Người gác cổng rõ ràng đang lẩm bẩm không biết phải làm gì với tôi, kẻ tỏa ra aura khả nghi toàn tập, nhưng đúng lúc này, để tránh bị dán mác "cô gái dắt theo một tên biến thái", chiếc lưỡi của Emul đã hoạt động hết công suất.
「Không không không, xin đợi đã, người gác cổng-san, anh ấy có một quá khứ…… phù!……rất khủng khiếp đó desu wa…!」
Thôi rồi, tôi thật sự rất sốc. Không chỉ vì AI của NPC lại có thể bốc phét chẳng kém gì con người, mà còn vì dưới tài hùng biện của Emul, nhân vật Sunraku đã bị biến thành
「Một chiến binh được định mệnh lựa chọn, được thần vận mệnh dẫn lối từ kiếp trước, đã tái sinh để chiến đấu với Dạ Tập Lycagon, nhưng vì sức mạnh không đủ nên bị khắc lời nguyền, rồi được vận mệnh dẫn dắt để tiếp tục cuộc hành trình hóa giải lời nguyền, trở thành một chiến binh lang thang.」
Một câu chuyện trông có vẻ rất sử thi và tình tiết chỉn chu đến độ tôi có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
「Sao tự nhiên tôi lại được cổ vũ nhiệt tình thế nhỉ……」
「Lời nguyền đó có sức mạnh như vậy đó desu wa, Sunraku-san hoàn toàn có thể tự hào hơn nữa đó desu wa!」
Chắc vậy thật nhỉ… Ừm, dù hơi ngứa ngáy khi bị NPC nhìn bằng ánh mắt kính trọng hay kính sợ, nhưng cảm giác cũng không tệ. Không biết nếu khoe khoang với người chơi thì sẽ thế nào nhỉ, cùng lắm thì họ sẽ hỏi 「Anh gắn hình xăm đó vào nhân vật ở đâu vậy ạ?!」 thôi.
「Nếu vào được thành phố mà không gặp vấn đề gì thì được thôi, đi nào Emul.」
「Vâng desu wa!」
Nói ví von thì giống như việc lĩnh trọn một đòn tấn công siêu lực có khả năng xuyên thủng phòng thủ vào đầu vậy.
Không, đây đã không còn là hiện tượng trong game để mà ví dụ được nữa rồi. Với cú sốc cứ như một chiếc máy phá thành đâm thẳng vào đỉnh đầu, Saiga-0 — kẻ đã chém Mud Digger bằng một nhát duy nhất và chạy hết tốc lực đến Thirdrema, đang ẩn mình sau tảng đá.
Mặc dù cô không giỏi ẩn nấp nhưng vẫn dốc toàn lực làm việc này như một game thủ hệ "hardcore", và chứng kiến cảnh tượng đó.
(C-cô bé đó… ai vậy?)
Một người chơi tên Sunraku, người không trang bị áo giáp ở thân và chân và chỉ đội Mặt Nạ Chim Dòm Ngó, chắc chắn đó là anh ta rồi.
Nếu cùng lúc có hai người cùng tên người chơi thì sẽ rất phiền phức, nhưng ít nhất thì "Sunraku không biết sẽ gây ra chuyện gì" chắc chỉ có mỗi cậu ta thôi.
Thế nhưng, theo những gì cô nghe được thì Hizutome Rakuro-san, tức Sunraku, không phải là người thích chơi game cùng với người khác.
Vô thức, cô nắm chặt thanh kiếm, tự hỏi liệu người hỗ trợ - Iwamaki Mana có đang giấu cô thông tin gì không.
(Không… bình tĩnh nào, giữ lý trí… Chị hai cũng từng nói rằng khi đối mặt với những tình huống chưa từng thấy, việc quan sát một cách bình tĩnh là rất quan trọng…)
Trước mắt cô, cái người mà lẽ ra Saiga-0 phải "cầm tay chỉ việc" — mục tiêu ban đầu của cô đối với một người chơi mới, lại đi thẳng một mạch như thế chẻ tre. Và cô gái đeo Kính Đơn của Quan Sát Giả, khoác trên mình bộ trang bị mà Saiga-0, người đã chơi game này khá lâu, chưa từng thấy, khiến cô bé suy đoán rằng đây có thể là một "fashion hardcore" — game thủ hệ làm đẹp chứ không chơi game vì sức mạnh. Nhưng ít nhất thì việc chuẩn bị được bộ đồ thời trang như vậy từ khi bắt đầu game cho đến Thirdrema là điều rất khó khăn, và cô bé cảm thấy có chút gì đó không ổn với cô gái đang hí ha hí hửng kia.
(Nghe nói anh ta đi cùng một con Thỏ Vorpal biết nói mà…… Cái đó Là người đúng không……?)
Không phải là không có trong tâm trí cô, những quái vật có khả năng hóa hình thành người, nhưng chúng thường dễ nhận biết hơn nhiều. Và sau khi tiếp tục nhìn cô gái đang nói chuyện gì với NPC người gác cổng một lúc, Saiga-0 cuối cùng cũng nhận ra bản chất của sự thật.
(À phải rồi… tên người chơi không hiển thị.)
Nói cách khác, cô gái đó có vẻ là một NPC…… Saiga-0 cảm thấy nhẹ nhõm khi bức tường lớn nhất trong "chiến dịch nói chuyện với crush" đột nhiên biến mất, hóa ra chỉ là do cô bé đã kết luận hấp tấp.
Các vấn đề khác không hề được giải quyết mà ngược lại còn trở nên bí ẩn hơn, nhưng đối với Saiga-0, kẻ hành động tám phần là vì tư tình, thì đó chỉ là vấn đề nhỏ nhặt.
(Vào trong Thirdrema rồi… Phải đuổi theo… !)
Nói sang chuyện khác, trong Shangri-La Frontier, NPC cũng có thể đột nhiên xuất hiện. Ví dụ, giống như hàng dài NPC đang xếp hàng để vào Thirdrema vừa hiện ra ngay trước mắt Saiga-0.
Nhân tiện, nếu ở đây mà đẩy NPC hoặc gây hại cho họ, thì tệ nhất là lệnh truy nã của người chơi sẽ được phát hành không chỉ ở Thirdrema mà còn ở hai thành phố trước và sau đó, và người chơi sẽ bị NPC lính gác hoặc Thợ Săn Tiền Thưởng truy đuổi, thậm chí trong một số trường hợp là cả những người chơi chơi khác.
Đối với Saiga-0, tất cả các quái vật tồn tại trong Thirdrema đều không phải là đối thủ của cô, nhưng việc độ thiện cảm của NPC giảm xuống sẽ ảnh hưởng đến nhiều thứ, nên Hiệp Sĩ Áo Giáp chỉ có thể đứng nhìn tên đầu chim bán khỏa thân và cô gái tóc bạc không hiểu sao đang ôm mông đi vào bên kia cánh cổng.
Nhân tiện, cũng có những NPC hiện tại đã vượt qua cấp 100.


0 Bình luận