Sắc Nét Chiến Cơ
ML "Exlor" Duong
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 2: Yên Bình Trước Cơn Bão

Chương 135: Buổi Ra Mắt

1 Bình luận - Độ dài: 3,385 từ - Cập nhật:

Đại tá Ares Huntington là một người bạn cũ của cô Marcella Bollinger. Họ đều xuất thân từ cùng một quê hương, và trong khi một vết thương chiến tranh đã buộc Marcella phải từ giã sự nghiệp lái chiến cơ, thì Ares vẫn tiếp tục phục vụ thêm hai mươi năm nữa cho đến khi ông ta đã đến cái tuổi già sức yếu không thể tiếp tục được nữa. Bây giờ thì ông ấy chỉ có thể chiến đấu với đống giấy tờ trên bàn làm việc mà thôi.

“Cháu cũng giỏi lôi kéo người ta vào thương vụ của cháu ghê nhỉ.” Ares thoải mái nói chuyện với Marcella.

Cả hai người đang đứng trên một con dốc nhìn xuống một khu vực huấn luyện trống trải. Một vài người đang đứng chờ đến lượt mình lái thử chiếc Marc Antony Thế Hệ II. Còn một số vị khách khác thì quá sốt ruột không chờ nổi thì sẽ bước vào những chiếc kén mô phỏng để trải nghiệm phiên bản thực tế ảo của mẫu chiến cơ mới toanh này.

Chịu thôi chứ làm sao bây giờ. Buổi ra mắt lần đầu tiên của chiếc chiến cơ Thế Hệ II đã diễn ra khá là kịch tính. Marcella đã dẫn toàn bộ khách hàng vào một cái kho chứa chiến cơ tối om rồi từ từ vén màn sản phẩm mới. Xuất hiện đầu tiên là cái vệt hơi nước màu đỏ phát sáng trên đỉnh đầu. Rồi sau đó là từng ánh đèn sân khấu dần hé lộ những đường nét ngầu lòi đầy nam tính của nó, cùng với tấm khiên hạng nặng và dàn phóng tên lửa gắn vai trông cực kì nổi bật.

Marcella không hề lạ gì với sở thích của từng khách mời. Chiếc Thế Hệ II rõ ràng đã đánh thẳng vào bản năng nguyên thủy của đàn ông. Và hầu hết khách tham dự đều là nam giới. Còn những người phụ nữ hiếm hoi khác đang có mặt tại đó thì họ hoặc là phi công chuyên lái chiến cơ hiệp sĩ, hoặc là đại diện cho những vị khách giàu có khác không thể trực tiếp đến tham dự.

“Cậu nhóc Ves đã đi một quãng đường dài.” Marcella chia sẻ với người bạn cũ của cô. “Cháu biết gia tộc Larkinson thường hay có năng khiếu với chiến cơ. Mặc dù Ves không có gien thần kinh để lái những cỗ máy đó, nhưng cái đam mê chiến cơ của cậu nhóc đã ăn sâu vào máu rồi.”

Ares bật cười trước giọng điệu tâng bốc của Marcella. “Đừng có giả vờ là cháu đã bốc trúng tài năng của thằng nhóc đó vào thời điểm ấy. Tên tuổi nhà Larkinson bị thổi phồng lên quá mức rồi. Cháu chỉ đồng ý hợp tác với thằng nhóc đó để lừa nó ký cái hợp đồng mười năm vớ vẫn đó thôi chứ gì.”

“Heh, còn bác thì ngày nào cũng càm ràm vì bị Ark Larkinson cướp mất vị trí của bác đấy thôi. Giờ thì người ta đóng quân ở vùng biên giới giáp với nước Vesia, còn bác thì mắc kẹt ở Bentheim suốt ngày đọc dữ liệu trên máy tính bảng.”

“Nó còn quá trẻ để chỉ huy cả một căn cứ! Ta không quan tâm là nó đã thăng cấp lên đại tá hay chưa, nhưng nó vẫn chưa có đủ kinh nghiệm để dẫn dắt quân tiên phong đâu.”

Chuyện này vẫn khiến Ares cảm thấy khó chịu. Ông ta có đủ tư cách để được điều tới một khu vực giao tranh trọng yếu, thế mà cuối cùng lại bị một thằng nhóc kém mình cả chục tuổi cướp mất vị trí hứa hẹn đó. Trên lý thuyết, nếu xét về mặt quân hàm thì Ares được phân cho chức vụ cao hơn, nhưng đối với một cựu binh đã từng tham gia chiến tranh Bright-Vesia trước đây thì việc đó chẳng khác gì bị tra tấn đến chết.

