Volume 2: Yên Bình Trước Cơn Bão
Chương 119: Giáp Giáo Quân
3 Bình luận - Độ dài: 3,935 từ - Cập nhật:
Có nhiều công ty sản xuất chiến cơ đã mạnh dạn gia nhập thị trường bằng cách tung ra một mẫu thiết kế gây chấn động nền công nghiệp này. Thế nhưng chỉ có một vài công ty mới có đủ sức để tồn tại đến ngày nay. Ví dụ như Công Ty Vũ Trang Lindholm đã phát triển vượt bậc từ cái điểm xuất phát khiêm tốn để trở thành một tập đoàn liên ngân hà khổng lồ. Công ty Lindholm là một thương hiệu quen thuộc trong thị trường chiến cơ, và nổi tiếng đến mức những khách hàng trung thành cứ thế mà mua sản phẩm mới nhất của họ mà không cần suy nghĩ gì nhiều.
Bình thường thì Ves không thích những mẫu chiến cơ đại trà cho lắm, nhưng cậu vẫn cảm thấy mẫu chiến cơ đầu tiên của họ khá là thú vị để nghiên cứu và tham khảo.
Thương hiệu của Lindholm bắt đầu với mẫu thiết kế thương mại đầu tiên của họ, chính là chiếc Hoplite HPL-100P, hay còn được biết đến với cái tên Giáp Giáo Quân. Hai trăm năm trước, nhờ có mẫu Giáp Giáo Quân mà cái công ty vô danh ấy đã trở thành một tập đoàn cực kì máu mặt trong toàn thể ngân hà. Đó là vì mẫu thiết kế của nó có sự khác biệt hoàn toàn so với các mẫu truyền thống đương thời.
Điểm đầu tiên là chiếc Giáp Giáo sử dụng một cây giáo làm trang bị chiến đấu chính thay cho kiếm. Nhưng công ty Lindholm lại không hài lòng với một cây giáo bình thường.
Thay vào đó, họ tạo ra một vũ khí có thể điều chỉnh được chiều dài của nó. Với mẫu thiết kế dạng ống nhiều lớp khá là vững chắc, chiếc Giáp Giáo có thể kéo dài hoặc thu ngắn cây giáo theo ý muốn. Nhược điểm duy nhất của nó chính là cấu trúc bên trong không thể chịu được lực tác động quá lớn mà thôi.
“Dù sao thì đây vẫn là một ý tưởng táo bạo.” Ves nói với vẻ ngưỡng mộ.
Đúng là loại vũ khí này vẫn có một vài điểm yếu, nhưng nó lại hoàn toàn phù hợp với mẫu chiến cơ này. Nó chứng minh rằng một mẫu thiết kế không nhất thiết phải hoàn hảo về mặt kỹ thuật mà vẫn có thể bán chạy trên thị trường.
Chiếc Giáp Giáo còn sử dụng một tấm khiên hạng nặng khá là độc đáo. Chiếc khiên tròn khổng lồ của nó có lắp một cái mũi nhọn vừa dẹt lại vừa rộng ở chính giữa, giúp nó có khả năng đâm xuyên thủng giáp đối phương mỗi khi phi công sử dụng khiên để tấn công. Công ty Lindholm thậm chí còn bổ sung thêm một vài tính năng lạ lùng giúp tăng cường khả năng công kích hiệu quả hơn cho tấm khiên nữa.
Trước hết là họ có gắn các bộ đẩy thu nhỏ ở phía sau tấm khiên. Những bộ đẩy này sẽ tự động kích hoạt mỗi khi chiếc Giáp Giáo tiến hành thực hiện động tác đánh bật kẻ địch. Các bộ đẩy đó chỉ hoạt động trong khoảng một phần tư giây, nhưng thế là quá đủ để tăng lực va chạm lên đến năm mươi phần trăm rồi.
Vẫn cảm thấy chưa đủ, các nhà thiết kế ở công ty Lindholm còn nhồi thêm một bộ điều khiển quán tính nữa. Bình thường thì nó sẽ nằm yên không hoạt động. Nhưng nó sẽ được kích hoạt mỗi khi chiếc Giáp Giáo bắt đầu dùng tấm khiên để đẩy lùi đối phương. Lúc đó, nó sẽ giảm ba mươi phần trăm trọng lượng của tấm khiên, góp phần gia tăng tốc độ ra đòn.
Ngay khoảnh khắc cuối cùng trước khi va chạm, thì bộ phận này sẽ đảo ngược thiết lập, khiến cho tấm khiên nặng hơn ba mươi phần trăm so với bình thường. Tuy nó sẽ làm chậm đòn đánh hơn một chút nhưng đó cũng không là vấn đề một khi nó sắp sửa đập vào cơ thể mục tiêu trước mắt. Với cái trọng lượng bổ sung ấy, thì cái đòn đánh cũng mang theo nhiều sát thương hơn, khiến kẻ địch khó mà chống đỡ.
Phi công lái chiếc Giáp Giáo thường sẽ bồi thêm một cú đâm bằng cây giáo đã được kéo dài ra ngay sau đó. Đây chính là một tổ hợp tấn công liên hoàn phổ biến của chiếc Giáp Giáo, và nó đã giúp cho mẫu thiết kế này trở nên nổi bật hơn.
Tất nhiên là những cải tiến này cũng có mặt hạn chế của nó. Mặc dù công ty Lindholm đã gia cố các bộ đẩy và các bộ điều khiển quán tính để chống sốc, nhưng chúng vẫn dễ gặp trục trặc trong lúc tác chiến. Ngoài ra những thiết bị bổ trợ này cũng chỉ có đủ năng lượng để sử dụng ba lần là tối đa.
Giới phê bình gọi đó là mánh khóe rẻ tiền, nhưng các phi công chiến cơ đã thử sức thực hiện động tác đó lại đánh giá cao chiêu thức này. Mặc dù nó vẫn gây ra nhiều tranh cãi, nhưng công ty Lindholm vẫn quảng bá rầm rộ ngón đòn độc đáo ấy và bán ra hàng trăm nghìn chiếc Giáp Giáo Quân. Sau khi làn sóng phấn khích dần trôi qua, thì công ty Lindholm cũng đã kiếm đủ lợi nhuận để đầu tư phát triển những mẫu chiến cơ tốt hơn rồi.
Nhưng nếu chỉ có thế thì mẫu chiến cơ này hẳn đã bị lãng quên từ lâu. Thay vào đó, chiếc Giáp Giáo vẫn luôn thu hút người chơi trong Iron Spirit là nhờ một tính năng cuối cùng.
Công ty Lindholm muốn tạo nên một chiến cơ hiệp sĩ với khả năng công kích vượt trội. Thế nên chỉ nâng cấp vũ khí thôi là chưa đủ, mà họ còn muốn ban cho nó khả năng bứt tốc về phía trước trong khoảng thời gian ngắn nữa. Để làm được điều đó, họ đã nâng cấp mẫu Giáp Giáo mà không cần đến những thiết bị gia tốc thông thường.
Việc lắp đặt các động cơ đẩy phụ trợ là cách truyền thống để giúp chiến cơ bật nhảy ở tầm ngắn. Mặc dù nó tạo ra lực đẩy khá là lớn, nhưng phương án này đi kèm với nhiều giới hạn. Thay vì đối mặt với những vấn đề như nhiên liệu hay nhiệt năng đào thải, thì công ty Lindholm lại tập trung nâng cấp cho đôi chân của chiến cơ.
Phần chân của nó vẫn giữ hình dạng chân con người, nhưng các nhà thiết kế đã tập trung nâng cấp hệ thống cơ bắp nhân tạo lên mức đáng kể. Không ai biết công ty Lindholm đã làm như thế nào, nhưng họ đã nghiên cứu phát triển một cấu trúc cơ bắp hoàn toàn mới, cho phép chiến cơ nhảy về phía trước với một lực đẩy khổng lồ. Không những thế, mà nó còn có một bộ móng vuốt có thể kéo dài từ bàn chân giúp chiếc Giáp Giáo bám chắc mặt đất hơn để tránh bị trượt ngã trong lúc tác chiến.
Tóm gọn lại là Ves rất ngưỡng mộ những nhà nghiên cứu đã thiết kế phiên bản gốc của chiếc Giáp Giáo. Họ không ngần ngại hiện thực hóa ý tưởng riêng của họ lên thể loại chiến cơ hiệp sĩ truyền thống. Sự bổ trợ lẫn nhau giữa giáo, khiên và đôi chân đã làm tăng hiệu quả chiến đấu một cách rõ rệt. Các nhà thiết kế ấy đã thành công biến ý tưởng điên rồ của họ thành một sản phẩm cực kì thiết thực.
“Chiếc Giáp Giáo quả là một kiệt tác.”
Nếu xét về mặt thiết kế, thì mẫu chiến cơ này rất khó để cải tiến thêm mà không phá hỏng cấu trúc chặt chẽ của nó. Nhiều nhà thiết kế chiến cơ đều đã thử sức và thất bại trong việc tạo ra các mẫu biến thể với hiệu suất vượt trội hơn.
Ves thì không ngại thử thách. Cậu muốn chứng tỏ bản thân mình có thể thành thạo với một mẫu thiết kế khó nhằn như chiếc Giáp Giáo. Cách duy nhất để làm được điều đó chính là cậu phải tạo ra một mẫu biến thể mới toanh, chứ không phải đơn thuần là chỉnh sửa lại đôi chút dựa trên bản gốc.
[Công Ty Vũ Trang Lindholm – Mẫu Hoplite HPL-100P]: 1,2 triệu hiện kim Bright.
Cậu nhìn mức giá mà bủn rủn tay chân. Cho dù cậu vẫn còn một khoản tiết kiệm kha khá, nhưng vấn đề là dạo này cậu vẫn chưa kiếm thêm một đồng nào cả.
“Mình còn phải mua thêm một món nữa.”
Ves có một kế hoạch rất đơn giản. Cậu muốn thiết kế một mẫu chiến cơ dựa trên xu hướng hiện tại. Bây giờ đang có nhiều phi công thanh thiếu niên đang đổ xô vào Iron Spirit để rèn luyện kỹ năng điều khiển chiến cơ.
Được làm quen với một chiến cơ hiệp sĩ là một trong những khóa học cơ bản nhất trong chương trình đào tạo phi công ở các học viện chiến cơ. Đó là loại chiến cơ dễ tiếp cận nhất và cũng là mẫu khởi đầu lý tưởng dành cho những tân học viên.
Một trong những lý do khiến bản gốc không quá phổ biến là vì nó chiến đấu bằng cách sử dụng cây giáo đặc biệt của nó. Và ngược lại, các phi công tập sự thì chỉ được huấn luyện với các loại chiến cơ hiệp sĩ cầm kiếm mà thôi.
Cậu dự định sẽ đáp ứng nhu cầu của các phi công ấy bằng cách thiết kế một mẫu biến thể Giáp Giáo sử dụng kiếm. Tuy trong danh mục đã có một vài phiên bản cùng thể loại, nhưng Ves tin rằng cậu có thể tạo ra một sắc nét riêng cho ý tưởng này. Sau khi lướt qua danh sách, Ves đã tìm thấy một vũ khí phù hợp và thêm nó vào giỏ hàng.
[Công ty TNHH J.J.V. – Kiếm Đế ISX34]: 250.000 hiện kim Bright
Cái thanh Kiếm Đế nghe có vẻ sang chảnh đấy, nhưng thực ra thì nó có cùng kiểu dáng với mấy thanh kiếm mà các tân học viên sử dụng để huấn luyện. Thanh đơn kiếm ấy không quá dài cũng không quá ngắn, không quá nặng cũng không quá nhẹ, v.v… Nói chung là không có điểm gì nổi bật bởi vì nó cần phải phù hợp cho mọi phi công chiến cơ, ít nhất là trong giai đoạn huấn luyện ban đầu.
Ves chọn thanh Kiếm Đế là vì nó là bản nâng cấp tốt hơn so với những thanh kiếm tập sự rẻ tiền, kém chất lượng. Công ty TNHH J.J.V. đã đầu tư rất nhiều để nghiên cứu cải tiến một thanh kiếm tưởng chừng khá đơn giản này, từ việc thay đổi các thành phần hợp kim cho đến thay đổi hình dạng và trọng tâm của nó. Nhờ vậy mà nó đã biến thành một thanh kiếm được các tân binh ưa chuộng lúc mới vào nghề.
“Đây không phải là thanh kiếm gì đặc biệt, nhưng thời gian đã chứng minh cho hiệu quả của nó. Nó khá là sắc bén, bền bỉ và giá cả cũng phải chăng. Chỉ vậy thôi là đủ cho phần lớn các phi công chiến cơ rồi.”
