Trans: Torisaki Haruka
P/S: Lên liền 2 chap tuần sau
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
[Khốn kiếp! Tại sao Mountain Crawler lại ở đây?]
"Đừng lo, nó chỉ là một con non thôi. Tập trung vào phần chân và bụng, cũng là yếu điểm của nó."
Jade đang quan sát chiến trường từ đỉnh cần cẩu container.
Trên đầu hắn là một chiếc kính chuyên dụng được chế tạo đặc biệt, trang bị các tính năng như phát hiện nhiệt và phóng đại mục tiêu tầm xa – những thứ thường được lính bắn tỉa sử dụng. Jade đã đầu tư rất nhiều vào thiết bị này để nâng cao khả năng phối hợp với đồng đội.
[Ê, Đồ hộp! Tao sẽ lo phía sau nó, ngươi nhắm vào chân nó đi!]
[Ngươi chắc chứ?]
[Tao sẽ để mắt đến thằng khốn đó.]
[Frost, tao sẽ yểm trợ bằng súng bắn tỉa.]
Đúng như Jade dự đoán, đồng đội hắn nhanh chóng thích nghi với việc đối phó Mountain Crawler. Frost lao vào tấn công phần chân của nó, và khi con quái phản kích, Dwayne làm rối tầm nhìn của nó bằng cách bắn vào mắt. Trong lúc đó, Hope ném liên tục lựu đạn vào nó.
[Grrrrrr….]
Mountain Crawler, dù sao cũng chỉ là một sinh vật hoang dã, không thể chống lại sự phối hợp ăn ý khôngchút khoan nhượng từ nhóm của Jade. Tiếng gầm giận dữ và đầy oan khuất của nó vang vọng đến cả vị trí trên cao này.
‘Nhưng... nó đâu rồi?’
Jade chợt nhận ra hắn không còn thấy sinh vật đó nữa. Trong lúc tập trung vào Mountain Crawler, hắn đã bỏ sót chuyển động của đối tượng thực sự nguy hiểm.
‘Chắc chắn nó vẫn ở gần đây.’
Để tìm con quái nguy hiểm nhất – kẻ mà Jeanette đã cảnh báo – Jade điều chỉnh kính trên đầu.
Khi Dwayne lần đầu phát hiện những kẻ mang theo Gallagon, Jade lập tức ra lệnh giết tên đàn ông không rõ lai lịch trước. Đó không phải một mệnh lệnh được suy xét kỹ lưỡng – trong kinh nghiệm săn mồi của họ, kẻ thù nguy hiểm nhất luôn là con người, không phải quái vật.
Tuy nhiên, Jeanette lần này đã phản đối.
Kẻ thực sự nguy hiểm không phải gã đàn ông, mà là con quái đội Gallagon trên đầu – theo lời cô nói.
Với tư cách là một tộc nhân Kult, Jeanette cảm nhận được dòng chảy sức mạnh tâm linh từ kẻ đó – thứ mà cô chưa từng gặp trước đây. Theo lời Jeanette, trong suốt cuộc đời, đây là luồng sức mạnh hung mãnh và uy nghi nhất cô từng chứng kiến,.
Đó là lần đầu tiên Jeanette tuyên bố như vậy, khiến Jade hơi do dự. Nếu hắn có thể chiết xuất gen từ kẻ đó và truyền cho Si-hyun Yujin, cô ta chắc chắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
‘Bắt sống nó có thể giúp được tiểu thư… nhưng…’
Tuy nhiên, Jade hiểu rõ sức mạnh tâm linh không rõ nguồn gốc nguy hiểm đến mức nào. Nếu thất bại trong nỗ lực bắt giữ, mọi chuyện sẽ trở thành thảm họa. Vì vậy, hắn đã ra lệnh cho Dwayne nhắm vào nó đầu tiên.
‘Dù đòn phục kích thất bại, chúng ta vẫn có thể giữ nó ngoài tầm mắt… Hử?’
Những âm thanh kỳ lạ vang đến tai Jade khi hắn đang tìm kiếm mục tiêu. Âm thanh giống như tiếng gió, đôi lúc lại như rung động của một chiếc xe bay đang tiếp cận.
