Bức thư mở đầu bằng dòng chữ "Xin lỗi nhé, Yuke" tràn ngập những lời xin lỗi và cảm ơn đến mức khó tin rằng Jamie lại viết ra được như thế, nhưng nét chữ rất đặc trưng đã chứng minh đó đúng là của cô ấy.
Chuyện sau khi tôi biến mất, chuyện bệnh tình của em trai cô ấy, chuyện không thể ngăn được Simon... tất cả được viết loạn lên như thể nhiều lần chắp vá, nhưng chính cái cách viết ấy lại rất "Jamie".
"…Cứ như một bức di thư vậy."
Silk khẽ thốt lên.
Tôi cũng có cảm giác y như vậy.
Mọi thứ đều được kể ở thì quá khứ, như thể viết ra để người khác đọc sau khi mình chết.
Kèm theo bức thư là một số tài liệu.
Bên trong là các giao dịch và công việc phi pháp mà Thunder Pike đã làm, cùng danh sách đối tác.
Trong đó, có cả tên của gã từng bám theo Marina—Bessio Salas.
"…Cô ấy hối hận đấy."
Nene cúi đầu, lẩm bẩm.
"Em cũng từng bị đóng dấu tội phạm nên hiểu mà. Đến khi nhận ra thì đã ở chỗ không thể thoát ra được, làm tổn thương người khác, và thậm chí không còn cơ hội xin lỗi nữa. Em… em hiểu được phần nào cảm giác của cô ấy."
"Khốn thật..."
Jamie, sớm hơn bất cứ ai, đã nhận ra sai lầm.
Cô ấy liều mình bám theo Simon, cuối cùng còn cứu chúng tôi.
Thế mà tôi, nghi ngờ lung tung, mất bình tĩnh, để mặc cô ấy chết.
"Yuke, đừng tự trách mình. Trong tình huống đó… không còn cách nào khác đâu."
"Biết là vậy… nhưng tôi không cam lòng. Chỉ cần tỉnh táo hơn chút thôi, tôi đã cứu được Jamie rồi. Không, với chứng cứ này, cả Simon lẫn bọn họ cũng có thể bị đưa ra chịu tội đúng cách…"
Chúng tôi là những mạo hiểm giả.
Chẳng biết lúc nào, ở đâu, cái chết thê thảm sẽ ập tới.
Bị Orcus ăn thịt cũng không phải chuyện hiếm.
Nhưng, hối tiếc vẫn cứ cuộn lên trong lòng.
Nếu khi đó tôi không để cơn giận mù quáng chiếm lấy mình...
"…Kiểm tra viên ma thạch ghi hình thôi."
Đã được gửi kèm cùng thư, chắc chắn cũng do Jamie để lại.
Phải xác nhận nội dung bên trong.
Cả bọn xuống phòng khách, Silk pha cho tôi tách trà.
"Cảm ơn."
"Anh đã hai ngày liền không ăn uống gì rồi. Trước tiên, hãy uống chút gì ấm đi ạ."
Tách trà có thêm nhiều mứt chanh.
Tôi khuấy đều rồi uống.
Sự ấm áp dịu nhẹ thấm vào bụng, xoa dịu phần nào cái dạ dày đang co rút.
"Được rồi, phát đi."
Tôi cắm viên ma thạch vào tablet để xem nội dung Jamie đã ghi lại.
『Này, thật sự làm chuyện đó à?』
『Tất nhiên rồi. Phải cho thằng Yuke kia biết tay.』
『Còn đám con gái thì sao?』
『Nếu còn sống, Bessio bảo muốn lấy. Đặc biệt là con bé pháp sư nhỏ con. Đeo vòng cổ cho nó đi. Còn là gái của Yuke đấy, dùng để uy hiếp thì quá chuẩn.』
『Chả hiểu hắn thích nổi con lùn đó ở điểm nào nữa.』
Màn hình chuyển cảnh.
『Simon, nhận lấy đi. 【Vòng tay ẩn giấu】… Chuẩn bị đủ số lượng cũng cực lắm đấy.』
『Được rồi. Đổi lại, ta nhường bọn con gái cho ngươi.』
『Hân hạnh hợp tác. Ngoài ra còn vài món đạo cụ ma pháp hữu dụng trong mê cung nữa. Tôi mong chờ buổi phát sóng cảnh thằng đó quỳ gối xin lỗi đấy.』
Gương mặt của Bessio Salas hiện lên màn hình.
