Shangri-La Frontier ~ Kus...
Katarina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 1: Gửi Trọn Yêu Thương và Một Đóa Hoa từ Trần Thế (1-77)

Chương 49: Biển Cây Lộng Lẫy

0 Bình luận - Độ dài: 2,327 từ - Cập nhật:

Kế hoạch tăng lượng chữ mỗi chương, khởi động.

                                                                                                                                            

    Dù quá trình có hơi rối rắm một chút, nnhưng chí ít thì mục tiêu tối thượng, Must Order đã được hoàn thành.

    Sự cố hi hữu mang tên Saiga-0, kẻ đã đọc vị hoàn hảo mọi bước di chuyển của tôi giờ chỉ còn là chuyện của quá khứ,. Nhìn vào kết quả, thì cũng có thể xem đây là một cái kết khá đẹp rồi.

「Fumuya, Người Khai Phá hồi nãy trông bá đạo ghê desu wa~」

「Chắc vậy rồi… có khi mạnh gấp bốn, năm lần tôi ấy chứ.」

「Nhưng nếu nói về Tinh Thần Vorpal thì Sunraku-san cũng không thua kém chút nào đâu desu wa!」

「Cũng phải ha.」

    Không phải tôi ngại giao tiếp, nhưng đang high mood hack-and-slash[note74391]  thì bị lôi tuột qua một màn “giả lập quan hệ xã hội” kiểu này, cảm giác đúng là tụt mood mà.

「Thôi kệ, cứ coi như mình đã gặp một con Lycagon khá hiểu chuyện, rồi gạt chuyện cũ sang một bên.」

    Đấu trí với người chơi thì cũng vui đấy, nhưng giờ tôi đang có hứng hack-and-slash trong thế giới fantasy. Nên tôi sẽ tận hưởng hết mình khu vực sắp tới, cày nát đến tận rễ.

    Cứ như vậy, cái không khí căng như dây đàn ở Thirdrema biến đâu mất tiêu. tôi và Emul tiến vào Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng một cách yên bình đến lạ.

「Rời khỏi Thirdrema với mớ phí tổn bù lỗ, tiền tôi cũng bay sạch rồi. Giờ vừa đi vừa kiếm tiền thôi.」

    Tài sản hiện tại: 100 Mani. Nghèo đến mức mua thảo dược còn phải đắn đo. Việc kiếm tiền chính là nhiệm vụ cấp bách. Thu thập nguyên liệu nếu nghĩ là lao động thì đúng là chán thiệt, nhưng nếu xem nó là một phần của cuộc phiêu lưu thì cũng không đến nỗi nào. Thôi thì cứ tà tà mà chơi vậy.

Túi đồ mà đầy quá sẽ ảnh hưởng đến AGI, nên cũng phải tính toán cân bằng chỗ đó nữa.

  

  

  

  

  

  

  

    Băng qua đường hầm, một thế giới huyền ảo mở ra trước mắt tôi. Cảm giác này thì tôi quen quá rồi, đến mức đôi khi vừa ló đầu ra khỏi hầm thì một viên đạn súng trường đã lướt ngang qua mũi.

    Mà đỉnh nhất là lần bị… thiên thạch bay sượt qua trước mặt. Thiệt luôn, cảnh tượng nó vụt qua như xe lửa chạy sát mép vạch vàng ở ga tàu vậy. Nhưng nhờ Hitbox[note74392] mà tôi vẫn toàn mạng. Cơ mà chưa kịp thở phào thì bị một thằng chơi lén núp sau thiên thạch phi ra tặng ngay cú lên gối trời giáng vào mặt, game over tại chỗ. Kỷ niệm đó… đúng là nhớ đời.