‘Âm thanh đó phát ra từ đâu?’
Jade rà soát xung quanh cần cẩu, nhưng không thấy điều gì bất thường. Hắn gọi Dwayne – người cũng đang mang thiết bị kính tương tự.
“Dwayne, kiểm tra quanh cần cẩu…”
[Kẻ địch mới!]
[Chúng đang hỗ trợ Mountain Crawler.]
[Chẳng phải là những kẻ chúng ta thấy lúc nãy sao? Bọn mang theo Gallagon ấy.]
Vội vàng đánh giá lại chiến trường, Jade phát hiện Gallagon xanh – đúng như Hope vừa báo. Sau lưng nó là một quả bóng lớn đang lơ lửng ở độ cao ngang đùi. Một gã gầy đang ẩn sau thùng hàng gần đó cũng lọt vào tầm nhìn.
Sau khi tìm được Gallagon mà hắn đang truy lùng, Jade nhanh chóng cầm lấy thiết bị liên lạc.
“Không được tấn công Gallagon! Nếu nó bị thương, nhiệm vụ sẽ thất bại.”
[Thế chúng ta phải làm gì? Trước đó đã nhất trí xử lý sau vì có Gallagon mà.]
Việc Gallagon bị thương không phải vấn đề lớn. Chỉ cần nó không chết, vẫn có thể chữa trị được.
‘Vấn đề là Gallagon xanh có thể gọi đồng loại của nó.’
Mặc dù Gallagon trong thành phố này không phải cá thể đó, nhưng Jade từng nghe về sự kiện họ tổn thất nghiêm trọng khi cố cứu một Gallagon xanh khác. Lúc đó, hai Gallagon trắng và một Gallagon đen đã xuất hiện để giải cứu cá thể kia. Vì vậy, họ mất đến mười tàu chiến.
‘Không biết có phải trời giúp không, nhưng con Gallagon ta buôn lậu lại yên lặng bất thường.’
Dù là may mắn hay do chúa đang giúp đỡ, sinh vật kia vẫn chưa kêu gọi đồng loại.
Tuy nhiên, không ai biết được sự kiên nhẫn của nó kéo dài bao lâu. Họ cần phải nhanh chóng làm nó bất tỉnh và nhốt vào buồng đông lạnh.
‘…Có vẻ chúng ta sắp có một pha hành động ra trò rồi.’
Quyết tâm, Jade ra lệnh cho đồng đội qua thiết bị liên lạc.
“…Ban đầu ta định xử lý nó sau khi kiểm soát khu vực, nhưng giờ thì không còn lựa chọn. Loại bỏ tất cả, trừ Gallagon.”
[Chỉ cần cẩn thận với Gallagon thôi à? Được rồi.]
[Ừ.]
“Hope, cẩn thận với lựu đạn.”
[Biết rồi, “mẹ” ơi.]
[Khoan đã, quả bóng hồng kia có gì đó sai sai!]
“Cái gì?”
Jade lập tức chuyển sự chú ý sang sinh vật trông như quả bóng mà Jeanette vừa cảnh báo.
Hình dạng của sinh vật đó đã thay đổi so với lúc trước. Phía dưới cơ thể tròn trĩnh của nó xuất hiện các vảy, và sáu xúc tu dài mảnh mọc ra từ thân.
Khi con quái rung chuyển các xúc tu, Frost – người đang đối đầu với Mountain Crawler – bỗng đứng khựng lại.
[Chúa ơi! Sức mạnh tâm linh!]
[Điên thật rồi! Con này cũng là quái vật sở hữu năng lực tâm linh à?!]
[Frost!!! Rút lui ngay lập tức!]
Không thể di chuyển vì bị ảnh hưởng bởi năng lực, Frost lãnh trọn cú húc của Mountain Crawler và bị hất văng đi xa.
“Đừng lo! Frost đã thay xương bằng bạc đen rồi, không sao đâu!”