Sau khi xác nhận mua hàng, tài khoản tiết kiệm của cậu lại càng vơi đi mất. Giờ đây cậu đã sở hữu hai giấy phép 3-sao, là đủ để thiết kế nên một chiếc biến thể ổn áp rồi. Cậu ngả lưng lên ghế và suy ngẫm xem liệu mình sẽ nảy ra ý tưởng gì cho mẫu chiến cơ mới của mình không.
Như thường lệ, cậu lại tìm cảm hứng từ lịch sử cổ đại. “Đấu sĩ à? Không, mình không muốn tạo ra một mẫu chỉ đi đánh đấm mua vui cho người khác. Viking thì sao? Không, nó quá hung hãn và kém kỷ luật. Hiệp sĩ thời Trung cổ được không nhỉ? Nghe cũng được, nhưng mình thấy vẫn chưa đủ.”
Sau vài phút nghiên cứu mà chẳng tìm thấy cái gì mới mẻ, Ves đành từ bỏ ý định tham khảo các sự kiện lịch sử. “Liệu mình có cần phải dựa vào thực tế ngoài đời để tạo ra một hình tượng nhất quán không?”
Cậu ngẫm lại mấy mẫu thiết kế trước đây của mình. Ves luôn để trí tưởng tượng của cậu bay cao bay xa để thêu dệt nên những cảnh hành động kịch tính mỗi khi cậu cố gắng định hình ý tưởng thiết kế chiến cơ. Khi cậu nhớ lại các mẫu chiến cơ như chiếc Marc Antony hay Sương Ảnh Kích, cậu lúc nào cũng tự động trói buộc trí tưởng tượng của mình trong phạm vi khuôn khổ ngoài đời thực.
Nhưng nếu cậu phá bỏ giới hạn ấy thì sao?
“Yếu Tố X là thứ gì đó có tồn tại nhưng không thể nắm bắt được. Một khái niệm không thuộc về thế giới vật chất thì cũng chẳng có lý do gì phải tuân theo các quy tắc vật lý cả.”
Nói nghe thì dễ, nhưng làm cách nào để một kỹ sư như Ves có thể dễ dàng mặc kệ những định luật vạn vật bất biến của vũ trụ cơ chứ? Mỗi chiến cơ là một cỗ máy khổng lồ. Cái cấu trúc và các vật liệu bên trong nó không có gì là huyền bí cả. Chỉ cần một nhà thiết kế chiến cơ có được bản thiết kế, là họ có thể tạo ra một bản sao y hệt mà không gặp bất kì vấn đề nào.
Tất nhiên là ngoại trừ các yếu tố phi vật lý rồi. Sự tồn tại của yếu tố X bên trong chiến cơ đã khiến Ves tin rằng chiến cơ chính là một thực thể tâm linh hoặc là nó đang sở hữu một linh hồn sơ khai nào đó. Cậu chỉ đơn giản là chưa bao giờ thực sự nghiên cứu sâu vào giả thuyết này mà thôi.
“Một thực thể tâm linh thì có thể mang bất kì hình dạng nào cũng được.”
Ves nhớ lại lúc mình đã từng tạo ra một bước đột phá nhỏ về khái niệm yếu tố X. Lúc ấy, cậu đang thi đấu trước toàn thể Phân Khu Sao lần đầu tiên trong cuộc đời mình. Cậu buộc phải thiết kế một chiến cơ càng nhanh càng tốt để có thể giành lấy một phi công chiến cơ giỏi nhất trong vòng đối kháng tự do.
Và kết quả từ nỗ lực chế tạo vội vàng ấy chính là chiếc Kỳ Lân. Mặc dù bộ khung vẫn còn có nhiều lỗi kỹ thuật, nhưng Ves đã hình dung nó như một con kỳ lân oai phong, bất khả xâm phạm, và đồng thời sử dụng cây giáo như cái sừng của con sinh vật huyền bí kia. Thật lòng mà nói, cậu còn chẳng có thời gian để nhớ đến cái nguồn gốc hư ảo của nó nữa kìa.