「Oaaa~ Trong hang mà sáng quá trời desu wa!」

「Rêu phát sáng… chắc là loại đó rồi.」

    Cái tên Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng quả không sai chút nào. Hoa cỏ đủ màu trải dài khắp nơi, cánh hoa lấp lánh, hương thơm ngọt ngào như mật. Không phải rừng thường đâu, mà như một biển cây sống động, bạt ngàn đến ngạt thở. Và tất cả được chiếu sáng bởi lớp rêu mọc chi chít trên trần và vách hang. Tôi từng nghe nói rêu phát sáng phản chiếu ánh sáng mặt trời, nhưng cái này thì hoàn toàn tự mình phát sáng… Xét đến khả năng có những game có "mặt trời giả" bay lơ lửng, thì việc kiểm tra là không hề thừa.

「Giờ thì, bắt đầu từ đâu đây nhỉ… À ha.」

    Nheo mắt nhìn về phía trước, tôi phát hiện ra một con quái.

    Nhìn thoáng qua thì… ờ, một quả cầu gắn cánh bướm khổng lồ? Nhưng nhìn kỹ lại, đó là một thân cầu to cỡ quả bóng rổ, chứa đầy chất lỏng màu vàng óng ánh, kèm theo cái đầu bé xíu cỡ bóng bàn cắm lên trên.

「Hiểu rồi... cứ thế mà rung bụng, muốn thách thức nhau à…」

    Thấy "thèm" rồi đó, tất nhiên là theo nghĩa “muốn lấy vật phẩm”. Tôi rút Đoản Kiếm Đầm Lầy ra, lao đến như tên bắn.

    Con bướm, tạm gọi là Bướm Bong Bóng có vẻ cũng nhận ra tôi. Tuy mang cái bụng đầy mật to đùng, nó vẫn cố bay đi với những chuyển động nhẹ như sương…… chậm quá.

    Lướt ngang, tôi vung một nhát vào cánh. Bướm Bong Bóng loạng choạng trên không, lộ ra một khoảng trống chết người. Tôi không bỏ lỡ, đâm thẳng một nhát chí mạng vào đầu nó. Bỏ qua phần bụng, tôi dồn sát thương vào cánh và đầu, Bướm Bong Bóng nổ tung thành polygon rồi vỡ vụn. Đúng lúc đó, một khối cầu mật vàng rơi ra từ đám polygon, tôi chụp gọn trước khi nó kịp chạm đất.

「Hừm, chắc là Rare Drop[note74393] rồi.」

「Oaaa~ em cũng muốn chạm thử desu wa~!」

    Cái này chắc giống bóng nước, nhưng dày hơn chút. Tôi ngăn Emul đang cố bóp nó, thứ mà chỉ cần nhấn nhẹ chắc sẽ vỡ, rồi bỏ vào túi đồ và mở mô tả vật phẩm ra xem thử.

  

  

・Túi Mật Của Storage Papillon

Túi mật chứa mật mà Storage Papillon đã thu thập. Dễ vỡ, rất khó để có được khi mật vẫn còn đầy.

Dùng để ăn hay ném đều được cả.

 

「Ném…?」

    Thật ra tôi cũng có cảm giác muốn đá tung nó lên thật.

    Thôi được rồi, đằng nào cũng sẽ thu thập 3, 4 cái túi này, vậy thì thử ném một cái xem sao.

「Nào, đi tiếp thôi.」

    Không chỉ có bướm mới thu thập mật hoa. Nếu đã thiết kế quái vật dựa trên sinh vật có thật, thì có một loài phổ biến hơn cả bướm.

「Quả nhiên là nó, quái vật dạng ong.」

「Awaaaa, là Empire Bee Worker đó desu wa… ! 」

    Hmm, đúng rồi! Chắc chắn là Empire Bee Worker. Cái dáng côn trùng của nó vẫn khó tả như mọi khi. To bằng quả bóng rổ, trông y hệt Storage Papillon trước đó… Khu vực này đúng là ác mộng đối với một số người.

    Con ong khổng lồ kia trông như một con ong mật phóng to lên vài chục lần đang cặm cụi hút mật, hoặc cả phấn hoa nữa cũng nên?

「Chuẩn luôn… tôi đoán cái kim của nó là Rare Drop[note74393] đấy.」

    Dù sao thì cũng phải săn thử mới biết nó rớt cái gì. Tôi lại lao lên như thường lệ, chém, đâm… và rồi, đúng khoảnh khắc đó……

Bùm

Từ bên dưới Empire Bee Worker, một thứ gì đó phóng vọt lên trời, vỡ tung như pháo hoa. Những hạt phấn vàng kim tỏa ra lấp lánh, rải đầy không trung. Chắc là phấn hoa… mà thôi, quan trọng gì.

Cảnh này quen lắm. Thấy đâu rồi thì phải? À, đúng rồi, nó giống hệt pháo sáng cứu nạn trong mấy game quân sự ấy……

「Kyaaa! Bầy Empire Bee Hunter kìa desu waaaaaa!」

    Cái kiểu kéo đuôi câu ấy… hơi quá rồi đấy?

「So với Bee Worker thì trông chúng hầm hố hơn hẳn. Nói thẳng ra thì… y như ong bắp cày vậy.」

    Ra là vậy. Tùy chức năng mà chúng mô phỏng theo từng loài ong ngoài đời… đúng là chăm chút từng chi tiết.

    Trong tiếng vù vù vang vọng, vài con Bee Hunter hướng sự thù địch về phía tôi và Emul, gương mặt hầm hầm, hàm dưới kêu răng rắc đầy sát khí, chẳng khác nào lũ sát thủ có cánh.

「Năm con… không, nếu chúng cũng gọi viện binh như đám Worker thì kịch bản xấu nhất là nhân lên theo cấp số nhân.」

「Sunraku-san!? Em cũng tham chiến đó desu wa!? À không, là tự vệ đó desu wa!」

「Ổn thôi, Emul chỉ cần xử lý mấy con bay về phía mình là được. Còn một chỉ thị nữa.」

「V-vâng desu wa!」

「Cứ thoải mái loot[note74661] đi.」

    Emul suýt nữa thì té. Mà cũng phải thôi, đến cả quái thường mà tôi còn phải trông chờ em ấy thì... đúng là quá sức ỷ lại rồi. Số đông? Không thành vấn đề. Tôi đã phát chán với việc chiến đấu với đám Majority Hound rồi.

    Tuy không linh hoạt bằng Majority Hound, nhưng mấy con Bee Hunter này bay tới với chuyển động mượt mà hơn hẳn lũ chó mất Commander[note74394]. Sáu con hướng về phía tôi, hai con lao về phía Emul.

「Yoshaaaa!」

    Bee Hunter 1 đâm thẳng bằng chiếc kim ở mông, tôi đỡ đòn bằng kỹ thuật Parry của riêng mình chứ không dùng kỹ năng. Bee Hunter 2 cố cắn từ bên thấp, tôi liền dẫm thẳng lên đầu nó.

    Số 3 và 4 còn đang ở xa nên tạm bỏ qua. Còn Bee Hunter 5 đang bám theo số 1, tôi tăng tốc bằng Accel đồng thời vung thanh đoản kiếm ra để đỡ.

    Ra tay sau mà chém trúng trước thì vẫn là “hậu phát chế nhân”. Lưỡi kiếm nhận được hỗ trợ từ Skill xoáy thẳng vào miệng Bee Hunter 5, rồi tôi kích hoạt Spiral Edge, rút kiếm ra theo chuyển động xoắn xé toạc miệng nó.

「Muốn đánh úp thì ít nhất cũng nên tắt tiếng cánh bay đi chứ, ồn ào quá ! 」

    Chẳng cần đến Sonar[note74662] định vị, tôi vẫn có thể nhận biết Bee Hunter 6 bay lên để chuẩn bị trước, và áng chừng được vị trí của nó chỉ bằng thính giác.