[Chuẩn luôn! Cái lon sắt đó có bộ xương cường hóa mà, vẫn sống khỏe thôi!]
[Hope! Kích hoạt khiên ngay! Ta sẽ tăng cường nó!]
[Ta sẽ chuyển sang đạn AP (Anti-Psychic, chống tâm linh).]
[Này! Gallagon chuẩn bị tấn công kìa!]
“Không được tấn công Gallagon! Ta nhắc lại! Không được tấn công Gallagon!”
[Khốn kiếp!]
Sự xuất hiện của các kẻ địch mới khiến cả đội hỗn loạn. Kênh liên lạc dồn dập vì sinh vật hình dạng quả bóng đang dùng sức mạnh tâm linh, và ngay cả Jade cũng không ngoại lệ.
Vì vậy, hắn không nhận ra rằng một con quái khổng lồ đang vỗ cánh ngay phía trên đầu mình.
***
‘Số 26 đang chiến đấu khá tốt.’
Ta quan sát từ trên không khi trận chiến đang diễn ra.
Số 26, phối hợp cùng với Mountain Crawler, đã khéo léo đỡ các đợt tấn công của kẻ địch. Nhờ những lần cùng nhau đi săn trước đó, nó hỗ trợ chiến đấu với các quái vật lạ một cách dễ dàng.
Vì Adhai là một Gallagon, nên nó đã phản công hiệu quả bằng các đòn tấn công tâm linh.
Tất nhiên, vì kẻ địch có một thành viên là tộc Kult, nên họ đã chuẩn bị trước để đối phó với các đòn tấn công này. Trong số những kẻ địch tôi từng chạm trán, đội ngũ này có lẽ là giỏi nhất trong việc phòng thủ trước năng lực tâm linh.
‘Chúng dùng đạn AP và một tấm khiên khá tốt.’
Không giống với đám cảnh sát vũ trang mang theo trang bị lởm khởm trước đây, những kẻ này mang theo tấm khiên thực sự, gắn trên bộ giáp cường hóa tiên tiến. Nếu không có nó, thì có lẽ cuộc thảm sát của Số 26 đã diễn ra suôn sẻ và để lại nhiều hối tiếc.
‘Tên cyborg kia có vẻ đã được nâng cấp bằng bạc đen.’
Bạc đen là một loại kim loại có khả năng làm suy yếu sức mạnh tâm linh, và cũng là một trong những vật liệu chính tạo nên tấm khiên. Nếu là một cyborg khác, có lẽ phần thân trên đã bị tách ra vì đòn tấn công của Số 26. Tuy nhiên, tên này, nhờ được nâng cấp bằng loại vật liệu tốt, vẫn có thể chống chịu đòn tấn công tâm linh, dù không thể cử động thoải mái.
‘Bình thường, [Liên kết linh hồn] sẽ bị vô hiệu hóa bởi bạc đen, nhưng…’
Kẻ địch dường như cũng biết điều đó và đã chuẩn bị biện pháp đối phó. Không giống các đồng đội, tên tộc Kult đội một vương miện trên đầu thay vì chiếc kính.
Chiếc Nhẫn của sự Tăng Cường. Đó là một cổ vật có khả năng tăng cường sức mạnh tâm linh của kẻ sử dụng. Nhờ chiếc vương miện đó, ngay cả cyborg có cơ thể cấy bạc đen vẫn có thể dùng [Liên kết linh hồn].
‘Chúng mang theo mọi thứ thật rồi.’
Cứ như có một cao thủ kỳ cựu chỉ dẫn cho người mới chơi vậy.
‘Không thể nào. Không thể có chuyện đó được.’
Tôi gạt bỏ ý nghĩ ấy và từ từ hạ xuống phía sau tên chỉ huy.
Hắn đang quá tập trung vào chiến trường trước mặt.
Âm thầm tiến lại gần từ phía sau, tôi dùng một cánh tay chiến đấu để bịt miệng hắn lại.
“!”
Sau khi bịt miệng, tôi dùng một tay khác chụp lấy cánh tay phải của hắn và vặn ngược lại. Hắn run lên vì đau, nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng ở đó.