“Kỳ lân là một sinh vật thần thoại. Ai cũng có tưởng tượng riêng của họ về hình dạng và sức mạnh ảo ma của nó. Nhưng trong trường hợp này thì hình ảnh kỳ lân trong đầu thiết kế gia mới là quan trọng nhất.”
Nếu yếu tố X phải bám sát với thực tế, thì một nhân vật thần thoại sẽ gây bất lợi cho quá trình xây dựng hình ảnh chiến cơ. Ngược lại, bằng cách nào đó, Ves đã tin rằng chiếc Kỳ Lân sẽ không gặp bất kì vấn đề nào cả. Nó thậm chí còn vượt qua giới hạn vật lý của nó và chiến đấu xuất sắc dưới sự điều khiển của Lovejoy nữa.
“Liệu mọi chuyện có thực sự đơn giản như vậy sao?”
Một ví dụ đơn lẻ thì không đủ để chứng minh cho giả thuyết của cậu. Nhưng theo bản năng thì Ves vẫn cảm thấy mình đã đi đúng hướng. “Vấn đề là mình có dám thử nghiệm hay không thôi?”
Cậu thực sự muốn kiểm chứng cách tiếp cận mới mẻ này. Rủi ro thì vẫn rất lớn. Nếu cậu thất bại trong mẫu chiến cơ đầu tiên sau khi giành chiến thắng tại Cuộc Thi Mở Rộng Leemar thì cậu sẽ không kiếm nổi doanh thu cần thiết mất.
Nhưng lỡ đằng nào cậu cũng thất bại thì sao? Không ai biết cách quan sát hay đo đạc cái thứ mơ hồ như yếu tố X cả. Cùng lắm thì những ai bước vào buồng lái cũng chỉ có cảm giác bất an khó chịu mà thôi.
Tuy nhiên, Ves đang có tâm trạng vô cùng phấn chấn. Như một con chim non lần đầu tiên sải cánh, cậu háo hức muốn khám phá thế giới mới ở phía trước. Cậu chỉ bị giới hạn bởi trí tưởng tượng của mình mà thôi.
Cậu cũng chả cần phải dựa vào một truyền thuyết có sẵn để làm gì. Tại sao không tự nghĩ ra một câu chuyện cho riêng mình nhỉ? Hãy thử xào nấu một vài cốt truyện gắn liền với những bộ phận mà cậu phải lắp đặt, thay vì cố nhồi nhét một hình mẫu có sẵn vào một cái khuôn không mấy vừa vặn để làm gì.
“Mình nên chọn cái gì đó mạnh mẽ một chút nhưng cũng đừng quá phức tạp.”
Trí tưởng tượng của Ves dần đơm hoa kết trái thành vô số các ý tưởng độc đáo. Một vài trong số đó thì mượn lại mấy cái mô-tip trong những câu chuyện thần thoại cũ xưa nhưng với chút biến hóa khéo léo, trong khi số khác thì lại quá cực đoan để áp dụng.
Cuối cùng thì Ves mới quyết định lấy hình tượng của một nhân vật bất tử với chức danh là Đại Sư để làm trung tâm cho mẫu thiết kế của chính mình. Vị Đại Sư ấy từng là một hiệp sĩ và cũng là một tay kiếm khách đầy gan dạ mà người đời luôn tung hô trên chiến trường mỗi khi ngài đối mặt với cả con người lẫn quái thú. Vị đại nhân ấy ngày càng mạnh mẽ hơn sau mỗi lần chiến thắng và kiếm thuật của ngài ấy cũng dần sắc bén hơn bao giờ hết.
Trên hành trình trở thành một bậc kiếm nhân đỉnh cao thiên hạ, ngài ấy còn học hỏi nhiều trường phái kiếm thuật từ các bậc thầy kiếm sĩ khác nữa.
Cuối cùng thì Vị Đại Sư ấy đã đạt tới cảnh giới khai sáng. Người chiến binh ấy đã nắm được bí quyết trường sinh bất lão và trở thành một trong những vĩ nhân kiệt xuất nhất nhân loại.
Năm tháng dần trôi qua và chiến tranh cũng dần lắng xuống. Cuối cùng thì vị Đại Sư ấy mới buông bỏ nhiệt huyết tuổi trẻ của mình. Ngài trở thành cấm binh của một vị hoàng đế đầy cao quý, là người đã ban tặng cho ngài thanh Uy Kiếm tượng trưng cho quyền lực không mấy ai sánh bằng. Lúc đó, ngài không còn phải vung kiếm để chinh phục nữa mà là để bảo vệ bá tánh.