Chẳng cần đến Sonar, chỉ bằng tai nghe thôi tôi cũng bắt được âm thanh cánh vỗ của Bee Hunter số 6 đang từ trên cao nhào xuống.

    Kích hoạt Loop Slash chuỗi chém xoay vòng toàn thân liên tục miễn còn Stamina. tôi vặn hông đổi hướng,  xoay dọc thay vì xoay ngang. Đòn đầu giáng xuống cánh phải, đòn tiếp theo cắt lìa phần vừa méo mó đó. Ngay sau đó là ba nhát chí mạng dứt khoát vào bụng. Đến nhát thứ năm thì con Bee Hunter 6 nổ tung.

「Hự!」

    Chủ động ngắt Skill đúng lúc giúp tôi phục hồi Stamina trong khi đứng giữa đống polygon vỡ vụn. Trong vài nhịp thở, tôi đã nắm bắt được vị trí đám còn lại.

   Số 1 sau lưng, số 2 phía trước, 3 và 4 thì đang chú ý Emul. Do Emul cấp cao và hỏa lực mạnh hơn, nên dễ hút Hate[note74395] hơn tôi. Tuy nhiên, với lũ quái gọi bầy như thế này, tổng số lượng mới quyết định Hate, không phải chất lượng. Và giờ thì Bee Hunter số 5 sắp…

「Tuyệt vời.」

    Sau bốn, năm nhát đâm thì Bee Hunter 5 cũng nổ tung thành polygon. Tôi bước đi nhẹ nhàng hay nhún nhảy một chút để không tốn stamina.

    Đòn của Bee Hunter 1, 2 thì khá đơn giản, tôi né nhẹ trong lúc chờ Accel hồi. Mà khoan, hiệu ứng Accel vẫn còn!

「Rồi! Chiến lược rõ ràng!」

    Mục tiêu là số 2. Trong lúc nó còn đang quay đầu, tôi áp sát rồi chém liên tục tận dụng tối đa chỉ số STR và AGI đã được buff bởi Accel. Không rõ khu vực này cấp bao nhiêu là đủ, nhưng cấp 30 chắc không quá tệ.

    Tôi lao qua đám polygon văng tứ tung, kích hoạt Rush Slash vào Bee Hunter 1. Không nhưLoop Slash, đây là chuỗi tấn công chém thẳng, rồi kết thúc bằng một cú đá. Con số 1 vỡ tan.

「Xin lỗi vì sự chậm trễ ! 」

    Accel vừa hiệu lực, nhưng chừng đó thời gian là đủ để tôi rút ngắn khoảng cách. Bee Hunter 3 và  dồn hết thù hằn vào tôi.

    Cả hai cùng lao vào, nhưng tấn công theo đường thẳng mà không có mồi nhử thì…… ừm, tôi từng né cả đạn rồi. Nếu thuận lợi, có khi né được cả súng lục cũng nên.

    Tôi né đòn tấn công của 2 con Bee Hunter. Rồi kích hoạt Slide Move, tôi trượt dài rồi bám theo chúng. Chớp lấy khoảng trống đó, tôi lùi hai bước, xoay hông, tung một nhát chém dọc từ dưới lên…!

「Ha ha! Trúng phóc!!」

    Cảm giác đúng thật là đỉnh! Tôi đoán chuẩn vị trí bụng con ong, dù là 3 hay 4 thì cũng mặc. Trúng thì trúng, tiếc là không chí mạng. Dù gì cũng là đòn tấn công cảm giác.

「Skill đã hồi!」

    Sau ba đòn tấn công, Bee Hunter 4 vỡ vụt thành polygon. Lợi dụng thời cơ, Bee Hunter 3 tung đòn tấn công cuối cùng vào tôi, hàm dưới kêu răng rắc khi nó cắn.