Marcella lắc đầu trong khi xoa xoa những cặp chi nhân tạo ngụy trang trên cơ thể cô. “Bác lúc nào cũng sơ hở chút là động tay động chân đập người ta nhừ tử. Cháu dám cá là Bộ Chỉ Huy đã điều bác đi nơi khác là vì bác cứ đòi ra trận mãi thôi.”

“Ta là dân chuyên nghiệp. Ta không để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến nhiệm vụ.”

Cuộc nói chuyện dần đi đến ngõ cụt nên Marcella chỉ đành im lặng. Thay vào đó, cả hai người tiếp tục theo dõi chiếc Thế Hệ II khổng lồ đang di chuyển qua hàng loạt các chướng ngại vật và đánh bại một vài chiếc chiến cơ ảnh chiếu ba chiều trên sân.

“Bác nghĩ gì về tác phẩm mới nhất của nhóc Vessie hở?”

Vị đại tá vừa gãi bộ râu màu trắng trên cằm, vừa chăm chú đánh giá màn trình diễn của cái cỗ máy đó. “Cái mẫu chiến cơ này có cái gì đó lạ lắm. Ta không rõ nó là cái gì, nhưng nó có thể biến khách mời của cháu thành fan cuồng ngay lập tức.”

Cô nàng môi giới chiến cơ đã khéo léo dẫn dắt khán giả trong mười phút đầu tiên của buổi tiệc bằng cách trình chiếu những đoạn phim ngắn mô phỏng từng khoảnh khắc hành động của mẫu chiến cơ mới toanh. Tất cả như chỉ để làm nổi bật những đường nét ngầu lòi nhất của cái sản phẩm chưa được công bố ra thị trường. Với chiếc lăng khiên hạng nặng, cộng với giàn tên lửa đa dụng, và cả những khẩu pháo laser tầm gần cực mạnh, chiếc chiến cơ đã trở thành một người lính bất khả chiến bại trước kẻ địch vô song.

Đương nhiên là Marcella cũng “vô tình” quên mất những khuyết điểm không mấy đẹp mắt của mẫu Thế Hệ II như lớp giáp chất lượng đại trà hay khả năng chiến đấu lâu dài yếu kém, dễ bị hụt hơi sau một khoảng thời gian ngắn.

“Nếu bác muốn biết chiếc Thế Hệ II đặc biệt ở chỗ nào thì cứ đi ra đằng kia xem mấy trận tay đôi đi là rõ.”

Những cảnh hành động chiếu trên màn ảnh của chiếc Thế Hệ II phiên bản ảo đã ghi lại rõ nét từng pha đối đầu và tình huống chiến đấu đầy kịch tính.

Ở một bên, một cặp chiến cơ Thế Hệ II đi bên cạnh nhau cùng xông vào cứ điểm kiên cố của bên địch. Hai chiếc hiệp sĩ lai sử dụng chiếc lăng khiên hạng nặng để che chắn tạm thời, và rồi từ từ thu hẹp khoảng cách trong khi hy sinh một phần khả năng phòng thủ của chúng. Những cái bệ phóng trên vai thì liên tục bắn ra tên lửa, gây ra những vụ nổ tạo khói khá lớn cùng với lớp hạt li ti chắn sóng cảm biến dày đặc.

Một cái màn ảnh khác lại chiếu một trận đấu tay đôi đầy căng thẳng nhưng cũng khá là cân sức. Chiếc Thế Hệ II sọc xanh dương cố gắng chạy vòng quanh một chiếc Thế Hệ II khác sọc xanh lá, đồng thời liên tục khai hỏa pháo laser gắn cổ tay về hướng đối thủ. Bên chiến cơ phòng thủ thì chỉ cần sử dụng chiếc lăng khiên để chống đỡ những đòn công kích ấy một cách dễ dàng, để rồi lập tức phản công bằng một loạt tên lửa dẫn đường.

Trong khi chiếc chiến cơ kia đang lo bắn hạ tên lửa thì chiếc sọc xanh lá đã áp sát từ lúc nào, và rồi nó đập tấm khiên một phát vào đối thủ. Cú va chạm đột ngột khiến chiếc sọc xanh dương mất thăng bằng, và để lộ sơ hở để chiếc kia chém thanh kiếm thẳng vào nó. Tuy nhiên, do không có đủ đà tấn công cho nên nhát chém chỉ để lại một vết xước khá nông không đủ để làm giảm hiệu suất chiến đấu của đối thủ một cách rõ rệt. 