Một khi Vương Triều mà vị Đại Sư đang phụng sự đã lớn mạnh, ngài ấy không còn cơ hội nào để thể hiện năng lực của mình nữa. Không còn nghĩa vụ nào khác, ngài ấy mới bắt đầu thu nhận đệ tử để truyền dạy kiếm thuật cho thế hệ trẻ.
Dần dà thì ngài ấy cũng trở thành một vị Đại Sư nổi tiếng nhất nhì trong Vương Triều. Ngài không chỉ có thể giải thích cái tinh túy của kiếm thuật một cách xuất sắc, mà đồng thời bản thân ngài cũng lĩnh hội nhiều cái nhìn sâu sắc trong quá trình giảng dạy. Ngài từ từ lược bỏ hết những động tác phô trương thừa thãi, và từ từ tôi luyện kiếm thuật của mình trở nên thuần khiết hơn trước.
“Không biết mình có đang nói quá mơ hồ không nhỉ?” Ves bất chợt tự hỏi. Cậu rất hài lòng với câu chuyện mà cậu đang xây dựng, nhưng cậu cũng không muốn tốn quá nhiều thời gian để mô tả bối cảnh một cách quá kỹ lưỡng. Nếu làm vậy thì thà cậu trở thành nhà văn luôn cho rồi. “Mình cũng không có suy nghĩ quá nhiều hồi lúc mình đi thiết kế chiếc Kỳ Lân, cho nên chắc là không sao đâu.”
Có lẽ mấy chi tiết lặt vặt này nọ cũng không quan trọng lắm. Thứ Ves thật sự cần chính là một mạch truyện thần thoại chính để hỗ trợ cho quá trình xây dựng nhân vật của mình. Nếu câu chuyện có một hình tượng mạnh mẽ và rõ nét, thì cậu cũng dễ nắm bắt các ý chính hơn và duy trì tính nhất quán của nhân vật đó trong suốt nhiều giờ đồng hồ. Ngược lại thì một cái bối cảnh ngoài lề quá phức tạp sẽ khiến cho mọi thứ rối rắm hơn rất nhiều.
Tự xây dựng một câu chuyện cho riêng mình cũng không phải là vô nghĩa. Ves muốn bắn một mũi tên trúng nhiều đích với câu chuyện thần thoại này. Đầu tiên, vị Đại Sư ấy phải khá là lớn tuổi. Ngài ấy đã trải nghiệm cuộc đời của riêng mình và đã từng chiến đấu ở biết bao nhiêu là chiến trường. Khi về già, ngài ta trở nên điềm đạm hơn nhưng vẫn giữ được ánh hào quang sắc bén của một chiến binh dày dạn kinh nghiệm.
Cậu hy vọng rằng cái phẩm chất đó sẽ chuyển hóa thành khả năng biết giữ một cái đầu lạnh giữa cái hỗn loạn của chiến trận.
Ves cũng muốn truyền tải niềm đam mê mãnh liệt và cháy bỏng của vị Đại Sư đối với kiếm thuật. Cậu không muốn biến Đại Sư thành một bậc thầy kiếm thuật của một trường phái đơn lẻ, mà thay vào đó để ngài ta tiếp cận với nhiều kiếm cách khác nhau. Không những vị Đại Sư còn có thể sử dụng linh hoạt nhiều loại kiếm kỹ, mà ngài ấy cũng đã thành thạo tất cả các kỹ năng cơ bản nhờ có kinh nghiệm dạy dỗ nhiều năm nữa.
Mục tiêu của Ves chính là muốn giúp khách hàng của mình dễ dàng đột phá bản thân hơn. Cậu không quá hy vọng có thể tạo ra một kỳ tích nào cả. Cậu chỉ đơn giản là muốn thúc đẩy nhẹ nhàng thôi là đủ.
“Mọi thứ còn quá là mơ hồ. Mình còn không biết liệu mình đã tự huyễn hoặc bản thân với mấy cái giả thuyết này hay không nữa.” Ves bật cười thành tiếng. “Thôi kệ. Tưởng tượng một chút cũng chẳng mất gì cả.”


3 Bình luận