「Cái Hitbox này ở đâu vậy nhỉ… Ơ ? 」

    Thắc mắc để miệng, chứng minh bằng kiếm. NhờRepel Counter, đòn cuối cùng của số 3 chẳng để lại một vết trầy nào. Tội nghiệp thật đấy… Nhưng mà, nếu để dính thì tôi chết chắc. Nên, người chơi là phải săn quái, đúng chứ?

    Tôi đâm Đoản Kiếm Đầm Lầy mang theo hiệu ứng xoắn ốc vào người nó, chuyển động lưỡi kiếm như xé gió và Bee Hunter 3 vỡ tan thành polygon.

「Phù~ Mệt quá trời luôn desu wa~」

「Lại bắt chước rồi đó desu wa~!」

    Lúc nãy không phải cố ý… không, là mình vô thức đã bị "nhiễm" cái ngữ điệu của Emul rồi sao...!?

Khoảnh khắc đó tôi mới nhận ra, không phải cố tình, mà hình như tôi vô thức bị… lây cái ngữ điệu của Emul rồi!?

    Vừa nghĩ những chuyện tầm phào, tôi và Emul chăm chỉ nhặt những vật phẩm rơi trên mặt đất.

                                                                                                                                            

Tạm thời đặt mục tiêu 5000 chữ. 10000 chữ thì có lẽ sẽ thành “hơn ngày mới xong“ nên tôi đành từ bỏ.

Ghi chú

[Lên trên]
Hack and slash: Thể loại game tập chung vào chiến đấu cận chiến liên tục và dồn dập.
Hack and slash: Thể loại game tập chung vào chiến đấu cận chiến liên tục và dồn dập.
[Lên trên]
Hitbox - Vùng va chạm: là vùng xung quanh vật thể, có thể nhỏ hoặc lớn hơn hình dáng của vật thể, dùng để định nghĩa nơi mà vật thể đó thể hiện sự tương tác với môi trường hoặc Hitbox của vật thể khác.
Hitbox - Vùng va chạm: là vùng xung quanh vật thể, có thể nhỏ hoặc lớn hơn hình dáng của vật thể, dùng để định nghĩa nơi mà vật thể đó thể hiện sự tương tác với môi trường hoặc Hitbox của vật thể khác.
[Lên trên]
Rare Drop: Vật phẩm rơi Hiếm.
Rare Drop: Vật phẩm rơi Hiếm.
[Lên trên]
Commander: Chỉ huy của bầy Majority Hound.
Commander: Chỉ huy của bầy Majority Hound.
[Lên trên]
Hate: Đây là chỉ số trong game, còn được gọi là "Threat" (đe dọa) hoặc "Aggro" (tấn công). Ám chỉ “sự thu hút“ đối với quái vật, Hate càng cao càng dễ bị nhắm vào.
Hate: Đây là chỉ số trong game, còn được gọi là "Threat" (đe dọa) hoặc "Aggro" (tấn công). Ám chỉ “sự thu hút“ đối với quái vật, Hate càng cao càng dễ bị nhắm vào.
[Lên trên]
Loot (lút) là hành động tìm kiếm và thu thập các vật phẩm trong trò chơi, thường là sau khi tiêu diệt đối thủ hoặc khám phá các khu vực trong bản đồ. Thuật ngữ này được sử dụng phổ biến trong nhiều thể loại game, đặc biệt là các game sinh tồn và bắn súng góc nhìn thứ nhất (FPS).
Loot (lút) là hành động tìm kiếm và thu thập các vật phẩm trong trò chơi, thường là sau khi tiêu diệt đối thủ hoặc khám phá các khu vực trong bản đồ. Thuật ngữ này được sử dụng phổ biến trong nhiều thể loại game, đặc biệt là các game sinh tồn và bắn súng góc nhìn thứ nhất (FPS).
[Lên trên]
Sonar là hệ thống định vị sử dụng sóng âm.
Sonar là hệ thống định vị sử dụng sóng âm.
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận