Sau khi cả nhóm cùng nhau tổng hợp lại tình hình và thông tin một lần nữa, bọn tôi đã bàn bạc và quyết định——chọn phương án rút lui.
Đây vốn cũng là một trong những phương án dự phòng mà bọn tôi đã chuẩn bị từ trước, và theo tôi thì, với tư cách lần đầu tiên thám hiểm, kết quả lần này đã quá đủ rồi.
Bọn tôi đã tiến tới khu vực cầu thang tầng hai mà không gặp vấn đề gì lớn, trong chiến đấu cũng không hề bị lép vế.
Mức độ tiêu hao rất nhẹ, tiếp tục tiến sâu hơn nữa chắc cũng không thành vấn đề.
Chính vì thu hoạch được trải nghiệm thành công như vậy, nên mới quyết định quay về trước.
Lần này vốn dĩ chỉ là thăm dò.
Mục tiêu là tận mắt cảm nhận sự hiện diện của “Vô Sắc Ám”.
Hơn nữa, việc đụng độ ma vật chưa xác định và thu thập được “Hộp Đen” cũng là những thông tin đủ giá trị để báo cáo.
Mục tiêu của nhiệm vụ là điều tra dị thường, chứ không phải tốc chiến tốc thắng.
Nếu tham lam cố nán lại chỉ tổ ôm thêm rủi ro —— đó là sự đồng thuận mà tất cả bọn tôi đã đạt được.
Cả nhóm đang trưởng thành lên từng chút một.
"Ma vật hình như vẫn chưa tái xuất nhỉ."
Trên đường về, tôi kiểm tra lại vết máu của ma vật vẫn còn sót lại.
Mất khoảng năm tiếng đồng hồ, tính cả nghỉ ngơi, để bọn tôi tiến tới cầu thang tầng hai.
Thông thường, trong các mê cung, thời gian ma vật tái xuất cũng phải mất ít nhất mười hai tiếng.
Thời gian tái sinh ở “Vô Sắc Ám” thì lúc trước xem stream cũng không thấy được.
Có khi ma vật chỉ được tái bố trí đồng loạt vào lúc mê cung thay đổi cấu trúc cũng nên.
"Chắc cũng chưa có thay đổi cấu trúc như tin đồn. Mình cứ thế mà tiến tới lối ra thôi."
Nene, người có vẻ đã ghi nhớ rõ đường đi, dẫn đầu bọn tôi.
Cái bóng lưng nhỏ nhắn ấy đáng tin cậy hơn nhiều so với dáng vẻ bề ngoài.
Đi xuyên qua “Vô Sắc Ám” với những cảnh tượng lộn xộn bừa bãi, những công trình đá quen thuộc dần dần hiện ra nhiều hơn.
"Đến lối ra rồi."
Đi hết một đoạn hành lang mà Nene chỉ tay, bọn tôi trở lại đại không gian ngầm rộng mênh mông.
Vẫn còn hơi tối, nhưng khác với trong mê cung, cảm giác ngột ngạt đã vơi đi rõ rệt.
Tôi thở phào, phóng tầm mắt nhìn quanh.
"……!"
Benwood đã không còn ở đó, nhưng thay vào đó——
Một nhóm người khác đang đứng đó chờ sẵn.
"Yuke……!"
Các thành viên của “Thunder Pike” trừng mắt nhìn về phía tôi.
Phía sau họ còn có hai người lạ mặt —— có vẻ là những người mới gia nhập tạm thời.
Simon chắc lại đi tuyển người bổ sung vào đội.
"Thất vọng thật đấy, Yuke. Không ngờ mày lại định cướp mất nhiệm vụ của bọn tao."
"Đừng nói kiểu dễ gây hiểu lầm như thế. Bọn tôi nhận nhiệm vụ này từ quốc gia, hoàn toàn chính thức."
"Vậy thì sao không nhận yêu cầu của tao!? Nếu định vào mê cung thì đáng lẽ phải hợp tác với tao chứ!"
Tên bạn nối khố ngu ngốc này hình như đã quên sạch chuyện xảy ra cách đây một tháng rồi.
Não cậu ta chắc được trét mỡ cho trơn tru lắm đây.
"Yêu cầu của cậu chỉ là cái cớ để lôi kéo nhân sự thôi, đúng không? Đây là nhiệm vụ được 'Clover' nhận chính thức từ phía quốc gia. Đừng lôi ra so bì."
"Vậy sao mày không báo với tao!? Đáng lẽ chúng ta nên hợp tác chứ!"
"Chẳng có nghĩa vụ nào bắt buộc bọn tôi phải làm thế."
Lời từ chối phũ phàng của tôi rõ ràng đã chọc tức đám còn lại của “Thunder Pike”.
Bọn họ đồng loạt bước lên.
"Này Yuke……! Đừng có mà lên mặt!"
"Hãy tự kiểm điểm đi. Cậu thiếu lòng biết ơn đấy."