Những người còn đang chờ đến lượt mình thì lại càng hào hứng hơn nữa. Mặc dù ai cũng đã từng thấy nhiều chiến cơ hiện đại hơn chiếc này nhiều, nhưng phần lớn chúng đều có giá trên trời, ai mà mua nổi.

“Con chiến cơ này còn nhạy hơn cả chiếc Caesar Augustus nữa!”

“Chứ gì nữa hả cha nội. Chiếc CA-1 cũng đã hai mươi tuổi rồi.”

“Miễn là giá của nó hợp lý thì tôi sẽ đặt ngay một chiếc cho con trai tôi. Đây quả là một mẫu chiến cơ tuyệt vời để cho bọn trẻ lái xả stress.”

“Xem kỹ lại đi. Lớp giáp của mẫu biến thể này không tốt bằng bản gốc đâu. Nhưng ít ra thì hệ thống phóng thoát hiểm của buồng lái vẫn y như cũ.”

Marcella thậm chí còn chẳng cần phải can thiệp của những cuộc nói chuyện sôi nổi như thế này. Phong cách quảng bá của cô nàng chính là sắp đặt không gian, sắc thái và đạo cụ xung quanh làm sao cho khách hàng có thể bàn luận về những ưu điểm của chiếc Thế Hệ II một cách tự nhiên nhất.

Cô quay sang vị khách mời duy nhất vẫn chưa bị thuyết phục. “Vậy liệu bác có muốn đặt mua một hoặc hai chiếc không?”

“Không đời nào!” Ares hừ một cái. “Cái thằng Larkinson này vẫn còn non và xanh lắm, vẫn chưa đủ trình để thiết kế một chiếc chiến cơ có thể trụ được trong một cuộc chiến thật sự đâu. Ta tới tham dự chỉ vì ta đang phụ trách Chương Trình Hỗ Trợ Thiết Kế Gia Nội Địa thôi.”

Vốn là một quốc gia hạng ba ở một nơi xa xôi hẻo lánh, nước Cộng Hòa Bright thường xuyên gặp khó khăn trong việc giữ chân nhân tài ở lại phát triển đất nước. Phần lớn những nhà thiết kế chiến cơ giỏi nhất đều đã đi du học ở các viện nghiên cứu lớn như trường Leemar. Sau khi họ tốt nghiệp, thì đa số đều đã quen với cuộc sống văn minh sang trọng của các quốc gia hạng hai và chẳng mấy ai tha thiết trở về nước Cộng Hòa nghèo nàn và lạc hậu nữa.

Chính vì vậy mà Quân Đoàn Chiến Cơ đã lập ra Chương Trình Hỗ Trợ này để mong có thể giữ nhân tài ở lại.

“Có lẽ bác nên làm việc nghiêm túc hơn đi. Theo như cháu biết thì phần lớn thí sinh tham gia Cúp Liên Hợp đều đã rời khỏi nước Cộng Hòa rồi.”

Chương Trình Hỗ Trợ đã thất bại trong việc thu hút các nhà thiết kế chiến cơ trẻ tuổi và đầy triển vọng nhất ở lại làm việc cho đất nước. Tuy có hơi xa vời khi trông mong Edwin McKinney sẽ ở lại, nhưng thậm chí là các thiên tài hạng hai như Michael Dumont và Patricia Schneider cũng đã rời khỏi nước Cộng Hòa Bright rồi.

“Còn thằng nhóc thì sao? Khi nào nó sẽ cút luôn khỏi đây?”

“Thằng bé mang họ Larkinson mà.” Marcella khẳng định. “Tất cả thành viên nhà Larkinson mà cháu đã từng gặp đều trung thành tuyệt đối với nước Cộng Hòa. Cậu nhóc Vessie cũng không khác gì người nhà nó cả.

Vị đại tá miễn cưỡng gật đầu. “Ta đồng ý là như thế, nhưng nó vẫn còn quá trẻ để làm nên việc lớn. Nếu thằng nhóc khởi nghiệp sớm hơn vài năm thì có lẽ ta đã cân nhắc giúp đỡ nó rồi. Còn hiện tại thì nó còn không đủ sức để cạnh tranh với mấy Nhà Thiết Kế Thành Thạo mà bọn ta đang để ý đến nữa.”

“Vậy tức là bác muốn chuẩn bị cho chiến tranh hôm nay hơn là đầu tư cho tương lai rồi.” Marcella nói tóm lại mục tiêu hiện tại của Chương Trình. “Cháu không trách bác, nhưng bác đang bỏ lỡ cơ hội quý báu để xây dựng một mối quan hệ với một ngôi sao tương lai đấy. Người nào lọt vào mắt xanh của một bậc thầy chắc chắn sẽ còn vươn xa hơn thế nữa.”

“Ta từng thấy nhiều đứa trẻ bay vút lên như diều gặp gió rồi. Đa số đều rớt đài sau khi đã kiệt sức và không còn phát triển thêm được nữa.”

Thay vì cứ tiếp tục tranh cãi, hai người quay lại quan sát khách mời.

Ai cũng đều có cái ấn tượng tốt với chiếc Marc Antony Thế Hệ II, cả ưu lẫn nhược. Do bị thiếu giáp nén nên phạm vi sử dụng của chiến cơ mới bị hạn chế như vậy. Thời gian hoạt động ngắn hạn cũng đặt ra nhiều thử thách cho phi công nữa.

Mặc dù đã biết rõ thông số của nó, nhưng tất cả khách mời đã trực tiếp điều khiển chiếc chiến cơ đó đều khen ngợi khả năng hoạt động trơn tru và cảm giác tuyệt vời mà nó đã mang lại. Đây là thứ không thể đánh giá qua số liệu thông thường, cho nên nhóm khách mời dần chia ra làm hai phe. Còn những người chưa có dịp trải nghiệm sản phẩm ấy lại tự hỏi liệu họ có đánh giá chiếc Thế Hệ II sai lầm hay không nữa.

Marcella rất thông minh khi kết thúc giai đoạn thử nghiệm ngay lúc đó và lập tức khai mạc buổi đấu giá. Cô cố ý chọn thời điểm này khi sự tò mò của khách mời đang ở mức cao nhất, khiến cho màn đấu giá trở nên khá sôi nổi khi các nhà sưu tầm muốn tranh giành nhau con chiến cơ này.

Đa số bọn họ đều xem mẫu đầu tiên của chiếc Thế Hệ II là một dạng đầu tư. Họ đã điều tra rõ về Ves. Nếu một ngày nào đó mà chàng trai trẻ ấy trở thành một Nhà Thiết Kế Lão Luyện hay một Bậc Thầy, thì giá trị của chiếc Marc Antony Thế Hệ II mới ra lò lần đầu tiên có thể tăng lên gấp mười, gấp hai mươi lần so với hiện tại.

Thế nên, cuộc đấu giá cứ thế diễn ra đầy cuồng nhiệt cho đến khi một ông trùm ngành hậu cần đã vớ lấy con chiến cơ ấy với cái giá ngất ngưỡng lên đến 42 triệu hiện kim.

Nhiều nhà sưu tầm cũng vỗ tay tán thưởng cho vị khách chịu chơi đó mặc dù họ nghĩ rằng ông ta đã chi quá tay rồi. Đa số những người đam mê chiến cơ hoặc các dân chuyên trong ngành đều cố gắng sưu tầm nhiều chiến cơ nhất có thể để tăng cơ hội trúng số độc đắc. Miễn là họ kiểm soát được chi tiêu của mình, thì họ vẫn có thể thu về kha khá lợi nhuận.

Sau khi các nhà sưu tầm đã hài lòng với buổi đấu giá, Marcella mới bắt đầu quảng bá mẫu chiến cơ này một cách nghiêm túc hơn. Cô đưa ra một mức giá độc quyền lên đến 32 triệu hiện kim cho một chiếc chiến cơ mác vàng, nhưng nó cũng khiến không ít khách mời phải chùn bước. Thế nhưng, Marcella chẳng hề bận tâm đến những kẻ đa nghi ấy mà chỉ tập trung chốt đơn với một nhóm nhỏ khách hàng đã đem lòng yêu mên chiếc Thế Hệ II này.

Cô nàng đã đặt ra một chiến lược quảng bá nhằm tối đa hóa mức lợi nhuận của những mẫu mác vàng. Ves đã nói rõ với cô ấy rằng cậu không có thời gian để chế tạo chúng với số lượng lớn. Vì vậy, Marcella mới đưa ra một cái giá cao chót vót để giới hạn nhu cầu tối đa cho sản phẩm này.

Mức giá cao đáng kể này cũng đồng thời dựng lên một cái rào cản tâm lý về giá trị mong đợi của mẫu chiến cơ đó. Để rồi khi Marcella công bố mẫu mác bạc ngay sau đó, cô vẫn có thể thu về lợi nhuận khá lớn mặc dù phải bán rẻ hơn một vài triệu hiện kim. Cô mong rằng mình có thể kiếm thêm nhiều doanh thu hơn nữa bằng cách bán càng nhiều chiến cơ mác bạc nhất có thể.

Ares đi tới chỗ Marcella sau khi cô đã hoàn tất chốt đơn đặt hàng. Các trợ lý của cô cũng chủ động giao tiếp với khách hàng để bàn bạc thêm các chi tiết cụ thể khác.

Theo bản hợp đồng đã kí kết với Ves, thì Marcella được phép cung cấp thêm một vài dịch vụ khác như bảo hiểm hay sửa chữa chiến cơ chẳng hạn. Đây là một nguồn thu lớn đối với Marcella bởi vì cô không cần chia khoản lợi nhuận này với Ves. Đó là một trong nhiều cách cô ấy lặng lẽ áp đặt thêm nhiều quyền lợi cho mình trong khi giao kèo với một cậu bé đối tác vẫn còn non kinh nghiệm.

“Bao nhiêu đứa đớp câu rồi hả?”

“Tám người, cũng khá tốt đấy chứ. Dù sao thì Ves cũng mới khởi nghiệp chưa đầy một năm mà đã thuyết phục tám người trưởng thành bỏ tiền ra để mua một sản phẩm thậm chí còn chưa được kiểm chứng lấy một lần. Chuyện đó đâu phải dễ đâu bác.”

“Ta đoán là mấy cái tiểu xảo quảng cáo của cháu không có liên quan gì đâu hả?” Ares đùa cợt nói. “Thôi, ta phải lên tàu để đi họp nữa. Chúc cả hai người may mắn.”

“Cảm ơn bác Ares!”

Nhiều khách mời bắt đầu rời đi sau khi buổi tiệc đã kết thúc. Marcella thì vẫn nán lại để giám sát quá trình bàn giao chiếc chiến cơ được chế tạo lần đầu tiên cho ông chú chịu chơi kia. Cả mẫu chiến cơ lẫn vị khách hàng này đều xứng đáng được quan tâm đặc biệt. Cô theo dõi sát sao quá trình này và đảm bảo mọi thứ đều suôn sẻ.

Cuối ngày hôm đó, Marcella tổng kết khoản thu nhập của mình. Cô thu về hơn sáu mươi triệu hiện kim từ phần lợi nhuận của cô sau khi đã chia với Ves. Ngoài ra, cô còn kiếm được thêm hai mươi triệu hiện kim từ các dịch vụ phụ trợ mà cô đã giới thiệu thêm cho khách nữa.  

Sau khi đã trừ ra các khoản phí tổn, thì cô vẫn giữ được một phần ba tổng số tiền ấy. So với các thương vụ khác trước đây, thì Marcella đã thấy mình quá may mắn nếu thu về được một phần năm lợi nhuận rồi.

“Những ngày tháng tươi đẹp sắp sửa bắt đầu.” Cô thì thầm với bản thân.

Marcella trông chờ chiến tranh nổ ra hơn bất kì ai khác. Vốn là một cựu binh, cô nàng thấu hiểu tận cùng sự khốc liệt và nỗi kinh hoàng của những cuộc chiến tiêu hao kéo dài. Mà chiến tranh giữa Cộng Hòa Bright và Vương Quốc Vesia luôn biến thành một vũng lầy đẫm máu dai dẵng, khiến cả hai bên đều rơi vào trạng thái kiệt quệ đến cùng cực.

Ngược lại, những người làm nghề môi giới chiến cơ như Marcella lại đặc biệt yêu thích những cuộc chiến tranh kéo dài đầy sức hủy diệt đến như vậy. Càng nhiều trận đánh thì sẽ càng gây tiêu hao cho lực lượng của quân địch lẫn quân ta. Mà tiêu hao càng nhiều thì nhu cầu chiến cơ lại càng tăng. Kể cả khi Quân Đoàn Chiến Cơ sẽ trưng dụng phần lớn nguồn cung chiến cơ của Marcella, nhưng cô vẫn tin rằng nhu cầu cho chiến cơ sẵn sàng tác chiến chắc chắn sẽ bùng nổ trong tương lai.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Yolo
Thanks trans
Xem thêm