Tứ chi của hắn là điều không cần thiết với kế hoạch của tôi.
“Ugh!”
Tên này, với cơ thể bị vặn gãy trong tích tắc, sùi bọt mép. Có vẻ hắn muốn hét lên hoặc báo hiệu cho đồng đội, nhưng tất cả đều vô vọng.
Hiện tại, tôi đang giữ đầu hắn cố định ở tư thế cũ - trước khi bị tấn công.
Nhờ thế, đám địch chỉ nghĩ rằng tầm nhìn của hắn bị rung lắc vì bị tấn công hay gì đó.
‘[Liên kết linh hồn] sẽ bị cắt đứt khi đối tượng mất ý thức hoặc ra khỏi phạm vi áp dụng.’
Điều đó cũng có nghĩa là ta có thể lợi dụng kẻ đang dùng [Liên kết linh hồn], miễn là tránh được điều kiện khiến hiệu ứng bị gián đoạn.
Giữ nguyên trạng thái đó, tôi từ từ hạ xuống cùng với cần cẩu. Tôi bắt chước chuyển động như thể hắn đang tự tay nắm lấy cái thang và leo xuống một cách tự nhiên.
Với người thường thì kế hoạch này là bất khả thi, nhưng nhờ cơ thể Amorph của tôi – có nhiều tay và cảm giác siêu việt vượt qua con người – chuyện này hoàn toàn có thể thực hiện.
[Đội trưởng?]
[Có chuyện gì vậy? Sao tự dưng anh lại leo xuống?]
Tiếng của các đồng đội bối rối vang lên từ thiết bị liên lạc. Nhưng chủ nhân của nó thì chẳng còn khả năng đáp lời.
Khi tấn côgn bằng phát bắn tỉa đầu tiên, khả năng cao là bọn chúng đã có sự chuẩn bị từ trước với nhóm của tôi.
‘Một người và một Gallagon, chắc bọn chúng nghĩ rằng có thêm một con quái vật không rõ danh tính đi cùng.’
Nếu có thêm con người trong đội, hoặc nếu tôi là một sinh vật biểu hiện ra trí tuệ vượt trội, có thể kẻ địch đã nghi ngờ tình huống hiện tại. Sau cùng thì, con người vẫn có thể bị đe doạ buộc phải di chuyển.
Nhưng con người duy nhất trong nhóm tôi đang run rẩy nép sát bên Gallagon ở đằng xa.
Do đó, chúng chỉ nghĩ rằng đồng đội mình đang hành động bất thường, chứ không ngờ được rằng có một con quái vật đang ‘điều khiển và di chuyển’ hắn thay vì giết chết.
Tất nhiên, trừ khi đám đó bị ngu, bọn chúng sẽ nhanh chóng nhận ra có vấn đề và thực hiện hành động.
Và chính những hành động hợp lý đó là thứ tôi đang nhắm đến.
[Jade! Trả lời đi!]
[Dwayne! Jade đang tiến về phía anh đấy!]
“Không có trong tầm nhìn. Kiểm tra ngay đi.”
“*Cụp*…”
Tên mà tôi đang giữ dường như là Jade Russell – kẻ đã mang Adhai đến thành phố này. Tôi vẫn chưa thấy rõ mặt hắn, vì nếu đối diện trực tiếp sẽ để lộ thân phận.
‘Mình đã đoán là hắn, và đúng thật.’
“*Cụp*…”
Jade, hay đúng hơn là gã này, cố gắng hết sức để báo cho đồng đội biết sự thật, dù tay chân đã bị bẻ gãy và bị tôi giữ chặt.
‘Không thể để hắn như vậy được.’
Tôi cắn vào vai hắn. Độc thần kinh chảy trong cơ thể nhanh chóng len vào cơ thể tên Jade.
“……”
Bị gây mê như một con dê bị hù dọa, Jade cứng người lại và im bặt.
Cầm cơ thể mềm oặt như búp bê vỡ vụn của y, tôi hướng đến mục tiêu tiếp theo.
‘Tiếp theo là tay bắn tỉa.’
Lúc bị tấn công, tôi không biết vị trí của hắn. Nhưng giờ thì khác.
Tay bắn tỉa này đang trong phạm vi tác dụng của [Liên kết linh hồn], đồng thời có vị trí để ngắm bắn trong tầm nhìn của Jade – kẻ tôi đang giữ. Việc tính toán ra vị trí của kẻ địch từ dữ kiện này đã thu hẹp phạm vi rất nhiều.
‘Nếu mình đến gần, tay bắn tỉa chắc chắn sẽ ló mặt để kiểm tra đồng đội.’
Tiến vào khu vực nghi ngờ có tay bắn tỉa, tôi đặt Jade nằm xuống đất cạnh một thùng hàng. Tôi kiên nhẫn chờ đợi phản ứng của kẻ địch từ ngoài phạm vi tầm nhìn của Jade.
‘Giờ là lúc di chuyển từ từ, thật chậm rãi.’
Vì tên bắn tỉa chắc chắn đang chia sẻ tầm nhìn với Jade, hắn sẽ nhanh chóng xác định được vị trí của y. Tôi tập trung cơ quan phụ trợ và tiếp tục quan sát xung quanh.
Sau vài phút, nó chợt phát hiện chuyển động. Đó là một cách chuyển động linh hoạt, nhẹ nhàng khiến người thường nhầm lẫn với chuột hay gián.
‘Là hắn.’
Lặng lẽ, tôi di chuyển để tránh bị lọt vào tầm nhìn của tên bắn tỉa. Có khả năng hắn, cũng như Jade, mang thiết bị hỗ trợ chia sẻ, nên đành phải rời khỏi địa điểm hiện tại.
‘Chừng này là đủ xa rồi.’
Giữ một khoảng cách hợp lý, tôi ẩn mình trong bóng tối và chờ đợi. Tên bắn tỉa tiến lại gần một cách cẩn trọng, như con chuột nhắm đến miếng phô mai trong bẫy.
Dù khoảng cách ngày càng gần, tôi vẫn chưa thấy hình dáng hắn. Thay vào đó, cơ quan phụ trợ cho thấy hắn có thể đang mặc trang bị ngụy trang quang học.
‘Mà thôi, mình chỉ cần bắn trúng đầu hắn là xong.’
Khi hắn dừng lại để kiểm tra tình trạng của Jade – đó sẽ là thời cơ thích hợp.
[Mountain Crawler bị xử lý rồi! Phần còn lại sẽ không mất nhiều thời gian đâu!]
Tin xấu truyền tới từ thiết bị liên lạc của Jade. Nếu Mountain Crawler đã chết, thì Số 26 và Adhai cũng không thể trụ được lâu.
‘…Không. Mình phải tin vào họ.’
Tôi lắc đầu xua đi những suy nghĩ tiêu cực.
Từ những gì đã trải qua, tôi biết Số 26 không hề yếu. Nó đủ khả năng cầm cự cho tới khi tôi tới hỗ trợ.
Tôi lặng lẽ chờ đợi. Những tin tức tồi tệ tiếp tục vang lên qua thiết bị liên lạc, nhưng bản thân cố nghiến răng chịu đựng.
Và cuối cùng, cơ quan phụ trợ cũng báo hiệu đến vài tin mừng.
Tên bắn tỉa đang đứng trên nóc thùng hàng trước mặt tôi.
Tôi liền nhắm vào vị trí đó bằng Cơ Quan Phóng Gai. Mục tiêu là trái tim của hắn ta.
Dù không thể thấy bằng mắt thường, nhưng siêu cảm quan của cơ quan phụ trợ dễ dàng bắt được nhịp tim lặng lẽ của hắn.
“Đây là Dwayne. Tôi đã nhìn thấy Jade…”
Trước khi hắn nói xong, một gai xương đã phóng ra từ đầu ngón tay.
Như dự đoán, linh cảm của Amorph không hề lừa dối tôi.
Tên bắn tỉa không kịp trăng trối trước khi ngã gục xuống.
-----------------------------------------------


1 Bình luận