Barry và Camilla gào lên, Simon thì ra vẻ can ngăn rồi quay lại nhìn tôi.
"Thôi, bỏ đi. Dù sao từ giờ chúng ta cũng sẽ làm việc cùng nhau mà. Những chuyện trước đây cho qua hết đi."
Lại cái giọng trịch thượng không thể sửa nổi.
Simon nở một nụ cười nhạt nhẽo, chìa tay phải ra.
Không đời nào tôi bắt tay với cậu ta——
Tôi còn đang nghĩ thế thì cậu ta lại tiếp tục nói một câu cực kỳ sốc:
"Giờ thì, mau đưa dữ liệu stream và những vật phẩm nhặt được ra đi."
Tôi đơ ra mất vài giây.
Đầu óc không thể lập tức hiểu nổi cậu ta vừa nói cái gì.
Phải mất tới năm giây tôi mới chậm chạp nhận ra:
Cậu ta đang nói đúng như những gì tôi nghe.
"Hả?"
……Và rồi, từ miệng tôi bật ra duy nhất một chữ đó.
Đúng là tôi vẫn còn thiếu từ vựng khi gặp tình huống khẩn cấp.
Nhưng lần này thì cũng khó trách được.
Bởi vì lời Simon nói thật sự hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng.
"Chúng ta sẽ lập 'Liên Minh'. Đã vậy thì việc chia sẻ thông tin, phân phối vật phẩm là chuyện đương nhiên. Hợp tác thì phải làm cho đúng quy trình chứ."
"Liên Minh" tức là tập hợp nhiều tổ đội lại thành một tập thể lớn, thường dùng khi tấn công các đại mê cung để chia sẻ gánh nặng và tăng cường sức mạnh.
……Cơ mà, tôi không nhớ là mình từng đồng ý tham gia vào cái thứ đó đâu nhé.
"Bọn tao sẽ liên minh với cái hội C-rank như chúng mày đấy."
"Tốt cho các cậu còn gì. Cố mà làm việc cho đàng hoàng vào."
Barry và Camilla đoán ra ý đồ của Simon, cười khẩy như đang chế giễu.
Đúng là, đám này không những đầu óc nhanh nhạy hơn Simon mà còn cùng một giuộc khốn nạn.
……Chết tiệt, mình đúng là đang bốc mùi tiêu cực nặng rồi.
"Thông tin bọn tao báo cáo còn hiệu quả hơn chúng mày nhiều. Nào, mau giao ra đi."
"Đừng có nói nhảm!"
Còn chưa kịp để tôi phản ứng, Silk đã gắt lên trước.
"Đội A-rank mà lại làm cái trò chực chờ ăn hôi thế này không thấy nhục à!?"
Câu nói của Silk khiến Barry và Camilla liếc nhau rồi bật cười khinh bỉ.
"Này này, con 'Dark Elf' dơ bẩn kia mà cũng bày đặt mạnh miệng à."
"Đồ sứ đồ của hắc tà thần, biết điều thì im cái miệng thối lại đi."
"──Câm miệng!"
Tiếng tôi gầm lên vang vọng khắp không gian trống trải.
Tôi kéo Silk, người đang đứng bất động nước mắt lưng tròng, vào lòng.
Gườm gườm trừng mắt về phía “Thunder Pike”.
"Silk là đồng đội, là gia đình quan trọng của tôi. Không cho phép ai sỉ nhục em ấy."
Simon cười nhạt, tiến lên nửa bước.
"Này này Yuke, chẳng phải chỉ là một tên man tộc thôi sao Căng thẳng cái gì?"
"Biến đi, Simon. 'Liên Minh' cái quái gì —— mơ thì đi chỗ khác mà mơ. Tôi thà ói máu còn hơn làm đồng đội với mấy người."
"Gh……"
Simon nghẹn họng, mắt tròn mắt dẹt.
Barry và Camilla thì bực tức nhíu mày.
"Bọn tôi, sẽ không hợp tác với các người. ……Đi thôi, mọi người."
Tôi đỡ Silk, người vẫn còn run rẩy vì uất ức, bước nhanh về phía lối ra.
Cảm nhận được sát khí bốc lên từ Marina và những người khác đang theo sát sau lưng.
Tôi cũng muốn nhào tới một trận lắm.
……Nhưng, bọn tôi vẫn còn đang “stream” mà.
Tốt lắm, cả đội đã kiềm chế được.
Leo lên dãy cầu thang dài nối tới Hội Mạo Hiểm Giả, tôi quay mặt về phía "Gopro-kun".
"Vừa nãy có chút rắc rối, nhưng chuyến thám hiểm đầu tiên xin kết thúc tại đây. Kết thúc stream."
Tôi nhìn về phía Silk và các đồng đội, cố gắng nặn ra một nụ cười.
"Về thôi. Về nhà của chúng ta."
——Cứ như vậy, lần thám hiểm “Vô Sắc Ám” đầu tiên của bọn tôi đã kết thúc.


0 Bình luận