Tên khốn… vẫn chứng nào tật nấy.
Lại chuyển cảnh.
Lần này là trong "Vô Sắc Ám".
Có tiếng thì thầm nhỏ.
『…Kia rồi. Vẫn còn ở khu cầu thang xuống tầng hai đấy.』
『Tấn công bất ngờ luôn nhé?』
『Ừ, cho thằng đó một bài học cũng hay. Cảnh khi Yuke tỉnh lại thấy đám con gái mình tơi tả chắc thú vị lắm.』
『Thằng ngu. Định dùng làm chiến lực sau này thì cho ngủ đi. Đánh lộn loạn xạ, chết luôn thì phiền.』
Trong màn hình, Marina và mọi người kiệt sức, còn tôi thì ngất.
Ngay trước khi bị tập kích.
Nene phát hiện ra, quay đầu lại phía này, thì Jamie lập tức dùng phép.
Phép ngủ, thứ trước đây có nài nỉ thế nào Jamie cũng không chịu dùng, nay lại thi triển lên Marina và mọi người.
Màn hình ngắt.
Chắc Jamie đã tháo viên ma thạch ra giấu vào hành lý.
"…Lần này cũng được cứu nhờ Jamie rồi."
"…Ừ."
Tôi thở dài một hơi.
Cảm giác đau đớn nhưng không thể cứ ngồi đó hối hận mãi.
Phải đưa toàn bộ tài liệu này qua Benwood để chia sẻ.
Phải bắt cho bằng được bọn nhà tài trợ đen tối, thương nhân chợ đen, đứng đầu là Bessio Salas.
Đó mới là cách trả ơn Jamie.
"Tôi sẽ đi gặp Benwood."
"À… chắc ông ấy sắp tới rồi đấy ạ."
"Hả?"
Tôi vừa nghiêng đầu thì có tiếng gõ cửa.
Nene mở cửa, Benwood bước vào.
"Yo, tỉnh rồi hả, Yuke."
"Benwood, sao ông tới đây?"
"Nene nhờ chuột báo tin cho ta đó."
À, thảo nào trước đây thỉnh thoảng thấy Nene nhét đồ vào lũ chuột.
Không biết là kỹ năng nhẫn giả hay năng lực thú nhân nữa.
"Nghe mấy cô nhóc kể sơ rồi, nhưng cũng chưa hiểu rõ lắm. Sau khi stream ngắt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Chúng tôi bị 'Thunder Pike' tập kích ở khu vực cầu thang."
"Cái gì!? Bọn đó vào được 'Vô Sắc Ám' bằng cách nào?"
"Dùng đạo cụ ma pháp bất hợp pháp—【Vòng tay ẩn giấu】."
Tôi cho ông ấy xem thư của Jamie và video stream.
"Họ uy hiếp, bắt tôi phải viết cái này."
Tôi đưa ra bản hợp đồng Simon ép ký.
Benwood xem xong, mặt đỏ như gấc vì tức giận.
"Thế… bọn chúng giờ sao rồi?"
"Chắc chết cả rồi. Khu cầu thang sập, bọn họ rơi vào ổ Orcus. Chúng tôi dùng 【Cuộn rút lui】 để thoát."
"Khu cầu thang sập!? Có chuyện đó thật á? À mà... đúng rồi..."
"Ông biết gì sao?"
"Có một chuyện cần xác nhận gấp. Từ hôm qua, có tin báo rằng từ 'Vô Sắc Ám'—nơi chỉ còn bọn cậu—vẫn có tín hiệu cầu cứu phát ra."
"…!"
Benwood đặt chiếc tablet nhỏ lên bàn, bật một video stream.
Hình ảnh mờ nhòe, âm thanh rè nặng.
Nhưng, giọng phát ra từ đó… rất quen thuộc.
『Zzzz... Có ai... nghe được không? 'Vô... Sắc'... đang rất nguy hiểm... tầng đã bắt đầu sụp đổ... Zzzz』


0 Bình luận