Shangri-La Frontier ~ Kus...
Katarina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 1: Gửi Trọn Yêu Thương và Một Đóa Hoa từ Trần Thế (1-77)

Chương 10: Kẻ biến thái bán khỏa thân dưới góc nhìn của người chơi kì cựu

0 Bình luận - Độ dài: 1,047 từ - Cập nhật:

Người chơi đó tên là Reiji.

Sau ba tháng gian khổ, mọi nỗ lực và "hối lộ" (như chiêu đãi đồ ngọt) để làm thân với crush cuối cùng cũng đơm hoa kết trái. Anh đã thành công tạo ra tình huống cô gái trong mộng bắt đầu chơi Shangri-La Frontier và nhờ anh - một người chơi có kinh nghiệm, hướng dẫn cho tân thủ.

「Vậy Yamamoto-kun, hôm nay nhờ cậu nhé?」

「Ừm, ừ. À, trước tiên, trong game thì về cơ bản không gọi tên thật là một phép lịch sự đấy.」

「À, xin lỗi nhé! Ừm vậy thì... Reiji-kun.」

Dù chỉ là tên người chơi, việc từ trước đến giờ bị gọi bằng họ giờ lại được gọi bằng tên khiến Reiji - tên thật là Yamamoto Reiji, trong lòng vui mừng khôn xiết , thầm nghĩ thật may mắn vì đã đặt tên người chơi bằng cách viết tên thật bằng Katakana.

「Hắng giọng, thôi được rồi... Mia muốn thuần hóa quái vật hệ chó đúng không?」

「Ừm, ở chung cư của mình không nuôi được thú cưng... Nghe bạn bè nói về game này nên mình thấy hứng thú.」

Dù là một lý do hơi quá "chill" để chơi một game RPG, nhưng vì Shangri-La Frontier là một tựa game tự do đến mức quái dị, nên có rất nhiều người chơi tìm thấy niềm vui ngoài việc chiến đấu.

Dù Mia đã vượt qua Rừng Tác Oai Tác Quái gần như theo kiểu "đi ké" nhờ gia nhập tổ đội của Reiji, nhưng Reiji chấp nhận rằng điều đó là không thể tránh khỏi, vì quái vật hình chó không xuất hiện ở các khu vực trước Secondale.

「Vậy về cách thuần hóa……」

「………Ò.a.o.a.o.a………」

「Hửm?」

Và rồi, chính lúc đó. 

Hai người họ, đúng lúc đang ở lối vào từ Rừng Tác Oai Tác Quái dẫn vào Secondale, bất giác nhìn về phía thung lũng có cây cầu treo, nơi có tiếng động lạ.

Và cả Reiji lẫn Mia đều sẽ nguyền rủa sự bất hạnh khi ở đúng nơi này vào đúng thời điểm đó.

「Wooooooh ! ! ! ! 」

Reiji thoáng nghĩ, đó chắc là một chiếc mặt nạ có thể chọn trong phần tạo nhân vật (trang bị đầu khởi đầu, có thể thay thế nhưng phòng thủ bằng 0), cố tình dời sự chú ý khỏi phần cơ thể từ cổ trở xuống của thứ đó.

Kẻ biến thái bán khỏa thân đang lao đi với tốc độ kinh hoàng, nếu không có tên người chơi trên đầu, thì đã nhầm nó với một quái vật lạ dạng random encounter (Đụng độ Ngẫu nhiên) rồi.

「À, đó là quái vật sao!?」

「Không, có tên người chơi trên đầu tức là người chơi, với lại, đừng tấn công.」

Reiji phần nào đoán được lý do tại sao người chơi biến thái bán khỏa thân - tên là Sunraku, lại cuống quýt đến vậy.

(Con Tham Thực Đại Xà tấn công bằng phân độc mà... Chắc hẳn là đã bị dính đòn khi hết thảo dược rồi.)

Reiji, một người chơi từ khi game ra mắt, nhớ lại sự hỗn loạn thời kỳ đầu khi khá nhiều người chơi trở thành nạn nhân của chiêu đó.

Nói chính xác thì gã này đang phải trả giá cho việc chơi kiểu “coi thường” mà không mang theo bất kỳ phương tiện hồi phục nào từ trạng thái sống như kẻ vô gia cư (chưa lưu điểm hồi sinh), nhưng Reiji không thể ngờ được lý do lại ngớ ngẩn đến vậy.

Bỏ qua việc tại sao gã lại nửa thân trần, Reiji khiến Mia hạ cung đã giương sẵn để tránh bị phạt PK, đồng thời hét to về phía người chơi tên Sunraku đang lao vun vút: 

「Nhà trọ nằm thẳng phía trước, tòa nhà có mái trắng đó………!!」

「Cảmmmm ơnnnnnnnnnnnn rấtttttttttttttt nhiềuuuuuuuu ! ! ! !」

Nhìn Sunraku vụt qua trong chớp mắt, Reiji đoán được đại khái cách phân bổ chỉ số của anh ta và thầm thương cảm.

(Cái build đó không ổn đâu... Mong là gã sớm nhận ra...)

Tiễn Sunraku – người có lẽ đã dồn quá nhiều vào AGI (Nhanh nhẹn) giống như mình trước đây, Reiji nhớ đến con boss mà anh ta phải đánh bại để đến được thành phố thứ ba, 「Thirdrema」.

「Cái tên đó… khó khăn lăm đây…… 」

「Reiji-kun... Cậu trông như một người chơi kì cựu vậy đó! Ngầu quá!!」

「」

Act cool đứng hình mất ……giây.

Và khi Reiji tỉnh lại, anh thầm cảm ơn cái tên đầu chim bán khỏa thân kia, người đã bất ngờ mang đến vận may cho mình.

   

   

   

   

   

   

 

 

Tóm lại, mặc dù Sunraku đã chết vì mất toàn bộ HP, nhưng nhờ người chơi tốt bụng mà anh đã thành công trong việc cập nhật điểm hồi sinh, và tỉnh dậy ở nhà trọ tại Secondale.

「Ôi……… suýt nữa thì toi……」

Khi đến lối vào Secondil và nhận ra mình “không biết nhà trọ ở đâu”, Sunraku đã gần như bỏ cuộc, nhưng may mắn nhờ người chơi tốt bụng mà anh ta thoát nạn.

Thực tế, nếu bị đưa về điểm hồi sinh ban đầu, không rõ vật phẩm kiếm được sẽ ra sao, nhưng đó không phải thứ anh ta muốn thử.

Mở màn hình chỉ số, xác nhận các vật phẩm vẫn còn nguyên, anh ta cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

「Hình như... là Reiji thì phải.」

Nếu lần tới mà có gặp lại thì phải cảm ơn mới được.

Anh nghịch chỉ số một lúc, hình như hình phạt chết trong game này là một hiệu ứng debuff tác động lên chỉ số trong một khoảng thời gian nhất định.

「Cũng đến giờ rồi, đi ngủ thôi.」

Hè mới bắt đầu thôi, ngủ một giấc lấy sức rồi mai cày tiếp!

                                                                                                                                            

Cái cảnh 「cuống cuồng vì trúng độc, thế là cắm đầu cắm cổ chạy thẳng một mạch đến Secondale」 từng là chuyện thường ngày ở huyện vào giai đoạn đầu game, khi hướng dẫn còn chưa đầy đủ.

Ngay cả bây giờ, mấy người chơi không thèm đọc hướng dẫn vẫn thi thoảng diễn lại y chang màn đó cho mà xem.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận