Arc 1: Gửi Trọn Yêu Thương và Một Đóa Hoa từ Trần Thế (1-77)
Chương 7: Đầu Chim Thấm Thía Cái Giá Của Hiệu Quả
0 Bình luận - Độ dài: 1,166 từ - Cập nhật:
Tôi nói với ba người họ rằng mình đang thừa nhiều vật phẩm, lại không có cách nào nhóm lửa để giải quyết cơn đói nên khá là bế tắc. Tôi ngỏ ý sẽ đưa một ít thịt cho họ nếu họ chịu nhóm lửa giúp tôi, và thật may mắn, họ đã vui vẻ đồng ý ngay lập tức.
「Ấy là... 【Fireball】!!」
「「「Ồ hố.」」」
Khoảnh khắc Lina niệm phép, một quả cầu lửa xuất hiện từ hư không, va vào đống củi đã được gom sẵn và biến thành một đống lửa trại bập bùng.
Có lẽ ba người này cũng là những tân thủ vừa bắt đầu chơi, bởi cả tôi và họ, tổng cộng bốn người, đều dán mắt vào đống lửa như thể đang chiêm ngưỡng một viên đá quý vậy.
「À, nướng được một mẻ luôn à… Đúng là tiện lợi, đúng chất game rồi.」
「Chuyện đó... Sunraku-san?」
「Cứ gọi Sunraku là được rồi, chúng ta đều là tân thủ Shangri-La Frontier, không có trên dưới gì đâu.」
「Nhưng mà nhìn anh có vẻ lớn tuổi hơn nên em vẫn cứ thêm -san ạ. Sunraku-san, chuyện đó… sao anh lại ăn mặc thế kia ạ...?」
Lina, người nãy giờ vẫn còn xúc động với cảm giác khi sử dụng Fireball, cẩn thận hỏi tôi khi thấy tôi nướng một mẻ thịt lớn.
「Cái game này, có thể bán trang bị khởi đầu ngay từ lúc tạo nhân vật ấy.」
「Ể, thật sao ạ!?」
「Thế nên, tôi đã bán sạch tất cả trừ cái mũ với vũ khí, và giờ thì ra nông nỗi này đây.」
「Ể, nhưng mà điểm khởi đầu là ở thành phố mà, chẳng phải anh có thể mua trang bị ngay lập tức sao?」
Kaho, cô bé đạo tặc, thắc mắc như vậy, nhưng khi tôi nói rằng xuất thân 「kẻ lang thang」 thì điểm spawn ban đầu là ngẫu nhiên, cô bé liền nhìn tôi với ánh mắt đồng cảm — ôi, cô bé thốt lên. Không hiểu sao tim tôi lại đau nhói.
「Mà con thỏ lúc nãy ấy... tên gì nhỉ?」
「Vorpal Bunny, Thỏ Chí Mạng?」
「Đúng rồi, đúng rồi, cái con Vorpal Bunny đó mạnh đến thế ư?」
「Ừm…」
Người ta nói "trăm nghe không bằng mắt thấy", nhưng vì giờ không có Thỏ Vorpal ở đây, vậy thì cứ dùng cách tái hiện vậy.
Tôi dùng một thanh củi, đâm về phía Soma - cậu bé đã đặt câu hỏi, với tốc độ mà tôi thường dùng để đỡ đòn của Vorpal Bunny.
「Nó sẽ nhắm vào cổ với tốc độ như thế này, và có vẻ như chúng đều là đòn chí mạng.」
「Nhanh, nhanh quá...」
「Mà nó chỉ nhắm vào cổ thôi, nên nếu quen rồi thì chắc là quái vật dễ xử lý thôi.」
「Ể, Sunraku cấp độ bao nhiêu rồi ạ?」
「12, sắp khó lên cấp rồi nên tôi đang tính săn quái thêm một chút rồi sẽ tìm thành phố.」
「Với cấp độ đó… Mà anh vẫn săn quái tiếp sao! Mới chơi Shangri-La Frontier chưa tròn một ngày mà đã lên đến mức đó rồi sao!」
Khác với hai cô bé, Soma lại nói chuyện "bạn-tôi" mà không hề hỏi tuổi, điều này khiến tôi khá hài lòng. Tôi cho rằng trong game, thứ tự tuổi tác cơ bản là dựa trên thời gian chơi. Dù không nói là tuổi tác hoàn toàn vô hiệu, nhưng đối với tôi, những người chơi bắt đầu cùng thời điểm thì bất kể tuổi thật là bao nhiêu thì đều là đồng trang lứa.
「Mà, tôi đã ở lì trong rừng khoảng 7 tiếng đồng hồ liên tục, kể cả khi nghỉ ngơi, nhờ vậy mà túi đồ chật cứng cả ra, lại thêm cơn đói sắp chạm mức báo động nữa…」
「À, ra vậy, nên anh mới cần lửa ạ.」
「Đúng thế. À, nướng xong hết rồi thì phải... Đây, cái này là quà cảm ơn nhé.」
Trong số thịt đã nướng, thịt Orc trông có vẻ hơi bẩn nên tôi chia thịt thỏ Almiraj và thỏ Vorpal cho ba người họ, còn mình thì cắn ngấu nghiến miếng thịt Orc.
「Ưm... tổng thể có vẻ nhạt nhỉ?」
Có vị đấy, nhưng nếu so với đồ thật ngoài đời - dù chỉ là thịt heo, tôi cảm thấy hương vị và kết cấu tổng thể có vẻ nhạt nhẽo hơn nhiều.
Chắc đây là một cách cân nhắc để người chơi không cảm thấy thỏa mãn chỉ với đồ ăn trong game. Đúng thật, nếu cứ ăn cái này mãi, chắc chắn đến lúc nào đó sẽ không chịu nổi mà đăng xuất để đi ăn thịt xông khói mất…… Quả là cách thiết kế được làm rất tinh tế.
「À, muốn đăng xuất để đi ăn thịt quá.」
「...? Chẳng phải cứ thoát game là được sao ạ?」
「Không, tôi muốn chơi cái game này hơn nữa.」
Khi tôi nói vậy, cả ba người cũng "À~" một tiếng đầy thấu hiểu mà gật đầu.
Dù tôi chưa từng đến thành phố nào và cũng chưa đăng xuất lần nào kể từ khi bắt đầu, nhưng nếu có thể lưu game và đăng xuất ngay trong khu vực chiến đấu, thì kết quả sẽ như thế nào cũng không khó để tưởng tượng ra. Được làm tỉ mỉ đến mức này, đúng là muốn quay xe gọi nó là game rác luôn đấy……
「À đúng rồi, tôi hơi "mặt dày" nhưng có thể hỏi thêm vài câu không?」
Tôi không cần thông tin chi tiết như một trang hướng dẫn game nên chỉ nhờ ba người họ, cho tôi xem các mặt hàng ở tiệm vũ khí của thành phố đầu tiên và bản đồ khu vực này, để tôi quyết định phương hướng tiếp theo của mình.
Sau khi chia tay ba người họ, có vẻ như họ đã đến rừng để làm nhiệm vụ thu thập thảo dược, tôi quyết định đi về hướng ngược lại với hướng họ rời đi…… tới thành phố thứ hai, Secondale.
Trong tác phẩm này, game full-dive được định nghĩa là "có khả năng vượt qua rào cản hệ thống ở một mức độ nhất định bằng năng lực bẩm sinh của người chơi".
Giả sử có người A và người B với cấp độ, chỉ số, kỹ năng, và trang bị hoàn toàn giống nhau, thì người có "phản xạ vận động tốt hơn trong game full-dive" sẽ mạnh hơn.
Ở một khía cạnh nào đó, điều này không khác nhiều so với thực tế, nhưng nói cách khác, nó cũng có nghĩa là "ngay cả khi bạn yếu kém ngoài đời thực, bạn vẫn có thể trở nên mạnh mẽ hơn một cách dễ dàng hơn so với đời thực thông qua việc cày cuốc điên cuồng và có trang bị khủng", và đó là lý do tại sao game được chấp nhận... Đại khái là như vậy.


0 Bình luận